Nghĩ đến đây, Đỗ Duy thở dài:
-Thôi được rồi….. một bình máu không phải là vấn đề lớn….
Đỗ Duy đột nhiên dở khóc dở cười nói:
-Ngài…. Nếu như một bình máu dùng xong rồi, còn chưa nghiên cứu ra được gì. Ngài sẽ không bắt ta đi tìm người ta xin tí tiết chứ?
Gandalf nhíu mày, nghĩ nghĩ, nói:
-Ma pháp tộc Tinh Linh thâm ảo khó hiểu. Ta cũng là lúc lộn xộn mới chiếm được thứ cổ xưa đó. Muốn nghiên cứu ra, với chút máu như vậy, chỉ e chưa chắc đã đủ dùng. Có điều, lão nhân gia ta đã nể mặt ngươi nên không bắt nàng ta đi. Nếu không đủ dùng, ngươi cứ từ từ mà liệu!
Quả nhiên…. Cuối cùng lại muốn hành động ngang ngược mà.
Chỉ có điều lão này là một kẻ điên. Đỗ Duy hiện tại không có khả năng dây vào.
Bất đắc dĩ, hắn bị lão già này giục chạy đi tìm phu nhân Listeria. Vị tuyệt sắc phu nhân này sớm đã bị chuyện ngày hôm nay gặp phải Gandalf mà sợ không ít!
Kỳ thật phu nhân Listeria lần đầu tiên sau khi bị lão già áo xanh làm phiền, đối phương đã khám phá ra bí mật của bản thân mình. Chỉ có điều thân là người mang huyết thống tộc Tinh Linh. Bí mật của nàng cực kỳ quan trọng. Tuyệt đối không dám tiết lộ ra ngoài.
Phải biết, vô luận là Tinh Linh cái gì cũng không tốt. Hiện tại trên đại lục đều coi là tà giáo! Nếu vạn nhất huyết thống của mình bị tiết lộ ra ngoài. Chỉ sợ thần điện là nơi đầu tiên gây phiền toái cho mình! Thế lực gia tộc phu nhân Listeria dù lớn, chung quy cũng không lớn hơn thần điện! Lấy tội danh tà giáo bị thần linh trừng phạt phải trừ khử ra đối phó với mình, sẽ khiến mình vạn kiếp bất phục.
Vì vậy, trong lòng phu nhân Listeria giờ phút này cực kỳ sợ hãi. Lúc Đỗ Duy đến cầu kiến, trong lòng nàng chỉ có duy nhất một ý niệm là: hắn đã biết rồi sao?
Lão ma pháp sư áo xanh đó Đỗ Duy dường như gọi lão là “Thầy”. Cái này thật là không ổn! Chuyện này mà truyền ra ngoài thì gia tộc Listeria chỉ sợ không bao lâu nữa cũng sẽ bị xóa tên trên đại lục!
Đỗ Duy vừa vào cửa. Liền thấy bộ dáng ra vẻ miễn cưỡng của vị mĩ nhân này. Sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ. Môi mím chặt, mặc dù cố gắng hết sức nhưng lại cố làm ra bộ dạng bình tĩnh. Chỉ có điều ánh mắt hoảng loạn đã bán đứng nội tâm nàng ta.
Đỗ Duy không đành lòng làm khó vị phu nhân Listeria này. Dù sao đối phương đối với mình vẫn rất là thân thiện. Hắn thở dài. Cũng không đợi phu nhân Listeria nói. Thẳng thắn tự mình nói ra:
-Phu nhân….. mời……
Nói xong. Nhìn nhìn xung quanh.
Phu nhân Listeria lập tức hiểu ý. Bảo mấy người thủ hạ đều ra ngoài. Đỗ Duy lúc này mới thở dài, trầm giọng nói:
-Phu nhân…. Ta cũng không cần nói nhiều. Phu nhân yên tâm. Ta biết phu nhân đang lo lắng cái gì. Chỉ là ta cam đoan chuyện này sẽ không có người ngoài nào biết nữa. Nhưng phu nhân cũng biết. Vị sư phụ này của ta tính tình cổ quái. Lão sẽ không nói ra ngoài nhưng muốn lão không tới tìm phu nhân làm phiền thì phu nhân phải chịu hy sinh một ít.
Nói xong, hắn đặt lên tay một cái chai nhỏ, thấp giọng nói:
-Yêu cầu không nhiều. Chỉ xin phu nhân một ít máu tươi.
Trong lòng phu nhân Listeria run lên. Giọng nói càng lúc càng run rẩy:
-Ngài….. ngài đã biết rồi sao?
Đỗ Duy mỉm cười:
-Phu nhân xin cứ yên tâm…. Đỗ Duy ta không phải là tín đồ của thần điện! Giáo lý quang minh nữ thần với ta không có quan hệ.
Phu nhân Listeria thần sắc lúc này mới trấn định một chút. Sau đó nàng ta không nói lời nào, bỗng nhiên xoay người rút ra một con dao bạc nhỏ. Cắn răng cắt đầu ngón tay của mình. Yên lặng để máu nhỏ vào trong chai.
Cả quá trình rất là quỷ dị. Hai người đều không nói tiếng nào. Đỗ Duy mắt thấy một mỹ nhân yêu kiều như vậy bị bức bách lấy máu. Trong lòng rất là bất nhẫn.Chỉ có điều, chính hắn cũng không có biện pháp. Hơn nữa, chỉ có như vậy, ngược lại mới có thể bảo toàn vị phu nhân Listeria này.
-Được rồi.
Mặc dù chỉ là một bình máu nhỏ. Nhưng dù sao nàng ấy cũng là phụ nữ. Hơn nữa đau đớn, sắc mặt đã tái nhợt. Tay run rẩy đem bình máu tươi đưa tới, thấp giọng nói:
-Hãy đi đi.
-Cám ơn phu nhân nhiều.
Đỗ Duy cảm thấy có chút áy náy, đưa tay tiếp nhận. Lại nói:
-Ta……
-Không cần nhiều lời.
Phu nhân Listeria hít một hơi thật sâu. Dường như trong nháy mắt đã khôi phục lại bộ dạng sắc sảo có năng lực của một tộc trưởng gia tộc. Giọng nói hững hờ lãnh đạm:
-Xin đức ngài công tước chớ quên việc ngài đã hứa! Chuyện này không để người nào khác biết nữa…. tồn vong của cả gia tộc Listeria ta chỉ trong một ý niệm của ngài!
Nói xong. Nàng thẳng thắn xoay người bước đi. Không hề liếc mắt nhìn Đỗ Duy.
Đỗ Duy âm thầm thở dài. Nhận lấy cái chai, mở cửa rời đi.
Đợi sau khi Đỗ Duy đi rồi. Phu nhân Listeria mới bỗng nhiên mềm nhũn toàn thân. Khí lực quanh thân dường như bị hút sạch. Mới vừa rồi mạnh mẽ chống đỡ, chỉ là vì không muốn đối phương thấy được mềm yếu của mình. Giờ phút này trong phòng chẳng còn ai. Nàng bỗng nhiên mềm nhũn té ngồi trên mặt đất. Thần sắc lúc này tràn ngập sự sợ hãi.
Đỗ Duy đem bình máu trở lại đưa cho lão già mũ xanh. Lão già này quả nhiên rất là vui mừng. Cực kì hưng phấn. Sau khi tiếp nhận, cẩn thận quan sát thật lâu. Lại đưa đến trước mũi ngửi ngửi một chút. Nhìn bộ dạng của lão. Dường như có chút không nhịn được như muốn nhấp nháp máu tộc Tinh Linh vậy. May mà Đỗ Duy kịp thời đề tỉnh nên Gandalf áo xanh mới tỉnh ngộ.
Chỉ có điều lão già này nhìn qua rất là cao hứng, nói: “Rất tốt! Chuyện này ta cũng không thể không cho ngươi một chút gọi là cảm ơn…. như vậy đi. Nhóc con. Ngươi làm học trò của ta, đã kêu ta vài tiếng thầy giáo, ta thực ra nên sớm chỉ dạy cho người một chút ma pháp mới phải…. chỉ có điều hiện tại ta đang cầm trong tay bình máu này. Trong lòng chỉ muốn đi nghiên cứu Tinh Linh ma pháp. Hiện tại thật sự là không có tâm tư để dạy ngươi thứ gì. Như vậy đi….. Ta sẽ đưa cho ngươi một thứ tốt tương tự. Ngươi tất nhiên sẽ thích.
Nói xong. Lão thò tay vào trong áo bào sờ soạng một hồi lâu. Cuối cùng lấy ra một cái vật tròn đen tuyền như thủy tinh cầu. Đỗ Duy liếc mắt nhìn lại. Ở phía trên thủy tinh cầu này ẩn ước như có một đoàn hắc khí tràn ra xung quanh. Trong đó bất ngờ còn nổi lên kim quang gắt gao lưu chuyển. Xem hình dáng dường như là một cái thủy tinh cầu vong linh hắc ma pháp. Nhưng nhìn kĩ lại, đoàn hắc khí kia lại không giống như là tử linh chi khí đơn thuần.
-Đây là……
-Há há. Cái này không phải là tử linh chi khí gì. Đây là thủy tinh giam cầm tử linh hồn phách!
Gandalf áo xanh ha ha cười:
-Trong này cũng không có gì. Chỉ có điều là ngày đó ta ở trên đường thuận tay làm thịt luôn một con thằn lằn nhỏ của hoàng kim long tộc… long hồn của hắn là đồ tốt. Ta sau khi làm thịt hắn, thuận tay thu long hồn của hắn và vẫn để ở trong đó. Bây giờ tặng nó cho ngươi….. Đây là đồ tốt cực phẩm. Hồn phách của hoàng kim long tộc rất thuần khiết, dùng để chế tạo ma pháp đạo cụ thì uy lực vô cùng đó!
Dừng một chút. Gandalf áo xanh nhíu mày nói:
-Đáng tiếc…. ngươi hơn phân nửa là chưa học qua vong linh hắc ma pháp gì…. Mà ta hiện tại thật sự không có thời gian. Nếu không, ta dẫn ngươi đi tới mấy chiến trường thượng cổ, tìm một ít long cốt trở về. Ta sẽ chỉ cho ngươi cách luyện chế ra một cái long cốt. Đem hồn phách hoàng kim long kia sử dụng, lập tức sẽ có một long cốt sủng vật cực phẩm đó! Trên thế giới này, cho tới bây giờ chưa ai có thể dùng hoàng kim long hồn để luyện chế cốt long! Hơn nữa lại là một con trưởng thành - Hoàng kim long hồn hoàn chỉnh nữ chứ!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK