Về việc Tạ Huy xử lý mối quan hệ với Mộng Tư thế nào, cũng là một điểm mấu chốt trong âm mưu này của Hàn Nghệ.
Bởi vì mấu chốt của âm mưu này là ở chỗ Tạ Huy có thể thực sự động chân tình với Lưu Oanh hay không. Nếu như Tạ Huy thực sự động chân tình, vậy thì sẽ nghĩ cách đoạn tuyệt quan hệ với Mộng Tư. Hơn nữa Hàn Nghệ còn cho rằng Tạ Huy phải nói rõ với Mộng Tư. Bởi vì không từ mà biệt, không tránh khỏi sẽ làm Mộng Tư nghĩ nhiều. Đến lúc đó nói không chừng sẽ nhờ Hàn Nghệ đi tìm y, đối với y mà nói, không hẳn là một chuyện tốt. Nhưng nếu Tạ Huy không thực sự động chân tình với Lưu Oanh, như vậy thì có lợi cho cả đôi bên. Đối với loại lừa đảo tình cảm như Tạ Huy, chuyện bắt cá hai tay là chuyện hết sức nhẹ nhàng.
Vì vậy, nhìn từ thái độ của Tạ Huy đối với Mộng Tư, Hàn Nghệ có thể đoán ra đại khái tiến triển của bọn Đàm Động. Ít nhất với tình hình trước mắt, tất cả đều tiến triển hết sức thuận lợi
Chẳng qua hiện giờ hắn không rảnh bận tâm bên này nữa. Hiện giờ hắn rất bận, có quá nhiều chuyện phải làm.
Sau khi ăn cơm trưa, Hàn Nghệ mang theo Hùng Đệ tới phủ phò mã Đô Úy. Gần đây Hùng Đệ thường than phiền, Hàn Nghệ không đưa nó ra ngoài chơi. Hàn Nghệ cũng không khỏi áy náy, tìm đúng cơ hội này đưa nó ra ngoài chơi. Hùng Đệ hết sức vui vẻ, trên đường nói mãi không dứt. Đúng là đi cùng Tiểu Béo mãi mãi không cảm thấy nhàm chán, giống như mang theo một chiếc máy nghe nhạc vậy.
Phủ phò mã.
"Hàn Nghệ ngươi tới thật đúng lúc, ta cũng đang muốn tìm ngươi."
Trưởng Tôn Xung nhìn thấy Hàn Nghệ thì vội nói, nhưng trên mặt lộ ra chút không vui.
Hàn Nghệ vội vàng chắp tay nói: "Không dám! Không dám! Hạ quan đã đồng ý trợ giúp phò mã gia, nhưng lại chưa có cơ hội đến nhà thăm hỏi. Quả thực là thẹn với tín nhiệm của phò mã, kính mong phò mã gia thứ lỗi."
Trưởng Tôn Xung xua tay nói: "Ta biết gần đây ngươi vẫn luôn bận chuyện của Dân An cục. Chuyện này ta có thể hiểu. Ngồi đi, ngồi đi."
"Đa tạ."
Hàn Nghệ ngồi xuống, lại nháy mắt một cái với Hùng Đệ đang sợ sệt, ra hiệu cho nó ngồi ở phía sau mình.
Trưởng Tôn Xung cũng không mấy để ý. Ông ta chỉ quan tâm đến học vấn, sinh hoạt hằng ngày vẫn rất qua loa, nhìn Hàn Nghệ nói: "Ngươi tới thật đúng lúc, ta vừa mới từ trong cung về. Bệ hạ lần này triệu ta vào cung chính là muốn thương thảo một chút về chuyện chợ đêm. Cũng không giấu gì ngươi, ta vốn dĩ muốn mượn chuyện Dân An cục để trì hoãn chuyện cấm tiêu. Nhưng bệ hạ vẫn không đồng ý, chỉ là đổi từ đầu tháng này thành tháng sau. Cho nên cho dù thế nào đi nữa, chợ đêm này tháng sau nhất định phải mở."
Với tâm trạng hiện tại của Lý Trị, không có khả năng đồng ý kéo dài nữa, chỉ cần kéo dài thì sẽ trở thành kéo mãi vô thời hạn.
Hàn Nghệ nghe vậy vui vẻ nói: "Như vậy thì không thể tốt hơn rồi."
Trưởng Tôn Xung có chút nghi hoặc nhìn Hàn Nghệ.
Hàn Nghệ có chút ngượng ngùng nói: "Kỳ thực hôm nay hạ quan tới đây cũng chính là vì chuyện chợ đêm." Nói tới đây, hắn ngừng một chút, lại nói: "Phò mã gia, thật xin lỗi, có khả năng ta gây thềm phiền toái cho ngài nữa rồi."
Trưởng Tôn Xung hơi nhíu mày nói: "Ngươi muốn nói tới chuyện hai chợ muốn đối phó với hẻm bắc của ngươi?"
Hàn Nghệ kinh ngạc nói: "Hóa ra là phò mã gia cũng biết."
Hắn cho rằng Trưởng Tôn Xung là người mê đọc sách, sao có thể quan tâm đến những chuyện này.
"Chuyện này là do Diên nhi nói với ta. Ta tìm ngươi cũng là muốn nói về chuyện này."
Trưởng Tôn Xung dùng giọng điệu trưởng bối nói: "Hàn Nghệ, mọi chuyện đều có nặng nhẹ. Ngươi thân là thần tử, đương nhiên là lấy quốc sự làm trọng. Đừng để vì cái nhỏ mà lỡ việc lớn. Ngươi xem chuyện này có thể hóa thù thành bạn không?"
Hàn Nghệ lắc đầu thở dài nói: "Nếu mà có thể, thì ta sớm đã làm như vậy rồi."
Trưởng Tôn Xung hơi có vẻ do dự, chần chừ một lát, mới nói: "Hay là ngươi tạm thời đóng cửa hẻm Bắc. Đợi sau khi mở xong chợ đêm ngươi lại mở lại."
Chợ đêm còn chưa mở, đã xuất hiện một Dân An cục. Ông ta thực sự không muốn thêm chuyện nữa, nhanh chóng làm xong rồi rút lui. Còn hẻm Bắc chỉ là một hẻm nhỏ, ông ta sao có thể để trong lòng, đương nhiên là muốn nó nhường đường rồi.
Nể mặt ngươi là học giả, ta không thèm tính toán với ngươi. Hàn Nghệ nghe Trưởng Tôn Xung mong mình có thể đóng cửa đại bản danh lại, thật sự là muốn chửi vào mặt ông ta, nói: "Phò mã gia, cái này. . . nếu ta đóng cửa hẻm Bắc rồi, vậy thì không thể mở lại được nữa. Hơn nữa hẻm Bắc là một nguyên nhân hết sức quan trọng để nới lỏng lệnh cấm tiêu này."
Trưởng Tôn Xung không hiểu kinh doanh, không có khái niệm gì về tiền bạc, nhưng thấy Hàn Nghệ không bằng lòng thì cũng không miễn cưỡng thêm, nói: "Nếu như vậy, hay là ngươi đi tìm hoàng thượng, để hoàng thượng đứng giữa hòa giải."
Hàn Nghệ cười khổ nói: "Lúc đầu Hộ Bộ muốn đóng của hẻm Bắc, hoàng thượng đã giúp ta một lần. Hiện giờ Hộ Bộ không can thiệp vào nữa, hoàng thượng làm sao tiện can thiệp. Bất quá chuyện này cũng không ảnh hưởng đại cục, bởi vì chuyện này hoàng thượng đã giao cho phò mã gia xử lý, chứ không phải giao cho hạ quan."
Trưởng Tôn Xung khó xử nói: "Nhưng chuyện này vẫn là do ngươi ra chủ ý, ta..."
Ông ta vẫn biết tự lượng sức mình, biết rằng nếu không có Hàn Nghệ thì một mình ông ta không làm được chuyện này.
Hàn Nghệ hiểu rõ trong lòng, nói: "Hạ quan có thể đứng sau phò mã gia để ra chủ ý, chỉ cần không ra mặt là được." Nói xong hắn rút trong ngực ra một mảnh vải, đưa tới nói: "Phò mã gia, đây là một số hạng mục về việc mở chợ đêm mà ta mới viết gần đây. Mời phò mã gia xem."
Trưởng Tôn Xung sửng sốt, vội vàng đón nhận tư liệu.
Hàn Nghệ lại ở bên cạnh giải thích: "Bất cứ chuyện gì đều không thể nói một câu là xong. Đối với chợ đêm lúc sơ khai, chúng ta cũng không thể kỳ vọng nó có thể làm cho thành Trường An không phân biệt ngày đêm. Vì thế, hạ quan cho rằng chỉ cần chúng ta làm tốt hai điểm đó, là có thể tính là thành công rồi."
Trưởng Tôn Xung xem qua đại khái một lần, trong đó trọng điểm vẫn là giúp dân chúng đưa mỹ thực vào hai chợ kinh doanh và vấn đề an toàn, chẳng qua là tỉ mỉ hơn. Kỳ thật trước mắt cũng không quá khó, không nhất định phải cần Hàn Nghệ ra mặt. Vấn đề nằm ở chỗ Trưởng Tôn Xung không muốn đi làm chuyện này lắm, không nâng được tinh thần, ông ta vẫn hi vọng Hàn Nghệ có thể làm thay, chuyện này vốn nên do Hàn Nghệ làm mới đúng, lại nhìn Hàn Nghệ một cái.
Hàn Nghệ nói: "Xin phò mã gia yên tâm, không lâu nữa là ta có thể tiêu trừ được tranh đấu giữa ta và hai chợ. Đến lúc đó ta có thể ra mặt tương trợ phò mã gia, đây cũng là lý do ta hi vọng có thể trì hoãn việc mở chợ đêm lại mấy ngày."
Trưởng Tôn Xung vui mừng nói: "Thật sao?"
Hàn Nghệ khẳng định gật gật đầu, nói: "Ngoài ra, ta sẽ phái vị huynh đệ này thay ta ra mặt. Hắn có vị giác khá nhạy bén, lúc lựa chọn thức ăn cũng có thể giúp đỡ được. Hơn nữa, để hắn tham dự vào chuyện này ta cũng có thể tuỳ thời biết được tình huống bên này."
Trưởng Tôn Xung liếc nhìn Hùng Đệ.
Hùng Đệ lập tức nói: "Phò mã gia, ta rất biết ăn."
"Không."
Hàn Nghệ vội vàng nói: "Ý của Tiểu Béo là, nó rất sành ăn."
Hùng Đệ liên tục gật đầu, mắt sáng lên, nó rất thích công việc này. Lúc trước Hàn Nghệ nói với nó, nó đã mừng đến mức sắp gầy đi một vòng!
Trưởng Tôn Xung cảm thấy nhóc Tiểu Béo này khá dễ thương, mỉm cười với Tiểu Béo. Nếu Hàn Nghệ đã bảo đảm, ông ta cũng yên tâm rồi, nói: "Những chuyện này chỉ là chuyện nhỏ. Hơn nữa chuyện liên quan đến mỹ thực ta đã phái người đi làm rồi. Mấu chốt vẫn là vấn đề trị an."
Hàn Nghệ cau mày nói: "Dạ vâng, Dân An cục chắc chắn tạm thời sẽ không làm được. Không biết bệ hạ có ý kiến thế nào với việc này?"
Trưởng Tôn Xung nói: "Ý của bệ hạ là tất cả đều như cũ. Cho Trình Xử Lượng toàn quyền phụ trách giữ gìn trị an."
Hàn Nghệ gật gật đầu nói: "Cũng chỉ có thể như vậy."
Trưởng Tôn Xung đột nhiên thoáng liếc nhìn Hàn Nghệ, khẽ ho một tiếng nói: "Kỳ thật trước đó ta và Trình Xử Lượng đã cùng đi gặp hoàng thượng, nhưng dường như y có chút khúc mắc với ngươi?"
Hàn Nghệ sửng sốt, nói: "Có khúc mắc với ta? Ta chưa từng gặp y, chỉ là gặp qua Lư quốc công mấy lần. Nhưng Lư quốc công cũng khá thưởng thức ta."
Lời của Trình thúc thúc mà ngươi cũng tin? Trưởng Tôn Xung cười khổ nói: "Nhưng ngươi có nghĩ tới không? Trình Xử Lượng là Tổng cảnh ti, lý ra là có quyền lên tiếng về việc chọn người. Nhưng lần này bệ hạ đã chọn xong người, chỉ là hỏi tượng trưng ý kiến của y, còn những người còn lại bệ hạ đều giao cho ngươi, hơn nữa cũng không hỏi gì nhiều về ý kiến của y. Ngoài ra, bệ hạ phái ngươi đảm nhiệm đặc phái sứ hoàng gia, đối với y mà nói, cũng không phải một chuyện tốt. Ta nghĩ y chắc chắn vì thế mà có chút lưu tâm tới ngươi."
Một núi không thể có hai hổ nha!
Từ lúc đề xuất tới khi thành lập Dân An cục, rồi đến vấn đề chọn người, đều chưa từng qua tay Trình Xử Lượng. Chuyện này đối với trưởng quan tương lai của Dân An cục là một chuyện hết sức đáng buồn. Cho dù là đánh trận, thống soái tuy là do hoàng thượng đích thân chọn, nhưng thống soái cũng có quyền chọn tướng. Trong năm chức danh lớn đều không có tâm phúc của Trình Xử Lượng thì cũng thôi đi, nhưng vấn đề là người phía dưới y cũng không có tư cách được chọn. Y chắc chắn sẽ cảm thấy buồn bực.
Y đương nhiên không thể trách hoàng thượng, càng không thể trách bản thân, chỉ có thể trách Hàn Nghệ rồi.
Hàn Nghệ nghe vậy nhăn trán, đây đúng là một chuyện phiền phức. Nếu như Trình Xử Lượng không phối hợp, hắn cũng rất đau đầu. Nhưng hắn lại không quen biết Trình Xử Lượng, cũng chưa từng gặp qua, hỏi: "Không biết ý của phò mã gia thế nào?"
Trưởng Tôn Xung thở dài: "Chuyện này ta cũng rất muốn giúp ngươi. Nhưng ta quả thực không thể giúp được ngươi. Vẫn phải dựa vào bản thân ngươi rồi."
Trước khi Hàn Nghệ tới, ông ta thực sự cảm thấy vô cùng đau đầu. May là ổng dễ tính, chứ nếu như đổi thành Chử Toại Lương thì thế nào cũng phải mắng cho Hàn Nghệ một trận mau chó rồi. Ngươi đây là đang giúp đỡ hay là làm loạn hả? Hàn Nghệ tổng cộng đưa ra hai điểm mấu chốt, chợ đêm và trị an. Nhưng mới được có mấy ngày thương nhân hai chợ bên này đã không tha cho hắn. Bên kia Trình Xử Lượng lại nhìn hắn không hợp mắt. Chỉ ở hai vấn đề mấu chốt này, ngươi hay lắm đắc tội hết hai người có quan hệ hết sức mật thiết với hai điểm này. Cho dù ngươi có ba hoa chích choè, thì có tác dụng cái rắm gì.
Hàn Nghệ cũng rất oan ức trong lòng. Chuyện này cũng không thể trách hắn, là đối phương không ưa hắn, không phải là hắn chủ động khiêu khích đối phương.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Lợi ích ngươi đều chiếm rồi, không gây trở ngại cho ngươi thì gây trở ngại cho ai?
Chuyện này cũng phải trách Hàn Nghệ. Hắn đạt được nhiều lợi ích như vậy, thì tất nhiên cũng phải mất đi không ít lợi ích. Đây chính là định luật bảo toàn lợi ích.
Trưởng Tôn Xung nói: "Hay là ngươi đi tìm Lư quốc công xin hỗ trợ?"
Hàn Nghệ vội vàng nói: "Như vậy không được. Hiện giờ Trình tướng quân chắc chắn đầy bụng tức giận. Nếu như lại đi mời Lư quốc công đến dọa. Y nhất định sẽ càng không vui, ngược lại sẽ chữa lợn lành thành lợn què." Ngừng một chút, lại nói: "Hay là thế này đi, ta sẽ đích thân đi giải thích chuyện này với Trình tướng quân, biểu đạt thành ý."
"Như vậy cũng được."
Trưởng Tôn Xung gật gật đầu, lại nói: "Trình Xử Lượng xem như ta cũng khá hiểu. Nhưng nếu ngươi đi một mình, chỉ sợ y sẽ không gặp ngươi. Vậy đi, ta sẽ đi cùng ngươi."
Hàn Nghệ mừng rỡ, nói: "Thực sự là cảm tạ phò mã gia."
"Ta cũng chỉ có thể giúp ngươi đến đây."
Trưởng Tôn Xung cười khổ lắc đầu, lại hỏi: "Vậy ngươi dự định khi nào đi?"
Hàn Nghệ nói: "Hai ngày nữa đi. Đoán chừng hai ngày tới sẽ rất bận rộn."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng hai, 2022 23:56
Comeback sau Tết đây!!!!
01 Tháng hai, 2022 17:55
đọc 1 lèo xuyên tết sướng vãi
29 Tháng một, 2022 20:51
Được thấy có Lĩnh Nam gì đó thì phải
27 Tháng một, 2022 21:54
Mấy bạn đọc truyện của mình thấy chỗ nào còn lỗi chính tả thì báo mình nha, lỗi nhỏ cũng dc, dấu sắc nhầm thành dầu huyền cũng được.
27 Tháng một, 2022 15:07
truyện hay vậy sao giờ mình mới thấy nhỉ
23 Tháng một, 2022 12:01
đánh dấu
22 Tháng một, 2022 12:20
Dịch giả đúng chuẩn là hồi sinh cả bộ này luốn ấy, bộ này cũng phải ra 5 năm rồi, cũng có cv full, nhưng chả mấy ai đọc cả. Giờ đọc bản dịch này mới biết truyện hay như vậy
22 Tháng một, 2022 06:40
bộ này convert full r hơn 2k1c
ae nào đói thì đọc tạm bởi cv đọc khá ổn
22 Tháng một, 2022 04:46
Lịch sử ơi.
22 Tháng một, 2022 02:48
đường chuyên là truyện gì thế
22 Tháng một, 2022 02:47
đọc sơ khá hay với 7 chương đầunể nhất là bạn dịch tốt quá... mình vào đọc cũng là nhờ đoạn tóm tắt của bạn.
16 Tháng một, 2022 17:25
tác này viết vừa hài vừa tình cảm, không viết ngôn tình hơi phí
15 Tháng một, 2022 17:03
Tối sẽ có nha
15 Tháng một, 2022 14:53
Sao mãi chưa có chương nhỉ
13 Tháng một, 2022 13:32
đỉnh thật sự, dù chưa biết về sau tác viết thế nào, nhưng đọc tới chương hiện tại đã đủ để gọi nó là siêu phẩm rồi
10 Tháng một, 2022 19:57
nope, m không muốn spoil chứ về sau hạ trí người thời xưa kinh :v
10 Tháng một, 2022 17:14
về sau càng hay
10 Tháng một, 2022 13:02
bộ này đoạn đầu đọc còn được về sau thì...
09 Tháng một, 2022 16:00
Khéo còn hay hơn Đường Chuyên, tiếc là còn ít chương quá
08 Tháng một, 2022 11:54
lên chương lâu vậy đạo hữu ơi
04 Tháng một, 2022 13:44
Lên là lên!
03 Tháng một, 2022 11:11
Cầu chương mới!!!
01 Tháng một, 2022 12:47
đói thuốc sắp chết roài, bạo chương đi thớt
01 Tháng một, 2022 12:25
Happy new year mọi người!
01 Tháng một, 2022 00:06
cổ nhân không ngu nhưng bạn ngu. Ăn trộm đâu ra, người ta là lừa đảo chuyên nghiệp
BÌNH LUẬN FACEBOOK