Thân ảnh nhỏ nhắn mảnh mai, ánh mắt vô hồn băng lãnh nhưng tất cả những điều đó sớm đã hết sức quen thuộc với Diệp Âm Trúc và bốn thí sinh. Vũ nhạc thai chủ của văn vũ đại bỉ cũng là mục tiêu hắn đến đây lần này - Tô Lạp
Quang Minh thánh nữ làm Ma Nhạc Thai Chủ, Hắc Ám thánh nữ làm Vũ Nhạc thai chủ, cũng là vì món nợ với Lam Địch Á Tư mà đến.
Khắc Lôi Tư Ba vừa phiêu nhiên hạ xuống dưới đài đã khom người hành lễ với Tô Lạp, đối với vị công chúa mà ngay cả đến Mã Tây Mạc đại đế cũng không để vào mắt, lão tất nhiên không dám chậm trễ.
Tô Lạp bình tĩnh đứng ở trung tâm bình thai ánh mắt vẫn như thế - vô hồn trống rỗng, nhưng chỉ có chính nàng mới biết được, nàng đã phải đấu tranh tư tưởng biết bao nhiêu mới không đến chỗ các thí sinh Vũ Bỉ quyết tái đang đứng để tìm bóng dáng người trong mộng - Diệp Âm Trúc.
Khắc Lôi Tư Ba cất cao giọng nói :
- Giống như Ma Pháp Đại Bỉ quyết tái, quy tắc do Vũ Nhạc thai chủ thân tự quyết định. Có lẽ, mội người sẽ thắc mắc Vũ Nhạc thai chủ sao trẻ tuổi như vậy, ta có thể nói cho mọi người biết, Vũ Nhạc thai chủ cùng với Ma Nhạc thai chủ cùng đến từ một nơi, địa vị cũng ngang nhau.
Lời vừa được nói ra, toàn trường lại một phen náo động, dân chúng Lam Địch Á Tư có thể nói là hân hoan ủng hộ bởi lẽ, Pháp Lam là vùng đất thần thánh, Lam Địch Á Tư lần này có thể mời được chính đệ tử của thất tháp tháp chủ làm ma vũ lưỡng nhạc thai chủ tại Văn Vũ Đại Bỉ, vinh diệu ra sao điều này chắc không cần phải nói.
Tô Lạp thoáng chút mất kiên nhẫn nhìn Khắc Lôi Tư Ba một cái.
- Ngươi có thể đi xuống.
Khắc Lôi Tư Ba bị ánh mắt lạnh như băng của Tô Lạp làm cho đáy lòng phát lạnh, nhanh chóng khom người hành lễ rồi lui về phía sau.
Tô Lạp chậm rãi tiến lên vài bước, đi đến mép bình thai, đến gần nhìn kỹ vào năm khảo sinh, nàng lập tức phát hiện ra Diệp Âm Trúc, khoảng cách gần như vậy, thân ảnh quen thuộc như vậy làm sao nàng quên được. Nhưng khiến cho nàng trong lòng đau xót là lúc này Diệp Âm Trúc không có nhìn nàng, chỉ bình thản nhìn về phía trước, trong mắt lộ vẻ lạnh nhạt khó tả.
- Ta không phải Mã Lệ Na không thuộc Quang Minh cùng với nàng ta, ta đến từ Hắc Ám. Nếu có cảnh lấy lòng ta như lấy lòng Mã Lệ Na trong trận đấu ma pháp thì kết cục chỉ có một, ta mặc kệ các ngươi có thân phận gì, đến với trường đấu này, các ngươi sẽ phải tuân theo quy tắc nơi đây.
Phượng Hoàng huyết mạch cùng với thân phận Lam Địch Á Tư công chúa, khí tức cao quý và uy nghiêm theo từng lời nói từ trên thân thể Tô Lạp toát ra.
- Vũ Bỉ quyết tái! Qui tắc như sau : Hỗn chiến, người còn đứng vững cuối cùng là quán quân. Trong quyết tái, có thể sử dụng bất cứ thủ đoạn nào, ngoài trừ không cho phép rời khỏi chỗ này, không có gì ước thúc. Bắt đầu.
Tiến nhập Vũ Bỉ quyết tái gồm 5 người, kể cả Diệp Âm Trúc cũng đều không nghĩ đến Tô Lạp lấy cái không có quy tắc làm quy tắc như vậy. Cơ bản là không giống như cách Quang Minh thánh nữ Mã Lệ Na xác định thực lực của quyết tái tuyển thủ.
Phản ứng nhanh nhất không phải là Diệp Âm Trúc hay các thí sinh xếp đầu mà là thí sinh xếp cuối: ngũ hào.
Bằng vào lam cấp thực lực, tại nơi cường giả như hoa nở trong rừng này, lọt vào nhóm 5 người, nhất định phải có bản lĩnh hơn ngưòi, nếu không đã không đứng nơi đây. Hắn nhanh nhẹn hành động đầu tiên thừa dịp 4 người còn lại chưa kịp phản ứng, tay trái vô thanh vô tức nhắm vào cả 4 người xuất chưởng.
Cùng lúc đó, một thanh âm chấn động dữ dội vang lên, bài danh tam hào đứng bên cạnh cơ hồ bị trúng chiêu, ba người như ba mũi tên bắn thẳng ra ngoài theo ba hướng khác nhau.
Thấy ngũ hào đánh lén, trong lòng Diệp Âm Trúc bừng lên một tia lửa giận, tâm tình cũng không còn chìm đắm trong thân ảnh Tô Lạp nữa.
Ngũ hào thấy Diệp Âm Trúc hướng đến mình chuẩn bị động thủ thì liền bay ngược ra sau, mở miệng phát ra một tràng tiếu âm cao vút.
Lúc này trên trường đấu, cùng với tiếng hô hoán, trong thời gian chớp mắt, tại nơi tam hào với thực lực tử cấp rơi xuống hết thảy đều phát sinh những chuyển biến kinh người.
Đầu tiên là một đạo hoả hồng sắc như điện xạ vào, trong tích tắc lao vào trường đấu mang theo liệt diễm cuồn cuộn trên thân hình cường mãnh hạ xuống ngồi ngay ngắn bên cạnh nhất hào - Hoả Vân Hùng Sư.
Ngay sau đó, ba tiếng long ngâm như đồng thời vang lên cùng lúc. Dưới ánh mặt trời, thân hình cao lớn tạo ra trên mặt đất những mảng hắc sắc bao phủ, tam đại cự long với ba màu sắc khác nhau từ các hướng bay đến. Một Hắc Long, một Lam sắc Thuỷ Long và một cự long hùng tráng toàn thân được bao phủ bởi một tầng kim chúc lộng lẫy - Kim Chúc Long.
Kẻ vừa ra tay đánh lén Diệp Âm Trúc - ngũ hào, sở hữu toạ kỵ Hắc Long, Kim Chúc Long bay đến bên trên nhị hào còn lại Thuỷ Long là của đệ tam hào. Tam đại cự long vừa bay đến, sự cuồng nhiệt của dân chúng chung quanh trường đấu đã dâng lên đến đỉnh điểm.
Nhìn qua, Diệp Âm Trúc có vẻ đơn bạc không hề gọi ra ma thú, chỉ một thân một mình cô độc trong khi xung quanh hắn, tứ hào còn lại đều đã gọi về toạ kỵ ít nhất là bát giai ma thú.
Giữa không trung, Kim Chúc Long phát ra một tiếng long ngâm lanh lảnh như khánh ngọc, nhắm vào Thuỷ long của đệ tam hào phun ra một đạo kim chúc. Đồng thời phía dưới, Hoả Vân Sư cũng đã khai triển song dực bay thẳng lên trời, phát ra một cỗ liệt hoả như muốn đốt cháy hết không khí xung quanh, nhanh như sao xẹt cùng một mục tiêu với kim chúc long hướng tới.
Nhờ sự xuất hiện của Hoả Vân Sư, thân phận của đệ nhất hào đã bộc lộ rõ, Diệp Âm Trúc đã từng gặp qua Hồng Sư thân vương Ba Nhĩ Đức, vậy bất luận Kim Chúc Long kỵ sĩ là ai, một điểm có thể khẳng định là ở cùng vương quốc với đệ nhất hào. Cùng một quốc gia, đương nhiên lưỡng đại cường giả này sẽ thống nhất đối phó với địch nhân trước, trước mắt Thuỷ Long toạ kỵ của đệ tam hào là mục tiêu.
- Hèn hạ.
Thuỷ Long kỵ sĩ yêu kiều quát lên, không ngờ là thanh âm của nữ tử, tử sắc đấu khí của nàng đột nhiên bộc phát dữ dội truyền xuống dưới, hợp thành một thể thống nhất với Thuỷ Long đang cưỡi, linh xảo lượn sang một bên, tránh một chiêu công kích của Kim Chúc Long. Tuy chỉ là bát cấp ma thú, nhưng được sự hỗ trợ của kỵ sĩ trên lưng, trên không trung sự linh hoạt của nó có thể nói hoàn toàn không thua kém Hoả Vân Sư và Kim Chúc Long.
Bên kia, đệ nhất, nhị hào liên thủ công kích tam hào thì phía bên này Diệp Âm Trúc cũng không dừng công kích của mình.
Thấy Diệp Âm Trúc không có toạ kỵ, ngũ hào nhất thời đại hỷ, tuy hắn không có kỳ vọng xa vời mình có thể là người chiến thắng cuối cùng, nhưng nếu bài danh cao một chút cũng sẽ dễ dàng được phụ thân tưởng thưởng hơn, tối thiểu so với Ma Pháp Đại Bỉ vừa rồi, phải biểu hiện năng lực cường thượng hơn huynh trưởng mới được. Cho nên, sau khi cưỡi trên được Hắc Long, sẽ lập tức nhắm vào Diệp Âm Trúc tấn công.
Cự đại Hắc Long triển khai song dực, quầng sương mù quanh người như đám mây đen xuất ra bao trùm lấy Diệp Âm Trúc, tầng mây hắc ám ma pháp hủ thực, không những có tính ăn mòn rất mạnh mà còn khiến tốc độ đối phương giảm mạnh, một khi bị bao phủ rất khó để thoát thân.
Song song đó, sau khi Hắc Long hạ xuống đón lấy ngũ hào, cơ thể còn dưới đất đã nhắm hướng né tránh của Diệp Âm Trúc lao tới, cự đại song dực triển khai, cơ hồ phong kín tất cả đường thoát của Diệp Âm Trúc.
Ngũ hào cưỡi Hắc Long, tay xuất một thanh cự đại long thương dài tám thước, trợ uy cho Hắc Long, lam cấp đấu khí không ngừng thiêu đốt, tựa biển lặng trước cơn bão lớn.
Chiến thuật của ngũ hào quả thật rất xuất sắc, đối thủ thực lực không mạnh lắm, hắn nghĩ như vậy, cho nên trước tiên dùng đám mây hủ thực làm chậm tốc độ đối thủ lại, sau đó bằng vào tốc độ trùng kích của cự long, tự mình xuất long thương tung một chiêu trí mạng vào đối thủ, hành động liên hoàn tạo thành thế tất sát. Chỉ cần hạ gục đối thủ này, sau đó sẽ toạ sơn quan hổ đấu, cho dù rốt cuộc thất bại thì cũng có danh dự thắng được một người.
Ý tưởng hoàn hảo, lại cùng Hắc Long phối hợp, xem như đối phương đã không còn cơ hội. Đáng tiếc, đầu tiên, hắn đã phán đoán sai thực lực của đối thủ.
Bước lên phía trước, tử diễm bạo phát, cước bộ Diệp Âm Trúc như lưu thuỷ hành vân, hoàn tất các động tác tưởng như tầm thường, đơn giản.
Trên mặt đất đấu trường bỗng kịch liệt rung động mạnh, âm vang gầm hống như cả đại địa cùng nổi cơn thịnh nộ.
Tử diễm bạo phát cũng không phải xuất hiện trên người của Diệp Âm Trúc, mà cách hắn năm mươi thước, một luồng tử sắc hoả diểm rực rỡ đường kính 1 thước bay thẳng lên trời, mà lúc này tại vị trí của Hắc Long bổng nhiên …
Hống –
Hắc Long trong miệng phát ra một tiếng rên rĩ thật thê lương, cự đại long thân đang lượn về phía trước hốt nhiên thay đổi, ngả nghiêng bay lên không trung, cuối cùng khống chế không nổi thân mình không ngừng chao đảo, từ miệng vết thương kinh khủng nơi bụng, từng mảng lớn long huyết nhầy nhụa phun ra. Hắc Long với lực phòng ngự cường hãn của long lân cũng đã không cách nào bảo vệ được thân thể của mình.
Đột nhiên bay lên một ngọn tử diễm khiến người xem vô cùng chấn động, đây lại là một cự đại Hắc Long trưởng thành, thân là cửu cấp thượng vị ma thú, công kích và phòng ngự vô cùng kinh khủng, tại đây còn chưa kịp thể hiện thực lực của mình đã bị thương nặng. Vậy thì tột cùng hoả diễm đó là cái gì?...
Chính Diệp Âm Trúc đã cấp cho đáp án. Lúc Hắc Long chao đảo trong không trung, hắn đã tự thân bay lên. Đúng vậy, chính là bay lên.
Cũng không phải bằng năng lượng hỗ trợ của Xích tinh Hồng Linh mà chàng tự mình bay lên. Phía dưới song cước liệt diễm phun ra, trong nháy mắt bay lên với tốc độ mà ngay cả cự long cũng không bằng. Vì vậy, tử sắc quang mang làm chấn kinh toàn trường là gì, mỗi một người đã có đáp án.