Mục lục
[Dịch] Cầm Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Linh hướng Diệp Âm Trúc nói:

“ Ta nghĩ, sợ rằng ngài đã bị gạt rồi, trong đó còn không ít kim chúc, chỉ bất quá là bị giấu đi mà thôi”.

Nghe hắn nói xong, Diệp Âm Trúc không khỏi động lòng

“ Người nói là các quý tộc này đã giấu diếm nhưng kim chúc trân quý sao ?”

Hồng Linh gật đầu, nói :

“ Ta có thể dám chắc! Sau khi đạt tới cửu cấp ma thú, khứu giác của ta cơ hồ có thể tìm kiếm được những mỏ quáng thạch trân quý ở cách xa khoảng ba mươi dặm. Mặc dù trong thành thị này cũng không có tồn tại mỏ quáng thạch rộng lớn, nhưng ta lại cảm giác được số lượng kim chúc trân quý không hề ít. Mặc dù số lượng không nhiều lắm, nhưng các chủng loại cũng có không ít. Bí ngân, tinh kim, kim cương tinh, kim cương kiên, ma ngân, thậm chí là kim đô cũng có một ít (hình như cái loại này có liên quan đến linh hồn, như kiểu một loại kim thuộc có tác dụng phụ trợ đối với linh hồn). Cầm đế đại nhân, những hi hữu kim chúc này đều là vô giá, giống như ma ngân kim loại bảo vật này, đều là ngàn vàng khó kiếm, những quý tộc này giả vờ đầu thuận nhưng lại giấu đi những thứ giá trị nhất đó.

Đối với những lời nói của Hồng Linh, Diệp Âm Trúc tự nhiên là không nghi ngờ. Cho dù là Địa Tinh cùng Ải Nhân tộc, cũng không có một người có thể so sánh cùng kim chúc đại sư Hồng Linh. Trong mắt một tia quang mang lãnh lệ chợt loé, Diệp Âm Trúc nói :

“Xem ra chúng ta còn phải đại thanh tẩy tây thành một lần nữa. Hồng Nhạn!”.

Diệp Hồng Nhạn thân hình chợt lóe, đã tới trước mặt Diệp Âm Trúc, nhìn thoáng qua Hồng Linh sau khi biến hóa,

“ Cầm đế đại nhân, xin phân phó”.

Diệp Âm Trúc nói :

“ Hồng Linh nói, còn rất nhiều hi hữu kim chúc còn tàng nặc không thấy được, ta nghĩ, ngươi nên mang theo người đến các dinh thự một lần nữa.

Diệp Hồng Nhạn đáy mắt hiện lên một đạo sát khí,

“ mấy tên hỗn đản, vốn định lưu lại cho bọn chúng một mạng, xem ra…”

Diệp Âm Trúc hướng Diệp Hồng Nhạn gật đầu,

“ Vậy thì chúng ta sẽ thay Phật La vương quốc thanh trừ lũ sâu bọ này vậy. Hồng Linh người hãy cùng đi với Hồng Nhạn, thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm”.

Có năng lực dò xét kim chúc của Xích Tinh Hồng Linh, căn bản là không cần bọn quý tộc này nói thật. Quý tộc nào mà không có một chút gia bảo đây ? Hi hữu kim chúc, bảo thạch, đồ vật này thể tích không lớn lắm, nhưng có giá trị liên thành. Tự nhiên là bảo vật được cất giấu tốt nhất.

Vốn quý tộc Tây Phi thành thấy liên quân Cầm thành sắp rời đi liền cảm thấy may mắn. Nhưng là những kỵ binh cao lớn, lạnh lùng, sát khí lẫm lẫm đột nhiên quay lại. Diệp Âm Trúc sở dĩ lựa chọn Long Lang kỵ binh xuất động mà không phải Bỉ Mông cự thú quân đoàn hoặc là Đức Lỗ Y, tự nhiên là có tính toán của riêng mình. Tử thần Long Lang kỵ binh không thể nghi ngờ là quân đoàn trực thuộc của Diệp Âm Trúc dễ chỉ huy nhất. Hơn nữa tốc độ của bọn họ là nhanh nhất trong các quân đoàn. Nếu để cho Bỉ Mông cự thú đi hoàn thành cuộc tàn sát này, một là tốc độ sẽ chậm lại. Vạn nhất Bỉ Mông cự thú này nhìn thấy máu tươi lại không thể khống chế không ngừng đồ thành, thì việc rút lui sẽ bất hảo. Về phần Đức Lỗ Y, bọn họ là chủng tộc yêu hòa bình, nếu muốn bọn họ tham dự, Diệp Âm Trúc sẽ không thể để bọn họ gia nhập những màn giết chóc. Bởi vậy, để tử thần Long Lang kỵ binh chấp hành nhiệm vụ lần này là lựa chọn tốt nhất.

Lưỡi hái tử thần đã âm thầm tiến vào Tây Phi thành. Đêm tối vừa tàn, ánh bình minh trong trẻo nhưng lạnh lùng vừa ló dạng thì cuộc giết chóc lại bắt đầu. Dương quang tươi sáng. Sau khi mặt trời mọc ở hướng đông thì Cầm thành quân đoàn cũng lặng lẽ rời Tây Phi thành. Mà lúc này trong Tây Phi thành, quý tộc lớn nhất là một Nam tước, hắn là quý tộc suy bại, trong nhà không có gì quý giá tồn tại nên mới thoát được kiếp họa này. Căn cứ sau khi Phật La vương quốc thống kê, lần “ đại giá quang lâm” này của Cầm thành, sơ sơ trảm sát quý tộc của Tây Phi thành số lượng cũng không kém bao nhiêu so với quân phòng thủ. Làm Tây Phi thành biến thành nơi không có quý tộc. Mà thường dân ngoại trừ một số trường hợp bị ngộ thương, còn lại tổn thất ít hơn nhiều. Một tòa thành mà không có quý tộc không biết trở thành dạng gì đây? Đầu tiên chỉ có thể hình dung đến hai từ hỗn loạn, vô cùng hỗn loạn.

Trong Tây Phi thành, từ đại lộ đến những ngõ nhỏ, khắp nơi đều là bình dân. Quý tộc bị giết, tin tức không phát mà truyền, phản ứng của đại đa số bình dân không phải là sợ hãi, mà là vỗ tay đắc ý. Dù sao, có biết bao nhiêu bình dân bị quý tộc áp bức đây? Diệp Âm Trúc đái lĩnh Cầm thành chiến sĩ này đến Phật La vương quốc, muốn thấy nhất là cảnh hỗn loạn này.

Tuy nhiên, cảnh hỗn loạn ở Tây Phi thành cũng không kéo dài. Lúc này vị Nam tước còn sống sót trải qua muôn vàn khó khăn, rốt cục cũng đem được tin tức tuyền đến đại quân Phật La. Đến khi Khố Tư Lặc điều quân đến Tây Phi thành duy trì trị an cũng đã là ba ngày sau.

Làm kẻ khác cảm thấy buồn cười là, Khố Tư Lặc nhận được tin tức trong khi hắn đang ở trong soái trướng lắng nghe các lộ trinh sát bộ đội hồi báo về việc không phát hiện được bất kỳ tung tích nào của quân địch.

“ Cầm thành, ta và ngươi thế bất lưỡng lập”. Khố Tư Lặc trong lúc này không cách nào có thể đánh giá đựơc thực lực thật sự của Diệp Âm Trúc. Tây Phi thành, một tòa đại thành thị phồn hoa đã bị tẩy kiếp. Thành này bị diệt, mặc dù không ảnh hưởng đến việc đái lĩnh quân đội của hắn, nhưng đối với Phật La cũng là một đả kích trí mạng.

Trong khi Khố Tư Lặc đái lĩnh quân đội đến Tây Phi thành, không nhịn được giật mình trợn mắt há hốc mồm, vốn một tòa thành thi phồn hoa, nhưng lúc này lại lại trở thành một mảnh hỗn loạn, bình dân mọi nơi đều gần như điên cuồng. Quý tộc bị chết, trong nhà đại đa số tài vật đều bị Diệp Âm Trúc đọat đi. Nhưng là trong trang viên của quý tộc cũng còn lại một ít vật dụng có chút giá trị, đối với bình dân tự nhiên đã là rất tốt rồi. Phảng phất người Phật La đã bị Diệp Âm Trúc khơi lên chút hắc ám trong nội tâm, hoặc do bình dân từng bị áp bức quá mức thống khổ, trong nhất thời cả Tây Phi thành đều biến thành một biển cướp bóc. Không có một tòa phủ đệ quý tộc nào còn bảo trì nguyên vẹn. Thậm chí ngay cả gạch ngói, sỏi đá kiến tạo phủ đệ của bọn họ cũng bị tẩy kiếp không còn. Một tòa Tây Phi thành hoàn hảo, lúc này lại biến thành một tòa thành bần cùng tầm thường.

Diệp Âm Trúc đến tột cùng đã đoạt đi bao nhiêu tài vật ở Tây Phi thành, Phật La vương quốc căn bản là không cách nào thống kê, ai biết được bên trong Tây Phi thành quý tộc đã cất giấu bao nhiêu đây? Nhưng có thể thống kế tại trận cướp đoạt này là Phật La quốc tổng cộng tổn thất mất công tước một người, hầu tước ba người, bá tước hai mươi mốt người, tử tước một trăm bảy mươi hai người, nam tước vô pháp tính được. Hơn nữa bọn họ cũng không bỏ qua cho mấy ngàn người.( ác quá )

Khố Tư Lặc điều năm vạn đại quân Phật La đồn trú bên trong thành, mới có thể tạm thời kiềm chế được cục diện hỗn loạn, tình trạng trước mắt làm hắn cực kỳ đau đầu. Đầu tiên, là hắn không biết nên hướng quốc vương Phật La Đức Lạp Ngõa Lai giải thích như thế nào đây.

Đột nhiên, Khố Tư Lặc phảng phất nhớ tới điều gì, nắm mạnh bả vai của tên nam tước báo tin kia,

“ Nói, bọn cướp bóc hỗn đản này, rời khỏi Tây Phi thành từ hướng nào?

Tên nam tước bị khí thế mạnh mẽ của Khố Tư Lặc làm sợ đến toàn thân run rẩy,

“ Nguyên…, nguyên soái đại nhân, những người đó hình như là rời đi từ đông môn (cửa Đông)”.

“ Đông môn, đông môn…”

Khố Tư Lặc trừng nhãn,

“ Lão thiên! tột cùng là Cầm thành này muốn làm gì ?”

qua Tây Phi thành, rồi hướng tới phía đông, việc này, không thể như vậy… , theo dấu hiệu rời đi, đó là vùng đất mậu dịch của Phật La vương quốc, bọn Cầm thành này đúng là hỗn đản, chẳng lẽ chúng muốn tại vương quốc cảnh nội… Khố Tư Lặc cũng không dám nghĩ tiếp, trong lòng hắn đang run rẩy kịch liệt, hắn đột nhiên cảm giác được, tràng chiến tranh này của vương quốc và Mễ Lan quả là một sai lầm. Cùng Lam Địch Á Tư liên hợp, còn bên phía Cầm thành xem ra cũng đã cùng Mễ Lan liên hợp rồi.

- Nhanh, người đâu, truyền lệnh ta, tập hợp toàn bộ sáu quân đoàn khinh kỵ binh, lập tức cùng ta xuất phát. Cầm thành này đúng là hỗn đản a, các người cướp bóc nhiều như vậy, nhất định chạy sẽ không nhanh. Mặc dù đã qua ba ngày, nhưng chúng ta nhất định sẽ đuổi kịp bọn chúng. Nếu không, bọn cũng sẽ giống như ôn dịch, mang đến cho vương quốc tai nạn không thể cứu vãn.

Đáng thương cho Khố Tư Lặc, hắn làm sao biết được, Diệp Âm Trúc cùng với quân đoàn Cầm thành của hắn vốn không bị vật tư làm vướng bận. Sau khi cướp bóc được tài vật, hắn đã sớm mượn đường Mễ Lan mà vận chuyển đến Cầm thành rồi.

Ngay trong khi Khố Tư Lặc đái lĩnh đại quân Phật La tới Tây Phi thành thu thập tình trạng hỗn loạn, thì Diệp Âm Trúc cùng Cầm thành bộ hạ đã tới toà thành thị kế tiếp, khoảng cách năm trăm dặm bên ngoài Tây Phi thành là một tòa thành thị quan trong của Phật La, Nặc Đinh thành.

Từ Tây Phi Thành đến tòa thành thị tiếp theo đương nhiên không xa như vậy, nhưng những thành thị gần Tây Phi Thành đa phần lớn đều là những thành thị phụ thuộc Tây Phi Thành, đều là những tòa thành nhỏ, thu nhập thấp hơn, càng huống chi bên cạnh Diệp Âm Trúc lại có một người cẩn trọng như Áo Lợi Duy Lạp. Do Áo Lợi Duy Lạp mãnh liệt đề nghị, nên mục tiêu lựa chọn tiếp theo khoảng cách mới xa như Nặc Đinh Thành.

Đến được Nặc Đinh thành, đoàn người Diệp Âm Trúc coi như là chánh thức tiến vào nội địa của Phật La vương quốc. Bởi vì nơi này đã là sâu trong Nặc Nhĩ bình nguyên của Phật La vương quốc, khu vực này thuộc loại tương đối phồn hoa, bắt đầu từ nơi này, đại thành thị của Phật La vương quốc cơ hồ chỉ cách hai, ba trăm dặm là liền gặp một tòa thành thị.

“ Báo” - cự đại giác ưng từ trên trời bay xuống, trên lưng là Tinh Linh chiến sĩ, từ trên lưng giác ưng cách mặt đứng khỏang năm thướt nhẹ nhàng hạ xuống trước mặt Diệp Âm Trúc, Áo Lợi Duy Lạp, cùng Diệp Hồng Nhạn ba người.

“ Tình huống thế nào ?”

Áo Lợi Duy Lạp hỏi. Lúc này có thể nói giác ưng kỵ sĩ là thuộc hạ của hắn, do hắn chưởng quản.

- Giống như dự liệu của Cầm đế đại nhân cùng Áo Lợi Duy Lạp đại nhân dự liệu, hiện giờ Tây Phi thành là một phiến hỗn loạn, Phật La đại quân tiến vào thành chậm hơn một ngày so với chúng ta dự đoán, hiện giờ đang ở đó xoa dịu dân tâm, chí ít có khoảng năm vạn quân tiến vào làm nhiệm vụ an định Tây Phi thành. Mà thống soái Khố Tư Lặc tựa hồ ý thức được việc gì, suất lĩnh sáu vạn khinh kỵ binh, tại nơi chúng ta lúc trước ly khai Tây Phi thành, dùng tốc độ nhanh nhất đang hướng phía đông chạy tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK