Trong lúc Diệp Âm Trúc chuẩn bị đái lĩnh Cầm Thành đại quân một lần nữa phát khởi hành động đối với Phật La quốc thì Hồng Linh sau khi đi ra ngoài tìm kiếm một vòng thì khiến cho Cầm Thành chiến sĩ lại trì hoãn một thời gian nửa tháng, bởi vì nó lại phát hiện một mỏ quáng tàng ở một địa phương gần đó . Mặc dù lần này phát hiện tinh kim cương thạch chỉ có thể đề luyện ra kim cương, nhưng trữ lượng khổng lồ.
Trong niềm hưng phấn, Cầm Thành sở chúc tự nhiên lại lưu lại. Kỳ thật, ở chỗ này chỉ cần lưu lại Địa Tinh Khai Phá giả và Hồng Linh tựu đủ để tiến hành khai thác quáng tàng . Nhưng mỏ quáng này dù sao cũng quá trân quý, hơn nữa Diệp Âm Trúc cũng e sợ cho Địa Tinh Khai Phá giả giả phát sinh vấn đề,với lại không lo với đoản thời gian thì bên trong Phật La quốc không có khả năng đối đông tuyến Mễ Lan cấu thành uy hiếp, hắn tính để cho toàn quân tiếp tục tu chỉnh, đồng thời cũng bảo vệ mỏ quáng khai thác thuận lợi.
Ma ngân quáng cùng tụ chung một chỗ với kim cương tinh, mà kim cương thạch quáng trong khi sản xuất kim cương tinh đồng thời cũng sẽ làm ra một lượng nhất định Ma ngân, chỉ bất quá ít hơn so với ma ngân quáng mà thôi. Trong khi Hồng Linh có năng lực đề luyện cường hãn thì mỏ quặng tốt này tự nhiên cấp cho Cầm Thành .
Khối vụ khí màu đỏ tỏa ra từ khối quáng thạch có thể tích một mét khối, bên trong khối quáng thạch có màu vàng lợt, khối vụ khí màu đỏ dần dần sáng lên, quang mang mãnh liệt bao phủ khối quáng thạch hoàn toàn
Theo thời gian trôi qua, vụ khí màu đỏ một lần nữa ngưng kết thành hình . Một khối thuần màu vàng kim chúc lớn nhất thời xuất hiện trước mặt mọi người, đồng thời còn có một khối nhỏ như ngón cái mang màu sắc của ma ngân.
"Đây là khối quáng thạch cuối cùng."
Hồng Linh thở dài một hơi, nhưng trong mắt nó quang mang lại tràn ngập niềm hưng phấn. Đề luyện quáng thạch đối với xích tinh mà nói đó chính là cách tu luyện tốt nhất, xích tinh bình thường cho dù phát hiện quáng tàng cũng không có năng lực đào móc, nhưng Hồng Linh hiển nhiên bất đồng, hắn chẳng những có thể tùy tiện thu lấy quáng thạch bên trong hi hữu kim chúc năng lượng, đồng thời còn có ba mươi Địa Tinh Khai Phá giả lớn bổ sung để đào móc, đối với xích tinh mà nói không có gì tốt hơn đãi ngộ lúc này. Dù sao đó cũng là nguyên nhân mà ngay từ đầu nó rất thông minh khi đi theo Diệp Âm Trúc .
Đem kim cương tinh và ma ngân trước mắt thu vào Tu Di thần giới, Diệp Âm Trúc vỗ vỗ bả vai Hồng Linh nói .
"Ngươi khổ cực nhiều rồi ."
Hồng Linh lắc lắc đầu, hướng Diệp Âm Trúc cung kính hành lễ , trực tiếp hóa thành một đạo quang mang màu đỏ , y phụ trên người hắn.
Một tháng qua, Cầm Thành chiến sĩ nghỉ ngơi trong một thời gian dài, đồng thời dưới sự chỉ huy của Diệp Âm Trúc và Áo Lợi Duy Lạp không ngừng tiến hành huấn luyện.
Đương nhiên, các chiến sĩ cường đại thì không cần huấn luyện nhiều, chủ yếu là huấn luyện các hạng mục như binh chủng phối hợp. chỉ có phối hợp hoàn chỉnh thì mới có thể làm chiến đấu lực của bọn họ phát huy hết trình độ.
Trở lại trong trướng bồng, do đã sớm tính toán tốt thời gian Hồng Linh hoàn thành, Diệp Âm Trúc đã để cho các trưởng các nhóm tập trung ở chỗ này.
Đi tới nơi chủ vị ngồi xuống. Diệp Âm Trúc nói:
"Đề luyện đã hoàn thành, một tháng qua không biết tình huống bây giờ của Phật La quốc như thế nào."
Cách Lạp Tây Tư sầu mi khổ khổ, tay xoa bụng, nói
"Cầm Đế đại nhân, không cần quản bọn họ như thế nào. ta bây giờ chỉ nghĩ là ăn cái gì."
Lời này vừa nói ra, bên trong trướng mọi người trên mặt nhất thời nở một nụ cười, chỉ có sơn lĩnh cự nhân - Minh đồng ý gật gật đầu.
Mặc dù trong Tu Di thần giới của Diệp Âm Trúc trong lần cuối đi cướp đã lưu lại không ít thực vật, nhưng hắn cũng không dám để cho Cách Lạp Tây Tư ăn, vị này chiến tranh cự thú có sức ăn quá kinh khủng, sợ rằng một tháng khẩu lương của Cầm Thành tướng sĩ còn chưa đủ cho hắn ăn.
Cho nên, trong một tháng qua Cách Lạp Tây có thể nói là bị cơn đói hành hạ.
Minh còn có thể ăn một ít nham thạch để bổ sung cho bản thân, nhưng hắn đi chung quanh tìm dã thú để ăn thì cũng không đủ dính kẽ răng.
May là lần trước đi cướp, Cách Lạp Tây Tư ăn rất nhiều. Đói bụng một tháng nhưng vẫn bảo trì thể lực nhất định. Nếu không, chiến đấu lực của vị chiến tranh cự thú này sợ rằng sẽ đại giảm xuống .
Diệp Âm Trúc gật gật đầu. nói:
"Yên tâm đi, lập tức sẽ có cái cho ngươi ăn, lần này ta gọi mọi người đến chính là muốn cùng mọi người thương lượng một chút về mục tiêu kế tiếp chúng ta."
Mọi người an tĩnh, im lặng, chỉ có Cách Lạp Tây Tư nhịn không được tiếp lời nói:
"Còn thương lượng cái gì a. Cầm Đế đại nhân, có ngươi chỉ huy là được, người để cho chúng ta công kích nơi nào thì chúng ta sẽ công kích nơi đó."
Lúc này đây, lời của Cách Lạp Tây Tư được đại đa số mọi người đồng ý, không thể phủ nhận , trải qua cuộc chiến ở Cầm Thành, Diệp Âm Trúc có thể nói tính toán không bỏ sót sách lược nào, chẳng những cứu được nguy cơ nơi đông tuyến của Mễ Lan , đồng thời cũng mang đến Cầm Thành thật lớn chỗ tốt.
Lúc này, bất luận là Đức lỗ y các tộc hay là Bỉ mông mông cự thú, Tinh linh tộc và Đông long chiến sĩ đều hoàn toàn nhận thức được năng lực chỉ huy của Diệp Âm Trúc và Áo Lợi Duy Lạp . Nhìn thấy Cầm Thành đoạt được tư nguyên khổng lồ , bọn họ đối với kiến thiết Cầm Thành trong tương lai đều trở nên tự tin.
Diệp Âm Trúc và Áo Lợi Duy Lạp bên cạnh cùng nhìn nhau, nói :
"Từ khi chúng ta tham dự vào cuộc chiến tranh này, nhìn trước mắt thì mọi việc hết thảy tiến hành đều thuận lợi, nhưng không có nghĩa là chúng ta trong tương lai cũng sẽ thuận lợi như thế. Trên chiến trường mọi tình huống đều có có thể phát sinh. chúng ta tính kế với địch nhân, thì địch nhân cũng có thể tính kế chúng ta. Một tháng thời gian qua, chúng ta có nhiều thời gian để tu chỉnh, Phật La nhân cũng đồng dạng tu chỉnh, mặc dù Tư Phúc Nhĩ Đặc thành đánh một trận đả kích rất lớn đối với quân đội Phật La, nhưng cũng không đủ để dao động cái gốc rễ, căn bản mà nói đối thủ của chúng ta dù sao cũng là một quốc gia, trong một tháng này, thì Phật La quốc cũng khôi phục một chút nguyên khí, mà đối với Phật La mà nói chúng ta không thể nghi ngờ là kẻ bị thống hận nhất của địch nhân. Mặc dù ta bây giờ không dám chắc, nhưng nếu ta là Phật La thống suất, nhất định sẽ nghĩ biện pháp để đối phó với chúng ta. Chỉ có đem chúng ta tiêu diệt hết thì bọn họ mới có thể vô ưu hướng đế quốc Mễ Lan phát động công kích. Áo Lợi Duy Lạp đại ca, ngươi đem một chút kết quả giác ưng kỵ sĩ đoàn trinh sát của chúng ta nói đi."
Áo Lợi Duy Lạp gật gật đầu, nói:
"Cầm Đế đại nhân nói rất đúng, chúng ta đối với trước mắt tình thế không thể xem thường. Phật La quốc đối với Mễ Lan đế quốc phát động công kích, không thể nghi ngờ là có sự uẩn khúc. Lam Địch Á Tư có thể thua, Ba Bàng vương quốc có thể thua, Ba Lợi quốc cũng không e ngại thất bại, bởi vì bọn họ đều có đường lui, đều có thể phản hồi về trong quốc gia của mình, một lần nữa xây dựng lại. nhưng Phật La quốc lại không được như vậy. Phật la tây tuyến cùng Mễ Lan đế quốc chúng ta liền kề một mảnh, một khi cuộc chiến tranh chính chấm dứt, Mễ Lan đế quốc nhất định sẽ không buông tha bọn phản bội này, cho nên Phật La quốc kỳ vọng chiến thắng thậm chí còn lớn hơn so với Lam Địch Á Tư."
Nghe Diệp Âm Trúc và Áo Lợi Duy Lạp nói, trong mắt mọi người vẻ dễ dàng trong hành động dần dần tiêu mất, vài vị Đức lỗ y tộc trường đều gật gật đầu.
Áo Lợi Duy Lạp tiếp tục nói:
"Bởi vậy, trong khi quân ta tu chỉnh trong một tháng qua, ta phái giác ưng kỵ sĩ đoàn mở rộng phạm vi trinh sát, mặc dù chưa từng trinh sát hết toàn cảnh Phật La quốc, nhưng cũng bao quát gần một nửa diện tích Phật La. Trọng điểm là phật la đại quân đã được trinh sát cẩn thận , chúng ta phát hiện Phật La đại quân trong một tháng gần đây thì tốc độ khôi phục cực kỳ kinh người. Từ Tư Phúc Nhĩ Đặc thành đánh một trận rồi giảm xuống hai mươi lăm vạn bại quân đã trọng chỉnh xong, đồng thời với đại lượng hậu cần bổ cấp thì binh viện cũng đã bổ sung tới bốn mươi vạn, mặc dù bổ sung phần lớn là tân binh, nhưng có hơn hai mươi vạn lão binh đái lĩnh, thì lượng tân binh này sẽ được huấn luyện, có thể tưởng tượng ra hiệu quả. ... nhưng làm ta lo lắng nhất chính là Phật La quốc ngoài chi chủ lực đại quân này thì sau lần truy tung chúng ta cướp Nặc Đinh thành thì không có triển khai hành động gì nhằm vào chúng ta , mà là đem đại quân triển khai thành trận tuyến khác thường, bên trong Phật La cách biên cảnh Mễ Lan không xa hình thành một lớn phòng tuyến thật lớn, trong bốn mươi vạn quân đội chọn lựa ra một chi hoàn toàn do khinh kỵ binh tạo thành tinh duệ, cộng thêm năm vạn người. Chi quân đội này và chủ lực quân đoàn cũng không có đồn trú cùng một chỗ mà nó đóng ở địa phương này."
Vừa nói trứ, Áo Lợi Duy Lạp đưa tay chỉ trong dương bì bản đồ một vị trí đặc thù.
Mọi người theo vị trí ngón tay hắn chỉ thấy đó là một tòa không thành thị không có gì nổi bật, vừa nhìn thì tựa hồ cũng không có cái gì đặc thù, nhưng nhìn kỹ thì có thể phát hiện vị trí này không bình thường.
Diệp Hồng Nhạn có chút giật mình nói:
" Địa phương này rất vi diệu, hình như có ý nghĩa đặc thù gì đó."
Diệp Âm Trúc lúc này mới mở miệng,
"Không sai, địa phương vô cùng vi diệu, đồng thời cũng là Phật La nhân bày một chiêu trí mạng, mọi người nhìn kỹ xem tòa tiểu thành thị có quy mô rất đáng thương, căn cứ tin tức của chúng ta nơi này cũng không có có cái gì có thể tiến hành bổ cấp vật tư dự trữ đối với quân đội nhưng các ngươi có thể nhìn kỹ một chút, từ này tòa tiểu thành thị đi mười lăm tòa đại thành thị xung quanh thì khoảng cách cơ hồ tương đương."
Nghe Diệp Âm Trúc điểm tỉnh, mọi người lúc này mới chú ý tới năm vạn khinh kỵ binh trú trát bên trong tòa tiểu thành thị, cũng chính là trung tâm khác của Phật La quốc, nếu đem nó làm khởi điểm, đối với các thành thị chung quanh tiến hành điều quân đi mười lăm tọa thành thị thì khoảng cách cơ hồ tương đương, hơn nữa khoảng cách này cũng không quá xa.
"Nói như vậy, bất luận chúng ta công kích một trong mười lăm tòa thành thị, thì năm vạn khinh kỵ binh đều có thể phản ứng đến ?"
tông chủ Lan tông Lan Thanh nhíu mày nói.
Diệp Âm Trúc nói:
"Chỉ là từ vị trí chúng ta bây giờ thì xuất phát biện pháp tốt nhất chính là công kích này một trong những mảnh thành thị này, mười lăm tòa thành thị này có thể nói cùng với Nặc Nhĩ bình nguyên là căn cơ của Phật La quốc, so với các cuộc tập kích năm tòa thành thị bên ngoài của chúng ta thì có địa vị khác nhau. Nếu chúng ta có thể đem mười lăm tòa thành thị này tẩy lễ toàn bộ, thì có thể chắc rằng kinh tế của Phật La tất hỏng mất. Cho dù là phương đông của Phật La còn có thủ đô Phật La Luân Tát đem một mảnh đại thành thị toàn lực trợ giúp, thì nguyên khí của Phật La quốc tuyệt đối không cách nào trong năm năm có thể khôi phục được."