Màn đêm buông xuống, cả người Tô Chỉ Tình mặc một chiếc váy đen, chuẩn bị lái xe ra ngoài hóng gió một lát.
Tâm trạng của cô không được tốt cho lắm, cô muốn đi ra ngoài để hóng gió, sẵn tưởng niệm một chút về đoạn tình cảm còn chưa bắt đầu của mình.
Trong đêm, Tô Chỉ Tình lái chiếc Ferrari đang rong ruổi trên đường, trong lòng bàn tay phải của cô có hai tấm bùa hộ mệnh mua lại từ tay Lâm Uyên.
Cô định vứt bỏ hai tấm bùa hộ mệnh này khi lái xe với tốc độ nhanh nhất, sau đó xóa WeChat và thông tin liên lạc của Lâm Uyên, hoàn toàn quên đi con người này!
Nhưng khi chiếc Ferrari của cô đi qua một khúc cua, cảnh tượng trước mắt đã khiến toàn thân Tô Chỉ Tình hoảng sợ đến mức mặt không còn một giọt máu.
Cô nhanh chóng đạp phanh xe, định giảm tốc độ, nhưng lại kinh hoàng phát hiện tốc độ của xe không hề thay đổi!
Tô Chỉ Tình hốt hoảng đạp phanh xe, thậm chí còn kéo cả phanh tay nhưng hoàn toàn vô ích, hệ thống phanh xe đã sớm bị người ta phá hỏng hoàn toàn!
Tô Chỉ Tình không phải là một tay đua xe chuyên nghiệp, với tốc độ như vậy chắc chắn cô không thể vượt qua khúc cua ngoằn ngoèo này được, xe trực tiếp lao thẳng ra khỏi đường đi, tông xuyên qua dải phân cách, sau đó một tiếng ầm lớn vang lên, xe đâm thẳng vào một cái cây.
Chỉ nghe được một tiếng ầm thật lớn, cùng với một âm thanh thét chói tai, chiếc Ferrari của Tô Chỉ Tình bị hỏng trong nháy mắt.
Mà cùng lúc đó, Tô Chỉ Tình cảm giác được, lòng bàn tay của mình hơi nóng lên.
Một giây tiếp theo, tấm bùa hộ mệnh trong lòng bàn tay cô lập tức phát ra ánh sáng vàng rực rỡ.
Ánh sáng vàng bao trùm toàn bộ cơ thể cô, mà ngay lúc này, bởi vì cú va chạm vừa nãy của xe đã ảnh hưởng đến Tô Chỉ Tình không ít.
Với tốc độ này, chiếc xe bị hỏng hoàn toàn, phần đầu xe gần như biến dạng, bình thường mà nói, Tô Chỉ Tình khó có thể sống sót.
Vậy mà lúc này cô được tấm bùa hộ mệnh bảo vệ, không hề cảm nhận được một chút đau đớn nào.
Tô Chỉ Tình lâm vào bối rối, bối rối như lần bị Lâm Uyên cưỡng hôn, qua một lúc lâu sau, cuối cùng cô cũng tháo dây an toàn trên người ra, từ từ bước xuống xe..
Sau khi xuống xe, Tô Chỉ Tình nhìn từ trên xuống dưới, phát hiện trên người mình không hề có một vết thương nào!
Tiếp theo, Tô Tình Chỉ lại mở lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay vốn dĩ có hai tấm bùa hộ mệnh.
Lúc này, một tấm bùa hộ mệnh đã biến thành tro bụi biến mất một cách khó hiểu, trong khi một tấm bùa hộ mệnh còn lại vẫn còn nguyên vẹn.
Trong nháy mắt, hai mắt Tô Chỉ Tình sáng lên: “Thì ra lời anh ấy nói là thật! Anh ấy không hề lừa mình!”
Vốn dĩ cô còn muốn tưởng niệm tình yêu mơ hồ đã chết của mình, nhưng không ngờ tới, tình yêu của cô đã sống lại!
Một cú va chạm với tốc độ mạnh như vậy, thì việc cô phải chết là hết sức bình thường, nhưng nhờ có tấm bùa hộ mệnh đó đã giúp cô bình yên vô sự!
Hai tấm bùa hộ mệnh như vậy mà Lâm Uyên chỉ lấy cô có hai trăm vạn? Nhiều sao? Quên hai trăm vạn đi, cho dù là hai triệu cũng không nhiều chút nào!
Nếu là những người giàu khác kêu họ bỏ ra hàng trăm, hàng chục triệu để mua một tấm bùa hộ mệnh như vậy, họ cũng sẽ cực kỳ tình nguyện, bởi vì tính mạng chỉ có một!
Vừa rồi cô còn cho là Lâm Uyên đã coi cô thành máy rút tiền, dùng hai lá bùa màu vàng này để lừa cô hai trăm vạn, nghĩ lại mới thấy mình đúng là quá đáng quá mà!
Bây giờ trong lòng cô vô cùng cảm động, điềm xấu lần này xem như đã an toàn vượt qua…
Tô Chỉ Tình nhờ vào bùa hộ mệnh mà thoát chết trong gang tấc, nhưng Lâm Uyên bên này cũng gặp phiền phức giống vậy.
Lúc này cũng đã không còn sớm, sau khi Lâm Uyên rời khỏi đồn cảnh sát, anh lập tức trở về khách sạn chuẩn bị nghỉ ngơi để buổi chiều đi xem nhà.
Nhưng trong nháy mắt, lúc anh mở cửa ra, một con dao găm sắc nhọn đã chém ngang cổ Lâm Uyên.
Cơ thể Lâm Uyên hơi lùi lại về phía sau để tránh đòn tấn công bất ngờ, sau đó bắt lấy cổ tay đối phương, dùng một lực nhẹ đánh xuống.
Một âm thanh răng rắc vang lên, cổ tay của người tập kích ngay lập tức bị Lâm Uyên bẻ gãy, con dao găm cũng không kịp nắm chắc đã rơi xuống.
Lâm Uyên đang định tiếp tục ra tay thì có một giọng nói vang lên: “Không được nhúc nhích!”
Lâm Uyên theo giọng nói ngẩng đầu nhìn lên, thấy trong phòng khách sạn còn có một người đàn ông đeo mặt nạ, trên tay cầm một cái nỏ cơ khí nhắm thẳng vào Lâm Uyên.
Loại mũi tên nỏ này là một vũ khí bị kiểm soát ở Đại Hạ, lực sát thương cực lớn, nên bị cấm sở hữu cá nhân.
Mà bên cạnh người đàn ông đó cũng còn có hai người khác đeo mặt nạ, hiển nhiên những người này là cùng một nhóm.
Mà ngoài những người này ra còn có một cô gái dáng người mảnh khảnh đang nằm trên chiếc giường Lâm Uyên ngủ.
Toàn thân cô ta đều bị trói bằng dây thừng, cách trói cũng khá chuyên nghiệp, thật sự có thể so sánh với màn cosplay chuyên nghiệp.
Lâm Uyên nhìn đám người trước mắt có chút kinh ngạc, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, những người này tới đây chắc hẳn để đối phó với anh nhỉ? Nhưng vì sao mà còn trói một cô gái khác lại? Cái cách trói này cũng quá gợi tình rồi đi.
Lúc này, người đàn ông bị Lâm Uyên bẻ gãy cổ tay lùi lại phía sau vài bước, oán giận nói: “Tôi đã nói rồi, chúng ta cũng đã trói thiên kim của Cố Tử Hào lại, cần gì vài ba trái dưa cà này chứ*?"
*Vài ba trái dưa quả cà: ví với những chuyện nhỏ nhặt.
Mỗi một tên trong đám người này đều là những kẻ liều mạng, mà mỗi một tên trong số sát thủ ở đây cũng không phải chỉ dừng lại ở một mạng người, có thể nói thật sự bọn họ là những người cực kỳ hung ác.
Nhà họ Tô trả năm triệu để mua một cái mạng của Lâm Uyên, đám người liều mạng này sau khi nhận được tiền cũng ngay lập tức đến Giang Thành, chuẩn bị ra tay.
Chẳng qua trong quá trình này lại xảy ra một chuyện vui không ngờ tới.
Bọn họ thế mà lại tình cờ gặp Cố Linh Nhi, thiên kim của Cố Tử Hào, người giàu nhất Giang Thành.
Cố Linh Nhi là con gái duy nhất của Cố Tử Hào, cầm trên tay sợ vỡ, ngậm vào miệng sợ tan, toàn thân trên dưới chỗ nào cũng được cưng chiều.
Bởi vì cô ta vẫn còn đang học đại học, phần lớn thời gian đều ở trong trường, cộng thêm việc an ninh ở Giang Thành vẫn luôn rất tốt, Cố Linh Nhi chưa từng xảy ra chuyện gì, nên Cố Tử Hào cũng buông lỏng việc cho người bảo vệ con gái.
Lần này vì là cuối tuần nên Cố Tử Hào kêu vệ sĩ lái xe đến đón con gái và đưa cô ta về nhà.
Mà Cố Tử Hào thân là người giàu nhất Giang Thành, xe của ông ta là Rolls-Royce Cullinan, biển số xe là Yến A, cũng được nhiều người biết đến.
Khi nhóm những kẻ liều mạng này nhìn thấy chiếc xe của đối phương, bọn họ lập tức động lòng, vốn dĩ là những kẻ liều mạng, cho nên đều hiểu sâu sắc một đạo lý, phú quý hiểm trung cầu*!
*Phú quý hiểm trung cầu: truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo.
Vì vậy, bọn họ đã ra tay tại chỗ, lợi dụng chiếc nỏ đã chuẩn bị sẵn bắn xuyên lốp chiếc Rolls-Royce khiến chiếc xe mất khống chế ngay tại chỗ.
Sau đó, tên vệ sĩ lái xe bị bắn chết ngay tại hiện trường, còn Cố Linh Nhi cũng trực tiếp bị bắt đi.
Bình thường mà nói, nếu con gái của nhà giàu nhất Giang Thành bị bắt cóc, việc tiếp theo phải làm là lập tức trốn sâu vào núi rừng, sau đó đòi tiền chuộc mới đúng.
Chỉ là bọn sát thủ này hình như không có đầu óc, rõ ràng Cố Linh Nhi trong tay chúng có giá trị ngàn vàng, số tiền chuộc ít nhất cũng có thể là mấy chục triệu, nhưng bọn chúng cứ khăng khăng phải nói đến đạo đức nghề nghiệp, thế nào cũng phải hoàn thành cho xong chuyện đã nhận rồi mới tính đến chuyện khác.
Lúc này, tên lão đại đang cầm nỏ nói: “Chúng ta làm nghề này nhất định phải tuân theo quy tắc của nghề này, lấy tiền của người ta, thì phải trừ tai họa cho người ta!”
Tên lão đại này lập tức nhấn cò, trong chốc lát, một mũi tên hợp kim bắn về phía Lâm Uyên.
Trên giường, Cố Linh Nhi bị trói với thủ pháp chuyên nghiệp cũng kinh hãi nhìn cảnh tượng này.
Những người này thân thủ vô cùng chuyên nghiệp, lòng dạ ác độc, vậy thì cơ hội sống sót của cô ta cũng sẽ…
Mũi tên nỏ trong vài giây đã bay tới trước mặt Lâm Uyên, nhưng rất nhanh sau đó, Lâm Uyên đã giơ tay lên, đưa ra trước.
Đột nhiên, mũi tên đang phóng tới với tốc độ đáng kinh ngạc lại bị Lâm Uyên nắm chặt trong tay!
Tên bắt cóc đang cầm nỏ nhìn thấy một màn này, trực tiếp ngơ ngác: “Chuyện này sao có thể?”
Phải biết, nỏ trong tay hắn ta là hàng cao cấp, tốc độ ban đầu của mũi tên đạt tới một trăm mét mỗi giây.