Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đến cùng, giữa Trình Xử Lượng và Hàn Nghệ vẫn là quan hệ cấp trên cấp dưới. Trên đầu Trình Xử Lượng còn treo danh hiệu tổng cảnh ti, hoàn toàn xứng đáng lãnh đạo. Nếu như cấp trên và cấp dưới không hòa thuận, thì Dân An cục này chắc chắn làm không tốt.

Cho dù là Lý Trị có cho Hàn Nghệ làm người lãnh đạo, Hàn Nghệ cũng làm không được. Dù sao Hàn Nghệ cũng không có danh vọng gì trong quân, trong triều cũng không có uy tín, không có ai để ý hắn. Cho dù hắn là một thiên tài, hắn cũng phải dựa vào bọn Trình Xử Lượng. Hơn nữa bản thân Hàn Nghệ cũng là người hết sức xem trọng đoàn thể. Hắn rất quý trọng từng người trong đoàn thể của mình. Vì thế, cho dù thế nào Hàn Nghệ cũng nhất định phải nghĩ cách tạo quan hệ tốt với Trình Xử Lượng.


Đối với điểm này, hắn vẫn luôn có khuynh hướng dùng tình cảm để đả động, dùng lý lẽ thuyết phục. Bởi vì quả thực hắn đã chiếm lợi ích rất lớn, nhận được những thứ vốn nên thuộc về Trình Xử Lượng. Lý ra hắn nên đích thân đến nhà để giải thích tất cả với Trình Xử Lượng.

Nhưng nói đến nắm chắc thì Hàn Nghệ không nắm chắc chút nào.

Bởi vì làm một kẻ lừa đảo, trước tiên là phải hiểu được tình hình của đối phương thì mới có thể ra tay. Hiện giờ hắn không hiểu gì về Trình Xử Lượng, nếu nói nắm chắc thì chỉ là gạt người. Trong thiên môn có câu: cơ hội tốt bao giờ cũng xảy ra trong quá trình tiếp xúc.

Vẫn phải gặp được Trình Xử Lượng rồi mới nghĩ cách tiếp.

Trưởng Tôn Xung thì không mặc kệ mấy cái này. Ngươi nhất định phải tạo quan hệ tốt với hai bên. Nếu không, sẽ đem tới rất nhiều phiền toái cho chợ đêm. Ta là che ô giúp ngươi, nhưng ngươi đừng mơ tưởng sẽ để ta bị nước mưa ướt.

Hàn Nghệ cũng hiểu, hắn nhất định phải tạo quan hệ tốt với hai bên.

Như vậy có thể thấy được, mặc dù có hoàng thượng che chở, thì chức quan này cũng rất khó làm. Phải biết rằng hoàng thượng hiện giờ cũng không thoải mái. Mọi người đều là dìu dắt nhau qua sông, chỉ cần bất cẩn là rơi xuống sông.

Chuyện của Dân An cục rất nhanh sẽ được truyền đi. Dân chúng dĩ nhiên là vui mừng, ca tụng hoàng thượng, ca tụng triều đình. Dân an, người không đọc sách cũng hiểu ý nghĩa của nó là gì, chính là bảo vệ bọn họ, nên vui mừng đương nhiên là điều hợp lý.


Tương tự, quý tộc cũng sẽ rất vui mừng, có thêm một cái nha môn tức là nhiều thêm không ít chức vị, sẽ có nhiều slot hơn cho con cháu bọn họ. Hơn nữa triều đình cũng thả ra tin tức, lần này Dân An cục chọn người, chủ yếu là nhắm vào quý tộc, muốn tuyển chọn con cháu quý tộc.

Hơn nữa Dân An cục là một nha môn có thực quyền, liên quan đến sinh hoạt hằng ngày của bọn họ. Điều này hết sức quan trọng, có lẽ sẽ mở ra một con đường mới để thăng tiến lên tể tướng.

Dường như tất cả quý tộc, sĩ tộc trong kinh thành đều đang chuẩn bị, thu xếp cho con cháu mình tiến vào Dân An cục.

Chẳng qua tuy bọn họ đều biết hoàng thượng đã giao vấn đề chọn người cho Hàn Nghệ. Nhưng Hàn Nghệ là ai chứ, xuất thân hèn mọn như vậy, ta đường đường là quý tộc mà đi cầu cạnh hắn sao, đó là chuyện không thể nào.

Vì thế, ban đầu không có ai nguyện ý đi cầu cạnh Hàn Nghệ. Dân An cục có năm lãnh đạo. Vi Đãi Giới còn đang trên đường hồi kinh, muốn cầu cũng không cầu được. Lý Tư Văn thì đã xin nghỉ bệnh. Lý Tích thì mọi người đều biết là người không màng thế sự, đi cũng như không. Vậy thì chỉ còn lại Trưởng Tôn Diên và Trình Xử Lượng. Cầu Trưởng Tôn Diên thì không bằng đi cầu Trưởng Tôn Vô Kỵ cho rồi, dù sao cũng là ông cháu. Nhưng Trưởng Tôn Vô Kỵ là lão cáo già, ông ta biết mục đích của hoàng thượng. Chuyện này ông ta cũng không muốn can dự, đóng cửa không tiếp khách.

Trưởng Tôn Diên trực tiếp trốn khỏi nhà, trốn vào nhà ông nội đọc sách. Y biết rằng phụ thân hay lấy việc giúp người làm điều tốt, không có sở trường từ chối người khác, không tin cậy được. Vẫn phải dựa vào Trưởng Tôn Vô Kỵ chống đỡ.


Vậy thì chỉ còn lại Trình Xử Lượng rồi.

Phủ phò mã.

Trình Xử Lượng cũng là Phò mã gia, hơn nữa cũng là một phò mã gia khá nổi tiếng. Bởi vì lúc y cưới Thanh Hà công chúa, Thanh Hà công chúa mới mười tuổi, quả thực không biết là lúc động phòng nên làm thế nào!

Trong phòng khách rộng lớn, một đại hán nằm vắt ngang trên ván, thân mặc áo đơn sơ, mở rộng ra lộ ra lồng ngực rậm rạp. Một mảnh vải trắng quấn trên đầu, bên cạnh có một chiếc lò nhỏ, tiếng củi trong lò cháy kêu tách tách.

Người này chính là Trình Xử Lượng.


"Phò mã gia, phò mã gia, người của Tần gia ở ngoài cửa cầu kiến."

Một tên quản gia trung niên bước nhanh vào.

"Thằng nhãi ngươi cố ý làm lão tử tức chết phải không. Lão tử không phải đã dặn dò ngươi rồi sao. Không gặp! Không gặp!" Trình Xử Lượng kéo chiếc khăn trên đầu xướng, vung cánh tay lớn lên, cực kỳ khó chịu nói.

Quản gia kia nói: "Nhưng mà phò mã gia, Tần lão gia là huynh đệ sống chết của Lư quốc công. Hai nhà Tần Trình cũng là thế giao. Không gặp thì không tốt lắm."


Trình Xử Lượng ngồi dậy hét lên: "Gặp rồi thì có tác dụng gì, lão tử không làm chủ được. Ngươi còn chê lão tử chưa đủ mất mặt sao. Ngươi ta nói là lão tử ra ngoài tuần tra đó."

Quản gia nhìn vẻ mặt hung dữ của Trình Xử Lượng cũng không dám nói gì thêm, yếu ớt "dạ" một câu rồi đi ra ngoài.

Nhưng quản gia vừa dời đi, bỗng nghe thấy một tiếng choang vang lên. Một bình rượu rỗng bị Trình Xử Lượng ném xuống đất.

Trình Xử Lượng quát lớn: "Các ngươi đều chết hết rồi sao? Mau đem rượu cho lão tử."

Đám hạ nhân sợ hãi thất tha thất thểu chạy đi lấy rượu.


Trình Xử Lượng tức giận nói: "Mẹ kiếp, chức Tổng cảnh ti này làm thật đúng ức chế."

Đây vốn là lúc nên nổi bật, nhưng đến người cũng không thể gặp, làm cho Trình Xử Lượng tức muốn phát điên.

Một lúc lâu sau, quản gia kia lại chạy vào.

Trình Xử Lượng nhìn tên này đã thấy khó chịu, không đợi gã nói đã hét lên: "Ngươi cút ra ngoài cho lão tử."

Quản gia kia đúng là khóc không ra nước mắt, chưa thấy ai thăng quan mà thăng đến mức tính cách như vậy, kiên trì nói: "Phò mã gia, bọn Trương tướng quân ở bên ngoài cầu kiến."

Trình Xử Lượng hét lên: "Trương tướng quân nào?"

"Chính là Trương Đại An tướng quân."

"Bọn họ?"

Trình Xử Lượng hơi nhíu mày trầm ngâm, nói: "Bọn họ tới làm gì?"

Quản gia liền nói: "Bọn họ nói tướng quân có bệnh nên tới thăm hỏi."


Trình Xử Lượng gãi gãi đầu, nói: "Vậy cho bọn họ vào đi."

"Vâng."

Một lúc sau, liền thấy bốn người đàn ông bước vào.

Bốn người thi lễ với Trình Xử Lượng.

Trình Xử Lượng nói: "Các ngươi tới rất đúng lúc. Ta đang buồn bực, uống với ta mấy chén."

Một người trong đó nói: "Không phải tướng quân bị bệnh sao?"


Người này chừng 30 tuổi, thân hình tương đối cao. Chính là con trai thứ ba của khai quốc công huân Trương Công Cẩn Trương Đại An. Y và ba người kia đều là cấp dưới cũ của Trình Xử Lượng.

"Bệnh tật gì, uống rượu, uống rượu."

Trình Xử Lượng đang buồn bực. Nếu như không phải một mình nhàm chán thì đã không cho bọn họ vào.

Rất nhanh rượu đã được đưa lên.

Trương Đại An cũng là một người thích uống rượu, nhưng hôm nay dường như không có tâm trạng uống rượu, lại hỏi: "Tướng quân, lúc nãy ta nhìn thấy người của Tần gia. Bọn họ còn hỏi bọn ta là tướng quân đi tuần sát ở đâu."

Trình Xử Lượng nói: "Đừng nhắc tới việc này nữa. Không nhìn thấy ta đang buồn bực sao!"

Lại có một người nói: "Tướng quân phiền muộn vì chuyện của Dân An cục à?"

Trình Xử Lượng đặt chén rượu lên bàn, không vui nói: "Ta thấy các ngươi hôm nay không phải đến để thăm ta."

Trương Đại An nói: "Tướng quân, bọn ta cũng không muốn gây thêm phiền phức cho tướng quân. Nhưng các huynh đệ đều hết sức bất mãn."


Trình Xử Lượng kinh ngạc nói: "Bọn họ có gì mà bất mãn?"

Trương Đại An nói: "Bọn ta vừa vào cấm vệ là đi theo tướng quân. Tướng quân hiện giờ thăng quan rồi liền không màng đến sống chết của huynh đệ nữa. Như vậy thật không quá phúc hậu rồi."

Trình Xử Lượng khó chịu nói: "Trương Đại An, ngươi như vậy là có ý gì? Lão tử không màng đến sống chết của huynh đệ lúc nào?"

Trương Đại An nói: "Hiện giờ có rất nhiều huynh đệ vẫn còn muốn tiếp tục đi theo tướng quân. Tướng quân hiện giờ làm Tổng cảnh ti, cho các huynh đệ một vài danh ngạch cũng không quá đáng chứ."

Dân An cục cạnh tranh nhỏ, phúc lợi cao, hơn nữa còn an toàn, tiếp xúc với dân chúng không giống tiếp xúc với quân địch. Trong quân cũng có không ít người muốn vào Dân An cục.

"Hóa ra các ngươi cũng là vì việc này mà tới. Sớm biết vậy ta đã không cho các ngươi vào rồi."

Trình Xử Lượng vỗ bàn một cái, tức giận nói: "Chuyện này các ngươi chưa nghe nói sao? Việc chọn người không do ta quản. Bệ hạ đã giao toàn quyền cho cái tên mở thanh lâu kia rồi. Ta cũng muốn cho các huynh đệ, nhưng vấn đề là ta không có quyền."


Trương Đại An liền nói: "Ai thăng quan mà không mang theo mấy người tâm phúc rheo bên cạnh. Đây chính là quy định, tướng quân cũng mang mấy người theo, bệ hạ cũng không thể nói gì."

Trình Xử Lượng liếc nhìn mấy người, há miệng thở dốc, đột nhiên thở dài nói: "Trình Xử Lượng ta là người thế nào các ngươi còn không biết sao? Nếu như có thể đưa tới thì còn cần các ngươi tới đây hỏi sao. Quan hệ giữa Tần gia và Trình gia như thế nào không ai không biết. Nhưng ta đến người nhà bọn họ còn không dám gặp. Chuyện này bệ hạ đã nói rõ là toàn quyền giao cho tên tiểu tử Hàn Nghệ đó. Hơn nữa cha ta cũng dặn dò rồi, đừng nên suy nghĩ về chuyện này, càng không thể đi tìm bệ hạ. Hiện giờ trong lòng ta còn uất ức hơn các ngươi nữa."

Trương Đại An nghe vậy buồn bực không nói.


Một thanh niên trẻ tuổi tướng mạo thanh tú nói: "Tướng quân buồn bực, chúng ta đều hiểu. Nhưng chuyện này theo ý của ta có khả năng xuất hiện chuyển biến."

Người này là cháu của khai quốc công thân Chu Thiệu Phạm, Chu Quý Đồng. Đời đời đều nhậm chức ở thập lục quân. Phụ thân y cũng là phò mã, mẫu thân chính là người hết sức có danh tiếng, Lâm Xuyên công chúa.

Trình Xử Lượng nói: "Lời này của ngươi có ý gì?"

Chu Quý Đồng liền nói: "Bệ hạ hết sức xem trọng Dân An cục. Không chỉ có thể trực tiếp thăng lên tể tướng, đồng thời còn sắc phong danh hiệu cảnh sát hoàng gia. Vì thế đám quý tộc mới tranh nhau vỡ đầu để đưa con cháu của mình vào Dân An cục. Nhưng chỉ tiêu chỉ có 50 người, căn bản là không đủ dùng. Hàn Nghệ cho dù chọn thế nào cũng sẽ đắc tội với nhiều người. Đại thần trong triều sẽ tố cáo Hàn Nghệ. Ta thấy chuyện này rất khó kết thúc, đến lúc đó bệ hạ nhất định sẽ cho tướng quân ra mặt. Tướng quân có thể lấy đó làm lý do chọn người trong quân, như vậy sẽ không đắc tội với ai nữa."

Trình Xử Lượng nghe vậy trầm ngâm một lát, nói: "Vậy ngươi nói xem ta nên làm thế nào?"

Chu Quý Đồng nói: "Tướng quân nằm bệnh ở nhà. Sau đó để đám có chiến công trong quân đi tìm Hàn Nghệ. Người càng nhiều hắn càng khó làm."


Trình Xử Lượng cau mày nói: "Nhưng ta nghe phụ thân nói. Bệ hạ rất xem trọng chuyện này. Nếu chẳng may Hàn Nghệ bên đó sinh ra nhiễu loạn. Thiên uy khó đoán a."

Trương Đại An liền nói: "Tướng quân, người còn lo lắng những thứ này làm gì? Dù sao bệ hạ cũng kêu người đừng quản. Chuyện này có trách thì cũng không thể trách được tướng quân."

Trình Xử Lượng nghĩ đi nghĩ lại, sau đó vỗ bàn nói: "Được! Làm theo các ngươi nói đi."

Hậu viện Phượng Phi Lâu.

"Tiểu Béo, ngươi sẽ làm được!"


"Tiểu Béo, chúng ta ủng hộ ngươi."

"A . . ."

Chỉ thấy Hùng Đệ bắt hai tay lên xà đơn, mặt đỏ lên, dùng sức kéo lên trên, nhưng mà không lên được.

Bọn Hàn Nghệ, Tiểu Dã, Đỗ Tổ Hoa nhìn vậy đều lo, đứng bên cạnh cổ vũ Tiểu Béo.

"Ai da!"

Cuối cùng, Tiểu Béo cũng rơi bịch xuống đất, thở dốc nói: "Không được, không được. Xà đơn này khó quá, đệ không lên được, thực sự là không lên được."

Chỉ thấy hôm nay hậu viện ở Phượng Phi Lâu có thêm rất nhiều dụng cụ tập luyện, như xà đơn, xà kép, còn có cả cầu cân bằng nữa.

Xà đơn này Tiểu Dã tập rất dễ dàng. Dù sao thì nó là người có thể bay trên cây. Hàn Nghệ thì có thể dùng một tay. Hoa tử thì phải dùng hai tay, nhưng Tiểu Béo thì gần như không có hi vọng.

Hàn Nghệ nói: "Tiểu Béo, đệ cũng biết đó. Đệ sắp trở thành người bình phẩm mỹ thực của hai chợ. Nếu như đệ không nỗ lực giảm cân, thì đến lúc đó ăn xong có lẽ là đệ không động đậy được nữa."


Hùng Đệ lau mồ hôi nói: "Đệ thà rằng chạy bộ cũng không đi tập cái này. Đệ quả thực không tập được."

Hàn Nghệ nhìn Tiểu Béo sắp khóc thì lại không đành, hạ giọng, nói: "Từ từ tập đi! Không vội! Mỗi ngày tập mấy cái, có lẽ sẽ có một ngày có thể lên được."

Tiểu Dã nói: "Tiểu Béo đừng vội! Đệ và Hoa tử sẽ giúp huynh."

Hùng Đệ rất trọng tình cảm, thấy mọi người đều nhiệt tình như vậy, thì cũng không tiện rút lui, gật gật đầu.

Đúng lúc này, Trà Ngũ bỗng nhiên bước vào, nói: "Tiểu Nghệ ca, phủ Ngạc quốc công có người đến."

Hàn Nghệ nói: "Ngạc quốc công?"

Trà Ngũ nói: "Ngạc quốc công chính là Uất Trì lão tướng quân."

Uất Trì? Hàn Nghệ cau mày, kinh ngạc nói: "Uất Trì Kính Đức?"

Trà Ngũ gật gật đầu.

Uất Trì Kính Đức này Hàn Nghệ biết, nhân vật lớn nha, môn thần đấy. Hắn không biết lịch sử thì cũng nghe nhiều đến quen, hiếu kỳ nói: "Ông ta vẫn chưa chết à?"

Trà Ngũ "A" một tiếng.

"Dạ... chưa."

Hàn Nghệ ho nhẹ một tiếng, nói: "Không phải là Uất Trì lão tướng quân đích thân tới đấy chứ?"

Trà Ngũ lắc đầu nói: "Là quản gia của phủ Ngạc quốc công."

"Quản gia?"


Khuôn mặt Hàn Nghệ lập tức xụ xuống, miệng thì thầm hồi lâu mới nói: "Có mang theo quà tới không?"

Trà Ngũ gật đầu liên tục nói: "Có mang, có mang."

"Vậy mời ông ta vào đi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
santiclub
21 Tháng tư, 2023 13:07
Những thằng như chú chắc vừa qua nước ngoài đã đếch biết làm cái gì để sống rồi, chứ đừng nói tự dưng xuyên không vào một thời đại khác. Coi truyện main bá quá riết quen rồi, nên đòi hỏi cái gì main cũng phải biết, làm cái gì cũng dễ như ăn cám, bước ra đời đấm nhau bương chải đi rồi thấy đời nó đếch như truyện đâu.
Hieu Le
12 Tháng tư, 2023 17:20
Tình huống những chương đầu gượng ép thế, N9 có khả năng lừa đảo hàng triệu USD mà ứng biến trước tình huống xa lạ như vô trí vậy! Không đặt vấn đề hiểu rõ tình cảnh của bản thân lên trước mà cứ gào lên, ngay cả kỹ năng đọc biểu cảm của người khác cũng bị vứt! Lừa đảo này có đồng đội mang bay à?!
AutoRetart
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
zinzan
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap. Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay. Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo. Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ... Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi. Bản dịch hay
Lycanrockk
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
HaiTôm
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
basic123
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
AFCsocola
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
DodoPizza
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
DellQuen
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
highq456
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
thayboi001
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
Hieu Le
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
Thanh Son
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
Hoàng Minh
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
Hoàng Minh
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
Hieu Le
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
Le Van Phap
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
Lê Thương
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
Twed
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
khanhdeptrai95
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
MLXG2017
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
Hieu Le
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
Mạnh Mạnh
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK