Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo mọi người thấy, hai câu này tổng kết lại chính là một chữ - 'Đẹp'!

"Chính xác, 'Đẹp' chính là tôn chỉ của buổi trình diễn thời trang này, nhưng chỉ đơn giản vậy thôi sao?

Hiển nhiên là không phải. Xưa giờ không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp."

Câu nói này của hắn, giọng điệu truyền cảm, tình cảm dạt dào, lập tức nhận được vô số tiếng vỗ tay, cũng chiếm được cảm tình của rất nhiều người.

Lý Trị cười ha ha nói: "Không hổ là người bạn của chị em phụ nữ, câu này thật sự là quá hay."

Võ Mị Nương cũng cười lắc đầu nói: "Thật sự là khó tưởng tượng, một nam nhân đối diện với nhiều nữ nhân như vậy, đi đàm luận chuyện đẹp xấu, lại không chỉ không khiến người ta cảm thấy không ổn, ngược lại còn được người ta ủng hộ."

Lư Sư Quái, Trịnh Thiện Hành, Vương Huyền Đạo thì đã nhìn mãi thành quen mấy chuyện này rồi.

Lưu Nga nghe xong lập tức vỗ tay, lúc này mới thở phào một hơi, trong lòng phục đến sát đất, thầm nhủ, tên này có phải là đã âm thầm chuẩn bị kịch bản từ trước rồi không nhỉ.

Nữ nhân hậu thế đã truy đuổi cái đẹp đến cực hạn rồi, lý luận về cái đẹp nhiều không kể xiết, Hàn Nghệ chỉ tùy tiện tham khảo một chút là đủ để lừa gạt các nàng đến không biết đông tây nam bắc rồi, tiếp tục nói: "Nhưng mà làm đẹp a làm đẹp, rốt cuộc là phải làm đẹp thế nào đây? Đáp án chính là ở câu đầu tiên, 'Thiên kiều bá mị'. Các vị đều biết, con người ta chưa từng đọc sách, không biết ý nghĩa chân chính của 'Thiên kiều bá mị' là gì, chỉ biết lý giải trên mặt chữ là nữ nhân có hàng trăm hàng ngàn vẻ kiều mị.

Mà thật ra đâu chỉ có trăm ngàn loại, phải nói là mỗi một nữ nhân đều có vẻ kiều mị của riêng họ, chỉ là có một số người không có bày ra thôi.

Mà mỗi một loại kiều mị lại đại diện cho một vẻ đẹp độc nhất vô nhị, đến cùng phải làm sao mới phô bày được vẻ đẹp độc nhất vô nhị này ra đây, lúc này chính là lúc thể hiện tác dụng quan trọng của y phục rồi. Mà mỗi khi chúng ta may y phục, thường nói đến một chuyện, cũng chính là câu thứ hai hồi nãy ta nói, làm theo dáng người. Dáng người này không chỉ đơn giản là cao thấp mập ốm, mà còn bao gồm cả khí chất khác nhau của mỗi người. Nói cách khác trên đời này hẳn là phải nên tồn tại hơn trăm ngàn kiểu y phục mới có thể thỏa mãn được yêu cầu của các vị. Tin rằng mọi người đều biết, cùng một bộ y phục, mặc lên người hai người khác nhau thì hiệu quả có thể hoàn toàn khác nhau. Việc này không phải do ngươi sai, chỉ là do sự lĩnh ngộ của con người đối với cái đẹp vẫn chưa đủ để thỏa mãn mọi người, thậm chí có rất nhiểu nữ nhân không thể nào tìm được một bộ y phục thích hợp với mình, đây là một sự bi ai nha."

Giọng điệu của hắn trở nên nặng nề, tựa như thật sự rất bi ai, nhưng sau đó, hắn đột nhiên trở nên đanh thép hùng hồn nói: "Đây là nguyên nhân duy nhất thúc đẩy chúng ta mở cửa hàng y phục, chúng ta hi vọng mỗi một nữ nhân đều có thể có được một chiếc váy có thể phô bày ra được nét đẹp độc đáo của riêng mình, để mỗi một nữ nhân đều có thể tràn đầy tự tin, để cái đẹp trở nên không còn hiếm lạ, để cái đẹp trở nên phong phú hơn, để cái đẹp lúc nào cũng đang tồn tại, để cái đẹp càng thêm tự do. Đây chính là tôn chỉ của cửa hàng y phục chúng ta, mà đó cũng là lý do dẫn đến cái tên của cửa hàng y phục chúng ta, chính là 'Nét Đẹp Tự Do'."

Hắn vung nắm tay, cảm xúc dâng trào, khẩu hiệu kêu lên đanh thép hùng hồn, giống như Tào Tháo, Lưu Bị xưa kia điểm chỉ giang sơn. Nhưng hắn cho rằng, việc này còn có ý nghĩa hơn cả điểm chỉ giang sơn.

"Nói rất hay! Hay cho 'Nét đẹp tự do'."

Tiếng vỗ tay lập tức bộc phát ngay, trực tiếp đẩy bầu không khí vào đợt cao trào đầu tiên, các nữ nhân không chút thương tiếc bàn tay ngọc ngà của mình, ai nấy đều vỗ đến đỏ bừng.

Nếu như ban đầu chỉ đơn thuần là phân tích về cái đẹp, vậy thì một câu cuối cùng này, chính là đề cao cái đẹp lên một cảnh giới có thể dẫn dắt người ta đi xa hơn.

Nét đẹp tự do, bốn chữ này cực kỳ có nội hàm. Nếu thật sự muốn làm được Nét đẹp tự do, vậy thì chắc chắn phải phá vỡ giới hạn của lễ pháp nặng nề. Nhưng Hàn Nghệ cũng không dám quá cấp tiến, hắn cũng nói kiểu tránh nặng tìm nhẹ, nói từ bản chất cái đẹp đi lên, cũng không nhắm vào bất kỳ lễ pháp gì, cho dù có người muốn gây phiền phức cho hắn cũng không chỗ xuống tay, dù sao thì hắn nói cũng không sai. Ta chỉ muốn khiến nữ nhân trở nên tự tin hơn, lẽ nào điều đó cũng sai sao?

Lần trước là 'Đóa hoa tự do', lần này là 'Nét đẹp tự do', trong mắt Nguyên Mẫu Đơn lóe lên tia sáng khác thường.

Ngay cả Võ Mị Nương cũng không cầm lòng được trầm trồ khen ngợi với câu này, nhưng khi nàng phát hiện ra Lý Trị bên cạnh ném sang ánh mắt kinh ngạc thì lập tức phản ứng lại, nhanh chóng thu liễm mấy phần, khuôn mặt kiều mị không khỏi hơi đỏ, nhưng trông càng thêm quyến rũ.

Mà đám nam nhân Lý Trị, Trịnh Thiện Hành lại nhìn đến nghẹn họng trân trối, đám đông đang ngồi ngoài kia thật sự là một đám nữ nhân đó sao?

Vẻ dè dặt thường ngày đâu rồi?

Bọn họ dám thề với trời, chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng hào phóng như vậy của nữ nhân.

Chỉ có thể nói Hàn Nghệ là một nhà diễn thuyết quá xuất sắc, ngôn từ cử chỉ của hắn tràn ngập lôi cuốn, khiến người ta không kìm lòng nổi mà đắm chìm trong đó.

Đương nhiên, lúc này cũng không ai nhận ra được ý nghĩa sâu thẳm của 4 chữ 'Nét đẹp tự do', đây chỉ là một hạt giống được chôn xuống đất, trước mắt chưa nhìn thấy được, trừ phi chờ đến lúc nó đơm hoa kết trái.

Tiếng vỗ tay liên tục không ngừng.

Vỗ đến mức Hàn Nghệ có chút xấu hổ, đứng trên sân khấu, cười đến mức cứng ngắc.

Qua hết nửa ngày, trong lâu mới xem như là yên tĩnh lại.

Hàn Nghệ vội vàng nói: "Xin lỗi, xin lỗi, hình như ta đã nói hơi nhiều rồi. Được rồi, để không làm lỡ thời gian mọi người xem trình diễn thời trang, lời giới thiệu về buổi trình diễn thời trang xin tạm dừng ở đây."

"Ấy đừng, ngươi cứ nói tiếp đi, dù sao bây giờ cũng còn sớm mà."

Chỉ nghe thấy một giọng nói nũng nịu vang lên.

"Hả?"

Hàn Nghệ sợ tới mức cả kinh.

Lại có không ít nữ nhân muốn Hàn Nghệ nói thêm một lát.

Không ngờ đã đổi thành một cái mặt bình thường như bao người, mà ta vẫn còn có thể tung hoành như vậy, vẻ bề ngoài thật sự quan trọng như vậy sao?

Hàn Nghệ lập tức sinh ra nghi hoặc đối với những lời vừa rồi mình nói, nhưng hắn không muốn nói thêm nữa, khiêm tốn chắp tay nói: "Xin lỗi không tiếp được, xin lỗi không tiếp được."

Nói xong, hắn vèo một tiếng biến mất khỏi sân khấu.

Sau khi Hàn Nghệ đi xuống, không khí lại một lần nữa trở nên yên tĩnh, một lát sau, nghe thấy tiếng đàn dần dần vang lên, chậm rãi, nhẹ nhàng và thư thả.

Soạt soạt soạt!

Ánh mắt mọi người đều nhìn lên sân khấu.

Chỉ thấy từ hai bên sân khấu có một nữ tử mặc một chiếc váy dài đi ra, từ xa nhìn lại cực kỳ sặc sỡ.

Bởi vì ở thời cổ đại thiếu thốn vải bông, càng không thể nói đến màu sắc sặc sỡ, cho nên lập tức dẫn đến hàng loạt tiếng ồ ngạc nhiên.

Đây là váy liền thân.

Vì sao Hàn Nghệ lại sắp xếp váy liền thân xuất hiện đầu tiên, chính là hi vọng có thể thỏa mãn được sự mong đợi của mọi người, hơn nữa còn phải trực tiếp, muốn cái nhìn đầu tiên lại phải đạt được sự kinh diễm. Nếu lên đầu tiên là váy sam tay lỡ, hiệu quả e sẽ không rõ ràng lắm. Dù sao thì trước đó hắn cũng đã tuyên truyền khoa trương như vậy, nếu không thể mang lại đủ sự kinh ngạc cho mọi người ngay cái nhìn đầu tiên, thì sẽ khiến người ta có cảm giác thất vọng, đây chính là đại kỵ trong một buổi trình diễn thời trang.

Đợi tới khi hai nữ tử kia đi đến phía trước, tất cả nữ nhân đều trợn tròn hai mắt.

Võ Mị Nương ở chỗ khách quý thì nhìn mà kinh ngạc không thôi, nói: "Màu hoa của chiếc váy này làm sao lại nhuộm được như vậy."

Công nghệ hiện nay chắc chắn không thể nhuộm được loại vải này nha!

Trịnh Thiện Hành vội giải thích nói: "Đây kỳ thật không phải là cả một tấm vải, mà là dùng rất nhiều tấm vải màu sắc khác nhau ghép lại mà thành."

"Ghép lại?"

Võ Mị Nương chớp mắt, cũng không hiểu rõ lắm, đó là bởi vì cách may váy liền thân hiện nay cũng không có.

Sau khi kinh ngạc, các nữ nhân đều hưng phấn vỗ tay.

Hai người mẫu đi đến sát rìa sân khấu, xoay người điệu đà một cái, rồi lại đi về phía sau.

Ngay sau đó lại có hai nữ tử khác đi lên, cũng là váy liền thân, nhưng lại khác với màu lúc nãy, hơn nữa lần này không phải là váy dài, mà là váy ngắn đang lưu hành hiện nay, cũng là trên áo dưới váy.

Các nữ nhân trước tiên vẫn chú ý đến màu sắc, nhưng đợi đến khi mấy người mẫu kia đi tới phía trước, chợt phát hiện váy ngắn này có chút không giống với cái mà các nàng đang mặc, rõ ràng là nhẹ nhàng hơn, không chút cảm giác mập mạp nào, nhưng mỹ cảm vẫn còn đó.

Đây là tình huống gì vậy?

Các nữ nhân đều xem không hiểu nha!

Bao gồm cả con cháu của các hào môn cao cấp nhất như Nguyên Mẫu Đơn, Tiêu Vô Y đều nhìn đến sửng sốt ngơ ngác. Đáng tiếc không ai có thể giải đáp cho các nàng. Hưng phấn rất nhiều, nhưng vẫn hoang mang không thôi, chỉ mong hai người mẫu kia đi chầm chậm lại để cho bọn họ nhìn rõ hơn một chút.

Thời gian dần trôi, gần sát sân khấu chữ T bắt đầu trở nên đông nghẹt, bởi vì mọi người đều muốn biết nguyên nhân trong đó, vì vậy không thể kiềm lòng nổi mà xáp lại gần.

Võ Mị Nương tự ngẫm mình cũng biết làm đẹp, dù sao muốn câu dẫn Hoàng thượng, thì phải có hiểu biết tương đối về phục sức, nhưng nàng cũng không hiểu lắm, thế là hỏi: "Váy ngắn này dường như không giống với váy ngắn bình thường, nhưng nhìn qua lại rất giống."

Trịnh Thiện Hành hơi đắc ý nói: "Chiêu nghi có điều không biết, cái váy ngắn này thật ra không phải là trên áo dưới váy như bình thường, mà là một chiếc váy liền, chẳng qua chỉ là khéo léo may lên những đặc trưng của trên áo dưới váy mà thôi, do vậy thoạt nhìn giống như trên áo dưới váy, kỳ thật đó là giả."

"Một chiếc váy liền?"

Võ Mị Nương nghe vậy có chút ngây ngốc, đây thật sự là thể nói là trộm long tráo phụng nha, hứng thú hỏi: "Cái này là ai nghĩ ra vậy?"

Lý Trị cười ha hả nói: "Còn có thể là ai, nhất định là người bạn của chị em phụ nữ."

"Đúng vậy! Thiếp nên sớm nghĩ tới hắn mới đúng."

Võ Mị Nương lắc đầu cười không ngừng, nói: "Hay cho hắn khi nghĩ ra được cách này."

Lý Trị hiếu kỳ hỏi: "Vậy nàng thấy thế nào?"

Phương diện này thật ra y cũng không có nghiên cứu gì.

Võ Mị Nương cười nói: "Thần thiếp thấy tiệm y phục này một khi khai trương, nhất định sẽ ngày ngày hốt bạc."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 16:30
Nói chung ngoài mấy chi tiết đó ra thì truyện này nhiều đoạn đọc cũng hay lắm. Cảm ơn bác cvt.^^
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 14:34
Đừng nói phụ nữ giỏi võ vật lộn kém. Xem phụ nữ đánh mma đi, thanh niên hổ báo cậy khoẻ nó đập cho sấp mồm chứ ở đó.
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 14:31
Võ thời này nó diễn tả như vậy là biết dũng có điểm độc đáo. Một mình trần thác chân đánh cả đám người chứ đâu phải 1 vs 2,3. Nếu diễn tả sơ sơ thì không nói, đằng này tác tả TTC mạnh hơn main quá nhiều mà bị nó dìm cho gần chết là vô lý.
mafia777
11 Tháng mười một, 2021 11:46
Đã vật lộn với gái bao giờ chưa pa (nếu đã có vợ), nếu không xài đến võ mà chỉ dùng đến sức, ta tự tin ta còn khỏe hơn mấy đứa đai đen đấy (mặc dù ta ko biết võ), nhất là ở gái ở hạng cân thấp hơn ta. Thằng main này nó cũng 1m75 đấy chứ có bé đâu, xuống nước chỉ còn xài sức vật nhau thì ta thấy đoạn đó tả ok mà, tác cũng đã cố tình kéo tình huống xuống nước, chứ trên bờ thằng main làm gì có cửa thắng.
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 10:34
Cái đoạn main với trần thác chân đánh dưới nước vô lý. Có thể ban đầu tập kích bất ngờ thì main thắng thế hơn trần thác chân, nhưng sau đó là trần thác chân lấy lại thế mà ko dìm đc main, trong khi giỏi võ công với bơi lội cũng tương đương main mà main thể xác này chỉ là thằng yếu ken thôi.
mafia777
11 Tháng mười một, 2021 09:41
Nhiều vợ đấy, nhưng vợ nào thì cũng đội vợ lên đầu, trường sinh bất tử
Le Minh Hoang
11 Tháng mười một, 2021 00:55
Bộ này 1 vợ, hay là nhiều vợ vậy mọi người
mafia777
07 Tháng mười một, 2021 23:22
Ta biết gu mấy lão mà, nên đã để lại kha khá Hán Việt rồi đấy, chứ mà thuần Việt hết có khi đủ chất lượng xuất bản luôn rồi.
Lê Hoàng Hà
07 Tháng mười một, 2021 17:43
Dịch giả làm khá ổn. Còn mình đọc vẫn chưa thấy quen, chắc do đọc cv nhiều quá, kiểu khổ quen rồi sướng không chịu được :))))
vokhongamda
06 Tháng mười một, 2021 11:49
Móa, đã 5 năm rồi mới đọc được một bộ Lịch sử cực phẩm như vậy, hoàn toàn vượt trội các bộ hiện nay.
Thanh Son
02 Tháng mười một, 2021 19:00
Truyện tiềm năng quá, dịch giả làm hay tỉ mỷ, hóng chap nào.
voanhsattku
27 Tháng mười, 2021 17:42
có rãnh cvt bộ Đoạt Đích, lịch sử luôn. tui cảm thấy oke
mafia777
25 Tháng mười, 2021 18:14
đang cố đây bạn ơi, chắc 5 năm nữa full á =))
voanhsattku
25 Tháng mười, 2021 17:25
cố lên bạn có còn hơn 1k8 chap nua full rồi
mafia777
22 Tháng mười, 2021 19:04
Mới dọn nhà qua đây post, mong mọi người ủng hộ
BÌNH LUẬN FACEBOOK