- Ta không dám nhận lễ này. Tiểu thư xin mời.
Vừa nói Lãng Cách vừa lùi một bước tránh sự hành lễ của Mã Lệ Na, trên mặt thần sắc cũng càng trở nên kính cẩn, chuyển tay mời.
Mã Lệ Na mỉm cười:
- Mấy năm không gặp, ma pháp của sư huynh lại tiến bộ rất nhiều.
Lãng Cách nghiêm nghị nói:
- Năm đó được sư phụ chỉ điểm Lãng Cách trọn đời không quên. Ca ngợi Pháp Lam, tiểu thư ngàn vạn lần không nên dùng chữ sư huynh để xưng hô với tiểu nhân, Lãng Cách không xứng, ta chỉ mong trở thành người hầu của sư phụ. Tiểu thư xin mời.
Trên đài dành cho khách qúy, Mã Tây Mạc Đại đế dẫn Tô Lạp và tất cả giám khảo đại thần toàn bộ đứng lên, hướng Mã Lệ Na có chút khom người.
Thanh âm của Mã Tây Mạc thông qua khoách âm ma pháp truyền khắp toàn trường:
- Chúng ta cùng hoan nghênh Mã Lệ Na tiểu thư đến. Mã Lệ Na tiểu thư đến từ Pháp Lam, chính là Pháp Lam Quang Minh thánh tháp, đây chính là Quang Minh Thánh nữ. Lần này có thể mời Mã Lệ Na tiểu thư làm Nhạc Thai Chủ(trưởng ban giám khảo đó) chính là vinh hạnh của Lam Địch Á Tư. Ca ngợi Pháp Lam.
Lời vừa nói ra, cơ hồ tất cả ánh mắt nhìn Mã Lệ Na đều xảy ra biến hóa. Trong lúc nhất thời, âm thanh ca ngợi Pháp Lam vang vọng khắp toàn trường.
Diệp Âm Trúc có chút nghi hoặc nhìn Mã Lệ Na, mấy vị ma pháp sứ đối với nàng cung kính hắn hoàn toàn có thể giải thích được. Dù sao Pháp Lam cũng là thánh địa của tất cả Ma pháp sư. Nhưng là hắn có chút không hiểu, chính là với thân phận của Mã Lệ Na tại sao lại đến đây làm ma nhạc thai chủ đây? chuyện này tựa hồ không giống phong cách của Pháp Lam. Huống chi Pháp Lam hiện đang phong bế.
Khắc Lôi Na tựa hồ nhìn ra sự nghi hoặc của Diệp Âm Trúc:
- Kinh hãi sao, Mã Lệ Na tỷ tỷ chính là một ma pháp sư Quang minh hệ rất cường đại. Chính là đệ tử chân truyền của Quang Minh tháp chủ đang phong bế. Mã Lệ Na tỷ tỷ phụng mệnh tại các nơi trên đại lục quan sát, nàng bên ngoài còn có một vị muội muội. Nàng lần này tại Lam Địch Á Tư mục đích chính là tìm vị muội muội này, chỉ là không biết nàng có tìm được không.
Nghe Khắc Lôi Na nói như vậy, trong lòng Diệp Âm Trúc nhất thời giật mình hiểu ra:
- Nguyên lai Mã Lệ Na là vì Tô Lạp mà đến, chẳng lẽ là bởi vì nghe nói Tô Lạp phải kết hôn?
Trên đài, Mã Lệ Na mỉm cười, chậm rãi đi tới giữa sàn đấu:
- Rất vinh hạnh và may mắn được làm chủ khảo cho cuộc thi Văn võ này của Lam Địch Á Tư đế quốc. Ta tuyên bố quy tắc trận đấu.
Dưới đông đảo tiếng hoan hô, nhưng thanh âm của nàng mọi người vẫn có thể dễ dàng nghe được, một tầng quang mang màu vàng nhàn nhạt từ người nàng phóng thích ra. Cảm giác an lành khiến nàng trở thành trung tâm của toàn trường đấu, không ai chú ý đến bọn người Diệp Âm Trúc, năm người tham gia trận đấu.
- Quy tắc trận đấu như sau: tiến vào vòng đấu ma pháp có năm người, phân biệt cùng ta đối kháng ma pháp, cuối cùng người nào có thể cùng ta đối kháng trong thời gian lâu nhất, chính là người chiến thắng cuối cùng.
Mã Lệ Na thanh âm rất dễ nghe, không chút sắc bén, nhu hòa như gió xuân, ấm áp truyền đến mỗi người.
Diệp Âm Trúc cũng không nghĩ tới quy tắc trận đấu lại như thế này, từ khi tham gia Văn võ so tài cho tới nay, đây là lần đầu tiên khiến hắn cảm thấy hứng thú. Hắn cũng muốn biết vị Quang Minh thánh nữ này tột cùng ma pháp đạt đến trình độ nào. Vốn dĩ, Đông Long đế quốc sớm muộn gì cũng phát sinh xung đột với Pháp Lam, có khả năng biết một chút thực lực của Pháp Lam cũng rất tốt.
Sôi sục ah! tiếng hoan hô lúc này tiếp tục vang lên.
Thật ra, muốn nhìn thấy ma pháp thực lực của Pháp Lam cũng không phải chỉ một mình Diệp Âm Trúc.
Ba vị ma pháp sư công hội hội trưởng cũng đã tiến về phía sau một bên.
Lãng Cách đại ma đạo sư nói:
- Dựa theo thứ hạng của trận đấu trước. Thí sinh số năm, ngươi thi đấu đầu tiên.
Bài danh cuối cùng, thí sinh số năm không ngờ mình lại là người thi đấu đầu tiên. Có lẽ bởi vì quá khẩn trương, nên bước lên đài với tư thế lảo đảo, suýt chút nữa đã ngã sấp trên mặt đất. Vào phút cuối cùng của vòng đấu trước, Diệp Âm Trúc đã giết chết một gã ma pháp sư. Thí sinh số năm này chính là người được thế vào chỗ trống, có thể nói hắn vận khí rất tốt. Đi lên sàn đấu, vị Phong hệ ma pháp sư này đối mặt với gương mặt mang nụ cười ôn hoà của Mã Lệ Na, trong nhất thời cũng có chút ngây người.
Bên ngoài, ba vị đại ma đạo sư đồng thời phóng ra ma pháp kết giới. Để ngăn cản ma pháp nguyên tố khi xung đột lẫn nhau sẽ làm bị thương người bên ngoài.
Mã Lệ Na bay trở lại một bên sàn đấu, ôn hoà nói:
- Thí sinh số năm, xin hãy cẩn thận. Một khi Lãng Cách đại sư ra lệnh bắt đầu, ta sẽ lập tức triển khai công kích.
Đang lúc Lãng Cách chuẩn bị tuyên bố trận đấu bắt đầu, thì vị thí sinh số năm đột nhiên nói:
- Chờ một chút!
Lãng Cách nhíu mày nói:
- Thí sinh số năm, ngươi có vấn đề gì?
Thí sinh số năm tháo mặt nạ bảo vệ đầu ra. Lộ ra một khuôn mặt anh tuấn nhưng có một chút tái nhợt. Cung kính hướng Mã Lệ Na nói:
- Ca ngợi Pháp Lam, Mã Lệ Na tiểu thư, ta đến từ Ba Lợi Quốc. Là một tín phụng giả trung thành của Pháp Lam, ta không thể nào cùng người Quang Minh thánh nữ động thủ. Ta tình nguyện xếp hạng cuối cùng trong vòng đấu này.
Mã Lệ Na có chút sửng sốt, không nghĩ tới chuyện như vậy, đôi mi thanh tú hơi nhíu nói:
- Đây chỉ là luận bàn mà thôi, cùng với thân phận không có quan hệ, nếu tham gia trận đấu, ngươi không muốn sẽ có một thứ hạng tốt sao?
Giống như trước, thí sinh số năm vẫn cung kính nói:
- Không, ta nghĩ không cần. Hôm nay có thể nhìn thấy Mã Lệ Na tiểu thư đã là hạnh phúc lớn nhất của ta rồi.
Vừa nói xong, hắn khom người hướng Mã Lệ Na hành lễ như những đệ tử bình thường. Cứ như thế lui lại phía dưới sàn đấu.
Khắc Lôi Na bên cạnh Diệp Âm Trúc bật cười:
- Thật là không biết có bao nhiêu kẻ ngốc ah?
- Kẻ ngốc?
Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút.
Khắc Lôi Na nói:
- Đúng vậy, ngươi không thấy người này muốn cởi bỏ mặt nạ là muốn làm cho Mã Lệ Na tỷ tỷ khắc sâu hơn ấn tượng về hắn. Ngay cả ta cũng gặp trường hợp này vài lần. Chẳng lẽ nam nhân trên trái đất này không cò phương pháp nào khác sao?
Nghe xong nàng nói, Diệp Âm Trúc có chút không nhịn được cười thầm, nguyên lai là như vậy. Thí sinh số năm này cũng có chủ ý ah. Chỉ tiếc hắn muốn cùng vị Quang Minh thánh nữ này thiết lập quan hệ cũng không dễ dàng như thế.
Trên đài, Lãng Cách bất đắc dĩ tuyên bố:
- Thí sinh số năm bỏ cuộc. Thí sinh số bốn thượng đài.
Thí sinh số bốn lúc này trong lòng thấy rất không thoải mái. Trong vòng đấu trước, hắn đã bị Diệp Âm Trúc tinh thần hệ ma pháp đánh cho không thể phản kháng. Vừa rồi nhìn thấy Mã Lệ Na xuất hiện, nhất thời cảm giác như một nữ thần đã xuất hiện. Hơn nữa vị này đến từ Pháp Lam, ai còn cần quan tâm tới công chúa, quyền thế gì nữa chứ? Nếu có thể cùng Pháp Lam thiết lập quan hệ. Đối với ma pháp sư mà nói, không thể nghi ngờ chính là điều tốt nhất, chính mình đang đau đầu suy nghĩ làm thế nào tiếp cận Mã Lệ Na, thì thí sinh số năm đã làm ra một màn như thế trên sàn đấu, thí sinh số bốn không nhịn được trong lòng giận dữ. Cái này không phải là giật lấy cơ hội của ta sao? Sớm biết như vậy, ta đã không cần vị trí thứ tư này.
Ngay khi cân nhắc xong, thí sinh số bốn chậm rãi bước lên đài. Cũng đồng dạng không đợi Lãng Cách tuyên bố bắt đầu trận đấu, vị thí sinh số bốn này bất chợt nghĩ ra một phương pháp.
Đột nhiên nhanh hơn bay về phía Mã Lệ Na, tốc độ cực nhanh. Ngay cả Lãng Cách cũng không có phản ứng lại.
Mã Lệ Na thoáng giật mình, trên người quang mang màu vàng trở nên mãnh liệt, lộ ra tử quang nhàn nhạt, trong khi nàng chuẩn bị phát động ma pháp phòng ngự, thì thí sinh số bốn khoảng cách còn 20 thước nữa thì đột nhiên qùy xuống mặt đất, gỡ bỏ mặt nạ bảo vệ đầu.
- Ngươi, ngươi làm gì?
Mã Lệ Na ngẩn ngơ.
Thí sinh số bốn mặc dù tướng mạo không anh tuấn bằng thí sinh số năm, nhưng cũng có thể coi là trung đẳng, trong mắt hắt phóng thích ra quang mang khát vọng mạnh mẽ:
- Thánh nữ, thỉnh cầu người thu nhận ta, ta nguyện bái người làm sư phụ, ta cũng là một Quang Minh hệ ma pháp sư.
Mã Lệ Na có chút xấu hổ nói:
- Ngươi, ngươi đang làm gì vậy? Đứng lên trước đi.
Thí sinh số bốn dứt khoát nói:
- Không, thánh nữ người không đáp ứng thì ta sẽ không đứng lên. Pháp Lam là địa phương trong mơ của ta, thật vất vả mới gặp được người, ta như thế nào có thể bỏ cuộc ah? Người yên tâm, ta đã đạt tới Lam cấp, ca ngợi Pháp Lam thánh nữ. Xin người đáp ứng ta.
Vị thí sinh số bốn này nhìn thoáng qua khoảng gần ba mươi tuổi. Bây giờ, qùy gối trước thánh thiết mỹ nữ Mã Lệ Na tạo cho kẻ khác cảm giác thập phần quái dị.
Bên ngoài xem thi đấu, dân chúng không nghe được thanh âm trên đài. Nhưng từ hành động của thí sinh số bốn cũng có thể đoán ra một ít là hắn đang muốn làm gì. Trong nhất thời thanh âm khinh bỉ vang lên. Người này cho dù muốn bái nhập Pháp Lam cũng không cần trên đài làm ra chuyện như thế, rõ ràng là muốn tiếp cận Mã Lệ Na mới đúng.
Mã Tây Mạc sắc mặt lúc này rất khó coi. Văn võ thi đấu đối với Lam Địch Á Tư vốn rất được coi trọng. Có thể tham gia thi đấu chắc chắn là tinh anh trong tinh anh, như thế nào mấy người này, hai vị tinh anh kia, không đánh mà đã khuất phục. Mặc dù mặt ngoài là không dám động đến Pháp Lam, nhưng những thí sinh này sao có thể không để ý tới mặt mũi của Mã Tây Mạc chứ? Nếu bây giờ một vị Pháp Lam tháp chủ xuất hiện, không phải cả Lam Địch Á Tư đều đầu hàng sao? Nhất là khi hắn thấi Tô Lạp bên cạnh khóe mặt toát ra một tia khinh thường, càng trở nên tức giận.
- Khắc Lỗ Tư!
Mã Tây Mạc khẽ quát một tiếng.
Khắc Lỗ Tư đi theo Mã Tây Mạc không phải ngày một ngày hai, tự nhiên hiểu được ý tứ của đại đế.
Mã Lệ Na mặc dù cũng gặp phải vô số sự theo đuổi. Nhưng là hành vi như thí sinh số bốn trước mặt là nàng lần đầu tiên gặp phải. Nàng dù sao cũng chỉ là tiểu cô nương hai mươi tuồi, trong lúc nhất thời tay chân cũng có chút cảm giác thừa thãi.
Thí sinh số bốn nhìn thấy Mã Lệ Na có chút ngốc trệ nhìn chính mình. Còn tưởng rằng chính mình kế hoạch thành công, đã có chút mơ tưởng. Nếu có thể trở thành môn hạ của vị mỹ nữ này, trước tiên là tiến vào Pháp Lam có thể mang đến rất nhiều chuyện tốt. Thứ hai, có thể ở cùng một chỗ với một vị mỹ nữ, chính là tuyệt sắc mỹ nữ ah. Sợ rắng cả đại lục cũng không có ai sánh bằng. Tại giờ khắc này, hắn đối với mục đích của mình là Loan Phong công chúa đã không còn một chút nào.