Một khối bánh kem mỹ vị, nhưng nếu quanh nó đều là cứt, thì cũng thành như thế thôi. ●⌒●
Phượng Phi Lâu nhảy vọt trở thành thanh lâu nổi danh nhất Trường An. Nhưng chỉ cần những hộ cá thể này còn ở đây, thì sẽ khiến trong lòng Hàn Nghệ ngột ngạt, không thể triển khai đẳng cấp cao nhất của mình, hơn nữa đối với sự phát triển về sau của Phượng Phi Lâu cũng cực kỳ bất lợi.
Nhất định phải trừ đi!
Hôm sau.
"Ai u! Mệt chết ta."
Hùng Đệ vừa về tới trong viện, liền vội vàng đi đến bên ghế đá ngồi xuống, cả người gục xuống bàn, híp mắt, nhìn như sắp muốn ngủ.
Hàn Nghệ đi tới trước, ngồi ở bên cạnh Hùng Đệ, rất là ủ rũ nói: "Ta nói này Tiểu Béo, đệ cũng thật sự là đủ ngoan cường, chạy nhiều ngày như vậy, một chút cũng không gầy đi."
Hùng Đệ đáng thương nói: "Hàn đại ca, đệ đã sớm nói với huynh rồi, đệ là người dù có uống nước thì thịt vẫn cứ nở ra, hay là... hay là thôi đi."
Hàn Nghệ tức giận nói: "Đệ nghĩ thơm quá nhỉ, mặc dù đệ không gầy đi, nhưng cũng không mập ra, có thể duy trì vóc người này cũng rất không tệ rồi."
Nói xong, hắn không kìm lòng nổi vươn tay nhéo nhéo cái mặt phì của Hùng Đệ, cười nói: "Ít nhất cũng rất đáng yêu đấy."
Hùng Đệ vui tươi hớn hở cười không ngừng.
Hàn Nghệ lại nhìn Tiểu Dã nói: "Tiểu Dã, đệ cũng kỳ quái, luôn dài ra mà không mập, chung quy cao lên nhiều như vậy, bình thường phải ăn nhiều cơm một chút."
Tiểu Dã "Dạ" một tiếng, rất là có lệ.
Đúng lúc lúc này, Tứ Mộng đột nhiên từ trong phòng đi ra, thấy bọn Hàn Nghệ ngồi ở trong viện, vì thế liền chạy nhanh tới.
"Chào buổi sáng Tiểu Nghệ ca."
"Chào buổi sáng!"
"Chào buổi sáng Mộng nhi tỷ tỷ!"
"Chào buổi sáng Tiểu Béo."
Mộng Đình hiếu kỳ nói: "Tiểu Nghệ ca, các ngươi đang nói cái gì?"
"Đang thảo luận vấn đề dáng người."
Hàn Nghệ cười hắc hắc nói.
"Dáng người?"
Mộng Đình sửng sốt.
Hàn Nghệ nói: "Đúng vậy! Tiểu Béo nói dáng của cô càng ngày càng tốt rồi."
Mộng Đình lập tức đỏ mặt.
Hùng Đệ vội vàng nói: "Đệ đâu có nói."
Mộng Nhi phì một tiếng: "Tiểu Béo mới không nói như vậy, ta thấy tám phần là ngươi nói."
Hàn Nghệ ha hả nói: "Ta thì nói dáng của cô còn tốt hơn so với Mộng Đình."
Khuôn mặt Mộng Nhi lập tức biến thành một màu đỏ thẫm, dỗi nói: "Tiểu Nghệ ca, ngươi nói lung tung gì thế?"
"Tiểu Nghệ ca, ngươi thật sự là quá xấu rồi."
"Thật là nhìn không ra, Tiểu Nghệ vậy mà lại ngả ngớn như thế."
"Bản tính lộ rồi nha."
Tứ Mộng này cũng không phải loại lương thiện, ngươi một câu ta một câu, chỉ thiếu chút nữa nói Hàn Nghệ thành hồ ly trà trộn vào bầy cừu.
Bất quá các nàng nói cũng không sai, Hàn Nghệ đích thật là hiện nguyên hình rồi.
Mẹ kiếp, không thể sớm như vậy liền bại lộ rồi chứ. Như vậy sau này các nàng nhất định sẽ phòng bị với ta nhiều hơn, vậy muốn nhìn no mắt thì làm sao đây, đáng tiếc thời này bê đê vẫn chưa thịnh hành, bằng không ta cũng có thể giả trang bê đê gì đó, cùng hoà mình với đồng bào nữ giới. Hàn Nghệ ho thật mạnh một tiếng, vô cùng nghiêm túc nói: "Các cô làm gì, muốn tạo phản phải không, ta nói cho các cô biết, đây là một vấn đề vô cùng nghiêm túc. Có thể nói dáng người trực tiếp liên quan tới sự nghiệp biểu diễn nghệ thuật của các cô, nếu như các cô mà cũng mập giống như Tiểu Béo, vậy các cô phải đi quét rác rồi."
Lời này vừa nói ra, Tứ Mộng lập tức bị dọa sợ rồi.
Mộng Tư có chút thấp thỏm lo âu nói: "Nhưng cái thứ mập ốm này, chúng ta lại không không làm chuẩn được."
Còn tưởng rằng đám các cô rất lợi hại cơ, chỉ vậy mà đã lừa được hết các cô rồi, ha ha, sau này còn không phải là đồ ăn trong chén sao, không được, không được, thỏ không ăn cỏ gần hang nha. Ủa mà cũng không đúng, có câu là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, ài, khi nào mới có thể ăn đây!
Trong lòng Hàn Nghệ ai oán một tiếng, ngoài miệng lại nói: "Các cô đương nhiên không đo chuẩn được, bình thường cứ ăn ít thịt một chút, ăn nhiều đồ thanh đạm một chút, dù sao thịt cũng đắt... à không, ý ta là đồ ăn ngon không nhất định thích hợp với các cô. Kỳ thật các cô tập luyện thường ngày cũng là rèn luyện rồi, chỉ cần ở phương diện ẩm thực chú ý một chút là được rồi, đã biết chưa."
"Được, chúng ta biết rồi."
Tứ Mộng giống như gà con mổ thóc gật đầu.
"Ngoan, ngoan."
Hàn Nghệ cười gật gật đầu.
Mộng Nhi đột nhiên hỏi: "Tiểu Nghệ ca, hiện giờ vở diễn chúng ta tập luyện trước kia đã sắp diễn xong rồi, vở diễn sau khi nào thì tập luyện?"
Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Không vội, không vội, chúng ta còn rất nhiều thời gian."
Thật không? Nhưng tính ra cũng không còn mấy ngày nha. Mộng Nhi thầm lẩm bẩm. Nhưng thấy hắn đã nói như vậy rồi, tự nhiên cũng không tiện hỏi nhiều.
Hùng Đệ đột nhiên nói:"Hàn đại ca, hay là cũng cho đệ lên diễn đi, được không?"
Hàn Nghệ nói: "Đệ rất muốn diễn sao?"
Hùng Đệ gật gật đầu nói: "Đệ và Tiểu Dã suốt ngày đều không có chuyện gì làm, rất nhàm chán."
Tiểu Dã vội vàng nói: "Đệ... đệ không muốn diễn đâu."
Bây giờ Hùng Đệ muốn xuất hiện trước công chúng, nhưng cậu thì không muốn nha, lén giúp bọn Mộng nhi tập luyện cũng đã rất miễn cưỡng rồi.
Mộng Đình hì hì cười nói: "Kỳ thật Tiểu Béo diễn kịch rất khá đấy."
Hùng Đệ cười ha hả nói: "Đa tạ Mộng Đình muội muội khích lệ."
Đúng lúc lúc này, Trà Ngũ đột nhiên đi đến, hành lễ nói: "Tiểu Nghệ ca."
Hàn Nghệ nói: "Có chuyện gì sao?"
Trà Ngũ nói: "À, có một tên tiểu tử nói là ngài bảo nó tới nơi này làm việc."
Hàn Nghệ đột nhiên nhớ tới tiểu tử tên là Đỗ Tổ Hoa ngày hôm qua, gật đầu nói: "Ngươi dẫn nó vào đây." Nói xong lại nói với đám người Mộng nhi: "Các cô về phòng trước đi."
"Vâng."
Tứ Mộng lập tức quay trở về.
Hiện giờ các nàng là minh tinh đó, không phải người nào cũng có thể nhìn thấy đâu.
Chỉ chốc lát sau, Trà Ngũ liền dẫn theo tiểu tử kia đến.
"Vị này chính là đông chủ Phượng Phi Lâu chúng ta."
Trà Ngũ đưa tay hướng về phía Hàn Nghệ nói.
Đỗ Tổ Hoa vội vàng tiến lên hành lễ nói: "Tiểu tử Đỗ Tổ Hoa bái kiến đông chủ."
Hùng Đệ vẫy tay nói: "Đỗ tiểu ca, ngươi còn nhớ ta chứ."
Đỗ Tổ Hoa liếc nhìn Tiểu Béo, gật gật đầu.
Hàn Nghệ cũng nhìn Tiểu Béo, rồi lại nhìn Đỗ Tổ Hoa, đột nhiên trong mắt sáng ngời, lại nói với Đỗ Tổ Hoa: "Hôm qua ngươi đã bán cái vị trí kia bao nhiêu tiền?"
Đỗ Tổ Hoa e thẹn cười nói: "5 văn tiền." Đây đối với nó mà nói, đã rất đủ rồi.
"Không tồi."
Hàn Nghệ cười gật gật đầu, kỳ thật hắn cảm thấy 5 văn tiền này vẫn còn ít một chút, nhưng kẻ quá tham lam, hắn cũng không thích lắm, lại quay sang nói với Trà Ngũ: "Trà Ngũ, ngươi trước dẫn nó vào trong lâu làm quen với hoàn cảnh, phụ giúp chút chuyện vụn vặt."
"Vâng, ta biết rồi."
Hàn Nghệ lại quay sang Đỗ Tổ Hoa nói: "Ngươi cùng vị Trà Ngũ đại ca này đi xuống đi."
"Vâng."
Trà Ngũ liền mang theo Đỗ Tổ Hoa đi xuống.
Hàn Nghệ lại nói với Hùng Đệ: "Tiểu Béo, không phải đệ muốn lên sân khấu biểu diễn sao?"
Hùng Đệ gật đầu thật mạnh.
Hàn Nghệ cười nói: "Được, ta đồng ý với đệ."
Hùng Đệ nói: "Thật sao?"
Hàn Nghệ gật đầu nói: "Ta muốn để cho đệ còn được hoan nghênh hơn cả đám người Mộng nhi."
Hùng Đệ gãi đầu ngây ngô cười nói: "Hàn đại ca, huynh đừng gạt đệ nữa, đệ đây mập mạp thế này, làm sao có thể còn được hoan nghênh hơn so với đám Mộng nhi tỷ tỷ được."
Hàn Nghệ ha hả nói: "Bởi vì các nàng Mộng nhi không mập như đệ, ha ha."
Hôm nay 《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》 sẽ nghênh đón cao trào lớn nhất. Chính là Hùng Phi và Thôi Tinh Tinh bỏ trốn thành công.
Vốn dĩ chuyện bỏ trốn này cũng không có gì, nhưng nhìn thấy tình tiết vượt ngục Hàn Nghệ cấu tứ vào, đây không chỉ bỏ trốn đơn giản nữa, mà còn đem tài trí thông minh của Hùng Phi bày ra vô cùng tinh tế.
Cho nên một khắc khi Thôi Tinh Tinh thành công chạy ra khỏi Thôi gia. Toàn bộ Phượng Phi Lâu tựa như nổ tung vậy, tiếng vỗ tay như sấm, chấn động khiến cho cả tro bụi trên mái ngói xà nhà rơi xuống, tiếng trầm trồ khen ngợi cứ vang lên từng trận không ngứt.
Hàn Nghệ cũng đã sớm lường trước giờ khắc này, vì vậy ngay thời điểm này để cho Hùng Phi và Thôi Tinh Tinh ôm nhau thật chặt. Bởi vì dưới loại tình huống này ngươi không thể tiếp tục diễn nữa, ngươi có nói chuyện thì lúc này chỉ sợ ngay cả bản thân cũng không nghe được.
Mọi người nhìn thấy hai vị diễn viên trên đài đang ôm nhau mà khóc, không ít người cũng vui mà phát khóc theo.
"Hàn Nghệ cuối cùng cũng không làm ta thất vọng."
Nguyên Liệt Hổ khóc đến mức giống như có người chết vậy, quá cảm động, trông mong đến giờ khắc này thật quá vất vả mà.
Trịnh Thiện Hành ngồi bên cạnh y, vẻ mặt rối rắm, nói: "Lần tới thằng nhãi ngươi có thể đừng kéo ta ngồi chung được hay không, ngươi không sợ mất mặt, nhưng ta thì sợ mất mặt lắm đấy."
Nguyên Liệt Hổ nức nở nói: "Thiện Hành, lời này của ngươi thật là không có lương tâm. Ta nếu như không trọng tình cảm như vậy, thì lúc trước sẽ quyên tiền cho ngươi đi làm từ thiện sao, hiện giờ ngươi lại còn chê ta làm ngươi mất mặt à, ta thật nhìn nhầm người huynh đệ như ngươi rồi."
Trịnh Thiện Hành nặng nề than một tiếng, nói: "Ta không phải ý tứ này, thôi, ngươi cứ khóc đi, cứ khóc đi."
Thôi Tập Nhận ngồi ở bên kia đột nhiên hừ một tiếng, nói: "Cho dù trốn ra được, thì có ích lợi gì. Tác phẩm vô tri bực này thì có gì đáng xem chứ." Nói xong liền đứng lên, đi ra phía ngoài.
Nguyên Liệt Hổ vội vàng nói: "Thôi..."
Trịnh Thiện Hành khẩn trương giữ y lại, sau đó lắc đầu.
Nhưng mà lúc này trong lâu đã dần dần an tĩnh lại, đồng thời cũng có một cái nghi vấn xông ra. Chính là《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》 có phải đã kết thúc rồi hay không?
Không ít người đều kêu la, dò hỏi đã kết thúc hay chưa.
Chỉ thấy một tên tiểu tử hét lên: "Đông chủ chúng ta nói sẽ còn gặp lại, ngày mai mọi người đến sớm một chút."
"Tiểu tử ngươi là ai, tại sao ta chưa từng gặp qua ngươi?"
"Dạ, ta gọi là Đỗ Tổ Hoa, là tửu bảo mới tới."
Tiểu tử này đúng là Đỗ Tổ Hoa.
Lúc này Trà Ngũ đi ra, nói: "Các vị, các vị, Tổ Hoa nói không sai, ngày mai vẫn sẽ tiếp tục diễn."
Trà Ngũ là gương mặt cũ, mọi người tự nhiên là tin tưởng không nghi ngờ, trong lòng vô cùng vui vẻ, mang kích động mà rời đi, thật không dễ dàng a, trước kia đều là mang oán niệm, hôm nay cuối cùng cũng được thư sướng một phen.
Kỳ thật Hàn Nghệ chuẩn bị trì hoãn phần kết một chút, nhưng thấy những người xem kia cũng không dễ dàng, thôi cứ để cho bọn họ vui sướng đầm đìa một phen, không cần tiếp tục làm cho bọn họ ngột ngạt nữa.
"Đông chủ, ta biểu hiện có tốt không?"
Đỗ Tổ Hoa đi vào hậu trường, chờ mong nhìn Hàn Nghệ.
Hàn Nghệ cười nói: "Chúc mừng ngươi thành một thành viên của Phượng Phi Lâu chúng ta."
Đỗ Tổ Hoa kích động nói: "Ngài cần ta sao?"
Hàn Nghệ gật gật đầu.
Hùng Đệ ha hả nói: "Đỗ tiểu ca, chúc mừng ngươi."
"Cảm ơn, cảm ơn."
Đỗ Tổ Hoa hưng phấn gật đầu liên tục.
Hàn Nghệ cười nói: "Tiểu Béo, Tiểu Dã, đệ dẫn Tiểu Đỗ đi xuống ăn một chút gì đi, hôm nay nó bận rộn một ngày, cũng đủ mệt rồi."
"Vâng."
Hùng Đệ nói: "Đỗ tiểu ca, ngươi đi theo ta, ta đi làm chút gì cho ngươi ăn."
Đỗ Tổ Hoa kinh ngạc nói: "Ngươi biết làm cơm sao?"
Tiểu Dã nói: "Tiểu Béo làm đồ ăn rất ngon đấy."
Hùng Đệ ha hả cười, vẫy tay, liền dẫn Đỗ Tổ Hoa rời khỏi.
Ba người bọn họ vừa rời đi, Lưu Nga liền tới đây, sắc mặt hơi có vẻ mệt mỏi.
Hàn Nghệ cười hỏi: "Thế nào rồi?"
Lưu Nga cười khổ nói: "Còn có thể thế nào đây, hiện giờ bọn họ kinh doanh tốt như vậy, chúng ta lại trả không nhiều lắm, bọn họ làm sao có thể nguyện ý bán."
Hàn Nghệ ha hả nói: "Bán hay không không phải do bọn họ. Đều đã an bài tốt rồi chứ?"
Lưu Nga gật gật đầu.
Hàn Nghệ cười nói: "Ngày mai chúng ta phải hảo hảo xem thật kỹ vở diễn này."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
16 Tháng tám, 2024 23:31
Dịch giae có tâm thật, giải thích rất nhiều cho độc giả
03 Tháng tám, 2024 01:29
Came ơn dịch giả rất nhiều
11 Tháng tư, 2024 09:23
truyện này có full ở các trang khác rồi mà
19 Tháng hai, 2024 12:31
Đọc cũng được, nhưng đôi khi cứ thấy thằng main ngu đột xuất, nhất là trước mặt vợ cả. Mà diễn biến tình cảm nhà này ko thấy thuyết phục lắm
03 Tháng hai, 2024 10:43
omg 1 tháng 1 chương, hanh cmn phúc
24 Tháng một, 2024 10:15
cvt drop truyện rồi hở các huynh đê?. Uukanshu ra tới 2k chương rồi
12 Tháng mười hai, 2023 02:34
Đang hay hết mịa. Có convter k ae
11 Tháng mười hai, 2023 17:44
lúc đầu đang hay sau dính vô chính trị là thấy chán hẳn
01 Tháng mười hai, 2023 11:03
lâu ra quá
01 Tháng mười hai, 2023 09:22
truyện hay lắm, ad dịch chắc tay đọc rất thích. Cảm ơn ad nhiều
26 Tháng chín, 2023 23:52
truyền giờ hãy nhỉ xuyên việt không trộm cắp thì lừa đảo ma bệnh
22 Tháng bảy, 2023 08:34
mới đọc chương 1 thấy tân nương 25-26 tuổi là tái giá hay tác giả ghi nhầm thế nhờ , đường triều thì thường 15 16 là đã sút ra khỏi nhà r
20 Tháng bảy, 2023 19:34
À trên app mất chương
20 Tháng bảy, 2023 19:30
Mới đọc mà mất chương 70 đến 81 rồi :( đọc đoạn thiếu ở đâu các bác nhỉ
17 Tháng bảy, 2023 13:35
truyện này khá hay nhưng đoạn cuối có nhắc đến châu Giao Chỉ, cẩn thận lại vào cấm thư
04 Tháng bảy, 2023 06:43
bạn nào có file cv full cho mình với
02 Tháng bảy, 2023 20:27
truyện đã hay còn dịch nữa, đọc phê x2
24 Tháng sáu, 2023 20:58
Đã đọc xong gần 2100 chương truyện, truyện hay, lôi cuốn, xứng danh danh tác. Mong cvt có thể theo hết bản dịch truyện này để được đọc lại.
14 Tháng sáu, 2023 10:04
Có lịch ra chương ko lão bản?
02 Tháng sáu, 2023 00:49
Ngon
01 Tháng sáu, 2023 13:29
tới cảnh nóng rồi@@
24 Tháng năm, 2023 10:43
Truyện viết tình tiết chậm và rất kỹ, có điều chương ra thì cũng rất lâu, chờ trong vô vọng
19 Tháng năm, 2023 17:25
tác viết vậy á, chứ ta không chế gì thêm đâu bạn
12 Tháng năm, 2023 09:40
không biết do bản dịch hay do tác mà ta nghe câu thoại khá dài dòng, kiểu câu chữ giải thích dài,nên để main hay nvp muốn nói gì thì thoại vừa ý thôi hoặc nhìn mặt ngầm hiểu vì đều là người thông minh, việc giải thích nên để ở người dẫn truyện. cũng có lẽ là do người dịch cố tình viết dài ra
30 Tháng tư, 2023 03:04
Con tác Nam Hi Bắc Khánh cũng là Đại thần mà sao không ai nhận cv cho đầy đủ nhỉ (ý là tất cả các truyện chứ không phải mỗi truyện dịch này)? Truyện dính chi tiết cấm cho vào cấm thư à?
BÌNH LUẬN FACEBOOK