Dương Phi Tuyết chỉ dừng lại ngắn ngủi chưa tới một bữa cơm, thì đã cáo từ rời đi.
Việc này tựa như phạm nhân trong ngục được tạm tha để đi vấn an người thân sắp qua đời vậy, đều là vội vàng như thế.
Hàn Nghệ nhìn xe ngựa biến mất ở đầu hẻm, trong lòng tràn đầy áy náy. Từ sau khi hắn dọn ra khỏi Dương phủ, chưa từng đến thăm Dương Phi Tuyết, hai lần đều là Dương Phi Tuyết đến thăm hắn, còn là trong hoàn cảnh khó khăn như vậy. Lúc này, hắn thật sự cảm thấy người làm bằng hữu như hắn thật sự là quá tệ.
Việc này thật không giống với tác phong của hắn.
Nhưng hắn cũng bất lực với chuyện này, thật ra hắn cũng muốn đến thăm Dương Phi Tuyết, chỉ là hắn cho rằng Dương Tư Huấn không muốn hắn đến Dương phủ lắm, mà hắn thì càng không có năng lực giúp Dương Phi Tuyết thay đổi tình trạng này, cho nên hắn vẫn chưa đi.
Nhưng mà, lần này Dương Phi Tuyết lại không nói muốn hắn đến thăm nàng, bởi vì nàng biết bây giờ Hàn Nghệ nhất định có rất nhiều chuyện phải làm.
Hàn Nghệ thu hồi ánh mắt, nhẹ thở dài.
Hôm đó, không có một ngoại lệ, mọi người ngồi ở đây đều một lần nữa ký hợp đồng thuê mướn với Phượng Phi Lâu, bao gồm cả đám người Mộng Nhi, Lưu Nga, Hùng Đệ.
Hàn Nghệ làm như vậy, đơn giản chính là vì để càng thêm quy phạm, đối xử bình đẳng, dễ dàng quản lý.
Hợp đồng thuê mướn này không có bất kỳ điều kiện mang tính áp bức nào, ngoài trừ một vài thợ thủ công lành nghề có điều kiện quy định ít nhất 5 năm mới có thể rời đi, thì những người còn lại đều như nhau, Hàn Nghệ cũng cho bọn họ tự do lớn nhất.
Công việc và cuộc sống riêng cũng hoàn toàn tách rời nhau, công việc là công việc, về mặt công việc, ngươi nhất định phải làm việc theo quy định, không thể đi trễ về sớm, đây là điều cơ bản nhất, bởi vì ta cũng sẽ không thiếu ngươi bữa cơm nào, đây cũng là sự tôn trọng lẫn nhau.
Nhưng về mặt cuộc sống cá nhân, các ngươi thích làm gì thì làm, chỉ cần không mang đến phiền phức cho Phượng Phi Lâu là được.
Một hợp đồng thuê mướn vô cùng đơn giản rõ ràng.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, còn có rất nhiều chuyện đang chờ Hàn Nghệ xử lý, dù sao thì lúc trước hắn chỉ cần nuôi mấy người mà thôi, bây giờ thì gần trăm người đi theo hắn, áp lực nghĩ thôi cũng hiểu.
Hình thức kinh doanh trước kia của Phượng Phi Lâu là loại hình thức kinh doanh được chăng hay chớ, không có bất cứ quy phạm gì, mà xác thực cũng chả cần quy phạm, chỉ đơn giản là diễn kịch mà thôi, ngay cả thức ăn cũng là do nơi khác cung cấp. Bây giờ người cũng có rồi, phòng ốc cũng có rồi, Hàn Nghệ bắt đầu xuống tay chỉnh đốn lại Phượng Phi Lâu lần nữa.
Đầu tiên hắn chia 87 nhân viên của Phượng Phi Lâu thành 5 bộ phận, một bộ phận quản lý, một bộ phận kế hoạch, một bộ phận kịch nói, một bộ phận kinh doanh, một bộ phận tài vụ.
Trong đó bộ phận kịch nói có nhân số đông nhất, tổng cộng có 37 người, bởi vì đây chính là chiêu bài của Phượng Phi Lâu, nhân số đương nhiên là nhiều nhất, mà ca kỹ chiếm hơn phân nửa trong số này, chỉ có số ít là nam nhân, nhưng mấy nam nhân này cũng không lớn, không có ai vượt quá 20 tuổi, Hùng Đệ và Đỗ Tổ Hoa cũng nằm trong số đó. Bộ phận này do đích thân Hàn Nghệ đảm nhiệm bộ trưởng, dù sao thì bây giờ cũng không có nhân tài về mặt này.
Bộ phận quản lý có nhân số nhiều thứ hai, có 20 người, trong này bao gồm cả bộ phận hậu cần, bởi vì có rất nhiều người chỉ thích hợp làm những việc này, ngay cả thủ lĩnh của bọn họ là Trà Ngũ cũng là một người không biết được bao nhiêu chữ.
Bộ phận kinh doanh tổng cộng có 16 người, những người này đều là những người khá nhanh nhạy, trong đó còn có 6 ca kỹ, do Lưu Nga làm bộ trưởng.
Nhân viên của bộ phận kế hoạch chỉ có 11 người, cũng do Hàn Nghệ kiêm luôn chức bộ trưởng.
Bộ phận tài vụ tạm thời có ba người: Đông Hạo, Tang Mộc, và Tá Vụ.
Hàn Nghệ không hi vọng có quá nhiều người dính líu đến mặt tiền bạc, bởi vì tiền thường gây ra tranh cãi vô cùng lớn, hơn nữa những người này đều vừa mới vào, Hàn Nghệ không thể hoàn toàn tin vào bọn họ, cho nên dứt khoát để ba người này quản lý, cuối cùng vẫn là nắm quyền tài chính chặt chẽ trong tay.
Sau khi chia xong bộ phận, thì bắt đầu vào giai đoạn huấn luyện, trừ phi là người lành nghề có kinh nghiệm, bằng không thì không có công ty nào dám cho nhân viên mới tới trực tiếp đối diện với khách hàng, bởi vì đây là không tôn trọng đối với khách hàng.
Cùng lúc đó, Hàn Nghệ cũng tổ chức một đám người bắt đầu tiến hành cải tạo cả hẻm Bắc.
Hẻm Bắc quạnh quẽ đã lâu bắt đầu trở nên náo nhiệt, gõ gõ đập đập, thật là náo nhiệt.
Một ngày nọ, Hàn Nghệ đi cùng với Trà Ngũ đến hẻm Bắc tuần tra. Hiện giờ nhà nhà hộ hộ ở đây đều đang cải tạo, bởi vì hiện tại nơi này đều là của hắn, bao gồm cả con người, cho nên hắn không cần chia ra mà ở, mà là dọn dẹp một vài hậu viện để chuyên dùng làm ký túc xá. Phàm là nhà mặt tiền hướng ra phố, toàn bộ đều được đổi thành cửa hàng, dỡ bỏ hết những tường vây kia, đồng thời cũng mở rộng cả con đường.
"Tiểu Nghệ ca."
"Chào Tiểu Nghệ ca."
Các công nhân đang bận rộn nhìn thấy Hàn Nghệ đến, đều lần lượt dừng tay chào hỏi Hàn Nghệ.
Hàn Nghệ cười gật đầu nói: "Các ngươi phải nhớ kỹ, không nhất định phải tuân thủ làm theo an bài của ta, những cửa hàng này đều hướng về phía khách nhân, các ngươi phải vừa làm, vừa động não suy nghĩ, làm sao mới có thể khiến khách nhân cảm thấy thuận tiện nhất. Các ngươi thậm chí có thể thử đóng vai khách hàng để tiến hành kiểm tra lẫn nhau, xem thử có chỗ nào không được, nếu các ngươi có thể đề xuất ý kiến tốt hơn, thì có thể lãnh 50 văn tiền thưởng, đừng sợ, lớn mật suy nghĩ cho ta, hiểu chưa."
"Hiểu rồi, hiểu rồi."
Những nhân viên kia gật đầu, trên mặt nở nụ cười hưng phấn.
Cùng là làm việc, nếu chỉ làm như khúc gỗ, lặp đi lặp lại một động tác, sẽ khiến người ta cảm thấy vô cùng chán, nếu có thể phát huy trí tưởng tượng và sáng tạo của mình, thì đó mới là thú vị.
Hàn Nghệ lại nhìn một lát, sau đó đi thẳng về phía trước, hắn hi vọng nhân viên của mình đều có suy nghĩ, có sức sáng tạo, nếu hoàn toàn dựa vào một mình hắn suy nghĩ, kiểu gì hắn cũng phải mệt chết.
Trà Ngũ nhỏ giọng dò hỏi: "Tiểu Nghệ ca, tại sao lại chỉ cải tạo những phòng nhỏ đó, những phòng lớn, đại viện kia lại bỏ đó không đụng đến."
Hàn Nghệ cười nói: "Những chỗ kia ta dùng vào việc khác, chỉ là nhân thủ và kỹ thuật của chúng ta hiện giờ không đủ, muốn đụng vào cũng không đụng được."
Sau khi đi dạo một vòng ở hẻm Bắc, Hàn Nghệ đang chuẩn bị đến chỗ Lưu Nga xem sao, hiện tại Lưu Nga đang bàn chuyện kết minh với những tiểu thương kia.
Nhưng đi được một nửa, Đông Hạo đột nhiên đi qua, nói: "Ân công, xưởng sắt và xưởng mộc đã cải tạo xong rồi, ngài có muốn qua đó xem không."
"Nhanh như vậy sao?"
Hàn Nghệ gật đầu nói: "Tốt lắm, để ta qua đó xem."
Ba người đi xuyên qua hẻm Bắc, đi đến mảnh đất trống ở phía sau, chỉ thấy có một ngôi nhà đá giống miếu mà không phải miếu, mặt đông nhà đá còn có một gian phòng lớn.
Ban đầu nơi này vốn là một miếu thờ, nhà đá là miếu đường, phòng lớn là nhà ăn, hoàn thành vào thời Đông Tấn.
Trước kia hương khói rất vượng, nhưng từ khi triều Đường được dựng nên, đã tiến hành quy hoạch lần nữa đối với thành Trường An, vị trí địa lý của miếu thờ trở nên cực kỳ không ổn, người đến càng ngày càng ít, về sau hẻm Trung được dựng nên liền càng thêm bất lợi. Làm gỉ có miếu thờ nào gần nơi trăng hoa chứ, quá không khoa học, tăng lữ của miếu này đều nhao nhao rời đi, biến thành một tòa miếu đổ nát.
Sau đó Lưu Nga tới nơi này, vốn định dựng nên Phượng Phi Lâu ở đây, đất cũng đã mua rồi, nhưng về sau nàng phát hiện vì sự xuất hiện của hẻm Trung, hẻm Nam, làm cho cư dân ở hẻm Bắc không chịu được quấy nhiễu, không ít người đều dự định dọn đi, Lưu Nga liền quyết định đến hẻm Bắc, bởi vì vị trí địa lý của hẻm Bắc còn tốt hơn nhiều so với vị trí địa lý của miếu thờ.
Bởi vì khi đó mảnh đất có miếu thờ đã trở thành đất hoang, Lưu Nga cũng không tốn bao nhiêu tiền, cho nên cũng không sao cả, kết quả là mảnh đất kia vẫn luôn bỏ hoang tới nay, cho đến khi Hàn Nghệ nhắc đến chuyện làm xưởng sắt và xưởng mộc, Lưu Nga mới nói chuyện này cho hắn biết.
Hàn Nghệ đầu tiên là đi vào ngôi nhà đá đó, chỉ thấy bên trong vô cùng trống trải, bởi vì là miếu đường, do vậy nóc nhà vô cùng cao, không khí cũng tương đối thông thoáng, quả thật thích hợp để làm đồ sắt gì đó.
Hai bên trái phải đặt bốn cái lò lửa lớn, mỗi cái lỏ lửa tương ứng với một cái cửa sổ, đương nhiên, cửa sổ này cũng đã được cải tạo, trở nên nhỏ hơn, hơn nữa là lấy đất đá sửa nhỏ lại, làm thành một cửa thông khói.
Chính giữa có một bàn đá vừa nhìn là biết vừa mới làm xong, vô cùng dài, gần như xuyên cả gian nhà. Cái này dùng để đặt một vài công cụ và những món đồ sắt đã làm xong, trước sau đều có hai rãnh thoát nước, rõ ràng chính là khu vệ sinh, Hàn Nghệ không thích những người lăn lộn ở đây đều bẩn thỉu.
Đối với việc cải tạo xưởng sắt, Hàn Nghệ yêu cầu vô cùng nghiêm khắc, tất cả đều phải theo nguyên tắc, bởi vì đây là khu chế tác, thiết kế có thể tự do, nhưng khi chế tác thì nhất định phải có nguyên tắc, ngươi không thể làm xằng làm bậy, đó là không cho phép.
Sau khi đi tham quan xưởng sắt được một lúc, Hàn Nghệ lại đến xưởng mộc, bên trong cũng toàn là những công trình liên quan đến gỗ, cũng giống như trước, một bàn một ghế được thiết kế vô cùng quy phạm.
Sau khi tuần tra một phen, Hàn Nghệ cảm thấy vô cùng hài lòng với nơi này, cười nói: "Đông Hạo, làm rất tốt."
Đông Hạo cười nói: "Thật ra ta không làm gì cả, đều làm theo sự phân phó của ân công thôi."
"Cho nên ta nói ngươi làm rất tốt, chứ không phải là ta phân phó tốt."
Hàn Nghệ nửa thật nửa đùa một câu, rồi lại nói: "Trà Ngũ, ngươi tìm thợ thủ công xong chưa?"
Lần trước tuy Trà Ngũ tìm được không ít người, nhưng trong đó thợ thủ công chỉ có hai ba người, quá ít, căn bản là không đủ, vì thế Hàn Nghệ lại bảo gã nhanh chóng đi tìm thợ thủ công, đồng thời trả tiền công gấp đôi so với thị trường, thật sự là muốn quỳ xuống để mời được thợ thủ công lành nghề.
Hắn mở xưởng sắt và xưởng mộc, đơn giản là vì xưởng sắt và xưởng mộc hiện nay không thể nào thỏa mãn được nhu cầu của hắn, thay vì cầu người khác, không bằng tự mình đi làm, dù sao thì bây giờ hắn đã là chủ của một hẻm, nhu cầu về mặt này vô cùng lớn.
Trà Ngũ nói: "Đã tìm được 15 người."
Dựa vào tiền công cao như thế, cho nên đây hoàn toàn không phải là việc khó.
Hàn Nghệ nói: "Chỉ 15 người? Tiền công ta trả đã có thể xem là cao nhất thành Trường An rồi mà."
Trà Ngũ ngượng ngùng nói: "Bây giờ thợ thủ công lành nghề cơ hồ đều ở trong tay những đại gia tộc, người còn phân tán vô cùng ít, ta đã đi mấy lượt ra ngoài thành, mới tìm được 15 thợ thủ công này đó."
Mẹ nó, khó trách hộ kinh doanh cá thể ít, những đại gia tộc này đều lũng đoạn kỹ thuật cả, ai mà đấu nổi chứ. Hàn Nghệ cau mày nói: "Ta mặc kệ, ngoại thành không có thì đi tìm xa hơn chút cho ta. Mặt khác hãy tìm thêm mấy học việc tuổi tác còn trẻ để đi theo học, không đủ thợ căn bản không gánh nổi cái hẻm Bắc này."
Trà Ngũ khó xử nói: "Nhưng những kỹ thuật này, người ta không nhất định nguyện ý dạy cho người không quan hệ."
Toàn là bắt chước, mấy đại gia tộc kia đều lũng đoạn kinh văn trong tay, đám dân chúng bần cùng này không biết làm gì còn học theo sao, một chút kỹ thuật đã tưởng là bảo bối, truyền trong không truyền ngoài à?
Hàn Nghệ chán nhất chính là đám người này, hừ nói: "Ta cho bọn họ nhiều tiền như vậy, chẳng lẽ là để bọn họ khoe khoang trước mặt ta sao? Nếu không chịu dạy thì bảo bọn họ đừng tới nữa, không phải chỉ là rèn sắt thôi sao, mẹ nó lão tử cũng biết đấy, đợi xưởng sắt của lão tử mở ra, ta sẽ khiến toàn bộ bọn chúng thất nghiệp. Thật là buồn cười, bao nhiêu văn minh của Trung Quốc ta đều là mất trong tay đám người này đấy. Giờ ngươi có trị được họ không, không làm được thì ta đổi người?"
Đổi người?
Trà Ngũ vội vàng nói: "Tiểu Nghệ ca xin yên tâm, cứ để cho ta lo."
Đông Hạo cũng cúi đầu không nói, Hàn Nghệ trước kia đều là hòa ái dễ gần, nói chuyện rất tùy tiện, nhưng mấy ngày nay đột nhiên trở nên rất thô bạo, hở một chút là nói tục.
Hàn Nghệ nói: "Mau chóng xử lý đi."
"Vâng."
Vẻ mặt Hàn Nghệ khó chịu, bởi vì tính cách của hắn vốn không phải là người làm chuyện này, hiện giờ cũng là bị bức tự mình phải làm việc, tâm tình chắc chắn vô cùng khó chịu, có chút giống như bước vào thời kỳ tiền mãn kinh.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
16 Tháng tám, 2024 23:31
Dịch giae có tâm thật, giải thích rất nhiều cho độc giả
03 Tháng tám, 2024 01:29
Came ơn dịch giả rất nhiều
11 Tháng tư, 2024 09:23
truyện này có full ở các trang khác rồi mà
19 Tháng hai, 2024 12:31
Đọc cũng được, nhưng đôi khi cứ thấy thằng main ngu đột xuất, nhất là trước mặt vợ cả. Mà diễn biến tình cảm nhà này ko thấy thuyết phục lắm
03 Tháng hai, 2024 10:43
omg 1 tháng 1 chương, hanh cmn phúc
24 Tháng một, 2024 10:15
cvt drop truyện rồi hở các huynh đê?. Uukanshu ra tới 2k chương rồi
12 Tháng mười hai, 2023 02:34
Đang hay hết mịa. Có convter k ae
11 Tháng mười hai, 2023 17:44
lúc đầu đang hay sau dính vô chính trị là thấy chán hẳn
01 Tháng mười hai, 2023 11:03
lâu ra quá
01 Tháng mười hai, 2023 09:22
truyện hay lắm, ad dịch chắc tay đọc rất thích. Cảm ơn ad nhiều
26 Tháng chín, 2023 23:52
truyền giờ hãy nhỉ xuyên việt không trộm cắp thì lừa đảo ma bệnh
22 Tháng bảy, 2023 08:34
mới đọc chương 1 thấy tân nương 25-26 tuổi là tái giá hay tác giả ghi nhầm thế nhờ , đường triều thì thường 15 16 là đã sút ra khỏi nhà r
20 Tháng bảy, 2023 19:34
À trên app mất chương
20 Tháng bảy, 2023 19:30
Mới đọc mà mất chương 70 đến 81 rồi :( đọc đoạn thiếu ở đâu các bác nhỉ
17 Tháng bảy, 2023 13:35
truyện này khá hay nhưng đoạn cuối có nhắc đến châu Giao Chỉ, cẩn thận lại vào cấm thư
04 Tháng bảy, 2023 06:43
bạn nào có file cv full cho mình với
02 Tháng bảy, 2023 20:27
truyện đã hay còn dịch nữa, đọc phê x2
24 Tháng sáu, 2023 20:58
Đã đọc xong gần 2100 chương truyện, truyện hay, lôi cuốn, xứng danh danh tác. Mong cvt có thể theo hết bản dịch truyện này để được đọc lại.
14 Tháng sáu, 2023 10:04
Có lịch ra chương ko lão bản?
02 Tháng sáu, 2023 00:49
Ngon
01 Tháng sáu, 2023 13:29
tới cảnh nóng rồi@@
24 Tháng năm, 2023 10:43
Truyện viết tình tiết chậm và rất kỹ, có điều chương ra thì cũng rất lâu, chờ trong vô vọng
19 Tháng năm, 2023 17:25
tác viết vậy á, chứ ta không chế gì thêm đâu bạn
12 Tháng năm, 2023 09:40
không biết do bản dịch hay do tác mà ta nghe câu thoại khá dài dòng, kiểu câu chữ giải thích dài,nên để main hay nvp muốn nói gì thì thoại vừa ý thôi hoặc nhìn mặt ngầm hiểu vì đều là người thông minh, việc giải thích nên để ở người dẫn truyện. cũng có lẽ là do người dịch cố tình viết dài ra
30 Tháng tư, 2023 03:04
Con tác Nam Hi Bắc Khánh cũng là Đại thần mà sao không ai nhận cv cho đầy đủ nhỉ (ý là tất cả các truyện chứ không phải mỗi truyện dịch này)? Truyện dính chi tiết cấm cho vào cấm thư à?
BÌNH LUẬN FACEBOOK