Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hàn Nghệ, thằng nhãi ngươi mau ra đây cho ta."

Chỉ thấy hơn mười công tử ăn mặc hoa lệ, giương nanh múa vuốt, hùng hổ xông vào.

"Các vị công tử, Hàn Nghệ ở đây."

Hàn Nghệ mặt mang nụ cười tới đón.

"Hàn Nghệ, thằng nhãi nhà ngươi rốt cuộc hôm qua nói gì với phu nhân ta đó? Kết quả làm cho phu nhân ta khi quay về liền khóc sướt mướt." Một vị công tử áo lam trợn trừng mắt hét lên.

"Sau khi phu nhân ta quay về, liền quở trách ta không tốt."

"Các người đã tính là gì, phu nhân ta sau khi quay về, không nói một lời, ta hỏi nàng, nàng cũng không đáp."

"Uổng công ta tín nhiệm ngươi như vậy, cho phép phu nhân tới đây. Ngươi lại không biết tốt xấu, lấy oán trả ơn, thật là buồn cười mà."

"Thanh thiên bạch nhật, há cho phép ngươi ở đây yêu ngôn hoặc chúng. Bọn ta sẽ đưa ngươi đi quan phủ."

"Đúng vậy, hôm nay nhất định phải đưa ngươi đi quan phủ."

Đám công tử này vây quanh Hàn Nghệ, kích động gào thét, nước miếng tung bay, ồn ào tới mức làm cho Hàn Nghệ đau đầu.

"Đợi đã."

Hàn Nghệ không thể nhịn được nữa, hét lớn một tiếng.

Đám công tử kia giật mình, sau đó trừng hai mắt, như muốn nói. Ngươi là tên mở lầu xanh, còn dám quát bọn ta.

Hàn Nghệ lại thấy có xu thế ồn ào, vội nói: "Xin lỗi, xin lỗi. Tại hạ hoàn toàn không hiểu các vị đang nói cái gì. Hôm qua bọn ta tổ chức hết sức thành công. Không có gì ngoài ý muốn, ta thấy trong này nhất định có hiểu lầm. Lui một vạn bước để nói, cho dù các người cho rằng ta có cái gì không đúng, thì cũng phải nói cho rõ ràng. Nếu như ta thật sự có lỗi với các người, ta bằng lòng chịu trừng phạt. Hàn Nghệ ta tuyệt đối không phải loại người dám làm không dám nhận. Nhưng đầu tiên các người cũng phải cho ta biết đầu đuôi sự tình. Nào nào nào, chúng ta ngồi xuống nói chuyện. Trà Ngũ mau đem mấy cái ghế tới."

Trà Ngũ sợ tới mức hồn vía lên mây, vẫn còn ngẩn người ra đó.

"Trà Ngũ."

Hàn Nghệ lại gọi một tiếng.

"Dạ, vâng vâng."

Trà Ngũ vội vàng chạy vào phòng, lại gọi thêm mấy người, mang không ít ghế ra, lại bưng thêm hai bình trà nóng ra.

"Các vị công tử, mời ngồi, mời ngồi."

Hàn Nghệ cười ha hả nói.

Đám công tử này nghĩ thầm, dù sao ngươi cũng không thoát được, nói: "Được, ta cũng muốn xem ngươi giải thích thế nào."

"Giải thích thì chưa dám, ta chỉ muốn biết nguyên nhân sự tình thôi."

Đợi sau khi đám công tử này ngồi xuống, Hàn Nghệ hướng về vị công tử áo lam lúc nãy hét to nhất, nói: "Không biết quý tính của vị công tử này?"

Công tử áo lam nói: "Ta họ Vu."

"Họ Vu?"

Hàn Nghệ thầm nhớ, lập tức nói: "Thì ra là Vu công tử, thất kính, thất kính. Ồ, ta nhớ ra rồi, hôm qua đích xác ta có nói với lệnh phu nhân mấy câu."

"Ngươi dựa vào cái gì nói bậy với phu nhân ta!"

Vị công tử kia gào lên.

Hàn Nghệ thở dài nói: "Không giấu gì công tử. Kỳ thật là ta tỏ thái độ bất bình cho công tử đấy."

"Hử?"

Vu công tử sửng sốt, nói: "Ý ngươi là sao?"

Hàn Nghệ nói: "Hôm qua lúc lệnh phu nhân hỏi ta về máy dệt vải, bỗng nhiên nói với ta một tiếng cảm ơn. Nói công tử trước đây thường ở lại hẻm Trung, tối không chịu về nhà ngủ. Từ khi Phượng Phi Lâu có kịch nói, Vu công tử ít đi hẻm Trung. Vì thế muốn cảm ơn ta."

Các vị công tử khác nghe vậy, vẻ mặt quái dị.

Vu công tử xấu hổ mặt đỏ rần, nói: "Nói...nói bậy. Phu nhân ta sao lại nói những thứ này với ngươi."

Lúc nói những lời này, gã không còn vẻ hung hăng như lúc nãy, rõ ràng là có tật giật mình.

Hàn Nghệ nói: "Còn không phải vậy sao, ta cũng bối rối. Ta thấy lệnh phu nhân hiền lương thục đức. Lời nói cử chỉ, đều là phong cách quý phái. Vu công tử không thể nào để lại một phu nhân dung mạo xinh đẹp như vậy, để chạy đi hẻm Trung chứ. Cho nên ta cảm thấy bên trong có nguyên nhân, vì thế ta dò hỏi lệnh phu nhân, có phải bên trong có ẩn tình."

Vu công tử vội hỏi: "Vậy phu nhân ta nói sao?"

Hàn Nghệ nói: "Lệnh phu nhân cũng là vẻ mặt ngỡ ngàng. Nàng cũng không biết. Mặc dù nàng không nói rõ, nhưng ta đã nghe ra. Nàng rất yêu ngươi, nhưng Vu công tử ngươi lại hờ hững với nàng ấy."

Vu công tử trầm ngâm không nói.

Hàn Nghệ nói: "Lúc ấy ta nghe vậy, chỉ là có chút nghĩ không ra. Ta cảm thấy Vu công tử không phải loại người như vậy. Vì thế hỏi chút ít về việc phu thê các người chung sống như thế nào. Nhưng sau khi ta nghe xong. Ta cảm thấy lệnh phu nhân quá sai rồi. Ta cảm thấy oan ức cho Vu công tử."

Vu công tử vội hỏi: "Thật sao? Ngươi cũng cho là vậy à?"

"Đương nhiên, Hàn Nghệ ta vốn có tiếng không lừa già gạt trẻ."

Hàn Nghệ nhún vai, lại nói: "Ta cảm thấy lệnh phu nhân không hiểu đàn ông chúng ta lắm. Nàng hi vọng mọi việc ngươi đều phải làm hoàn mỹ. Hi vọng tương lai ngươi có thể làm tể làm tướng. Thế nên chuyện lớn chuyện nhỏ đều thúc giục ngươi. Đây không phải đạo lý sống chung của phu thê. Mà là đạo lý sống chung của trưởng bối và vãn bối. Ta đã nói với lệnh phu nhân, nếu như phu nhân của ta cũng đối xử với ta như vậy, ta cũng không muốn ở nhà, bởi vì đàn ông cần nhất là tôn nghiêm. Bất kỳ một người đàn ông nào đều hi vọng thê tử của mình coi mình là trụ cột trong gia đình, coi mình là một mảnh trời của họ, các vị nói có phải hay không?"

Đám công tử đều gật đầu tới tấp.

Hàn Nghệ nói: "Phu thê cần phải tôn trọng lẫn nhau. Cho nên ta thông cảm với tâm trạng của Vu công tử lúc đó. Trong lòng ngươi nhất định thầm nghĩ. Nếu mọi chuyện cô đều thích làm chủ. Vậy ta không quản cái gì hết, cho cô làm chủ là được rồi."

Tri kỷ a!

Vu công tử nháy mắt cảm động, đôi mắt rưng rưng.

Hóa ra phu nhân của vị Vu công tử này là nữ nhân Bùi gia. Luận tài văn chương thì vị Vu phu nhân này còn cao hơn một bậc. Có đôi lúc Vu công tử mang bài văn đi cho phu nhân xem, kết quả là nhận được lời phê bình từ đầu tới đuôi. Điều này làm cho Vu công tử tự ti, không muốn nói chuyện với thê tử, cũng không đàm luận về những thứ này nữa.

Kỳ thực hôm qua Vu phu nhân chỉ bí mật nói vài câu, nhưng Hàn Nghệ vừa nghe đã hiểu, tiếp tục nói: "Cho nên ta nói với lệnh phu nhân rằng, ta nói chuyện này cô làm không đúng, là một hiền thê, phải biết tôn trọng trượng phu của mình, phải biết nể mặt phu quân của mình. Cô chỗ nào cũng áp chế trượng phu của cô như vậy, còn hi vọng gì trượng phu của cô trở nên nổi bật. Điều này căn bản là không thể nào. Trong một gia đình hòa thuận, mỗi đôi phu thê ít nhất phải có một "Người ngốc". Như vậy mới có thể cân bằng được. Ta cảm thấy Vu công tử thật quá vĩ đại. Ngươi tình nguyện làm tên ngốc này. Nếu như ngươi tranh luận với thê tử ngươi. Như vậy thì sẽ cãi nhau long trời lở đất, có thể tưởng tượng ra, kỳ thật ngươi yêu thương thê tử ngươi tới mức nào."

Vu công tử rưng rưng gật đầu, nói: "Ngươi nói rất đúng, ta xác thực rất yêu thê tử của ta."

Bọn họ đều là 15~16 tuổi kết hôn, hiện giờ chỉ mới hơn 20. Nhưng thật ra đã là lão phu thê rồi. Kỳ thật bọn họ vẫn chưa hiểu hết được đạo lý sống chung.

Hàn Nghệ thở dài nói: "Ta cho rằng sau khi phu nhân ngươi quay về, che mặt mà khóc, chỉ là nàng cảm thấy có lỗi với ngươi. Nhưng Vu công tử, ta cũng muốn nói với ngươi một câu."

Vu công tử nói: "Mời ngươi nói."

Đã dùng tới từ "Mời", có thể thấy rằng gã rất cảm kích Hàn Nghệ.

Hàn Nghệ nói: "Có câu là: Yêu nhau lắm thì cắn nhau đau. Phu nhân ngươi cũng bởi vì quá yêu ngươi mới như thế. Nếu như người không liên quan tới ngươi, có lẽ sẽ còn hi vọng ngươi thất bại, cho nên ngươi phải thông cảm với thê tử của ngươi một chút. Nên hướng về phía trước, không nên phụ lòng kỳ vọng của nàng ấy. Ta tin rằng phu nhân của ngươi cũng hiểu chỗ khó xử của ngươi. Nàng ấy sẽ không đem tư tưởng của mình áp đặt lên ngươi, nên lấy ngươi làm chủ, phụ tá ngươi. Nói thật, ta cảm thấy Vu công tử và phu nhân của ngươi đúng là trai tài gái sắc, một đôi trời sinh. Đừng để hiểu lầm khiến cho mối nhân duyên này trở nên ảm đạm."

Lời này nói thật sự quá hay.

Vu công tử cảm kích tột đỉnh, đứng dậy bái, nói: "Đa tạ Hàn tiểu ca chỉ giáo. Vu mỗ chẳng những không mang lòng cảm kích, mà còn nói lời cay nghiệt. Đúng là hổ thẹn không thôi."

"Không dám, không dám."

Hàn Nghệ chắp tay.

Trà Ngũ nhìn đến ngây ngốc, vừa rồi mới muốn chém muốn giết, bây giờ lại nói lời cảm tạ. Thế này không khỏi cũng quá nhanh đi. Sự kính nể của gã với Hàn Nghệ, hiện tại đã như nước sông cuồn cuộn, liên miên không dứt.

Lại thấy một vị công tử nói: "Còn ta thì sao? Tại sao phu nhân ta sau khi về thì trách móc ta rất nhiều."

Nhưng ngữ khí đã thay đổi rất nhiều, càng nhiều là dò hỏi, là thỉnh giáo.

Hàn Nghệ biết tên này, tiểu công tử của Lệnh Hồ gia, cười nói: "Lệnh Hồ công tử, tình huống của ngươi vừa vặn trái ngược với tình huống của Vu công tử. Ta cảm thấy lệnh phu nhân là một phụ nữ tốt rất khó gặp. Tuy ta và lệnh phu nhân chỉ nói chuyện với nhau có một lát, nhưng cũng nhìn ra được sự hiền thục dịu dàng của quý phu nhân, trí tuệ của nàng không thua gì đấng mày râu, làm người khác phải kính nể."

Lệnh Hồ công tử đắc ý nói:" Đúng thế, nội tử đúng là một phụ nữ tốt hiếm có."

Hàn Nghệ nói: "Cho nên việc này là do ngươi sai."

Lệnh Hồ công tử hỏi vội: "Nghĩa là sao?"

Hàn Nghệ nói: "Lệnh Hồ công tử quá say mê văn chương, ta nghe lệnh phu nhân nói, ngươi về đến nhà đều là đọc sách. Hơn nữa còn quên ăn quên ngủ, giao lưu với nàng ấy quá ít. Nàng ấy cảm thấy việc này cũng không sai, nhưng trong lòng nàng ấy lại rất hi vọng ngươi có thể nói chuyện với nàng ấy. Điều này làm cho nàng ấy rất mâu thuẫn, nàng ấy không biết phải làm thế nào. Chỉ có thể lặng lẽ ở bên cạnh ngươi giúp ngươi thu xếp mọi thứ. Nhưng ta cảm thấy tính cách của lệnh phu nhân quá hướng nội, bất cứ chuyện gì đều giấu trong lòng, như vậy không tốt cho thân thể và tình cảm phu thê. Cho nên ta mới khích lệ phu nhân ngươi đem những uất ức trong lòng nói cho ngươi. Đạo phu thê không gì hơn là câu thông và thấu hiểu nhau, nhưng các ngươi cứ như vậy chẳng phải thành người lạ sao, như vậy không được. Ta cho rằng làm trượng phu, Lệnh Hồ công tử chắc chắn hi vọng có thể bảo vệ thê tử của mình. Bằng không ngươi đã không tới đây tìm ta, phải vậy không?"

Lệnh Hồ công tử gật đầu nói: "Đây là đương nhiên."

Hàn Nghệ nói: "Cho nên mới nói, thực ra trong lòng phu nhân ngươi có rất nhiều uất ức. Vậy nên ngươi là trượng phu của nàng, thì phải bảo vệ thê tử của mình, khiến thê tử của mình không phải chịu thêm uất ức nữa. Hiện giờ người khiến phu nhân ngươi uất ức chính là ngươi. Vậy thì ngươi nên làm thế nào bây giờ?"

Lệnh Hồ công tử vẻ mặt mờ mịt nói: "Ta nên làm thế nào đây?"

Fuck! Đám ngu các ngươi, ta xem như phục rồi đấy. Hàn Nghệ nói: "Đương nhiên là phải xem lại bản thân, nói chuyện nhiều với thê tử của mình một chút, hiểu được nỗi khổ tâm của nàng ấy. Kỳ thật học thuật đơn thuần, là cũng cần phải giao lưu với người khác, ngươi ở nhà nghiên cứu một mình, như vậy cũng chỉ là làm nhiều công ít. Luận ngữ của Khổng Thánh Nhân, cũng là do giao lưu mà ra. Kỳ thật phu nhân ngươi cũng là một tài nữ, kiến thức làm cho ta phải xấu hổ. Cho nên dù là ngươi trong lúc đang học, cũng có thể giao lưu trao đổi với phu nhân của ngươi. Tỉ như ngươi vừa làm được một bài văn tốt, ngươi cũng có thể đưa cho nàng ấy xem. Ngươi chắc chắn hi vọng là tài năng của ngươi, cũng được người khác công nhận, đúng không?"

"Nói có lý, nói có lý."

Lệnh Hồ công tử nghe vậy liên tục gật đầu.

"Hàn tiểu ca, vậy ta thì sao? Hôm qua, sau khi phu nhân ta quay về, liền hờ hững với ta, đây là chuyện gì vậy?"

Lại có một công tử áo xanh đứng dậy hỏi.

Hàn Nghệ cũng biết tên này, là con cháu Triệu gia, cười nói: "Triệu công tử, chuyện này ngươi không thể trách ta. Phu nhân ngươi bình thường ở nhà không phải cũng như vậy sao?"

Triệu công tử sửng sốt, trầm lặng không nói.

Hàn Nghệ thở dài nói: "Triệu công tử, ta có một câu tặng cho ngươi, phu thê nếu muốn lâu dài. Điểm đầu tiên, đó là từ bỏ ý niệm thay đổi đối phương đi, phải học được cách yêu ai yêu cả đường đi."

Triệu công tử nghe vậy sửng sốt, há hốc miệng, nhưng trước sau không có dũng khí mở miệng.

Hàn Nghệ tiếp tục nói: "Kỳ thật hôm qua lệnh phu nhân không hề mở miệng nói chuyện với ta, mà lặng lẽ ở bên cạnh. Là ta nhìn thấy nàng ấy trầm ngâm không vui, mới chủ động hỏi cô ấy. Hỏi là có phải nàng ấy không vừa lòng với máy dệt vải của ta không. Thế là nàng ấy mới nói với ta mấy câu. Còn sở dĩ nàng ta về nhà không để ý tới ngươi. Là bởi vì nương tử của các vị công tử khác đều nói về cuộc sống ngọt ngào của mình. Mà nàng ấy và ngươi thì chưa từng có một đề tài chung. Bởi vì sở thích của các ngươi hoàn toàn khác nhau. Nói chuyện cũng không hòa hợp được. Hơn nữa ngươi thường ép cô ấy phải thích những thứ ngươi thích. Nếu như nàng ấy chỉ qua loa có lệ, thì ngươi lại không vui. Cứ kéo dài như vậy, các ngươi sẽ càng trở nên xa lạ."

Triệu công tử nghe vậy lộ vẻ lúng túng, nói: "Phu nhân ta thực sự nói như vậy sao?"

Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Đương nhiên không phải, phu nhân ngươi vẫn rất nể mặt ngươi. Kỳ thật phu nhân các ngươi không nói gì nhiều cả. Chỉ là ta đạt được những tin tức này từ đôi câu vài lời của bọn họ mà thôi."

"Ngươi lợi hại như vậy?"

Hàn Nghệ thở dài một tiếng nói: "Kỳ thật chuyện của các ngươi chả tính là gì. Bởi vì chuyện phát sinh trên người các người, đều đã từng phát sinh trên người ta."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
danghuyanh
11 Tháng tư, 2024 09:23
truyện này có full ở các trang khác rồi mà
nguyenduy1k
19 Tháng hai, 2024 12:31
Đọc cũng được, nhưng đôi khi cứ thấy thằng main ngu đột xuất, nhất là trước mặt vợ cả. Mà diễn biến tình cảm nhà này ko thấy thuyết phục lắm
cinela
03 Tháng hai, 2024 10:43
omg 1 tháng 1 chương, hanh cmn phúc
sakurainlove
24 Tháng một, 2024 10:15
cvt drop truyện rồi hở các huynh đê?. Uukanshu ra tới 2k chương rồi
Anh Nguyen
12 Tháng mười hai, 2023 02:34
Đang hay hết mịa. Có convter k ae
Mẫn Trần
11 Tháng mười hai, 2023 17:44
lúc đầu đang hay sau dính vô chính trị là thấy chán hẳn
Fsinra
01 Tháng mười hai, 2023 11:03
lâu ra quá
helloemdx
01 Tháng mười hai, 2023 09:22
truyện hay lắm, ad dịch chắc tay đọc rất thích. Cảm ơn ad nhiều
VIETHA9X
26 Tháng chín, 2023 23:52
truyền giờ hãy nhỉ xuyên việt không trộm cắp thì lừa đảo ma bệnh
06021219
22 Tháng bảy, 2023 08:34
mới đọc chương 1 thấy tân nương 25-26 tuổi là tái giá hay tác giả ghi nhầm thế nhờ , đường triều thì thường 15 16 là đã sút ra khỏi nhà r
JackDaniels
20 Tháng bảy, 2023 19:34
À trên app mất chương
JackDaniels
20 Tháng bảy, 2023 19:30
Mới đọc mà mất chương 70 đến 81 rồi :( đọc đoạn thiếu ở đâu các bác nhỉ
dardia07
17 Tháng bảy, 2023 13:35
truyện này khá hay nhưng đoạn cuối có nhắc đến châu Giao Chỉ, cẩn thận lại vào cấm thư
ndcuongltv
04 Tháng bảy, 2023 06:43
bạn nào có file cv full cho mình với
slim7i
02 Tháng bảy, 2023 20:27
truyện đã hay còn dịch nữa, đọc phê x2
trankhac
24 Tháng sáu, 2023 20:58
Đã đọc xong gần 2100 chương truyện, truyện hay, lôi cuốn, xứng danh danh tác. Mong cvt có thể theo hết bản dịch truyện này để được đọc lại.
Linhkaka
14 Tháng sáu, 2023 10:04
Có lịch ra chương ko lão bản?
ColgatePlax
02 Tháng sáu, 2023 00:49
Ngon
Deckout
01 Tháng sáu, 2023 13:29
tới cảnh nóng rồi@@
HeavenSoFar
24 Tháng năm, 2023 10:43
Truyện viết tình tiết chậm và rất kỹ, có điều chương ra thì cũng rất lâu, chờ trong vô vọng
mafia777
19 Tháng năm, 2023 17:25
tác viết vậy á, chứ ta không chế gì thêm đâu bạn
thientonbmt1
12 Tháng năm, 2023 09:40
không biết do bản dịch hay do tác mà ta nghe câu thoại khá dài dòng, kiểu câu chữ giải thích dài,nên để main hay nvp muốn nói gì thì thoại vừa ý thôi hoặc nhìn mặt ngầm hiểu vì đều là người thông minh, việc giải thích nên để ở người dẫn truyện. cũng có lẽ là do người dịch cố tình viết dài ra
quangtri1255
30 Tháng tư, 2023 03:04
Con tác Nam Hi Bắc Khánh cũng là Đại thần mà sao không ai nhận cv cho đầy đủ nhỉ (ý là tất cả các truyện chứ không phải mỗi truyện dịch này)? Truyện dính chi tiết cấm cho vào cấm thư à?
santiclub
21 Tháng tư, 2023 13:07
Những thằng như chú chắc vừa qua nước ngoài đã đếch biết làm cái gì để sống rồi, chứ đừng nói tự dưng xuyên không vào một thời đại khác. Coi truyện main bá quá riết quen rồi, nên đòi hỏi cái gì main cũng phải biết, làm cái gì cũng dễ như ăn cám, bước ra đời đấm nhau bương chải đi rồi thấy đời nó đếch như truyện đâu.
Hieu Le
12 Tháng tư, 2023 17:20
Tình huống những chương đầu gượng ép thế, N9 có khả năng lừa đảo hàng triệu USD mà ứng biến trước tình huống xa lạ như vô trí vậy! Không đặt vấn đề hiểu rõ tình cảnh của bản thân lên trước mà cứ gào lên, ngay cả kỹ năng đọc biểu cảm của người khác cũng bị vứt! Lừa đảo này có đồng đội mang bay à?!
BÌNH LUẬN FACEBOOK