Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỗi ngành nghề đều có đặc tính của riêng nó, ngành lừa đảo này cũng vậy.

Qua một cuộc điều tra ngầm, trong 10 tên lừa đảo, thì có 9 tên bắt đầu từ việc tranh thủ sự đồng cảm, hay nói cách khác, tranh thủ sự đồng cảm là kiến thức cơ bản để lừa người.

Hàn Nghệ cũng giống vậy, bất quá là lần đầu tiên hắn đi lừa gạt thì có chút trùng hợp, nhớ năm đó hắn mới 10 tuổi ra ngoài lăn lộn, một ngày nọ không có cơm ăn, thật sự là quá đói, vì thế trộm một cái bánh bao trong cửa hàng để ăn, thì bị con chó nhà đó nuôi phát hiện, rượt theo hắn suốt cả một con phố, nhưng khi hắn vượt qua đường, nó cũng chạy theo, sau đó bị một cái xe cán chết.

Lúc ấy hắn quay đầu lại, nhìn con chó ngã trên mặt đất kia, bỗng nhiên nhanh trí, xông tới ôm con chó khóc rống lên, kết quả là hắn còn chưa nói gì, đã được người lái xe kia đưa cho 500 tệ. Bắt đầu từ đó, hắn dần dần hiểu ra một điều, muốn sống sót, không thể chỉ trông chờ vào ăn xin, trộm cắp, những thứ này đều tốn công vô ích, nhất định phải động não, hắn trộm một cái bánh bao, kết quả bị chó đuổi theo cả một con đường, nhưng hắn cứ khóc như vậy, lại lấy được 500 tệ.

Từ đó về sau, hắn đã đi trên con đường này.

Đương nhiên, bởi vì từ nhỏ hắn đã không đọc sách, không ai dạy dỗ hắn, hắn cũng không biết cái gì là tốt, cái gì là xấu, lúc ấy ý nghĩ duy nhất trong đầu hắn là phải tiếp tục sống sót, mặc dù không phải là điều hắn muốn, nhưng chung quy hắn vẫn là sản phẩm thất bại của xã hội hiện thực, là sự lãnh khốc và vô tình đã tạo ra hắn.

Chẳng qua hắn vạn lần không ngờ, vụ mua bán đầu tiên khi đến triều Đường lại dùng lại chiêu này.

Điều này có lẽ cũng là ý trời.

Tuy nhiên nói gì thì nói, đây cũng là do không còn cách nào, bởi vì mấy chiêu số thời hiện đại của hắn rất khó thực hiện ở đây, hơn nữa đây dù sao cũng là xã hội phong kiến, thế lực của những kẻ giàu có rất hùng mạnh, giao thông lại không thuận lợi, không giống với hiện đại, làm xong một vụ mua bán là có thể ngồi máy bay, thuận lợi tốc biến.

Sau khi những người đó đi được một lúc, Hàn Nghệ vẫn ở chỗ này nghẹn ngào, hắn thật sự đang khóc, nước mắt này cũng không phải là thuốc nhỏ mắt, cảm xúc phát tiết dù sao cũng sẽ có một cái quá trình mà, hơn nữa thế này cũng để bảo đảm khỏi bị đối phương bỗng dưng quay lại bóc trần.

Qua hơn nửa tiếng nữa, Hàn Nghệ lúc này mới bình phục lại, lau nước mắt, ném Tiểu Hoàng đã chết không nhắm mắt sang một bên, thở nhẹ một hơi, vội vàng cầm tiền trên mặt đất lên: "OMG, tiền này thật đúng là nặng nha! Không biết được bao nhiêu đây."

Hàn Nghệ cầm đống tiền lên bắt đầu đếm, bởi vì hai xâu tiền cũng xấp xỉ nhau, nên chỉ cần đếm một xâu là đủ rồi.

"Cái . . .Xâu này tận 500 đồng? Ách… 2 xâu chính là một quan?"

Sau khi đếm xong, Hàn Nghệ mỉm cười, nhưng không phải là nụ cười vui vẻ, mà là nụ cười tự giễu, một nụ cười đã lâu không thấy.

Đối với một người nghèo mà nói, một xâu tiền cũng đủ bức họ bán vợ bỏ con, thậm chí còn có thể dồn họ vào con đường chết, nhưng đối với người giàu mà nói, một xâu tiền cứ như thế tùy tiện quăng ra, thật sự là hắt hơi một cái cũng có thể cứu mạng của cả một nhà, sự chênh lệch giàu nghèo này thật sự là quá rõ ràng rồi, điểm này không khó để nhận ra, thế giới này tàn khốc đến cỡ nào.

Lụp bụp!

Lúc này Hàn Nghệ cũng không cảm thấy cao hứng khi mình kiếm được nhiều tiền, hắn vẫn lo lắng cho tương lai của mình, chợt nghe thấy phía trên có chút động tĩnh, ngẩng đầu lên nhìn, thấy Tiểu Dã đang ngồi trên một cành cây đại thụ, cười cười nhìn hắn, hắn vội vàng ngoắc tay nói: "Tiểu Dã, nhanh xuống đây đi."

Tiểu Dã búng người cái đã nhanh chóng nhảy xuống.

Thằng nhóc này chẳng lẽ là Tarzan của Trung Quốc? Hàn Nghệ mỗi lần nhìn thấy nó nhảy tới nhảy lui như vậy, đều đổ một tràn mồ hôi lạnh.

Trong chớp mắt, Tiểu Dã đã nhảy tới bên cạnh Hàn Nghệ.

Hàn Nghệ thấy cậu nhóc vẫn cười cười, thoáng sửng sốt, chợt hiểu ra liền nói: "Có phải ngươi vẫn luôn ở trên đó không?"

Tiểu Dã hơi ngượng ngùng gật đầu.

Thật sự là thất bại mà, không thể tưởng tượng được mánh khóe lừa gạt của ta lại bị một con chó và một thằng nhóc nhìn thấu, xem ra đầu năm nay làm việc phải thêm chú ý hoàn cảnh xung quanh, mẹ kiếp, đúng là cao thủ ẩn núp nhiều thật. Hàn Nghệ cũng hơi ngượng ngùng, đột nhiên nhìn vào con chó đã chết bên cạnh, cất tiền vào trong ngực, cười nói: "Đi, chúng ta đi ăn thịt chó."

Tiểu Dã bỗng nhiên chỉ chỉ mũi tên trên người con chó.

Hàn Nghệ nhìn lại, kéo mũi tên dài ra, chỉ thấy đuôi mũi tên có khắc ba chữ nhỏ.

"Dương Phi Tuyết?"

Hàn Nghệ nhìn rồi thở dài: "Nàng là một cô gái thiện lương, nhưng biết làm sao được, ta nếu không làm vậy, thì sẽ phải chết đói, tuy rằng đây là dựa vào ta cố gắng mà có được, nhưng nàng coi như cũng đã cứu ta một mạng a."

Nói xong, hắn thuận tay quăng mũi tên đi.

Pặc!

Tiểu Dã bước tới trước, bắt lấy mũi tên đó, cười cười nhìn Hàn Nghệ.

"Ngươi muốn nó à?"

Tiểu Dã dùng sức gật đầu, nhìn mũi tên sắc nhọn, trong mắt tràn đầy sự hưng phấn.

Hàn Nghệ nói: "Vậy ngươi cầm đi, nhưng ngươi cũng đừng dùng nó đả thương người khác, cái này vô cùng nguy hiểm đấy."

Tiểu Dã gật đầu.

Hàn Nghệ vung tay lên, nói: "Đi thôi, đi ăn thịt chó."

Tiểu Dã phi thường tự giác nhấc con chó kia lên.

Hai người chuẩn bị ra khỏi rừng cây, Hàn Nghệ đột nhiên kêu lên: "Đợi đã."

Tiểu Dã kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ.

Hàn Nghệ gãi gãi đầu nói: "Con chó này dù sao cũng không phải của chúng ta, nếu để cho Quan Tam Thúc nhìn thấy, vậy thì không tốt cho lắm, chúng ta đừng quay trở lại Mai thôn nữa, trước tìm một chỗ giải quyết con chó này đã rồi về sau."

Hai người vượt qua Mai thôn, đi về phía tây bắc.

Đi được một lát, Hàn Nghệ nhìn thấy một con sông lớn phía xa xa, con sông này chính là Mai Hà đã phá hủy toàn bộ ruộng đồng nhà hắn, đây cũng là một nhánh chảy của sông Đại Vận, xem như là khá rộng, nơi rộng nhất đạt tới 50~60 mét.

Chợt nghe thấy thanh âm ầm ĩ phía dưới.

Hàn Nghệ theo tiếng động nhìn lại, chỉ thấy trong một tiểu đình ở bờ nam con sông có không ít người đang đứng, hình như đều là người qua đường, đa số đều mặc trang phục hoa lệ, vừa nhìn liền biết là kẻ có tiền.

Kỳ quái! Bọn họ đứng đó làm gì?

Hàn Nghệ trầm ngâm một lát, đột nhiên hai mắt sáng ngời: "Chẳng lẽ . . .Ha ha, ra ngoài lăn lộn một hồi cũng kiếm được mối, trời lấy hết lương thực nhà ta, vậy ta sẽ kiếm lại chút lãi ở chỗ này."

Bỗng nhiên hắn nói với Tiểu Dã: "Tiểu Dã, Tiểu Dã, thịt chó này chúng ta không ăn nữa, kiếm tiền trước quan trọng hơn, kiếm tiền xong ta dẫn ngươi đi ăn một bữa ngon trong tiệm."

Tiểu Dã kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ.

Hàn Nghệ cười nói: "Đợi lát nữa ngươi sẽ biết." Hắn ngẩng đầu lên nhìn sắc trời, vội vàng nói: "Nhanh đi thôi, không còn bao nhiêu thời gian nữa."

Nói xong liền kéo Tiểu Dã đi đến một bên.

Đầu tiên Hàn Nghệ tìm một gia đình, tiêu mất hai văn tiền mượn dùng một ít công cụ và gia vị, sau đó xử lý con chó đất kia.





Một canh giờ sau.

Chính ngọ vừa đến.

Người trong đình càng lúc càng nhiều.

"Thuyền sao còn chưa tới vậy?"

"Không biết, ta đã đợi hơn một canh giờ rồi."

"Bây giờ đã là giờ cơm trưa, không chừng thuyền phu đã đi ăn cơm rồi, chúng ta cũng ăn lương khô trước đi, tạm thời chắc chắn sẽ không qua được sông đâu."



Khi tiếng oán giận trong đình ngày một lớn, thì một mùi thơm từ phương bắc bay tới.

"Cái gì vậy, thơm quá nha?"

"Mùi này không giống với mùi thịt dê."

"Ta biết rồi, đây là mùi thịt chó."

"Hình như là từ bên kia bay tới."

"Đi, qua đó nhìn xem."

7~8 người đi theo hướng mùi thơm, thấy dưới cây đại thụ bên sông có hai thiếu niên đang ngồi, hai người vây quanh một đống lửa, trên đống lửa bắc một nồi đất lớn, mùi hương đúng là từ nồi đất bay ra.

Quá mê người rồi!

7~8 người này không kìm lòng nổi đi tới chỗ đó.

Đến gần nhìn vào nồi đất, chỉ thấy bên trong nước sôi sùng sục, có bong bóng nổi lên, mơ hồ có thể nhìn thấy từng miếng thịt chó tươi ngon dập dềnh lên theo làn nước, còn kèm theo từng miếng củ cải trắng, trắng đỏ giao nhau, quả thật là mê người nha!

Cứ nhìn như vậy, rồi lại nhìn lương khô trong tay mình, chợt cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.

Một lão giả mặc áo gấm, có chòm râu dê nửa trắng nửa đen đang nuốt một ngụm nước miếng, biết còn cố hỏi: "A, hai vị tiểu ca, các ngươi đang nấu gì vậy?"

Đứa hơi lớn hơn ngẩng đầu lên nhìn, vẻ mặt đơn thuần nói: "Thịt chó hầm ạ!"

Hai người kia đương nhiên là Hàn Nghệ và Tiểu Dã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
mafia777
07 Tháng hai, 2022 23:56
Comeback sau Tết đây!!!!
lendolendi
01 Tháng hai, 2022 17:55
đọc 1 lèo xuyên tết sướng vãi
Lang Trảo
29 Tháng một, 2022 20:51
Được thấy có Lĩnh Nam gì đó thì phải
mafia777
27 Tháng một, 2022 21:54
Mấy bạn đọc truyện của mình thấy chỗ nào còn lỗi chính tả thì báo mình nha, lỗi nhỏ cũng dc, dấu sắc nhầm thành dầu huyền cũng được.
AlaskaPA
27 Tháng một, 2022 15:07
truyện hay vậy sao giờ mình mới thấy nhỉ
Hieu Le
23 Tháng một, 2022 12:01
đánh dấu
Mèo Đen
22 Tháng một, 2022 12:20
Dịch giả đúng chuẩn là hồi sinh cả bộ này luốn ấy, bộ này cũng phải ra 5 năm rồi, cũng có cv full, nhưng chả mấy ai đọc cả. Giờ đọc bản dịch này mới biết truyện hay như vậy
Cauopmuoi00
22 Tháng một, 2022 06:40
bộ này convert full r hơn 2k1c ae nào đói thì đọc tạm bởi cv đọc khá ổn
Ốc rạ
22 Tháng một, 2022 04:46
Lịch sử ơi.
Twed
22 Tháng một, 2022 02:48
đường chuyên là truyện gì thế
Twed
22 Tháng một, 2022 02:47
đọc sơ khá hay với 7 chương đầunể nhất là bạn dịch tốt quá... mình vào đọc cũng là nhờ đoạn tóm tắt của bạn.
PizzaHaha
16 Tháng một, 2022 17:25
tác này viết vừa hài vừa tình cảm, không viết ngôn tình hơi phí
mafia777
15 Tháng một, 2022 17:03
Tối sẽ có nha
The Becks
15 Tháng một, 2022 14:53
Sao mãi chưa có chương nhỉ
DragonRush
13 Tháng một, 2022 13:32
đỉnh thật sự, dù chưa biết về sau tác viết thế nào, nhưng đọc tới chương hiện tại đã đủ để gọi nó là siêu phẩm rồi
Nghiant
10 Tháng một, 2022 19:57
nope, m không muốn spoil chứ về sau hạ trí người thời xưa kinh :v
Le Van Phap
10 Tháng một, 2022 17:14
về sau càng hay
Nghiant
10 Tháng một, 2022 13:02
bộ này đoạn đầu đọc còn được về sau thì...
Lôi Linh
09 Tháng một, 2022 16:00
Khéo còn hay hơn Đường Chuyên, tiếc là còn ít chương quá
DoranNational
08 Tháng một, 2022 11:54
lên chương lâu vậy đạo hữu ơi
mafia777
04 Tháng một, 2022 13:44
Lên là lên!
Sara BaBa
03 Tháng một, 2022 11:11
Cầu chương mới!!!
cu te phô mai que
01 Tháng một, 2022 12:47
đói thuốc sắp chết roài, bạo chương đi thớt
mafia777
01 Tháng một, 2022 12:25
Happy new year mọi người!
dubui970
01 Tháng một, 2022 00:06
cổ nhân không ngu nhưng bạn ngu. Ăn trộm đâu ra, người ta là lừa đảo chuyên nghiệp
BÌNH LUẬN FACEBOOK