Mục lục
[Dịch] Cầm Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay cả “Hương Loan” đang đuổi tới đều bị ảnh hưởng, thì càng không cần phải nói Ám Ảnh Ma Vương gần trong gang tấc. Hắn còn chưa kịp thoát ra khỏi Vựng huyền do Lôi đình nhất kích tạo ra, cả người đã lập tức tiến vào trạng thái hôn mê lần thứ hai. Năng lực mà Diệp Âm Trúc thi triển là gì? Chính là Chiến Tranh Tiễn Đạp mà Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư am hiểu nhất. Vì sao Lôi Thần Chùy trong tay Diệp Âm Trúc lại có thể phát huy được uy lực mạnh như vậy, một chút đã làm cho Ám Ảnh Ma Vương đứng im? Đó là bởi vì bên trong Khải giáp của hắn có dung hợp thân thể của Sơn Lĩnh cự nhân Minh. Thân là Sơn Lĩnh cự nhân, còn có danh xưng là Lôi Thần Chi Tử. Được năng lực của Minh hỗ trợ, Siêu Thần khí Lôi Thần Chùy tự nhiên sẽ phát huy được tác dụng lớn nhất. Đồng thời, bên trong Khải giáp của Diệp Âm Trúc còn có Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư. Năng lực của Cách Lạp Tây Tư hắn tự nhiên cũng có thể sử dụng. Một cước này của Diệp Âm Trúc mặc dù đạp vào không trung, nhưng năng lượng của hắn lúc này có thể nói là đã dung hợp năng lượng của Thần Thú Thiểm, Lôi, Minh và Cách Lạp Tây Tư. Uy lực đã vượt xa hiệu quả do một mình Cách Lạp Tây Tư phát động, vì vậy, ngay cả cường giả đỉnh cao như Ám Ảnh Ma Vương và “Hương Loan” cũng không thể nào tránh khỏi.

Lần thứ hai bị như vậy, Hắc vụ xung quanh thân thể Ám Ảnh Ma Vương cũng bị đánh cho tan tác, lộ ra bản thể của hắn. Thân hình của Ám Ảnh Ma Vương vừa nhìn rất hèn mọn bỉ ổi, thân thể nhỏ bé, khô gầy, bao phủ trong một tầng lân phiến màu đen, nhìn qua giống như chưa tiến hóa vậy. Không có vẻ hoàn mỹ như Hắc Yêu Nữ Vương Tát Lâm Na mà Diệp Âm Trúc đã gặp qua. Trên mặt hắn lúc này vẫn còn vẻ khiếp sợ. Mắt nhìn thấy Diệp Âm Trúc sau khi đạp chân phải ra, liền đánh một chưởng lên trên trán mình. Tay của Diệp Âm Trúc lúc này đã biến thành trong suốt như bạch ngọc, phảng phất như ẩn chứa vô số Linh hồn ba động.

Tay hắn không hề cuồng bạo như trong tưởng tượng, chỉ rất nhẹ nhàng đặt lên trên trán Ám Ảnh Ma Vương, như là không có ẩn chứa năng lượng công kích vậy.

Ám Ảnh Ma Vương nếu nói lúc trước bị mê muội, thì giờ phút này thân thể hắn đã hoàn toàn biến thành cứng ngắc. Từ trong miệng Diệp Âm Trúc phát ra hai từ lạnh như băng:

- Tạm biệt.

Hai chữ vừa nói ra, một khắc sau, thân thể hắn đã lại tăng tốc, trực tiếp bay về phía “Hương Loan” không thèm nhìn Ám Ảnh Ma Vương nữa. “Xích” thân thể Ám Ảnh Ma Vương run lên mãnh liệt, một làn khói đen từ thất khiếu của hắn bay ra, thân thể chấn động, một khắc sau, cả người hắn đã biến thành bụi mù biến mất không còn.

“Hương Loan” nhìn thấy Diệp Âm Trúc một chưởng đã hủy diệt được Ám Ảnh Ma Vương, trong mắt không khỏi hiện ra một tia hoảng sợ. Bởi vì còn cách khá xa, nên trong khi Diệp Âm Trúc hủy diệt Ám Ảnh Ma Vương, nàng đã tỉnh táo lại sau tác dụng của Chiến Tranh Tiễn Đạp, nhưng vẻ mặt của nàng lúc này đã trở nên rất khó coi. Thân thể Diệp Âm Trúc trong nháy mắt đã chỉ còn cách “Hương Loan” trăm thước, nhưng hắn không chủ động công kích, trầm giọng nói:

- Ngươi là ai?

Vẻ sợ hãi trong mắt “Hương Loan” đã biến mất, nói:

- Nếu ngươi nói cho ta biết ngươi dùng phương pháp gì giết Nạp Nhĩ Ban Địch An, có lẽ ta sẽ nói cho ngươi biết ta là ai.

Diệp Âm Trúc hừ lạnh một tiếng, đáp:

- Nạp Nhĩ Ban Địch An? Ngươi nói là Ám Ảnh Ma Vương đúng không? Nếu ta không đoán sai, ngươi hẳn là một trong ba Ma Vương còn lại. Hương Loan ở đâu?

“Hương Loan” cười cười, mặc dù nàng không phải là Hương Loan. Nhưng lúc nàng cười, cùng với dung nhan tuyệt mỹ của Hương Loan vẫn rất động lòng người:

- Ta không phải chính là Hương Loan sao? Chẳng lẽ ngươi không nghe nói qua cái gì là Đoạt Xá sao?

“Đoạt Xá” Diệp Âm Trúc hoảng sợ trong lòng. Đồng thời, trái tim hắn cũng trầm xuống, hắn lập tức nghĩ đến Nguyên Thần Đoạt Xá của Tiểu Long Nữ. Một khi bị Đoạt Xá, vậy cả Linh hồn cũng sẽ bị đối phương Thôn phệ, nói vậy, Hương Loan đã…Trái tim Diệp Âm Trúc run lên, trong đầu không ngừng hiện lên quá khứ của mình và Hương Loan, trong lúc nhất thời lòng đau như cắt.

- Ngươi đã giết nàng.

Hai mắt Diệp Âm Trúc suýt nữa phún hỏa.

“Hương Loan” cười cười, nói:

- Ta chỉ nói là Đoạt Xá, chứ không phải giết. Chỉ đáng tiếc là, ta vốn còn muốn mượn thân thể của nàng đánh lén ngươi. Chỉ là đám thuộc hạ của ta gặp phải công kích của cái Hào kia. Ta không hy vọng chúng nó gặp tổn thương quá lớn. Cho nên, coi như tiện nghi cho ngươi đi. Ngươi còn không nói cho ta biết, ngươi làm như thế nào giết chết Nạp Nhĩ Ban Địch An.

Diệp Âm Trúc hít vào một hơi, cố gắng để cho mình tỉnh táo lại. Hắn có thể khẳng định, kẻ địch trước mặt hiển nhiên là một trong ba vị Ma Vương còn lại, hơn nữa thực lực còn hơn Ám Ảnh Ma Vương. Từ việc nàng có thể ngăn cản bốn mươi khẩu Ma Đạo pháo cao cấp cùng bắn là có thể thấy được.

- Ta gọi nó là Thất Huyền Phá Hồn Chưởng. Ám Ảnh Ma Vương trước sau đã hai lần bị ta đánh vào trạng thái Vựng huyền. Có lẽ ta không có cách nào dựa vào năng lực trực tiếp phá hủy thân thể của hắn. Nhưng dựa vào Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm cùng với Sinh mệnh năng lượng và Linh hồn lực của ta, đã dung hợp lại thi triển một kích toàn lực, đã phá vỡ được Linh hồn phòng ngự của hắn.

“Hương Loan” mỉm cười nói:

-Thì ra là thế. Không ngờ rằng ngươi lại cường đại đến như vậy. Lần trước khi chúng ta gặp nhau, ngươi dường như còn chưa có thực lực như bây giờ. Ngươi thật sự là một kẻ xấu xa, gây ra cuộc chiến giữa chúng ta với Lam Vu Quốc. May là..

Nói đến đây nàng chợt dừng lại, như là ý thức được có một vài việc không thể nói ra.

Diệp Âm Trúc rốt cuộc hiểu được kẻ thù trước mặt là ai. Trong bốn Đại Ma Vương, từng gặp qua hắn, cũng chỉ có Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na, cũng chính là “Hương Loan”

- Tát Lâm Na, lại là ngươi. Ngươi cùng chết với Ám Ảnh Ma Vương đi.

Trong mắt Diệp Âm Trúc hiện lên vẻ phẫn nộ. Hắn không ngờ được rằng, sau khi Tây Đa Phu Nguyên soái chết đi, lại có một người càng thêm quan trọng của mình cũng đã chết đi. Hắn đau đến mức không thể hít thở được. suy nghĩ trong lòng hắn lúc này chỉ muốn hủy diệt Tát Lâm Na mà thôi.

- Chờ một chút.

Nhìn thấy Diệp Âm Trúc đang lao tới, thân hình Tát Lâm Na lóe lên, một chiêu Thuấn di đã bay ra ngoài ngàn thước, nhưng không phản kích lại.

- Có vài việc, ngươi không muốn biết sao?

Tát Lâm Na vẫn cười cười, mặc dù nụ cười đó là của Hương Loan, nhưng chỉ càng khiến cho trong lòng Diệp Âm Trúc thêm căm hận.

- Biết cái gì?

Thân thể Diệp Âm Trúc đổi hướng rất nhanh bay về phía Tát Lâm Na. Đồng thời Linh hồn Chi quang trên Mi Tâm cũng khuếch tán ra, bao phủ cả chiến trường của mình và Tát Lâm Na. Có Hồn châu hỗ trợ, hắn có thể tìm được Tinh thần lực định vị của Tát Lâm Na. Thuấn di của nàng sẽ hoàn toàn mất đi tính đột ngột, ngược lại lại bị Diệp Âm Trúc trực tiếp bắt được. Tát Lâm Na dường như không hề nóng lòng muốn động thủ với Diệp Âm Trúc chút nào:

- Ngươi hẳn là biết, người bị Đoạt Xá, trí nhớ cũng sẽ bị cướp lấy. Ta từ trong trí nhớ của Công chúa Nhân loại này, tìm được một vài thứ rất hay. Không ngờ rằng, nàng lại thích ngươi như vậy cái này Nhân loại các ngươi gọi là Tình yêu phải không?

Thân thể Diệp Âm Trúc thoáng trân cứng lại một chút. Hắn mặc dù biết rõ Tát Lâm Na đang làm rối loạn tâm trí hắn, nhưng trong lòng không khỏi chấn động. Yêu? Hương Loan yêu ta?

- Ta và Hương Loan chỉ có quan hệ Bằng hữu.

Quang mang màu Lam tím lóe lên, Lôi Thần Chùy lại ra tay. Tát Lâm Na dù sao cũng không phải Ám Ảnh Ma Vương Nạp Nhĩ Ban Địch An, màu xanh biếc như Phỉ Thúy lại xuất hiện. mặc dù thân thể nàng trân cứng lại trong nháy mắt. Nhưng lực công kích của Lôi Thần Chùy lại bị Phản Ma thuẫn của nàng triệt tiêu, không làm nàng bị thương. Tát Lâm Na vẫn không ra tay. Thực ra nàng không phải không muốn phát động công kích với Diệp Âm Trúc. Mà là bây giờ nàng không chắc chắn thắng được Diệp Âm Trúc. Từ Thất Huyền Phá Hồn Chưởng mà Diệp Âm Trúc hủy diệt Nạp Nhĩ Ban Địch An, nàng biết, mình không chắc đã chiến thắng được kẻ Nhân loại trước mặt này, nhất là ở trạng thái bây giờ. Lúc trước mặc dù thành công ngăn cản bốn mươi khẩu Ma Đạo pháo. Nhưng lực công kích của Cao cấp Ma Đạo pháo cũng nằm ngoài dự đoán của Tát Lâm Na, nàng cũng bị thương, nhưng cũng không quá nặng.

Cho nên, đối với nàng bây giờ mà nói, kéo dài thời gian, khôi phục thực lực của mình mới là quan trọng nhất.

- Bằng hữu? Thật là buồn cười. Một người đàn bà sinh nhi tử cho ngươi, ngươi lại nói nàng là bằng hữu?

Tát Lâm Na không thể ngăn tiếng cười lại, như là nghe thấy một chuyện buồn cười nhất trong thiên hạ.

- Ngươi nói láo.

Diệp Âm Trúc giận dữ, hắn tự nhiên sẽ không tin lời Tát Lâm Na nói. Hắn mặc dù tự hỏi Hương Loan có địa vị nhất định trong lòng mình, nhưng hắn chưa bao giờ từng thân cận thực sự với Hương Loan.

- Ta nói láo? Vậy Duệ Cầm Thái tử Mễ Lan đế quốc là ai? Trí nhớ của cô gái này thật là hay à nghe, lại nhận Nhi tử của mình làm Đệ Đệ, thú vị, thú vị.

Duệ Cầm? nghe thấy cái tên này, hành động của Diệp Âm Trúc lập tức chậm nửa nhịp, trong đầu nổ mạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Duệ Cầm Thái tử lập tức xuất hiện trong đầu hắn. Hải Dương đã từng nói, so sánh về khuôn mặt của Duệ Cầm mà nói, hắn không quá giống như Tây Nhĩ Duy Áo, ngược lại giống mình hơn.

Lúc trước mặc dù chỉ là một câu nói đùa, nhưng cũng đã lưu lại ấn tượng trong lòng Diệp Âm Trúc. Nhất là Duệ Cầm Thái tử cũng có Thiên Sinh bát chỉ, điều này chẳng lẽ là trùng hợp thôi sao?

- Thế nào? Đã tin chưa? Để ta nói cho ngươi biết vậy. Duệ Cầm Thái tử kia đúng là Nhi tử của ngươi. Là ở ngày ngươi kết hôn, vị Hương Loan Công chúa này thừa lúc ngươi rượu say, lặng lẽ dâng hiến thân thể mình cho ngươi. Trong lòng nàng thích ngươi, nhưng lại vì cái tình Tỷ muội đáng buồn cười mà không dám thổ lộ, đã thế còn muốn dâng hiến thân thể của mình cho ngươi, thật sự là ngốc. Nhân loại các ngươi thật sự làm ta hâm mộ, có thể có đời sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK