Cùng với âm thanh của truyền lệnh binh vang đến, Áo Lợi Duy Lạp bước nhanh vào trướng bồng của Mã Nhĩ Đế Ni .” Xin chào, Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái ”
Áo Lợi Duy Lạp hướng về Mã Nhĩ Đế Ni hành quân lễ, dù sao đi nữa vốn xuất thân từ tầng lớp quý tộc Mễ Lan, có rất nhiều thứ khó có thể thay đổi
Mã Nhĩ Đế Ni mỉm cười hiền hoà nói : “Ngồi đi ” rồi gọi người hầu mang trà
Nhìn tôn tử xuất sắc nhất gia tộc của mình kính cẩn ngồi xuống, thể hiện rõ tác phong của một thiết huyết quân nhân, Mã Nhĩ Đế Ni không khỏi âm thầm gật đầu hài lòng. Không nói về phương diện vũ lực, chỉ riêng về chiến thuật hai người ca ca đã không thể so sánh, có thể nhìn thấy được thành tựu vượt mọi người trong gia tộc sau này
Nhớ đến cảm giác chính mình đã trục xuất đứa cháu này ra khỏi gia tộc, Mã Nhĩ Đế Ni không khỏi đau lòng, nhưng thân là tộc trưởng, lão hiểu, quyết định này đưa ra là chính xác.
“ Nguyên soái, ngài gọi ta có chuyện gì không ? ” Áo Lợi Duy Lạp có chút nôn nóng hỏi. Mã Nhĩ Đế Ni nhìn hắn, ánh mắt thoáng loé lên: “ Tại sao ngươi vội vã rời đi như vậy ? .” Áo Lợi Duy Lạp lặng thinh không nói, sự thật là hắn rất vội đi
Trong một tháng này, quân đội Cầm thành không yên tĩnh như biểu hiện bên ngoài. Nếu nói Áo Lợi Duy Lạp cả đời trong lúc nào hưng phấn nhất, sợ rằng chỉ trong tháng qua mà thôi
.
Cầm Đế Hào hàng không mẫu hạm tác dụng cường đại nhưng chỉ sợ rằng thiếu sự kiểm soát, phối hợp điều khiển tuyệt không có khả năng phát huy hết uy lực của nó được
Vì thế, để cho nhanh chóng phát huy tác dụng lớn nhất trên chiến trường, Diệp Âm Trúc, Áo Lợi Duy Lạp cùng cao tầng lãnh đạo của Cầm thành trong tháng qua nhất mực chuyên chú nghiên cứu và huấn luyện siêu cấp hung khí trên chiến trường này.
Diệp Âm Trúc đương nhiên là hạm trưởng nhưng làm Áo Lợi Duy Lạp ngạc nhiên chính bản thân mình cũng là một trong những chỉ huy cao cấp nhất, cùng với Diệp Âm Trúc sau này trên chiến trường tác chiến
Cầm Đế Hào trong thời gian huấn luyện cơ bản này, lực lượng chiến đấu mỗi nhóm cơ bản đã hoàn thành.
.
Tô Lạp do am hiểu vượt trội về tốc độ đã hoàn thành xây dựng phi hành đoàn, Hải Dương đương nhiên là phụ trách thập nhị nhạc phường bên trong Cầm Đế Hào, mà Diệp Âm Trúc trong thời gian này cũng hoàn thành thống nhất các điều lệnh chỉ huy của Cầm Đế Hào hàng không mẫu hạm. Áo Lợi Duy Lạp trở thành đệ nhất tham mưu đồng thời lúc Diệp Âm Trúc vắng mặt thì trở thành người chỉ huy thứ hai
Bình thường mọi chuyện xử lý trong mẫu hạm Diệp Âm Trúc đều lắng nghe ý kiến của những người thân cận rồi mới quyết định, tuy nhiên trong trường hợp nguy cấp sẽ quyết đoán chỉ huy hoả lực của Cầm Đế Hào. .
Nhắc đến oai lực của vũ khí trong mẫu hạm, không thể không nhắc đến ngày đó Diệp Âm Trúc, Áo Lợi Duy Lạp trong lúc chuẩn bị thí nghiệm trang bị vũ khí của mẫu hạm đã giật mình như thế nào
Ngày đó, khi nhìn thấy Cầm Đế Hào, Diệp Âm Trúc đã vô cùng ngạc nhiên, bởi vì Hải Dương và Tô Lạp cũng không có nói cho chàng biết rằng mười một ma đạo pháo của Cầm Đế Hào được phân thành hai loại chủ và phó pháo, trong đó phó pháo chính là Cầm thành ma đạo pháo phổ thông nhưng kinh khủng nằm ở lực sát thương chủ pháo, khẩu pháo được chế tạo đầu tiên của Cầm thành : Tịch Diệt Chi Pháo
Vì để cho Cầm Đế Hào có được lực công kích khuếch trương lớn nhất, ải nhân đại sư và địa tinh đại sư sau khi bàn bạc cẩn thận đã quyết định táo bạo đem Tịch Diệt Chi Pháo từ đỉnh Cầm thành xuống trang bị cho mẫu hạm. Theo lời mấy lão thì Tịch Diệt Chi Pháo chỉ có thể ở trong chiến trường mới phát huy được hết uy lực chân chính của nó
Sau đó, khi lần đầu tiên thăm Cầm Đế Hào, Áo Lợi Duy Lạp phát hiện ra rằng mình đã dành tình cảm thật sâu nặng cho siêu cấp hung khí này rồi,toàn bộ tâm huyết lúc nào cũng đắm chìm trong chiến thuật của mẫu hạm. Đương nhiên vào lúc này, Thiên Địa huấn luyện không thể trong phạm vi Thánh Quang thành tiến hành. Hàng ngày, Diệp Âm Trúc , Áo Lợi Duy Lạp cùng một số ít người mang theo một bộ phận Cự Long kỵ sĩ thông qua truyền tống trận trở về Cầm thành, trên không trung Cầm thành tiến hành thao luyện,dẫu sao, tại vùng đất của mình thì không cần phải lo lắng bị ngoại nhân phát hiện.
