Mục lục
[Dịch] Cầm Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Pháp Lam sáu vị tháp chủ đợi sau Diệp Lâm Trúc truy kích và giết chết Tư Long đoạt lại Hồn Châu mới đến trước mặt hắn. Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân nói:”Cầm Đế, cảm ơn ngươi đã giúp bọn ta kết liễu kẻ phản đồ của Pháp Lam. Nhưng ta nghĩ chúng ta cũng nên giải quyết một số vấn đề với nhau.”

Diệp Âm Trúc chỉ đáp lại có sáu chữ : “Ngươi muốn đánh, vậy thì đánh.”

“Không phải vậy, ta nghĩ Cầm Đế ngươi đã hiểu lầm rồi”. Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân vừa mỉm cười vùa nhìn Diệp Âm Trúc mà rằng “ ta chỉ là muốn cùng ngươi nói chuyện mà thôi.”

Diệp Âm Trúc nhìn lướt qua Pháp Lam rồi nhìn đám tàn binh một cách lạnh lùng, lãnh đạm mà rằng;” Chúng ta thì có chuyện gì để mà nói cơ chứ?”

Áo Bố Lai Ân nghiêm mặt mà rằng :

” trước tất cả những việc xảy ra, ta cũng thực sự cảm thấy tiếc nuối. Ta đã cùng các vị tháp chủ khác tham gia giải cứu Mã Lệ Na, sau đó mới biết được chân tướng sự việc.Lý do là Pháp Lam phát động một cuộc tấn công tới Cầm Thành, cũng có thể nói rằng Tư Long che đậy. Nhưng dẫu sao Tư long cũng là người của Pháp Lam, bây giờ lại chết trong tay ngươi, vậy thì cần phải có giải pháp. Cho nên ta hi vọng chũng ta có thể nói chuyện một cách ôn hòa với nhau. Ta nghĩ là cho dù Pháp Lam vẫn tiếp tục tấn công Cầm Thành nhưng sẽ đợi quý phương có cơ hội tu chỉnh,việc này thiết nghĩ đối với Cầm Thành không hề bất lợi.

Không đợi Diệp Âm Trúc mở miệng, Áo Bố Lai Ân chậm rãi xoay người về phía năm vị tháp chủ gật đầu. Ngay khi năm vị tháp chủ hạ lệnh, mười hai quân đoàn Pháp Lam từ từ lui về phía sau rồi dần dần đi xa.

Trước mặt Diệp Âm Trúc giờ chỉ còn lại có hai thầy trò Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân cùng thánh nữ Mã Lệ Na.

“Ta nghĩ như vậy đã có thể chứng minh rằng bọn ta có thành ý rồi.”Áo Bố Lai Ân vẫn giữ vẻ tươi cười, ánh mắt dịu dàng, từ ánh mắt thâm thúy trong suốt của hắn, rất khó để có thể dò xét tâm trạng.

Đúng lúc này, một chiếc bóng hư ảo tiến đến rất nhanh phía sau Diệp Âm Trúc. Thấy Diệp Âm Trúc đang cùng thầy trò Áo Bố Lai Ân giằng co,nàng lấy làm kinh hãi nhanh chóng lại gần sát Diệp Âm Trúc. Lạ thay Diệp Âm Trúc chẳng hề có phản ứng gì, tựa như không hề biết nàng đến.

“Âm Trúc, chàng không sao chứ?” Ngay khi thân thể của Tô Lạp chạm vào Âm Trúc, hai tay của cô đặt lên lưng của Diệp Âm Trúc, truyền vào cơ thể của Diệp Âm Trúc một luồng Đấu Khí.

Cảm nhận được bàn tay ấm áp của thê tử, tinh thần mới giãn ra vài phần, kéo Tô Lạp vào lòng. ”Ta không sao. Tư Long đã chết rồi”, vừa nói Diệp Âm Trúc vùa chỉ vào xác của Tư Long nằm song xoài trên đất.

Ngay khi tiếng nói dứt, Diệp Âm Trúc cảm thấy rõ ràng thân thể của Tô Lạp run rẩy lên một chút. Ánh mắt nhìn xuống cái xác tàn nằm trên mặt đất.Đối với Tô Lạp, cái tên Tư Long là một cái tên ý nghĩa với nàng. Có một lần gã đã đưa nàng ra khỏi bể khổ, thoát khỏi Hoàng Cung của Lam ĐỊch Á Tư. Người này đã dạy nàng Đấu Khí, đã biến nàng thành người có thực lực. Nhưng cũng chính người này đã cướp đoạt tính mạng của nàng. Đối với Tô Lạp mà nói, ngay chính bản thân mình đối với Tư Long có tâm thái thế nào.

Trầm mặc hồi lâu, sắc mặt Tô Lạp biến sang một chút trắng bệch, nói giọng nhẹ nhàng: “ Âm Trúc, để muội an táng cho hắn không sao chứ ? Một ngày làm thầy, cả đời làm cha. Bất luận trước kia hắn đối đãi với muội như thế nào, thì hắn cũng đã từng là sư phụ ta. Không có hắn có lẽ ta cũng không có bản lĩnh gì, có lẽ ta cũng đã chết ở Lam Địch Á Tư rồi.”

Người chết cũng là hết.

Diệp Âm Trúc có thể thấy rõ tâm tình của Tô Lạp lúc này liền gật đầu nói:” Nàng cứ đi, không cần lo lắng, có bọn ta ở đây là đủ rồi.”

Tô Lạp quay mắt nhìn về hướng đối diện, Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân và cùng với Quang Minh là Thánh Nữ Mã Lệ Na. Chậm rãi nàng khom người hành lễ với Áo Bô Lai Ân. Dẫu sao thì nàng cũng đã từng là một phần tử của Pháp Lam.

Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói: “ Nghe nói các ngươi đã lập gia đình rồi, ta vẫn còn chưa kịp chúc mừng. Tô Lạp, ngươi đã tìm được một người chồng tốt rồi đấy.”

“Cám ơn người.Áo Bố Lai Ân đại sư.” Tô Lạp cúi chào Áo Bố Lai Ân rồi nhẹ nhàng đi tới bên xác Tư Long,cũng không hề sợ bẩn, tự mình ôm lấy xác chết thầy mình trên mặt đất.

Tô Lạp, để ta đi cùng ngươi” Mã Lệ Na tiến đến bên Tô Lạp.

Thấy Mã Lệ Na mỉm cười đầy thiện ý, Tô Lạp gật đầu và cùng đi đến Cầm Thành. Nàng không có lựa chọn nào, đành đem Tư Long chôn trong núi Bố Luân, hai bên là núi. Tư long trước kia đã làm đủ chuyện xấu, không thể thi thể hắn làm ô uế Cầm Thành. Tô Lạp nhìn bản đồ, đúng là cách không xa Cầm Thành có một mảnh rừng cây nhỏ rất tĩnh lặng, phong cảnh thanh u (trong lành + u tịch). Tư long đã chết, hắn phản bội Pháp Lam. Giết thầy, phạm thượng, hai tội lớn này khiến hắn khổng thể trở về Pháp Lam an táng.

Hắn cũng chỉ có thể ở đây.

Mã Lệ Na đi cùng Tô Lạp, Diệp Âm Trúc cũng không còn gì lo lắng. Tô Lạp càng tin vào Thần Chi Tán Tức, Mã Lệ Na không thể làm tổn thương đến hắn.

Lúc này, cả Pháp Lam chỉ còn lại duy nhất Áo Bố Lai Ân đứng trước mặt Diệp Âm Trúc. Vị Quang Minh Tháp Chủ này nói giọng ôn hòa:” Cầm Đế, bây giờ ta có thể cùng ngươi nói chuyện không?”

Hai cánh kim ngân phía sau Diệp Âm Trúc cũng đã tự động thu lại, biểu hiện rõ vị Quang Minh Tháp Chủ này quả thật không có ác ý. Tuy nhiên, Cách Lạp Tây Tư ,Tử,Minh vẫn như trước đứng ở sau lưng Diệp Âm Trúc. Áo Bố Lai Ân còn mạnh hơn Tư Long nhiều, bọn họ không thể không phòng bị.

“Ngài muốn nói chuyện gì với ta?” Diệp Âm Trúc nói mặt thản nhiên- “Sau trận chiến hôm nay, Cầm Thành và Pháp Lam đã trở thành tử thù. Ngài muốn thuyết phục ta chấp nhận thần phục Pháp Lam?”

“ Không, tất nhiên là không. Cầm Đế, ta nghĩ rằng ngươi đã hiểu lầm.”

Áo Bố Lai Ân định nói gì đó, thì Diệp Âm Trúc cắt lời:” Áo Bố Lai Ân đại sư, ngài cứ gọi ta là Diệp Âm Trúc đi.”

Áo Bố Lai Ân gật đầu, nói” Thế cũng được, chuyện của ngươi ta cũng đã nghe Mã Lệ Na nói qua.Ngươi chính là quan môn đệ tử của Đại Sư Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, vậy chúng ta cũng không coi là người ngoài. Đầu tiên, việc ta đến Cầm Thành hôm nay để bày tỏ sự tiếc nuối, mặc dù ta cùng mấy vị tháp chủ dùng đại lượng Ma Pháp trận năng lượng, vẫn không tới kịp để ngăn cuộc chiến này xảy ra. Với những tổn thất gây ra cho Cầm Thành, ta thành tâm hối lỗi với Cầm Thành.”

Vừa nói, Người mà ở Long Khi Lỗ Đại Tư Lục tuyệt đối xứng danh đệ nhất Quang Minh hệ Ma Pháp Sư, Thánh Ma Đạo Sư Áo Bố Lại Ân, bất thình lình hướng về Diệp Âm Trúc,cũng là hướng về phía Cầm Thành mà quỳ xuống vái lạy. Ánh mắt trong suốt, không có một điểm gì gọi là làm bộ cả.

“ Áo Bố Lai Ân đại sư, ngài làm vậy là có ý gì?” Diệp Âm Trúc thấy thật kinh ngạc trước hành động của Áo Bố Lai Ân, trong lòng thấy có sự thay đổi.

Một trận đánh này, Cầm Thành tất nhiên tổn thất không ít, rất nhiều người bị thương nhưng có ít người chết hơn Pháp Lam nhiều. Pháp Lam tham chiến có đến sáu đoàn kỵ binh, tổn thất đến một phần ba. Đặc biệt có 2 quân đoàn Kỵ Binh chết hai phần ba quân số, không chỉ bây giờ Quang Minh Tháp Chủ không quan tâm đến sự tổn hại của Pháp Lam mà ngược lại còn xin lỗi Cầm Thành. Không nói cái khác, chỉ riêng với địa vị của Pháp Lam trên Long Khi Nỗ Đại Tư Lục, thân là Pháp Lam thất tháp tháp chủ,biểu hiện như vậy quả thật không ai có thể ngờ được. Từ thời thành lập Pháp Lam tới nay, để vị Đại sư đứng đầu Pháp Lam phải tự mình xin lỗi đúng là lần đầu xuất hiện trong sử sách.

Áo Bố Lai Ân thở dài một tiếng rồi nói

“Giống như vừa rồi ngươi nói vậy, Pháp Lam và Cầm Thành đánh một trận đã kết thâm cừu với nhau. Mỗi chiến sĩ bị tổn thất cũng làm ta không thể nguôi ngoai. Nhưng trong tình huống này bất luận thế nào ta cũng không ngờ lại phải nhìn thấy cảnh này. Lý do lần này bọn ta tới đây là hi vọng có thể ngăn cản cuộc chiến,tránh hai bên trở thành cừu địch. Chỉ vì Tư Long mà đã lãng phí thời gian của chúng ta cho Phong Ấn Ma Thần để giải cứu Mã Lệ Na, phá hỏng kế hoạch ban đầu của bọn ta.

Diêp Âm Trúc cảm thấy được sự chân thật của Áo Bố Lai Ân, cười thầm trong lòng:” Áo Bố Lai Ân Đại Sư, ngài không cần phải vòng vo, cứ nói thẳng ra đi.”

Áo Bố Lai Ân thở dài một tiếng rồi tiếp:” Diệp Âm Trúc, ngươi biết ý nghĩa tồn tại của Pháp Lam không?”

Diệp Âm Trúc đáp” Ý nghĩa tồn tại của Pháp lam là gì ta không biết, nhưng ta biết các người luôn tự xưng là thần giữ nhà Long Khi Nỗ Tư Đại Lục, là bảo vệ đại lục này, trên Pháp Lam Phong Ấn ngăn cản sự xâm kích của Thâm uyên vị diện.”

Áo Bố Lai Ân sửng sốt, dù Diệp Âm Trúc chỉ trả lời đơn giản có hai câu, nhưng tất cả đều trúng ý chính, hắn không ngờ Diệp Âm Trúc lại hiểu rõ về Pháp Lam đến vậy. Tuy nhiên hắn nhanh chong lấy lại bình tĩnh, Diệp Âm Trúc dù sao cũng đã từng theo học Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, có hiểu biết đôi chút về Pháp Lam cũng là điều dễ hiểu.

Không phải khoe khoang nhưng đúng Pháp Lam có ý nghĩa như vậy. Mỗi năm, Pháp Lam đều có các Ma Pháp Sư ưu tú gia nhập. Sở dĩ các Ma Pháp Sư không rời bỏ Pháp Lam vì họ cảm nhiễm tinh thần của Pháp Lam, cùng lực lượng đông đảo Ma Pháp Sư của Pháp Lam tập trung lại,đem tinh lực cung cấp năng lượng ,nỗ lực gia cố cho Thâm uyên vị diện Phong Ấn. Trận chiến từ vạn năm trước đã chứng tỏ chúng ta phải đối mặt với kẻ thù mạnh thế nào, nếu Phong Ấn bị phá, không chỉ bọn ta gặp nạn diệt vong lúc đó, mà cả Long Khi Nỗ Đại Lục tất cả các tộc đều sẽ bị hủy diệt.”

Diệp Âm Trúc nói;” Áo Bố Lai Ân đại sư, có lẽ trong lòng ngài sự tồn tại của Pháp Lam là chí cao vô thượng, là Thánh Địa, nhưng trong lòng ta nghĩ khác. Ta xuất thân từ Đông Long Đế Quốc. Ngài nói trận chiến vạn năm trước đã làm các tộc thương tổn nguyên khí, nhưng trận đại chiến đó ai mới là chủ lực ? Là tổ tiên ta Đông Long Đế Quốc, dưới sự dẫn đầu của Thần Long, họ đã thừa nhận phần lớn áp lực của kẻ địch. Cũng chính tổ tiên Thần Long của Đông Long đế quốc chũng ta dùng sinh mệnh bản thân để phong ấn thông đạo giữa Thâm Uyên vị diện và nhân gian. Nhưng khi Pháp Lam thành lập, Pháp Lam cùng những người ở Tây Long đại lục đã làm những gì? Các người lấy oán báo ân, thừa dịp Đông Long Đế Quốc quốc lực tổn thương nghiêm trọng, hủy diệt quốc gia của chúng ta. Ngài cho rằng đó là biểu hiện của một Pháp lam hết mình vì nghĩa sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK