Vì mười một tinh linh thiếu nữ bị kích thích quá lớn mà mất đi bản ngã, để giúp họ Diệp Âm Trúc đề ra phương pháp năm bước hoán tỉnh tâm linh. Sau khi nghe xong “U Lan” của Hải Dương và “Thạch thượng thanh tuyền” của hắn, các Lam tinh linh thiếu nữ nội tâm đã hoàn toàn bình tĩnh lại. Đến khi các nàng cảm thụ giống như có tiếng nước suối đang chảy róc rách bên tai thì cũng là lúc Diệp Âm Trúc bắt đầu bước thứ ba.
Hai tay đồng tấu, đừng nói là Hải Dương mà cả Tử cũng phải giật mình, gần gũi với Diệp Âm Trúc từng ấy năm cũng chưa từng thấy hắn hai tay hai đàn bao giờ, xem ra tên tiểu tử này còn ẩn giấu thực lực ah.
Một tay gảy đàn, dùng đấu khí để duy trì cân bằng cho cả hai cổ cầm, việc này khó khăn đến thế nào có thể tưởng tượng được. Tuyệt không phải chỉ cần phân tâm nhị dụng là có thể làm được!
Đánh đàn tuyệt không giống bất kì một loại kĩ năng nào khác, vốn mọi người đều có thói quen tay phải gảy, tay trái án giữ trên mặt đàn, nếu đổi thành tay trái gảy thì thật không thể tưởng tượng nổi.
Trong ba phương pháp đàn tấu cũng chỉ có phương pháp “tán âm” mới có thể dùng nhị cầm cùng một lúc, nhưng cũng là dùng tay phải mà thôi. Cho dù một người nghiên cứu cầm nghệ mười năm đi nữa cũng không chắc có thể phát ra tán âm bằng tay trái thay cho tay phải, càng không phải nói đến chuyện dùng cả hai tay hòa âm trên nhị cầm. Vậy mà Diệp Âm Trúc lại làm được, chỉ có thể nói một câu: biến thái!
Bây giờ hai bàn tay hắn hư ảo lướt qua trên mặt hai cây cổ cầm không chỉ có thể tán âm mà cả hòa âm cũng rất mực chuẩn xác, Điều này cũng thật khó tin, bởi vì muốn hòa âm tốt thì hai tay phải đồng thời phối hợp chặt chẽ với nhau, không phải cứ nghĩ là làm được, thật sự là quái vật ah.
Hải Dương hiểu rõ hết khó khăn của việc này, cho nên nàng kinh ngạc là việc đương nhiên. Một người hai tay hai tấu hai đàn khó khăn nhất chính là ở chỗ đảm bảo âm luật chính xác. Hai khúc đàn âm luật hoàn toàn khác nhau, nếu chỉ một mình thì đừng nghĩ đến chuyện hòa tấu. Cho dù là hai người hòa tấu với nhau đi nữa thì khi biểy diễn hai nhạc khúc không giống nhau cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng tới đối phương, khiến cho việc hợp tấu bị thất bại. Đó là chuyện tất yếu phải xảy ra với những người bình thường!
Lúc này, thanh âm khúc “Thiên kim thanh” từ tay trái hắn vang lên làm mọi người thư thả thì thanh âm khúc “Vong kỵ” từ tay phải vang lên một cách nhuần nhuyễn khiến tất cả đều giật mình. Đây thật sự là chuyện quá đỗi thần kì, hai nhạc khúc với giai điệu tiết tấu hoàn toàn khác nhau lại không hề lẫn vào nhau mà còn tương hỗ với nhau một cách hoàn hảo. Hai khúc nhạc này không chỉ âm điệu tiết tấu bất đồng mà ý nhạc cũng hoàn toàn không giống nhau. “Vong kỵ” chủ ở nhẹ nhàng, êm ái, khiến cho người ta cảm thấy thật thoải mái; còn “Thiên kim Thanh” lại chủ ở sự thanh thúy, cao, sắc, tràn ngập chánh khí. Không ngờ hai loại ý cảnh hoàn toàn bất đồng, giống như hai bộ mặt của tâm linh lại xuất hiên cùng một lúc trên một người, không biết đây là đẳng cấp nào nữa??
Hải Dương còn chưa biết một điều, hai khúc nhạc Diệp Âm Trúc đang hòa tấu đều nằm trong “Cửu đại danh khúc” của Cầm tông! “Vong kỵ” có hiệu quả ru ngủ và “Thiên kim thanh” có hiệu quả tịnh hóa tâm linh!
Cửu tiêu hoàn bội – “Thiên kim thanh”, một trong “Cửu đại danh khúc” của Cầm tông, hiệu quả: tịnh hóa hết thảy mọi tâm linh, ruồng bỏ hết mọi tâm tình đau khổ. Đối với linh hồn chịu quá nhiều đắng cay của mười một Lam tinh linh thiếu nữ này thật diệu dụng vô cùng. Đây cũng là lần đàn tấu đầu tiên mà Diệp Âm Trúc phải toàn lực ứng phó!
Sau mười sáu năm tu luyện Xích tử cầm tâm tại Bích Không Hải, ý cảnh của Diệp Âm Trúc đã đạt tới “Tinh thần phân tầng” cảnh giới, điều này ngay cả Tần Thương cũng chưa làm được. Xích Tử Cầm Tâm khiến cho người tu luyện sở hữu năng lực cực kì cường đại, đây cũng là nguyên nhân chính Tần Thương nhất mực bắt hắn chuyên tu Xích Tử Cầm Tâm.
“Tinh thần phân tầng” có nghĩa là trong nháy mắt hắn có thể dùng tinh thần lạc ấn chia ra chỉ huy hai bộ phận bất kì với cảm thụ hoàn toàn khác nhau. Giống như lúc này, tinh thần dung nhập vào hai cánh tay trái phải của Diệp Âm Trúc là hoàn toàn bất đồng, thậm chí cả hai tai của hắn cũng phân ra lắng nghe hai loại âm nhạc bất đồng với nhau. Cả người giống như đã trở thành âm luật vậy, cho nên bất luận thế nào hắn cũgn không bị sự bất đồng của hai cầm khúc làm ảnh hưởng.
Ngày hắn rời khỏi Bích Không Hải, ý cảnh đạt tới cảnh giới đó là đã đủ, nhưng tinh thần lực thì vẫn còn thiếu nhiều. Dù sao, dùng năng lực “Tinh thần phân tầng” để phối hợp hai tay đồng tấu cũng thực sự quá khó khăn. Tinh thần lực tiêu hao là vô cùng lớn, tương đương với chuyên tâm đàn tấu một cầm khúc liên tục từ ba đến năm lần.
Kể từ ngày rời Bích Không Hải đến nay, trải qua đủ loại kì ngộ, Diệp Âm Trúc từ Xích Tử Cầm Tâm cửu giai đến nay đã đạt tới cảnh giới Kiếm Đảm Cầm Tâm thất giai, thế nên tinh thần lực của hắn cũng có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Ngay như vừa rồi, hắn vừa tự hỏi làm sao để giải quyết vấn đề của mười một Lam tinh linh thiếu nữ này, thì lập tức bốn chữ to “Tinh thần phân tầng” đột nhiên nổi lên từ tận sâu trong linh hồn hắn. Nói ra cũng thật khó tin, đây là lần đầu tiên hắn thử dùng đến năng lực “Tinh thần phân tầng” này hai tay đồng tấu!
Mọi thứ đều cực kì hài hòa, Diệp Âm Trúc lúc này không chỉ đơn giản là dùng tay diễn tấu nữa, mà còn là hai đạo lạc ấn tinh thần được biểu hiện qua hai cầm khúc. Tinh thần lực hoàn toàn quán chú vào trong hai cầm khúc, tiến vào cảnh giới vi diệu vô cùng. Dĩ nhiên thành côgn của hắn cũng là ngoài tưởng tượng, hai danh khúc hoàn toàn bất đồng được hắn hoàn thành nhờ năng lực “Tinh thần phân tầng”!
Vang vọng chín tầng không – “Thiên kim thanh”
Minh Phượng vang lên thanh âm của “Vong kỵ”.
Hai đại danh khúc đồng thời vang lên, hoàn toàn tương hỗ lẫn nhau, giống như đang có hai Diệp Âm Trúc hòa tấu hai khúc nhạc bất đồng vậy! Lúc này, tinh thần lực Diệp Âm Trúc quán chú lên hai cầm khúc cũgn bắt đầu phát sinh biến hóa. Kiếm đảm cầm tâm vốn có màu vàng ngày càng trở nên đậm hơn, từ trong sắc vàng kim thâm thúy bắt đầu ẩn hiện phát ra tử quang nhàn nhạt,
Hợp tấu chính là phương thức tốt nhất để tăng hiệu quả cảm thụ âm luật cho Thần Âm sư, hiện tại giống như đang có hai vị Cầm Đế Diệp Âm Trúc đang hòa tấu vậy! Mặc dù trước đó hắn mới chỉ đạt tới Kiếm Đảm Cầm Tâm thất giai, nhưng sau khi tự mình hòa tấu thì Cầm ma pháp đã gần chạm đến cảnh giới Tử Vi Cầm Tâm nhất giai. Cũng may là hắn chưa có đột phá cảnh giới, dù sao Tử Vi Cầm Tâm cũng là sát lục cảnh giới, với tu vi của Diệp Âm Trúc lúc này tuyệt không thể khống chế linh hoạt được, chẳng những không thể cứu được mười một Lam tinh linh thiếu nữ này mà còn gây ra tai họa lớn cho các nàng. Đây là điều mà Diệp Âm Trúc chưa nghĩ đến!
Cầm khúc của Diệp Âm Trúc nhìn từ phương diện nào cũng mạnh hơn Hải Dương rất nhiều, nhất là tác dụng kích thích của tinh thần lạc ấn dung nhập vào trong ba động của huyền âm. Mười một tinh linh thiếu nữ khi nghe xong khúc “Thạch thượng thanh tuyền” tinh thần đã hoàn toàn bị ấn kí của Diệp Âm Trúc xâm lấn, bắt đầu xao động theo tinh thần cảm thụ của Diệp Âm Trúc. Lam tinh linh vốn đặc biệt nhạy cảm về mặt tinh thần, cho nên có thể nói lúc này các nàng đã khắc sâu loại cảm thụ tinh thần này vào trong linh hồn của mình.
“Vong Kỵ” khiến cho người ta ngủ say, nhưng khi các nàng vừa cảm thấy buồn ngủ thì thanh âm “Thiên kim thanh” lại vang lên, giống như một đạo quang huy thánh khiết nhất dung nhập vào tâm linh các nàng. Mọi dấu ấn hắc ám trong nội tâm cơ hồ đều bị dần dần loại bỏ. Một mặt là “Vong kỵ” khiến các nàng muốn ngủ say, cảm giác thống khổ giảm xuống ở mức thấp nhất, mặt khác là “Thiên kim thanh” tiến hành tịnh hóa từ chỗ sâu nhất của tâm linh.
Âm luật trong trẻo nhưng nghiêm trang giống như cương đao khắc sâu từng đạo tinh thần lạc ấn vào tâm linh mỗi tinh linh thiếu nữ, đêm tất cả những hắc ám trong lòng các nàng một đao tịnh hóa hết. Khí tức băng lãnh mỗi lần phát ra là một lần khiến cho ánh mắt các nàng xuất hiện thêm một chút biến hóa đặc thù.Thế giới tinh thần của các Lam tinh linh thiếu nữ bắt đầu trở nên biến chuyển kịch liệt, cực kì thống khổ. Nếu không phải “Vong kỵ” nhẹ nhàng, êm ái an ủi giảm nhẹ nỗi thống khổ thì sợ rằng các nàng đã không thể kiên trì đến lúc này.
Một tầng nhiệt khí từ trên đỉnh đầu Diệp Âm Trúc bắt đầu bốc lên, khuôn mặt ưu nhã lúc này toát lên vẻ trang nghiêm hiếm thấy, tinh thần lực màu vàng sẫm cũng trở nên đậm nét hơn, gần như trở thành màu tím. Ai cũng hiểu lúc này hắn đã dốc toàn lực!
Lúc này không chỉ các Lam tinh linh thiếu nữ mà ngày cả Tô Lạp bên cạnh cũng có thể cảm nhận được tinh thần ba động khổng lồ trong cầm khúc. Hiệu ứng do cầm khúc tỏa ra, dù chỉ là dư ba cũng làm bọn họ không dám khinh suất tiếp xúc, mọi người đều cẩn trọng giữ vững tinh thần, cho dù có muốn giúp Diệp Âm Trúc cũng không còn khả năng.
May mà hôm qua Diệp Âm Trúc bị thương kinh mạch chỉ tiêu hao một lượng lớn đấu khí, còn tinh thần lực lại không bị tổn thương gì lớn. Nếu không lần đầu thi triển “Tinh thần phân tầng” hai tay hòa tấu này chỉ sợ hắn cũng không kham nổi.
Chỉ khi bắt đầu tấu khúc cầm thứ hai hắn mới phát hiện ra rằng, phương pháp “Tinh thần phân tầng” hai tay đồng tấu có thể khiến uy lực của cầm khúc đại tăng, nhưng trong đó lại có một khuyết điểm trí mạng, đó chính là một khi đã bắt đầu thì không có cách nào dừng lại, kể cả tinh thần lực không đủ cũng không thể dừng lại được! Bởi vì lúc này tinh thần lạc ấn của hắn đã bị chia làm hai, chỉ có thể hoàn thành hai cầm khúc đó mới có thể khôi phục lại như cũ. Một khi hai tay song tấu hai cầm khúc có vấn đề thì lập tức tinh thần đại loạn, mất trí nhớ như An Kì cũgn chỉ là kết cục nhẹ nhất mà thôi.
Mặc dù tinh thần lực còn nhiều nhưng lượng hao phí lớn như vậy cũgn khiến Diệp Âm Trúc giật mình, nhưng lúc này đang chìm đắm trong việc song tấu hai cầm khúc, ngay cả tinh lực để suy nghĩ cũng khôgn có. Hắn chỉ có thể tiếp tục, tiếp tục hoàn thành lần thử nghiệm “Tinh thần phân tầng” đầu tiên một cách hoàn mĩ nhất.
Vụ khí trên đầu hắn càng lúc càng rõ, đồng thời tinh thần lực cũng đã hao tổn cực nhiều. Diệp Âm Trúc muốn nhờ vào đấu khí này duy trì khống chế việc đàn tấu trên hai cổ cầm. Hơn nữa, hai đàn hòa âm, hai tay diễn tấu có đấu khí dung hợp thì thanh âm càng trở nên huyền bí hơn rất nhiều. Trên hai cổ cầm tràn ngập khí tức màu vàng sậm, khôgn chỉ là tinh thần ba động mà còn có đấu khí từ tám đầu ngón tay Diệp Âm Trúc phát ra. Nếu không có đấu khí phối hợp, đừng nói là hắn mỗi bàn tay chỉ có bốn ngón, cho dù là có đủ năm ngón đi nữa cũng không có khả năng làm được như vậy! kinh mạch trong cơ thể hắn đã bắt đầu xuất hiện từng cơn đau đớn, tinh thần lực cũng đã trở nên suy yếu rất nhiều.