Mã Nhĩ Đế Ni thốt lên: “Áo Lợi Duy Lạp, lúc này không có người ngoài, như thế nào đây? Ngươi cũng không thể gọi ta một tiếng gia gia sao?
Áo Lợi Duy Lạp co người lại một chút, sâu thẳm trong tâm hồn nhớ rõ lúc gia gia tự mình trục xuất hắn ra khỏi gia tộc, có nói rằng sau này sẽ không còn quan hệ gì đến nhau nữa. Lúc đó, hắn đương nhiên hiểu, chỉ là bây giờ nghe Mã Nhĩ Đế Ni nói, tựa như không giống với kế hoạch ban đầu cho lắm.
“ Nguyên soái, chắc ngài đã quên rồi, ta bây giờ không thuộc về Tử La Lan gia tộc nữa, cũng không thể gọi một người quyền lực như ngài là gia gia. ”
.
Mã Nhĩ Đế Ni trong mắt hiện lên một ánh quang mang đau thương, khe khẽ gật đầu nói : “ Ngươi nói rất đúng, mối quan hệ giữa ngươi và Tử La Lan gia tộc đã không còn nữa, ta biết, đó là một quyết định chính xác, tuy nhiên ngươi có biết rằng ban đầu để có quyết định này ta đã phải thống khổ như thế nào không?”
Áo Lợi Duy Lạp lặng thinh không nói, nếu như nói rằng không có chút oán hận thì đúng là đang dối lòng mình. Tử La Lan gia tộc là gia đình của hắn cũng là đệ nhất thế gia được mọi người trọng vọng của Mễ Lan đế quốc, được trở thành tộc trưởng một gia tộc như vậy liệu có mấy ai không ham muốn đây?
Tuy nhiên, Áo Lợi Duy Lạp cũng không có chút hối tiếc, Cầm thành mang lại những thứ mà tại gia tộc không thể có được, do đó bây giờ hắn cũng không biết trả lời sao với gia gia của mình.
Mã Nhĩ Đế Ni dù sao cũng là một đời thống lĩnh, trong khoảng khắc ngậm ngùi đã rất nhanh khôi phục lại vẻ bình thường. “ Là như thế này, trong khoảng thời gian này rất ít gặp mặt Cầm đế đại nhân, thỉnh Áo Lợi Duy Lạp tuớng quân nói cho ta biết Cầm thành có hành động gì không? Nếu có lời Mễ Lan quân chúng ta nguyện ý phối hợp không điều kiện ”
Mặc dù bây giờ phương bắc quân đoàn đóng tại Thánh Quang thành quân số vượt quá bốn mươi vạn nhưng qua thực tế chiến đấu cho thấy thực lực kém hẳn Cầm thành, Mã Nhĩ Đế Ni bất đắc dĩ cũng phải hạ tư thái đồng thời cảm giác được mọi chuyện quá tĩnh lặng tránh không được có chút tò mò về sự quá thần bí của Cầm thành
Áo Lợi Duy Lạp nói: “ Xin lỗi nguyên soái đại nhân, Cầm thành có hành động quân sự hay không, ngay cả ta cũng không biết, những chuyện này Cầm đế đại nhân tự mình quyết định, nếu chúng ta cần bàn bạc về những hành động quân sự, ta nghĩ, Cầm đế đại nhân trước tiên sẽ thông báo cho ngài. Về phần trong khoảng thời gian này chúng ta đang làm cái gì, xin lỗi, đây là bí mật của Cầm thành”.
Mã Nhĩ Đế Ni trong lòng thầm nghĩ : “ Chẳng lẽ bí mật ngươi không thể nói với ta sao?” nhưng lão vẫn còn đủ tỉnh táo, nhẫn nại tiếp Áo Lợi Duy Lạp cả nữa ngày trời mới ân cần tiễn khách hồi phủ.
Áo Lợi Duy Lạp ánh mắt trầm ngâm nhìn gia gia. Trên thân thể đã lộ ra dấu vết của tuổi tác, hiển nhiên thời gian đã in hằn trên người của danh soái Mã Nhĩ Đế Ni, đã không còn phong thái anh dũng như năm nào nữa rồi.
“ Xin lỗi gia gia, ta là phần tử Cầm thành, đã không thuộc về Mễ Lan cũng không thuộc về Tử La Lan gia tộc, tha thứ cho ta, Âm Trúc tín nhiệm ta như thế , bất luận dù thế nào ta cũng không thể đem lại điều bất lợi cho Cầm thành được!”
Nói rồi ly khai nguyên soái phủ, rất nhanh trở về Cầm thành quân doanh.
Vì để tránh tai mắt, số lượng cự long kỵ sĩ bọn họ mang về Cầm thành huấn luyện đều không vượt quá ba mươi người để có thể tránh được phương bắc quân đoàn phát giác.Trong khoảng thời gian này cứ như vậy luân phiên mỗi ngày để làm cho mỗi cự long kỵ sĩ đều đạt được mục đích huấn luyện đề ra
Mà hôm nay cự long kỵ sĩ đã chuẩn bị sẵn sàng xuất phát.