Hôm nay thời tiết chuyển tốt, ánh nắng tươi sáng, mang đến cho ngày đông giá rét một tia ấm áp.
Trong một ao hoa ở hẻm Trung, có thể thấy mơ hồ hai cô gái đang ngồi cười nói thưởng thức hoa bách hợp trong đó.
Cô gái xinh đẹp hơi nhỏ nhắn bên trái yếu ớt nói: "Khuynh Thành tỷ đúng là mệnh tốt, ở hẻm Trung đã là chúng tinh phủng nguyệt, bây giờ đến Phượng Phi Lâu, nghe nói Hàn tiểu ca kia còn đặc biệt sáng tác một vở kịch nói mới vì tỷ ấy nữa."
"Sao vậy? Cô hâm mộ à?"
"Thế cô không hâm mộ sao? Diễn kịch nói rất thú vị nha, chẳng những được người ta yêu thích, lại còn có thể không phải ngày ngày đối mặt với đám nam nhân thối kia nữa."
"Hâm mộ thì có ích gì, Hàn tiểu ca kia không để mắt đến chúng ta nha, không, căn bản là đến nhìn cũng không nhìn đến chúng ta... Ủa? Sao cô không nói gì vậy?"
"Hàn... Hàn tiểu ca."
"Hàn tiểu ca nào?"
"Cô mau nhìn, người kia hình như... hình như là Hàn tiểu ca."
"Ở đâu? Ta xem nào, hơi giống nha, nhưng hắn đứng trước cửa Hoa Nguyệt Lâu làm gì?"
"Chẳng lẽ lại là tới mang người đi."
"Không giống, cô xem hắn đứng ở đó không nhúc nhích."
"Đúng vậy, sao hắn lại đứng ở ngoài cửa chứ?"
Hàn Nghệ đứng trước cửa Hoa Nguyệt Lâu, ngẩng đầu nhìn tấm biển treo trên mái hiên, không hề nhúc nhích.
Qua hết nửa ngày, một quy công đi ra: "Ai u, đây... đây chẳng phải là Hàn tiểu ca của Phượng Phi Lâu sao?"
Hàn Nghệ thu hồi ánh mắt, liếc nhìn quy công này, tỏ vẻ hơi buồn bực, nói: "Tào giả mẫu của các ngươi có ở đây không?"
Quy công kia nói: "Có, có, giả mẫu đang nghỉ ngơi ở lầu ba, Hàn tiểu ca, mời vào."
Hàn Nghệ thở dài, Lưu tỷ ơi là Lưu tỷ, lần này xem như ta bị tỷ hại thảm rồi. Hắn bước chân đi vào.
Bởi vì là sáng tinh mơ, bên trong Hoa Nguyệt Lâu lúc này cũng trống rỗng, dù sao 'chào cờ' cũng chỉ là một hiện tượng sinh lý bình thường, chứ không phải biểu hiện sinh lý cần giải quyết.
Đi đến lầu ba, quy công kia vào trong thông báo trước, qua một lát, liền đi ra ngoài, nói: "Hàn tiểu ca, giả mẫu mời cậu vào."
"Đa tạ!"
Hàn Nghệ gật gật đầu, đi vào, trong phòng trang trí xa hoa, khói nhạt lượn lờ, chỉ ngửi mùi thơm này thôi là đủ biết Tào Tú này là một người có phẩm vị.
Chỉ thấy một người phụ nữ trung niên đang ngồi, vẫn còn phong vận, mơ hồ có thể thấy được mỹ mạo của thời trẻ tuổi.
"Ây da! Hàn tiểu ca đến à, đúng là khách đến hiếm thấy nha!"
Sau khi nhìn Hàn Nghệ, Tào Tú mới giả vờ khách khí, đứng dậy.
Hàn Nghệ kinh ngạc nhìn Tào Tú, nói: "Tào tỷ, tỷ còn giận ta phải không?"
Tào Tú sửng sốt, sau đó kinh ngạc nói: "Lời này là sao?"
Hàn Nghệ thở dài, nói: "Hai lần trước ta đến, Tào tỷ đều là đích thân ra đón tiếp, nhưng mà lần này, ta khổ sở đứng trước cửa hết nửa nén hương mà vẫn không thấy Tào tỷ, trong lòng thật là bất an a!"
Ngươi có bản lĩnh thì cứ rời đi nha! Tào Tú cười nói: "Hàn tiểu ca hiểu lầm rồi, hai lần trước vừa hay ta đứng ở trước cửa, hôm nay lại không may, ta đang nghỉ ngơi, ngươi cũng không phái người đến báo trước, nếu không thì thể nào ta cũng phải ra ngoài cửa đón tiếp nha!"
Dối trá! Ta đứng trước cửa nhà bà, bà lại không biết à? Hai lần trước ta vừa mới đặt chân vào trong hẻm, bà đã chạy ra rồi. Hàn Nghệ vờ ngây ngô hỏi: "Thật sao?"
Tào Tú gật gật đầu, bị Hàn Nghệ làm cho dở khóc dở cười, nhưng mặc cho Hàn Nghệ vờ ngây ngô thế nào, ả ta cũng không mắc mưu, vẫn cẩn thận phòng bị, đưa tay nói: "Hàn tiểu ca, mời ngồi, mời ngồi."
"Đa tạ."
Hàn Nghệ ngồi xuống, yếu ớt nói: "Nếu Tào tỷ không giận ta, vậy thì ta yên tâm rồi."
Ta hận ngươi muốn chết đấy. Tào Tú thầm nói một câu, không thèm nghe hắn ở đây lảm nhảm, nói: "Không biết hôm nay Hàn tiểu ca đến đây là có chuyện gì, không phải lại muốn dẫn người từ chỗ ta đi đó chứ."
Hàn Nghệ lắc đầu thật mạnh, nói: "Hoàn toàn ngược lại, lần này là ta đến trả hàng."
"Trả hàng?"
Tào Tú trợn trừng hai mắt.
"À không."
Hàn Nghệ nói: "Là trả người. Ta muốn Tào tỷ mời Cố Khuynh Thành về lại Hoa Nguyệt Lâu."
Tào Tú kinh ngạc nói: "Ngươi đang nói đùa phải không."
Hàn Nghệ hết sức chân thành nói: "Là thật đấy, miếu ta quá nhỏ, thật sự không chứa nổi tôn đại thần Cố Khuynh Thành này."
Tào Tú cười khanh khách vài tiếng, nói: "Đúng là li kỳ, lúc trước Hàn tiểu ca hao tổn tâm tư mang Cố Khuynh Thành từ chỗ ta đi, vậy mà mới qua có mấy ngày, lại muốn tống Cố Khuynh Thành về, chẳng lẽ Hàn tiểu ca ăn no rững mỡ, cố ý đến chọc lão thân cho vui à."
"Ta nào dám, với lại Tào tỷ cũng không già nha!"
Hàn Nghệ thầm nghĩ, đến dịch vụ bao đổi trả 7 ngày cũng không có, làm ăn gian dối, nói: "Có câu nói rất hay, giấc mơ rất đẹp, thực tế lại đau đớn. Cố Khuynh Thành vừa mới lộ diện, kết quả đã suýt nữa đã không thể thu tràng. Nếu tiếp tục nữa, Phượng Phi Lâu của ta sớm muộn sẽ bị cô ta hủy mất."
Hủy càng tốt, hủy càng tốt! Tào Tú ra vẻ ngạc nhiên nói: "Không phải chứ, ta lại nghe nói hôm qua Hàn tiểu ca uy phong bát diện, đến Vi nhị công tử cũng bị người đè xuống."
Đè xuống? Bà có biết dùng từ hay không vậy? Hàn Nghệ thầm mắng một câu, nói: "Tỷ tưởng ta muốn sao, ta là bị ép buộc nha. Tào tỷ, tỷ là người từng trải, chắc tỷ rất rõ ràng, tình huống ngày hôm qua, nếu ta buông lỏng, đám Mộng Nhi đều sẽ thành miếng thịt trong chén các công tử ca đó rồi. Ta là cắn răng đỡ đòn, may mà hoàng thượng triệu ta vào cung đúng lúc, nếu không thì ta xong rồi. Bây giờ nghĩ lại ta vẫn còn thấy sợ. Lưu tỷ tức đến nổi suýt nữa đã đồng quy vu tận với ta rồi."
Ngươi mới là người từng trải ấy. Tào Tú cũng mắng lại một câu trong lòng, nhưng ánh mắt lại lộ ra một tia nghi hoặc, nói: "Hàn tiểu ca can đảm hơn người, cũng không phải lần đầu tiên đắc tội với những công tử ca kia, còn sợ gì nữa."
Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Chuyện này khác, trước đây ta đắc tội với bọn họ, đó chỉ là vì sĩ thứ thiên cách, xuất hiện một chút va chạm cũng rất bình thường. Hai bên cũng không có bất cứ gút mắc lợi ích nào, ngược lại còn có quan hệ khách hàng, họ không nhìn mặt tăng cũng sẽ nể mặt phật. Nhưng lần này thì khác, bọn họ gần như quyết tâm muốn Cố Khuynh Thành, chuyện này tất sẽ còn kéo dài. Nói thật, ở phương diện xử lý chuyện, ta thật đúng là vẫn chưa bằng Tào tỷ, bằng không hôm qua ta cũng sẽ không xung động như vậy, làm cho hai bên không ai có thể xuống đài. Tào tỷ, Cố Khuynh Thành này chỉ có ở chỗ tỷ mới có thể bình yên vô sự, tỷ hãy thương xót, mời cô ta về lại Hoa Nguyệt Lâu đi."
Hừ! Bây giờ mới chịu sám hối à, sao trước đó không làm đi. Tào Tú thầm hừ một tiếng, nhưng trong ánh mắt vẫn lộ ra một tia hồ nghi, nói: "Đây là Cố Khuynh Thành nhờ ngươi đến?"
Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Không phải, đây chính là chỗ khó xử của ta, nếu ta đuổi cô ta ra ngoài, vậy thì sau này còn ai đồng ý theo ta nữa, nếu Tào tỷ chấp nhận, chuyện này sẽ dễ xử lý rồi."
Tào Tú bị hắn nói đến cũng ba phần tin rồi, nhưng trong lòng lại toát ra một thanh âm, tuyệt đối đừng tin hắn, tuyệt đối đừng tin hắn. Bà ta khẽ cắn môi, thầm nghĩ, chuyện này ta không thể nhận lời, một khi đã vậy, ta trực tiếp từ chối là được: "Thật xin lỗi, chuyện này ta cũng lực bất tòng tâm. Đầu tiên, ta cũng không biết nên đối mặt với Khuynh Thành thế nào, tin là Khuynh Thành cũng giống vậy. Kế tiếp, các ngươi làm như vậy, là đã đắc tội với Bùi công tử và huynh đệ Vi thị, ta cũng sợ bọn họ, nếu Khuynh Thành trở về, ta cũng không thể bảo vệ cô ta nữa. Cuối cùng, nếu như ta không bảo vệ được cô ta, vậy thì bí mật trên mặt cô ta sẽ lộ rõ chân tướng, lúc đó ta sẽ gặp họa rồi."
Hàn Nghệ vội vàng nói: "Chẳng lẽ Tào tỷ thật sự không có cách nào?"
Tào Tú lắc lắc đầu nói: "Ta đây thật sự lực bất tòng tâm."
Hàn Nghệ thở dài, nói: "Chuyện này phải làm sao đây?"
Tào Tú nói: "Hàn tiểu ca hiện giờ là giám sát ngự sử, hơn nữa còn là người hoàng thượng sắc phong, bọn họ muốn động vào ngươi, cũng không phải chuyện dễ dàng."
Hàn Nghệ nói: "Điều này ta cũng biết, nhưng vấn đề là Cố Khuynh Thành ở đây hàng ngày, ta thì không thể cứ đối nghịch với bọn họ, nhà bọn họ đều có thế lực khổng lồ trong triều, một khi ta có bất kỳ sai sót nào, vậy thì ta xong rồi. Ta cũng không thể vì nhỏ mà mất lớn, dù sao chức quan mới là thứ quan trọng nhất. Tào tỷ, tỷ thật sự không có cách nào sao?"
Tào Tú lắc đầu.
Hàn Nghệ thở dài, trong mắt đầy sự thất vọng, đứng dậy nói: "Nếu đã vậy, Hàn Nghệ đã quấy rầy rồi, cáo từ."
"Đi...!"
Chữ "nhé" còn chưa nói ra khỏi miệng, Tào Tú đã kịp phản ứng lại, nói: "Ngươi... ngươi đi luôn à?"
Hàn Nghệ hoang mang nói: "Tào tỷ còn có chuyện sao?"
Tào Tú thốt lên: "Vậy còn chuyện chúng ta hợp tác thì sao?"
"Hợp tác?" Hàn Nghệ sửng sốt, nói: "À, ta nhớ ra rồi, chuyện này ta đã hỏi Lưu tỷ, tỷ ấy cũng không có phản đối, chỉ là tỷ ấy không muốn đụng mặt với tỷ, không giấu Tào tỷ, thật ra ta cũng đã nghiêm túc suy nghĩ chuyện này, đáng tiếc lại xảy ra chuyện không hay này, khiến ta thực sự không có lòng dạ nói đến nữa."
Chẳng lẽ hắn muốn mượn việc này bức ta mời Cố Khuynh Thành về? Tào Tú nghĩ rồi lại cảm thấy cách nghĩ này không hợp với thực tế, nhất thời cũng không đoán ra được rốt cuộc Hàn Nghệ muốn làm gì, nói: "Đây là hai việc khác nhau, hơn nữa chuyện của Khuynh Thành, cũng không phải nhất thời là có thể giải quyết, cho dù ta mời cô ta quay lại, ta cũng phải đối mặt với những khó khăn này. Sao chúng ta không nói chuyện hợp tác trước, dù sao chuyện của Khuynh Thành tạm thời cũng chưa có cách."
Hàn Nghệ do dự một chút, gật đầu thở dài nói: "Được rồi."
Tào Tú lại nói: "Mời ngồi, mời ngồi."
Hàn Nghệ ngồi xuống, hỏi: "Vậy không biết Tào tỷ dự định hợp tác với chúng ta thế nào?"
Tào Tú ngập ngừng mấy lần, mới nói: "Ý của ta lần trước đã nói rõ rồi, ngươi ra người, ta ra đất, cho người của ngươi đến Lạc Dương và những nơi khác diễn kịch."
Hàn Nghệ nghe vậy mặt không đổi sắc, chính là chỉ một ý, không có hứng thú.
Tào Tú liếc nhìn Hàn Nghệ một cái, nói: "Chẳng lẽ Hàn tiểu ca không muốn?"
Hàn Nghệ thở dài, vẫn không nói.
Tào Tú có chút sốt ruột, lại nói: "Chúng ta là hàng xóm láng giềng, Hàn tiểu ca có chuyện cứ nói đừng ngại."
Hàn Nghệ liếc nhìn Tào Tú, nói: "Vậy... vậy ta sẽ nói thẳng."
Tào Tú vội nói: "Mời nói."
Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Nói thật, ta không quá hứng thú với phương án hợp tác này của Tào tỷ, nếu không phải Tào tỷ đã mua mảnh đất đó, chuyện này căn bản ta sẽ không để trong lòng."
Tào Tú kinh ngạc nói: "Tại sao? Đây chắc chắn là chuyện kiếm ra tiền nha!"
Hàn Nghệ nói: "Nhưng đây có thể kiếm bao nhiêu tiền chứ? Còn phải chạy khắp nơi, tính toán thử, kỳ thật cũng chỉ như vậy, Tào tỷ, chỉ bằng thực lực của tỷ, chút tiền này sao lại để trong mắt."
Tào Tú nghe khẩu khí này cũng thật lớn a, bà ta thấy số tiền này cũng đủ nhiều rồi, nếu có kịch rồi, thì rượu, ca kỹ gì đó chắc chắn đều sẽ lên giá. Nhưng Hàn Nghệ dường như thật sự xem thường chút tiền này, vì thế nói: "Vậy không biết Hàn tiểu ca có ý nghĩ gì khác đối với chuyện này?"
Hàn Nghệ nói: "Nếu đã muốn chơi, vậy thì chúng ta chơi lớn một chút, đánh nhỏ chơi nhỏ, ta thực sự không hứng thú, hay là như vậy đi, ba hẻm chúng ta hợp tác, diễn một vở kịch lớn ở Bình Khang Lý này"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
16 Tháng tám, 2024 23:31
Dịch giae có tâm thật, giải thích rất nhiều cho độc giả
03 Tháng tám, 2024 01:29
Came ơn dịch giả rất nhiều
11 Tháng tư, 2024 09:23
truyện này có full ở các trang khác rồi mà
19 Tháng hai, 2024 12:31
Đọc cũng được, nhưng đôi khi cứ thấy thằng main ngu đột xuất, nhất là trước mặt vợ cả. Mà diễn biến tình cảm nhà này ko thấy thuyết phục lắm
03 Tháng hai, 2024 10:43
omg 1 tháng 1 chương, hanh cmn phúc
24 Tháng một, 2024 10:15
cvt drop truyện rồi hở các huynh đê?. Uukanshu ra tới 2k chương rồi
12 Tháng mười hai, 2023 02:34
Đang hay hết mịa. Có convter k ae
11 Tháng mười hai, 2023 17:44
lúc đầu đang hay sau dính vô chính trị là thấy chán hẳn
01 Tháng mười hai, 2023 11:03
lâu ra quá
01 Tháng mười hai, 2023 09:22
truyện hay lắm, ad dịch chắc tay đọc rất thích. Cảm ơn ad nhiều
26 Tháng chín, 2023 23:52
truyền giờ hãy nhỉ xuyên việt không trộm cắp thì lừa đảo ma bệnh
22 Tháng bảy, 2023 08:34
mới đọc chương 1 thấy tân nương 25-26 tuổi là tái giá hay tác giả ghi nhầm thế nhờ , đường triều thì thường 15 16 là đã sút ra khỏi nhà r
20 Tháng bảy, 2023 19:34
À trên app mất chương
20 Tháng bảy, 2023 19:30
Mới đọc mà mất chương 70 đến 81 rồi :( đọc đoạn thiếu ở đâu các bác nhỉ
17 Tháng bảy, 2023 13:35
truyện này khá hay nhưng đoạn cuối có nhắc đến châu Giao Chỉ, cẩn thận lại vào cấm thư
04 Tháng bảy, 2023 06:43
bạn nào có file cv full cho mình với
02 Tháng bảy, 2023 20:27
truyện đã hay còn dịch nữa, đọc phê x2
24 Tháng sáu, 2023 20:58
Đã đọc xong gần 2100 chương truyện, truyện hay, lôi cuốn, xứng danh danh tác. Mong cvt có thể theo hết bản dịch truyện này để được đọc lại.
14 Tháng sáu, 2023 10:04
Có lịch ra chương ko lão bản?
02 Tháng sáu, 2023 00:49
Ngon
01 Tháng sáu, 2023 13:29
tới cảnh nóng rồi@@
24 Tháng năm, 2023 10:43
Truyện viết tình tiết chậm và rất kỹ, có điều chương ra thì cũng rất lâu, chờ trong vô vọng
19 Tháng năm, 2023 17:25
tác viết vậy á, chứ ta không chế gì thêm đâu bạn
12 Tháng năm, 2023 09:40
không biết do bản dịch hay do tác mà ta nghe câu thoại khá dài dòng, kiểu câu chữ giải thích dài,nên để main hay nvp muốn nói gì thì thoại vừa ý thôi hoặc nhìn mặt ngầm hiểu vì đều là người thông minh, việc giải thích nên để ở người dẫn truyện. cũng có lẽ là do người dịch cố tình viết dài ra
30 Tháng tư, 2023 03:04
Con tác Nam Hi Bắc Khánh cũng là Đại thần mà sao không ai nhận cv cho đầy đủ nhỉ (ý là tất cả các truyện chứ không phải mỗi truyện dịch này)? Truyện dính chi tiết cấm cho vào cấm thư à?
BÌNH LUẬN FACEBOOK