Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cách cách cách!

Một loạt tiếng xương khớp ngón tay vang lên.

Hàn Nghệ tựa hồ đã xem nhẹ tính nghiêm trọng của vấn đề, đó chính là Nguyên Mẫu Đơn cũng không phải là một tiểu thư khuê các, mà là một nữ nhân dám động thủ với Tiêu Vô Y, khuynh hướng bạo lực chỉ sợ cũng không thua kém bà cô kia là bao.

"Khoan đã."

Hàn Nghệ duỗi tay ra, vội nói: "Kỳ thật hôm nay ta đến, là để đáp tạ với cô."

Nguyên Mẫu Đơn làm sao còn tin thằng cờ hó này nữa, lạnh lùng nói: "Phải không? Lời đáp tạ này của ngươi thật đúng là độc đáo khác người nha."

"Đây là thật đấy."

Hàn Nghệ nuốt một ngụm nước bọt, nữ nhân này sẽ không ném ta từ đây xuống đó chứ, đây chính là lầu ba đấy, mé, sớm biết thế này sẽ không xây lầu cao như vậy rồi, cũng quá dọa người đi, hắn nói: "Đầu tiên là cảm tạ cô đã cho ta mượn cái biệt thự cao cấp ở ngoại ô kia, hơn nữa còn cho ta mượn không ít người nữa. Kế tiếp chính là về chuyện Vân Thành quận chúa, vừa rồi Vân Thành quận chúa đã tới tìm ta, nói là cô đã cho nàng ấy thuê cửa hàng mặt tiền kia. Mặc kệ tính toán ban đầu của cô là gì, nhưng chung quy cô đã giúp ta giải quyết vấn đề khó khăn này, về tình về lý, ta đều là nên tới cửa cảm tạ. Mà cây nến này chính là lễ vật đáp tạ của ta đấy."

Nguyên Mẫu Đơn nửa tin nửa ngờ hỏi: "Không phải là dùng để dọa ta sao?"

"Đấy. . .đấy chỉ là đùa thôi."

Hàn Nghệ xấu hổ giải thích một câu: "Nhưng rất nhanh, cô sẽ mở rộng quần áo, à không, là mở rộng cửa lòng với ta, bởi vì cô sẽ biết thành ý của ta là hoàn toàn chân thành, tuyệt đối không mang nửa điểm hư tình giả ý." Nói xong, hắn lại lấy ra hai vật phẩm từ trong ngực ra, một miếng vải trắng đầy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo, và một sợi dây nhỏ, bảo: "Sau khi xem, cô sẽ hiểu."

Nguyên Mẫu Đơn nửa tin nửa ngờ cầm tấm vải trắng đánh giá, tức thì mây đen đầy mặt, hỏi: "Đây là ai viết?"

Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Dù sao cũng không phải là ta." Thầm nghĩ, vì quái gì mà nội dung trên đó không đọc, cứ nhìn chữ bút lông của ta làm gì vậy.

Vậy chắc chắn là chữ ngươi rồi. Nguyên Mẫu Đơn lúc này cũng không có tâm tư đi châm chọc Hàn Nghệ nữa, cố nhịn nhìn đám chữ hoàn toàn mục nát này, nhưng vừa nhìn, nàng lập tức trầm mê trong đó, hóa ra phía trên này ghi lại đúng là quá trính chế tác loại nến trắng này.

Loại nến trắng này tục xưng là nến Trung Quốc, là một loại sáp được tạo ra từ một loại bài tiết của côn trùng, hiện giờ còn không có loại nến này, Hàn Nghệ cũng không biết nến này được lưu hành vào thời điểm nào cả, dù sao thì hiện giờ hắn cũng chưa từng thấy qua. Càng quan trọng hơn là đây chính là đặc sắc của Trung Quốc, ở phụ cận Quan Trung có thể thường gặp được loại côn trùng này. Lúc hắn ở Vạn Niên cung, trong lúc vô tình ở giữa rừng núi đã phát hiện ra một số lượng lớn côn trùng tạo sáp này. Lúc hay lúc ấy chính là mùa ấu trùng của loại côn trùng này bài tiết, vì thế Hàn Nghệ liền thuận tay lấy về, kỳ thật trong tay hắn không có bao nhiêu cả.

Hiệu quả chiếu sáng của loại sáp này cao hơn rất nhiều so với sáp ong sử dụng hiện tại.

Sau khi xem xong, Nguyên Mẫu Đơn buông tấm vải trắng, lại cầm lấy sợi dây nhỏ kia, hỏi: "Còn đây là thứ gì?"

Hàn Nghệ cười nói: "Mới vừa rồi cô kinh ngạc như vậy, ta nghĩ không chỉ là vì bản thân loại sáp này nhỉ, mà là vì loại sáp này dễ kiếm hơn nhiều so với sáp ong bây giờ, mà chỗ ảo diệu chính là ở sợi dây này đấy." Nói xong hắn lại giải thích lại một lần về sự ảo diệu trong đó.

Hóa ra hiện tại mỗi lần thắp nến, là một chuyện cực kỳ phiền phức. Kiểu gì cũng phải có một người đứng ở đó, bất cứ lúc nào cũng phải chuẩn bị để cắt dây nến, bởi vì hiện giờ dây nến là do sợi bông xoắn lại mà thành, đứng ở ngay giữa trung tâm ngọn lửa, bởi vì nó không thể đốt sạch thành than, cho nên nhất định phải thỉnh thoảng dùng kéo cắt đứt phần cuối lưu lại của dây nến. Có câu thơ là, hà đương cộng tiễn tây song chúc, chính là chỉ quá trình này đấy.

Mà sợi dây Nguyên Mẫu Đơn đang cầm trong tay lúc này, là một cái dây nến được bện thành từ ba sợi bông mảnh, khiến cho dây nến trong quá trình đốt tự nhiên buông lỏng ra, phía cuối vừa lúc chìa ra bên cạnh ngoài ngọn nến, cho nên có thể có thể đốt hết hoàn toàn.

Chi tiết này, cho dù là ở hậu thế cũng không có bao nhiêu người biết, bởi vì bọn họ cũng chưa bao giờ biết việc cắt nến là gì cả.

Nguyên Mẫu Đơn nghe xong, thầm kinh ngạc, nan đề này đã làm đau đầu vô số người đọc sách, thật không ngờ lại được giải quyết dễ dàng như vậy.

Nhưng điều khiến Nguyên Mẫu Đơn không hiểu, chính là tại sao Hàn Nghệ lại hào phóng đến mức đem cơ hội phát tài này nói cho nàng biết, hỏi: "Đây chỉ là lễ vật đáp tạ thôi ư?"

"Chỉ là lễ vật đáp tạ mà thôi."

Hàn Nghệ gật đầu cười nói.

Nguyên Mẫu Đơn vẫn không tin, lại hỏi: "Không muốn gì khác sao?"

Danh dự của ta không đáng giá như vậy sao, cô có thể từ chỗ ta kiếm được không ít chỗ tốt đấy! Hàn Nghệ cười khổ bảo: "Thứ muốn chính là để cho cô kiếm lời nhiều một chút đó."

Nguyên Mẫu Đơn nghi hoặc nhìn Hàn Nghệ.

Hàn Nghệ nghiêm mặt nói: "Hiện giờ trong thiên hạ, chỉ có hoàng thất và đám quan to hiển quý mới được dùng nến, nhưng việc nới lỏng lệnh cấm tiêu lại không chỉ cho riêng bọn họ, mà còn liên quan đến cuộc sống của dân chúng trong thiên hạ. Mà ngọn nến này là nhân tố cực kỳ quan trọng đấy, nếu như có thể khiến ngọn nến này đi vào trong nhà dân chúng, chiếu sáng mỗi đêm cho dân chúng, vậy thì lệnh cấm tiêu có còn lý do gì để tồn tại đâu?"

"Ta hiểu rồi." Nguyên Mẫu Đơn gật đầu, nói: "Vật hiếm sẽ quý, nến cũng không ngoại lệ, nếu như loại nến này nằm trong tay ngươi, ngươi sẽ cần tốn không ít thời gian mới có thể bắt đầu bán, nhưng nếu ở trong tay ta, thì sẽ rất nhanh có thể đưa ra bán rồi, hơn nữa còn là số lượng còn cực kỳ khổng lồ, mà số lượng nhiều, giá cả tất nhiên sẽ rẻ."

"Chính là đạo lý này."

Hàn Nghệ gật đầu, nói: "Mặc khác, Nguyên gia các cô có lâm viên trải rộng cả nước, ta tin rằng đến lúc đó, Nguyên gia các cô còn có thể dẫn dắt một phong trào mới nuôi côn trùng lấy sáp, dân chúng có thêm kế sinh nhai, nến cũng có nhiều hơn rồi, mà buổi tối cũng nhờ đó mà trở nên sáng hơn."

Nguyên Mẫu Đơn hơi híp mắt, nói: "Thế ngươi lại đạt được cái gì từ trong này? Nếu chính ngươi đi làm, có lẽ cần thời gian rất dài, nhưng đến khi bán, ngươi sẽ có thể kiếm được không ít tiền, hơn nữa ngươi cũng có thể dạy dân chúng nuôi côn trùng lấy sáp, danh vọng của ngươi sẽ tăng lên hằng ngày, vậy thì cớ gì ngươi lại tặng không cho ta?"

Hàn Nghệ cười nói: "Cô cứ yên tâm đi, ta trước sau gì cũng sẽ là người thắng lớn nhất, sáp nến thì có thể kiếm bao tiền? So với chợ đêm phồn hoa, căn bản là không đáng nhắc tới. Một khi lệnh cấm tiêu được nới lỏng thành công, hẻm Bắc của ta chắc chắn sẽ trở thành nơi phồn hoa, kiếm tiền nhiều hơn nữa là chắc chắn, về phần danh vọng á, ha ha, là ta đề xuất việc nới lỏng lệnh cấm tiêu đấy, mà chợ đêm của ta thì có thể nuôi sống rất nhiều dân chúng, so với việc dân chúng nhìn ngọn nến rồi nhớ tới ta, ta càng hi vọng dân chúng khi nhìn thấy đêm tới là lại nhớ tới ta hơn."

Nguyên Mẫu Đơn cười nói: "Ngươi đây là muốn nói cho ta biết, so với một chút giá trị về giá thành không mấy quan trọng của bản thân ngọn nến, thì giá trị chiếu sáng màn đêm của ngọn nến, lại ẩn chứa lợi ích lớn hon nhiều sao?"

"Nói chuyện với người thông minh đúng là đỡ tốn sức hơn nhiều."

Hàn Nghệ cười ha ha bảo: "Bất quá trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, kỳ thật Nguyên gia của cô mới là người thắng lớn nhất, bởi vì ở trong chợ đêm, nơi kiếm lợi lớn nhất chính là những chỗ như thanh lâu, tửu lâu, vậy thì lượng tiêu thụ thịt, rau xanh, hoa quả, rượu sẽ nhờ có sự xuất hiện của chợ đêm mà tăng vọt. Nguyên gia các ngươi gần như lũng đoạn thị trường rau củ quả, lợi ích trong đó chắc không cần ta nhiều lời, cộng thêm giá trị của bản thân ngọn nến, Nguyên gia các cô chắc chắn sẽ kiếm đầy bồn đầy bát."

Nguyên Mẫu Đơn nói: "Tiền đề là phải dựa vào ngươi."

Hàn Nghệ nói: "Chưa đến mức dựa vào, chỉ có thể nói là có chút cần nhau mà thôi."

Hắn nói nhiều như vậy là để làm gì, chính là hi vọng Nguyên Mẫu Đơn không cần lũng đoạn thị trường ngọn nến, hoặc là nói không cần nâng giá nến. Thay vì xem nến là một loại xa xỉ phẩm nữa, thì hãy sản xuất với số lượng lớn, định nghĩa ngọn nến thành một loại đồ dùng hàng ngày, thúc đẩy chợ đêm phát triển, chợ đêm phát triển càng tốt, thì Nguyên gia các cô càng kiếm được nhiều tiên.

Nguyên Mẫu Đơn suy tư một lát, bảo: "Ta đáp ứng ngươi."

Nàng muốn lũng đoạn cũng không lũng đoạn được, bởi vì bí mật này Hàn Nghệ cũng biết, hơn nữa còn thông báo cho triều đình. Nhưng triều đình hiện tại không giống với Tống triêù, làm ra cái gì mà hoàng thương. Đường triêù không buôn bán cùng dân chúng, đêù là tự cung tự cấp, vì sao nói Đường triêù là đỉnh cao của nền kinh tế nông nghiệp cá thể, chính là vì nguyên nhân này. Nếu trên đời này chỉ có mình nàng biết, thì nàng chưa chắc sẽ đáp ứng, dù sao thì ngọn nến ở thời đại này là thương phẩm đắt tiền.

Nhưng đồng thời nàng cũng vô cùng khâm phục sự quyết đoán của Hàn Nghệ, đổi lại là bất kỳ ai nào, bao gồm cả đám quý tộc kia, nếu như có được một bảo bối như vậy, sao có thể chắp tay dâng cho người khác được, nhất định sẽ lũng đoạn thị trường nha.

Nhưng nàng lại không biết Hàn Nghệ chưa bao giờ hoàn toàn định nghĩa mình là một thương nhân, hoặc có thê nói là một nhà tư bản. Hắn vẫn luôn xem mình là một người sáng tạo thị trường. Hắn biết rõ mình muốn cái gì, cho nên hết thảy động tác ở mặt thương nghiêp của hắn, đêù là vì sáng tạo thị trường, mà không phải đơn giản là kiếm tiền. Đương nhiên, thị trường mà hoạt động tốt, thì tiên bạc cũng tự nhiên chui vào túi hắn.

Chính như lời hắn nói, mỗi người đêù có mong muốn riêng.

Hắn cùng với Nguyên gia, kỳ thật căn bản không có xung đột lợi ích gì, bởi vì bọn họ định vị hoàn toàn khác nhau.

Hôm sau!

Trời vẫn còn tờ mờ sáng, khắp nơi đều là sương trắng mờ mịt, tiếng trống giải trừ lệnh cấm tiêu xuyên thấu qua màn sương trắng mờ mịt, dần truyền đến hậu viện Phượng Phi Lâu.

Hàn Nghệ cũng đã ăn mặc chỉnh tề đi ra cửa phòng.

Nhưng vừa ra khỏi cửa, thì vừa vặn đụng phải Lưu Nga, Lưu Nga tò mò hỏi: "Ủa? Hàn tiểu ca, sao ngươi lại dậy sớm như vậy." Lại thấy Hàn Nghệ mặc bộ đồ mới tinh, tóc cũng đã được chải chỉnh tề, còn mang theo một tay nải, thê này không giống như đi chạy bộ nha, ngược lại giống như muốn bỏ trốn, nàng lại hỏi: "Ngươi đây là muốn ra ngoài sao?"

Hàn Nghệ cười nói: "Lưu tỷ, vừa lúc ta muốn tìm tỷ." Nói xong, hắn lôi kéo Lưu Nga qua một bên, thấp giọng dặn dò: "Ta chỉ sợ phải ra ngoài hai ngày, trong hai ngày này, nếu có người tới tìm ta, thì tỷ cứ nói là ta đã ra ngoài du ngoạn rồi, không biết là đi đâu, cũng chẳng biết khi nào mới về, đã nhớ kỹ chưa."

Lưu Nga nghe vậy mơ mơ màng màng hỏi lại: "Có ý gì vậy?"

Hàn Nghệ nói: "Tỷ cứ kệ là có ý gì đi, tỷ chỉ cần nhớ kỹ, mặc kệ người nào tới, tỷ đều phải nói như vậy."

Lưu Nga nói: "Ta vẫn không rõ."

Hàn Nghệ buồn bực nói: "Tỷ không cần hiểu đâu, tỷ chỉ cần nói vậy là được rồi."

Lưu Nga nghe vậy lại càng hoảng sợ: "Không phải là ngươi lại muốn gây chuyện gì nữa đó chứ?"

Lưu tỷ này, làm như là ta chuyên môn đi gây sự vậy, hiên giờ toàn là người khác đến chọc ta đó. Hàn Nghệ vội vàng nói: "Ta thề với trời, sẽ không gây ra bất cứ chuyện gì, tỷ cứ nói như vậy là được rồi."

"Thật chứ?"

"Danh dự của ta kém như vậy sao?"

"Vậy. . . được rồi."

"Cứ như thế đi, ta đi trước đây, nhớ kỹ là bất kê là ai tới, tỷ cũng chỉ cần nói như vậy thôi."

Dứt lời, Hàn Nghệ liền biến mất ở trong làn sương sáng, đê lại Lưu Nga nga vẫn mang vẻ mặt mờ mịt.

Đến khi mặt trời mọc, ánh nắng ấm áp xua tan đi sương sáng.

Bởi vì mấy câu nói lúc sáng của Hàn Nghệ, khiến cho Lưu Nga ngay cả tâm tình đi tuần tra cũng không có, ngồi ở trong sảnh, đoán tới đoán lui xem Hàn Nghệ đang giở trò gì.

Bỗng nhiên, Trà Ngũ đi đến, nói: "Lưu tỷ, bên ngoài có người đến tìm Tiểu Nghệ ca."

"Cái gì?"

Lưu Nga bỗng nhiên đứng dậy, sợ tới mức cả kinh: "Có hỏi là người phương nào không?"

Trà Ngũ nói: "Hình như là quản gia trong phủ Phò mã đô uý."

"Phò mã Đô úy?"

Lưu Nga ngẩn ngơ, lại đặt mông ngồi xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
16 Tháng tám, 2024 23:31
Dịch giae có tâm thật, giải thích rất nhiều cho độc giả
Hieu Le
03 Tháng tám, 2024 01:29
Came ơn dịch giả rất nhiều
danghuyanh
11 Tháng tư, 2024 09:23
truyện này có full ở các trang khác rồi mà
nguyenduy1k
19 Tháng hai, 2024 12:31
Đọc cũng được, nhưng đôi khi cứ thấy thằng main ngu đột xuất, nhất là trước mặt vợ cả. Mà diễn biến tình cảm nhà này ko thấy thuyết phục lắm
cinela
03 Tháng hai, 2024 10:43
omg 1 tháng 1 chương, hanh cmn phúc
sakurainlove
24 Tháng một, 2024 10:15
cvt drop truyện rồi hở các huynh đê?. Uukanshu ra tới 2k chương rồi
Anh Nguyen
12 Tháng mười hai, 2023 02:34
Đang hay hết mịa. Có convter k ae
Mẫn Trần
11 Tháng mười hai, 2023 17:44
lúc đầu đang hay sau dính vô chính trị là thấy chán hẳn
Fsinra
01 Tháng mười hai, 2023 11:03
lâu ra quá
helloemdx
01 Tháng mười hai, 2023 09:22
truyện hay lắm, ad dịch chắc tay đọc rất thích. Cảm ơn ad nhiều
VIETHA9X
26 Tháng chín, 2023 23:52
truyền giờ hãy nhỉ xuyên việt không trộm cắp thì lừa đảo ma bệnh
06021219
22 Tháng bảy, 2023 08:34
mới đọc chương 1 thấy tân nương 25-26 tuổi là tái giá hay tác giả ghi nhầm thế nhờ , đường triều thì thường 15 16 là đã sút ra khỏi nhà r
JackDaniels
20 Tháng bảy, 2023 19:34
À trên app mất chương
JackDaniels
20 Tháng bảy, 2023 19:30
Mới đọc mà mất chương 70 đến 81 rồi :( đọc đoạn thiếu ở đâu các bác nhỉ
dardia07
17 Tháng bảy, 2023 13:35
truyện này khá hay nhưng đoạn cuối có nhắc đến châu Giao Chỉ, cẩn thận lại vào cấm thư
ndcuongltv
04 Tháng bảy, 2023 06:43
bạn nào có file cv full cho mình với
slim7i
02 Tháng bảy, 2023 20:27
truyện đã hay còn dịch nữa, đọc phê x2
trankhac
24 Tháng sáu, 2023 20:58
Đã đọc xong gần 2100 chương truyện, truyện hay, lôi cuốn, xứng danh danh tác. Mong cvt có thể theo hết bản dịch truyện này để được đọc lại.
Linhkaka
14 Tháng sáu, 2023 10:04
Có lịch ra chương ko lão bản?
ColgatePlax
02 Tháng sáu, 2023 00:49
Ngon
Deckout
01 Tháng sáu, 2023 13:29
tới cảnh nóng rồi@@
HeavenSoFar
24 Tháng năm, 2023 10:43
Truyện viết tình tiết chậm và rất kỹ, có điều chương ra thì cũng rất lâu, chờ trong vô vọng
mafia777
19 Tháng năm, 2023 17:25
tác viết vậy á, chứ ta không chế gì thêm đâu bạn
thientonbmt1
12 Tháng năm, 2023 09:40
không biết do bản dịch hay do tác mà ta nghe câu thoại khá dài dòng, kiểu câu chữ giải thích dài,nên để main hay nvp muốn nói gì thì thoại vừa ý thôi hoặc nhìn mặt ngầm hiểu vì đều là người thông minh, việc giải thích nên để ở người dẫn truyện. cũng có lẽ là do người dịch cố tình viết dài ra
quangtri1255
30 Tháng tư, 2023 03:04
Con tác Nam Hi Bắc Khánh cũng là Đại thần mà sao không ai nhận cv cho đầy đủ nhỉ (ý là tất cả các truyện chứ không phải mỗi truyện dịch này)? Truyện dính chi tiết cấm cho vào cấm thư à?
BÌNH LUẬN FACEBOOK