Mục lục
[Dịch] Ác Ma Pháp Tắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Loan đao?

Đỗ Duy “Hử” một cái sau đó cười ngượng ngùng cười nói:

-Bạch lão đại, ta là một ma pháp sư tiêu chuẩn! Trên sự thật mà nói đến đao thì…dao ăn, dao bếp ta còn biết dùng chứ loan đao thì không biết !

“ Lão hỏi ta có biết dùng loan đao để làm gì? Chẳng lẽ là “Truyền thụ thần công” trong tiểu thuyết kiếm hiệp? Ừm, đúng rồi! Chắc chắn là vậy, nhất định không sai!”

Trong lòng Đỗ Duy tức thời mừng húm lên:

“Đây là con đường nhất định phải đi qua của một nam nhân vật chính yy tiêu chuẩn a! Ví như Lệnh Hồ Xung đại hiệp lúc trước, khi đánh cược với tên dâm tặc Điền Bá Quang lúc bị nhốt trong hang núi trên đỉnh Hoa Sơn, lão già Phong Thanh Dương liền chạy đến dạy cho hắn một bộ độc cô cửu kiếm. Ví như bé Tiểu Long Nữ xinh đẹp khi cùng lão ngoan đồng Chu Bá Thông bị cái tên Pháp Vương Luân Tử (1*) nhốt trong hang núi, lão ngoan đồng liền dạy cho Long muội muội hai tay giúp nhau… (Lời biên tập: Giúp nhau làm gì trời?!?). Lại ví như…”

“Mẹ nó không ví dụ nữa! Như vậy xem ra phàm là có kỳ ngộ rồi bị phản phái đại phôi đản (2*) vây vào trong động thì có chuyện tốt xảy ra! Chẳng lẽ loại may mắn từ trên trời rơi xuống lại xảy ra trên người ta?”

Đỗ Duy nghĩ đến đây, ánh mắt nhìn Bạch Hà Sầu không khỏi mất tự chủ lộ ra điểm điểm ánh sao như đang nhìn thấy một đống núi vàng!

“Vu vương bệ hạ, Bạch lão đại này muốn dạy ta bản lãnh gì? Ừm, lão là vu vương là đương kim đệ nhất cường giả trên thế gian, bản lãnh lão dạy ta khẳng định chắn chắn không phải là hàng dỏm!”

Tại lúc Đỗ Duy sắp sửa muốn chảy cả nước dãi, Bạch Hà Sầu nhẹ gật gật đầu:

- Ừm, rất tốt! Ngươi không biết dùng loan đao chính là quá tốt rồi! Ta còn lo nếu ngươi biết võ kỹ nào khác thì chiêu này không linh rồi!

Trong lòng Đỗ Duy càng là như hoa đào nở rộ:

“ Cái gì? Không biết dùng loan đao mà tốt? Cách nói này càng là quen thuộc! Lúc trước Phong lão già dạy Lệnh Hồ Xung độc cô cửu kiếm không phải là chê chiêu số kiếm pháp ban đầu của hắn quá cứng nhắc sao? Trương Tam Phong khi dạy Trương Vô Kỵ Thái Cực quyền cũng yêu cầu hắn đem tòan bộ chiêu số đã học quên hết! Có thể thấy phàm là tuyệt học tuyệt thế đều yêu cầu người học là một tờ giấy trắng càng trắng càng tốt! Cậu chủ đây không biết bất kỳ võ kỹ, loan đao gì, chính là cực kì phù hợp cái tư chất “giấy trắng” ! Ài, Bạch lão đại ngươi quả nhiên không sai với cái họ “Bạch” a!”

Đỗ Duy dùng tay chùi chùi nước dãi rồi cười nói:

-À, Bạch tiên sinh người có phải chuẩn bị dạy ta bộ tuyệt kỹ loan đao kia của người không? Cái này…Cái này…

Hắn đang muốn nói “Có chút không phải lắm a!”. Nào ngờ Bạch Hà Sầu lại lạnh lùng nhìn hắn một cái:

-Hừ, dạy ngươi? Ngươi đột nhiên trở thành ngu hồi nào vậy ? Cái thằng mặt sắt Cybaster kia có thực lực kỵ sĩ cấp chín! Còn ngươi một chút võ kỹ cũng không thông, đơn thuần dựa vào hai bộ thể thuật so với người thường thì mạnh mẽ hơn một chút thôi. Cho dù ta chịu dạy ngươi! Chẳng lẽ ngươi học được rồi liền lập tức tấn cấp vù vù, lập tức từ một người bình thường xoay người biến cái liền có thể đánh bại một kỵ sĩ cấp chín? Đừng nói năng khiếu ngươi như vậy, cho dù là bản thân ta khi còn trẻ từ lúc bắt đầu luyện võ kỹ cho đến khi đạt được cấp chín cũng phải mất mấy năm thời gian !

Những lời này như một gáo nước lạnh lập tức dập tắt nhiệt huyết trong lòng Đỗ Duy. Hắn nhất thời nguội lạnh mà bình tĩnh lại, cười khổ thừa nhận Bạch Hà Sầu nói không sai. Trên thế giời nào có cái gì tuyệt học thần kỳ, mới vừa học xong một khắc nhỏ liền có thể khiến thực lực một người bình thường nhảy vọt một cái nhiều cấp, trực tiếp đánh bại một võ giả cấp chín?

Bạch Hà Sầu cũng không quan tâm đến biểu tình thay đổi trên mặt Đỗ Duy, sắc mặt trầm xuống thấp giọng quát:

- Ngươi qua đây!

Đỗ Duy theo lời đi đến bên cạnh Bạch Hà Sầu, Bạch Hà Sầu hít sâu vào chỉ bên cạnh:

-Ngồi xuống!

Đỗ Duy đầy bụng nghi vấn: “Nếu không phải muốn truyền thụ cho mình tuyệt kỹ gì thì sao nhìn bộ dáng của Bạch Hà Sầu lại như muốn làm gì đó vậy?”

Hắn đầu óc mờ mịt, sau khi ngồi xuống lại thấy Bạch Hà Sầu đột nhiên đưa tay ra, xoẹt một tiếng liền đem áo trên của Đỗ Duy phanh ra. Lão ấy tuy trọng thương nhưng sức lực trên tay thật là không nhỏ, một cái liền đem áo trong lẫn ngoài trên người Đỗ Duy đều phanh ra, sau đó lại xé đi tay áo bên phải của lão.

Đỗ Duy nét mặt cổ quá! Bạch lão đại này cởi áo ta lại cởi áo hắn! Không phải là lão ấy trước khi chết muốn thử cái loại… kia chứ?

Loại ý nghĩ bẩn này cũng chỉ là chớp qua một cái sau đó sắc mặt Bạch Hà Sầu càng thêm nghiêm nghị:

-Đỗ Duy ngươi nghe rõ đây ! Cái tên mặt sắt kia tuy đáng ghét nhưng thực lực của hắn đúng là không tồi! Hừ, với tuổi tác của hắn tuyệt đối không thể luyện được đến cảnh giới này. Nghĩ rằng nhất định là lão cha Xích Thủy Đoạn của hắn dùng một cách đặc thù nào đó cưỡng ép gia tăng thực lực cho hắn! Lẽ ra cũng không cách nào khiến ngươi đánh thắng hắn nhưng mà có điều: Người Đại Tuyết Sơn chúng ta đều tu luyện băng sương đấu khí, Xích Thủy Đoạn tất nhiên cũng không ngoại lệ. Nhưng băng sương đấu khí vốn có một chút nhược điểm, khiếm khuyết này trừ phi là sau khi thực lực đạt đến thánh cấp mới có thể dựa vào lĩnh ngộ cá nhân đối với pháp tắc để mà khắc chế hóa giải. Cũng may thực lực cái thằng này còn chưa đạt đến thánh cấp cho nên chỉ cần ngươi có thể hiểu được nhược điểm này, đi đối phó hắn còn có thể ứng phó một hồi.

Hắn vốn đang mệt mỏi, một hơi nói nhiều câu như vậy phải thở gấp một hồi mới lại nói tiếp:

- Nhưng ngươi lại đối với võ kĩ một khiếu cũng không thông, trong nhất thời nửa khắc ta có dạy ngươi cũng không có khả năng đề cao thực chất gì. Cho nên cách này tuy ta rất không muốn làm nhưng mà bây giờ không làm không xong rồi!

“Rốt cuộc…rốt cuộc là cách gì a”_ Đỗ Duy thấy Bạch Hà Sầu nói trịnh trọng như vậy, trong lòng không nhịn nổi có chút hứng thú lên.

Bạch Hà Sầu thở gấp mới tiếp tục nói:

- Ta hiện tại trọng thương, tuy thương thế nặng nhưng chỉ là pháp lực cùng đấu khí nhất thời bị tổn hại , trong thời gian ngắn không thể thi triển ra được bao nhiêu. Nhưng chỉ cần trong thân thể còn tồn tại một tia nguyên khí, một tia nguyên khí này tuy không quá nhiều nhưng chí ít còn có thể khiến ta miễn cưỡng chống chịu. Với thương thế này, nếu ta có thể bình an qua một ải trước mắt thì dăm ba ngày sau là có thể hồi phục hơn nửa, nhiều nhất một hai tháng là có thể hoàn toàn hồi phục. Nhưng nếu ngay cả một tia nguyên khí này cũng mất thì ta nhất định phải nhanh chóng trở về Đại Tuyết Sơn tu luyện ba bốn năm mới mong khôi phục được! Chuyện hiện tại cấp bách, ta cũng không còn sự lựa chọn nào khác! Hai lão già chúng ta đều không động đậy được, không cách nào đánh tên đó. Ta chỉ còn cách đem một tia nguyên khí này…

“Nguyên khí? Cái gì nguyên khí?”_ Trong lòng Đỗ Duy xao động.

Bạch Hà Sầu cười có mấy phần quỷ dị:

- Cái gọi là nguyên khí này của ta…. là một “hạt giống lực lượng”! Đây là nguyên bản lực lượng thuần túy nhất mà ta tu luyện ra. Không phải là hỏa diễm đấu khí hay băng sương đấu khí mà là một loại lĩnh ngộ đối với lực lượng pháp tắc thuần túy nhất. Cho dù ta bị thương nghiêm trọng hơn nữa nhưng chỉ cần giữ lại một “hạt giống” này trong người sau đó chiếu theo lực lượng “hạt giống” này, bản thân nó sẽ không ngừng xoay chuyển vận hành từ từ khôi phục lại lực lượng cho ta! Nếu ta bị thương nghiêm trọng hơn thì ta cũng phải để lại cho mình một tia nguyên khí này. Nhưng hiện tại… Đỗ Duy ngươi nhìn cho rõ , đây chính là “hạt giống lực lượng”!

Bạch Hà Sầu đưa ngón trỏ tay phải ra, đầu ngón tay đột nhiên tản phát ra một điểm sáng chói mắt, ánh sáng đó tuy chói mắt nhưng không hề có một chút độ ấm nào. Đỗ Duy nhìn vào lại mơ hồ cảm thấy một cỗ áp lực kinh người, từ trong một điểm ánh sáng này, tia sáng lưu chuyển dường như theo một loại quy tắc nào đó.

- Mỗi một võ giả đối với phương hướng lĩnh ngộ lực lượng đều không giống nhau! _ Bạch Hà Sầu cười nhạt nói_ Một hạt giống này là do Bạch Hà Sầu ta theo sự lĩnh ngộ đối với pháp tắc mà xoay chuyển, chỉ cần ta đem hạt giống này chuyển vào người ngươi vậy từ nay về sau ngươi liền có thể học được lĩnh ngộ của Bạch Hà Sầu ta về lực lượng pháp tắc rồi! Có nghĩa là nếu ngươi cần cù khổ luyện có thể bỏ đi mấy chục năm thời gian lúc trước ta tiêu hao để truy cầu pháp tắc này! Với năng khiếu của ngươi trong năm năm nếu gặp lại tên mặt sắt bên ngoài kia, đến lúc đó ngươi muốn hành hạ hắn thế nào thì cứ việc mà làm!

Trong lòng Đỗ Duy lúc này mới một lần nữa mạnh mẽ nảy lên!_“Ồ! Chẳng lẽ là truyền công?”

- Cái này…. Bạch lão đại ngài đem một tia nguyên khí cuối cùng cho ta …. Bản thân ngài sau này…_ Đỗ Duy nhịn được nuốt ngụm nước bọt.

Bạch Hà Sầu cười nhạt một tiếng:

-Ta cũng chỉ là phân chia ra một tia lực lượng thuần túy thôi! Chỉ cần ta khôi phục thực lực, loại lực lượng này ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu! Hiện tại cho ngươi rồi chỉ khiến ta sau này dưỡng thương khôi phục chậm một chút thôi cũng còn tốt hơn là chết ở đây!

Nói xong mày lão lại chau lại:

-Chỉ đáng tiếc là loại lực lượng thuần túy nhất này là không cách nào trực tiếp truyền cho ngươi. Đây là bản nguyên lực lượng gắn kết cùng máu thịt của ta, muốn truyển thẳng cho ngươi trừ phi ta dùng vu thuật đoạt xá trực tiếp chiếm cứ nhục thể của ngươi thì có thể đem lực lượng này truyền đạt đến trong thân thể ngươi nhưng nếu như vậy thì ngươi cũng sẽ chết.

Đỗ Duy bị dọa đến nhảy lên một cái, Bạch Hà Sầu lại cười nhàn nhạt nói:

-Ngươi yên tâm! Ta hiện giờ bị trọng thương không thi triển thuật đoạt xá được. Hơn nữa ngươi cũng đã biết vu thuật đoạt xá này của ta mười năm mới có thể dùng một lần, cho dù hiện tại không bị thương cũng dùng không được nữa. Do vậy muốn truyền cho ngươi chỉ có thể dùng một cách đặc biệt. Ta không chỉ phải truyền lực lượng cho ngươi mà phải ngay cả máu thịt cũng phải truyền cho ngươi mới được! Nếu không thì không được đâu!



(1*) Pháp Vương Luân Tử: Trong nguyên bản dịch Thần Điêu Đại Hiệp mới sau này là “Kim Luân Pháp Vương” nhưng nguyên bản tác giả Khiêu Vũ dùng từ là “Pháp Vương Luân Tử” , cách gọi này cũng không phải sai. Nên biên tập xin giữ nguyên ý tác giả

(2*) phản phái đại phôi đản: Không biết dịch ra sao , để nguyên.

hai tay giúp nhau…: Đúng là nên để nguyên Hán Việt “Song thủ hỗ bác” nhưng thấy tếu quá, để nguyên theo biên dịch.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK