Mục lục
[Dịch] Cầm Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Âm Trúc nói: “Ta nếu đáp ứng hắn, sẽ không sợ hắn truyền tin tức ra ngoài. Hắn dù sao cũng là Phụ thân của nàng. Ta cũng mơ hồ đoán được ý của hắn. Thông qua việc để cho Tư Cầm trở thành người kế thừa của Lam Địch Á Tư. Chẳng những có thể thu được chúng ta, đạt được sự hảo cảm của Cầm Thành, đồng thời cũng sẽ có được sự ủng hộ của Áo Bố Lai Ân Đại sư. Gây ra mâu thuẫn giữa chúng ta và Mễ Lan đế quốc, thậm chí sinh ra vết rách, Lam Địch Á Tư có thể sinh tồn. Vị Nhạc Phụ Đại nhân này của ta cũng biết chúng ta sẽ đoán ra được mục đích của hắn. Nhưng hắn thông minh nhất chính là để chúng ta đoán được, nhưng không thể không đáp ứng hắn. Dù sao, Thánh Chiến quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Ta ít nhiều cũng phải thỏa hiệp với hắn. Còn về phần hắn đầu tiên đưa ra để nàng kế thừa ngôi vị Hoàng đế, chỉ là đưa ra mà thôi”

Tô Lạp ngẩn người nhìn Diệp Âm Trúc: “Chàng nếu đã biết, vì sao còn đáp ứng hắn?”

Diệp Âm Trúc nói: “Nhạc Phụ suy tính mặc dù chu đáo. Nhưng hắn không phải là ta, cũng không đứng ở góc độ của ta mà nhìn nhận vấn đề. Đúng thế, lần này chúng ta có thể nói là bị hắn lợi dụng. Nhưng có hai điểm dám chắc, một là tình cảm và sự áy náy của hắn với nàng không phải không là gì. Vì nàng, ta lui một chút cũng không sao hết. Còn lại, hắn không chỉ lợi dụng Tư Cầm, mà là đang đánh cuộc, đặt tất cả vốn liếng của mình lên người Tư Cầm. Đối với Nhi tử của chúng ta, hắn chỉ biết không thể không chiếu cố và dạy dỗ. Đối với Tư Cầm mà nói cũng không phải chuyện xấu. Mà đứng từ góc độ của ta mà nhìn, Tư Cầm kế thừa ngôi vị Hoàng đế Lam Địch Á Tư đế quốc tự nhiên sẽ khiến cho Lam Địch Á Tư không bị Mễ Lan đế quốc uy hiếp nữa. Nhưng nàng đừng quên, Tư Cầm kế thừa huyết mạch của ta, tổ tiên của ta là Đông Long, đây không phải chuyển thành để cho Đông Long Đế quốc chúng ta phục dựng ở Long Khi Nỗ Tư, một lần nữa nắm giữ quyền lực sao? Tây Nhĩ Duy Áo thúc thúc là con của Tần Thương gia gia. Cũng kế thừa huyết mạch Đông Long chúng ta. Hai đại Đế quốc nắm trong tay, đây không phải có nghĩa là thống nhất sao. Về phần Nhạc Phụ muốn mâu thuẫn giữa Cầm Thành với Mễ Lan đế quốc chỉ sợ hắn phải thất vọng. Chỗ đứng của chúng ta chính là Mễ Lan thành, đạt thành hiệp nghị như vậy, ta dù thế nào cũng phải có lời với Tây Nhĩ Duy Áo Thúc thúc”

Tô Lạp thở phào nhẹ nhõm: Nếu Chàng đã nghĩ hết như vậy rồi thì ta cũng an tâm. Hắn thật đã già. Âm Trúc, đợt sau khi Thánh Chiến chấm dứt, ta muốn Chàng theo ta về xem hắn được không? Cũng mang theo Tư Cầm và Luyến Cầm cho hắn nhìn”

Lời hôm nay Mã Tây Mạc nói mặc dù chưa thể hoàn toàn hóa giải khoảng cách giữa hắn và Tô Lạp. Nhưng cũng đã khiến cho Tô Lạp mềm lòng. Bây giờ nàng đã không phải Tô Lạp trước kia. Có tình yêu của Âm Trúc, hạnh phúc mà Hài tử mang đến, nàng đã không còn khép kín như trước nữa.

“đương nhiên có thể. Biết không,Ta thật cao hứng khi thấy nàng như bây giờ. Đi thôi, chúng ta về Lữ điếm nghỉ ngơi, rồi sáng mai sẽ đi đến Mễ Lan thành”

Ánh mặt trời chiếu sáng khắp mặt đất, mang đến cho Mễ Lan thành khổng lồ một tầng kim quang nhàn nhạt.

Sáng sớm, hào khí trong Hoàng Cung Mễ Lan đế quốc có đôi chút khẩn trương. Mễ Lan Đại đế Tây Nhĩ Duy Áo đang nghị sự với Tây Đa Phu Nguyên soái mới trở về Đế đô trong Tẩm cung của mình.

“Báo, khởi bẩm Bệ Hạ, Tây Đa Phu Nguyên soái đến”

“Nhanh mời vào”

Tây Đa Phu ngẩng đầu bước vào trong Tẩm cung của Tây Nhĩ Duy Áo. So sánh với lần trước khi Diệp Âm Trúc gặp hắn, thì mái tóc của vị Mễ Lan chi mâu này bạc thêm vài phần. Nhưng dáng người vẫn thẳng tắp, tinh thần quắc thước, uy nghiêm bắn ra bốn phía, ánh mắt không giận mà uy.

Hai đại danh soái của Mễ Lan giờ đã mất đi Mã Nhĩ Đế Ni, Tây Nhĩ Duy Áo càng nể trọng hắn. đương nhiên cho đến bây giờ Tây Nhĩ Duy Áo cũng không cho Tây Đa Phu biết bí mật xuất thân từ Đông Long Bát tông của hắn.

Về điểm này, Tần Thương mặc dù không có nói cho hắn. Nhưng nói như thế nào, thì Tây Nhĩ Duy Áo cũng là Đế Vương của Mễ Lan đế quốc.

“Tham kiến Bệ Hạ” Tây Đa Phu khom người hành lễ. Tây Nhĩ Duy Áo cách đây vài năm đã ban xá lệnh, Tây Đa Phu Nguyên soái ở trường hợp gì cũng không cần quỳ lạy hắn, có thể mang binh khí đến gặp.

“Nguyên soái không cần khách khí, mời ngồi” Tây Nhĩ Duy Áo hôm nay mặc rất đơn giản, mặc một bộ trường bào màu vàng. Từ bề ngoài nhìn hắn không có sự uy nghiêm của Mã Tây Mạc, nhưng dễ làm cho người ta có cảm giác thân cận, dễ gần.

Lúc này, bên trong Tẩm cung ngoại trừ Tây Nhĩ Duy Áo và Tây Đa Phu Nguyên soái mới đến còn có một Hài tử.

Hài tử này đang ngồi trên đùi Tây Nhĩ Duy Áo, mặc một bộ quần áo giống hệt như của Tây Nhĩ Duy Áo, chỉ là bản thu nhỏ mà thôi.

Mái tóc đen dài trên vai, nhìn qua chỉ khoảng bốn tuổi. Khiến cho người ta chú ý là đôi mắt to của nó, đen mà sáng ngời, giống như Hắc diệu thạch vậy.

Trong đôi mắt to tròn đó không phải lóe ra quang mang ngây thơ không nhiễm bụi trần, mà là một sự thâm thúy khiến người ta kinh ngạc.

“Ngài khỏe, Tây Đa Phu gia gia” Tiểu Nam hài từ trên đùi Tây Nhĩ Duy Áo nhảy xuống, làm ra một nghi lễ cung đình đúng tiêu chuẩn với Tây Đa Phu.

“không dám Thái tử điện hạ” Tây Đa Phu vội vàng đứng sang bên cạnh một bước, không tiếp nhận hành lễ của nam hài.

Nam hài cũng không gượng ép, không hề giống như đứa nhỏ tuổi của nó chút nào, mà lẳng lặng đi đến một bên, bò lên trên một chiếc ghế ngồi xuống.

Ánh mắt của Tây Nhĩ Duy Áo đảo qua người nam hài, trong mắt hiện lên không phải là vẻ hiền lành vốn có mà là kiêu hãnh, đúng là ánh mắt kiêu hãnh.

Như là nam hài này là điểm sáng lớn nhất trong đời hắn vậy.

“Bệ Hạ, sáng sớm triệu thần có phải đã xảy ra đại sự không?” Tây Đa Phu hỏi.

Tây Đa Phu có địa vị cực cao ở Đế quốc, bối phận còn ở trên Tây Nhĩ Duy Áo, công lao to lớn. Dù cho là Tây Nhĩ Duy Áo Đại Đế nhìn thấy hắn cũng phải nhượng mấy phần.

Lần này Mễ Lan đế quốc có thể ngăn cản Liên quân Lam Địch Á Tư công kích, vị Tây Đa Phu Nguyên soái trấn thủ phương Nam có thể nói là công lao cực lớn.

Dựa vào thực lực mạnh mẽ và năng lực chỉ huy, mới bảo vệ quốc thổ Mễ Lan không mất.

Mặc dù hắn là Nguyên soái, nhưng đã được Tây Nhĩ Duy Áo phong tước Vương, có thể nói là trọng thần đứng đầu của Đế quốc.

“Quả thật là đã có chuyện. Ta vừa mới nhận được Ma pháp truyền tin. Tối ngày hiệu quả, Lam Địch Á Tư Đế quốc đã tuyên bố trong đêm, sắc phong Tư Cầm Mạc Lạp Đế – nhi tử của Loan Phượng công chủ thành Thái tử”

Mắt Tây Đa Phu hiện lên một tia quang mang sắc bén “Tư Cầm Mạc Lạp Đế? Mã Tây Mạc rốt cuộc đã xác định Thái tử sao? Loan Phượng công chủ là ai? Mã Tây Mạc có không ít Nhi tử, sao lại phong Hài tử của một Nữ nhân thành Thái tử?”

Tây Đa Phu nhiều năm sống trong doanh trại nên rất nhiều việc trong chốn Cung đình không được biết. Tô Lạp mặc dù được xưng là đệ nhất mỹ nữ của Lam Địch Á Tư, nhưng người ở Mễ Lan đế quốc biết nàng cũng rất ít.

Tây Đa Phu cười khổ nói: “Bởi vì, Tư Cầm Mạc Lạp Đế này còn có một tên gọi khác là Diệp Tư Cầm. Cha của nó, chính là Cầm Đế Diệp Âm Trúc của chúng ta”

Tây Đa Phu chấn động “Bệ Hạ, ngài có nói sai không. Mã Tây Mạc, Mã Tây Mạc cũng để cho Nhi tử của Diệp Âm Trúc trở thành Thái tử của Lam Địch Á Tư đế quốc. Điều này thật không thể nào tưởng tượng nổi”

Tây Nhĩ Duy Áo cười khổ nói: “Lúc mới nhận được tin tức, phản ứng đầu tiên của ta cũng giống ngài, cũng không thể nào tưởng tượng nổi. Tuy nhiên vừa rồi Duệ Cầm đã phân tích cho ta một chút, ta mới hiểu được dụng ý của lão già Mã Tây Mạc này. Quả nhiên là hậu sinh khả úy. Duệ Cầm, con nói cho Tây Đa Phu gia gia biết đi”

Tây Nhĩ Duy Áo trao quyền giải thích cho Hài tử nhìn qua mới khoảng bốn tuổi, mà Tây Đa Phu Nguyên soái cũng không hề cảm thấy kinh ngạc.

“Xin Duệ Cầm Thái tử chỉ giáo”

Duệ Cầm Thái tử cười, nói: “Mục đích của Mã Tây Mạc rất trực tiếp, cũng rất đơn giản. Chính là hắn muốn lợi dụng quan hệ huyết thống của Thê Tử Diệp Âm Trúc để cho Lam Địch Á Tư đế quốc có thể thở được, thậm chí một lần nữa có cơ hội quật khởi. Bề ngoài thì thấy, Mã Tây Mạc Đại Đế dường như đã để cho một người ngoài trở thành Thái tử. Thực ra không phải vậy, Loan Phượng công chủ là Nữ nhi của hắn, Tư Cầm mặc dù có huyết mạch của Cầm Đế Diệp Âm Trúc, nhưng cũng có truyền thừa của Mạc Lạp Đế Gia tộc. Cho nên từ huyết thống thì cũng không phải người ngoài. Từ điểm này, cùng với Mã Tây Mạc Đại Đế có thể khiến cho Bách quan và hoàng thất Lam Địch Á Tư ủng hộ. Đương nhiên, điều này là do Đế quốc chúng ta mang đến áp lực cực lớn cho Lam Địch Á Tư. Hoàng thất Lam Địch Á Tư mới có thể thỏa hiệp với Đế Vương bọn họ”

“Cầm Đế Diệp Âm Trúc sau ba năm mất tích, mấy tháng trước đã trở về Pháp Lam. Mặc dù hắn đã mất tích ba năm, nhưng mà danh vọng của hắn trên Đại lục chỉ tăng chứ không giảm. Thú Hoàng Tử đế trong thời gian hắn mất tích đã tự mình đến Pháp Lam đòi người, thậm chí không tiếc khai chiến với Pháp Lam. Có thể thấy được quan hệ giữa hắn và Cầm Đế Diệp Âm Trúc vô cùng mật thiết. Sau này mặc dù bình tĩnh lại, nhưng hắn cũng tuyên bố trước mặt mọi người trở thành Nghĩa phụ của ba Hài tử của Diệp Âm Trúc. Căn cứ tin tức chúng ta có được, Diệp Tư Cầm chính là người có năng lực Thống soái cao nhất trong ba Hài tử của Diệp Âm Trúc. Mặc dù mới có ba tuổi, nhưng đã bắt đầu thể hiện ra. Giáo phụ của hắn chính là Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân. Có thể nói rất được sủng ái. Nếu để cho một người như vậy trở thành người kế thừa tương lai của Lam Địch Á Tư đế quốc. Thì cho dù Pháp Lam và Thú Nhân tộc không ủng hộ hắn, cũng tuyệt đối không làm ra chuyện bất lợi với hắn. Còn về phần Cầm Thành, có quan hệ trực tiếp với Diệp Âm Trúc, càng không thể nào là địch của Lam Địch Á Tư. Mã Tây Mạc rất thông minh, lựa chọn như vậy mặc dù là điều bất đắc dĩ. Nhưng với tình thế hiện tại của Lam Địch Á Tư mà nói, cũng là tình huống tốt nhất”

Tây Đa Phu không nhịn được nói: “Nhưng, cứ như vậy, chúng ta trong tương lai đả kích Lam Địch Á Tư như thế nào? Từ quốc lực mà nói, chúng ta hơn Lam Địch Á Tư cũng không nhiều. Ưu thế lớn nhất của chúng ta, chính là có sự ủng hộ của Cầm Thành và buôn bán với Thú Nhân tộc”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK