Tuy rằng Lâm Uyên không có xe, nhưng đã có bằng lái xe từ khi học đại học, hơn nữa đây cũng là xe số tự động nên khi lái chắc cũng không có gì khó khăn, cộng thêm các loại chức năng phụ trên xe nên khi Lâm Uyên lái cũng rất thoải mái.
40 phút sau, Lâm Uyên đi vào khách sạn Lân Hào, đây là một khách sạn tầm trung đến cao cấp, chi phí bình quân phải trả chắc cũng không thấp.
Sau khi Lâm Uyên dừng xe, đi thang máy lên lầu, trong lòng thoáng qua chút mất mát. Anh thấy thật đáng tiếc, không có ai nhìn xe của anh…
Cuối cùng Lâm Uyên cũng tới phòng được đặt trước, vừa vào cửa, giọng nói của Chu Băng đã vang lên: "Lâm Uyên tới rồi hả, mau tới đây ngồi!"
Trong phòng, đại khái hai phần ba là nam, nữ chỉ có một phần ba, sói thì nhiều mà thịt thì ít.
Mà Lâm Uyên cũng chú ý đến Tiền Dũng, trông rất là nổi bật. Anh ta ăn mặc bảnh bao, đeo kính gọng vàng và có một chiếc đồng hồ trị giá hơn một trăm nghìn nhân dân tệ, trông như một người trẻ tuổi, đầy triển vọng và thành đạt.
Chỉ tiếc, Lâm Uyên vừa thấy Tiền Dũng, đã nghĩ đến những gì Trần Cương nói về việc làm tình với mẹ người này, trong chốc lát, những khí chất trên người Tiền Dũng như hoàn toàn biến mất, trông cũng chỉ đến thế mà thôi…
Mà lúc này, ánh mắt Tiền Dũng cũng dừng ở trên người Lâm Uyên, trong mắt anh ta hiện lên một tia khinh thường và trào phúng.
Mấy người Tiền Dũng và Lâm Uyên thêm cả Trần Cương vẫn luôn không hợp nhau vì họ không ở chung một phòng ký túc xá.
Năm nhất, trong lớp bình chọn ban cán bộ, Trần Cương và Tiền Dũng vừa hay tranh cử vị trí lớp trưởng với nhau.
Khi đó mọi người chưa quen biết, nên khi bỏ phiếu chắc chắn sẽ bỏ cho những người trong ký túc xá của mình, mỗi ký túc xá đưa ra 8 phiếu, nhưng khi đó Trần Cương lại cao ráo, đẹp trai và đô con. Một số cô gái thấy vậy nên bầu cho Trần Cương, vì vậy anh ta đã trở thành lớp trưởng và Tiền Dũng là lớp phó.
Mà sau này, khi Trần Cương và Tiền Dũng nảy sinh mâu thuẫn, ai cũng có anh em ở cùng ký túc xá chống lưng, vậy nên ra sức giương cung bạt kiếm. Kể từ đó, quan hệ giữa hai phòng ký túc càng trở nên kém hơn.
Vốn dĩ Tiền Dũng nhìn Lâm Uyên vài lần là do anh có quan hệ với Tô Chính Sơn.
Nhà Tiền Dũng làm đồ gia dụng đặt theo yêu cầu nên có rất nhiều mối quan hệ hợp tác với các công ty bất động sản khác, mà Tô Chính Sơn chính là nhà đầu tư lớn nhất của nhà họ Tiền.
Và không lâu trước đây, Tiền Dũng và Tô Chính Sơn đã cùng nhau ăn cơm, sau đó gặp được Từ Dung Dung, lúc ấy Tiền Dũng cũng sửng sốt một chút. Người này không phải là bạn gái của Lâm Uyên sao? Sao lại chạy theo Tô Chính Sơn rồi?
Sau đó, Tiền Dũng tìm cơ hội trò chuyện vài câu với Từ Dung Dung, cô ả cũng nói rõ mình và Tô Chính Sơn đều không thích Lâm Uyên.
Nếu Tiền Dũng làm khó Lâm Uyên một chút, thì khi có các hạng mục chắc chắn công ty bất động sản Chính Sơn sẽ nghĩ tới anh ta trước!
Loại chuyện tốt này sao Tiền Dũng có thể từ chối cho nổi? Anh ta luôn gây rắc rối với Lâm Uyên và những người trong ký túc xá của anh, bây giờ, nếu anh ta "chỉnh" Lâm Uyên thì không chỉ trút giận được mà còn có được mối quan hệ hòa hợp hơn với công ty bất động sản Chính Sơn. Một hòn đá trúng hai con chim thì tại sao lại không làm?
Thật ra chuyện này cũng là do Tô Chính Sơn muốn thử kiểm tra, trước đó Tô Đính đã sắp xếp người lấy mạng Lâm Uyên.
Tô Chính Sơn vốn tưởng rằng Lâm Uyên phải chết là chuyện không thể nghi ngờ. Kết quả thì sao? Lâm Uyên ngay cả một sợi lông, sợi tóc cũng không bị thương, mà còn tranh thủ lúc ông ta và Từ Dung Dung vừa đăng ảnh chụp thân mật trên vòng bạn bè, thì Lâm Uyên và Tô Chỉ Tình cũng bắt chước đăng một tấm thân mật khác, còn tuyên bố muốn kết hôn cùng lúc với họ.
Cái này khiến cho Tô Chính Sơn có chút kiêng kị đối với Lâm Uyên, chẳng lẽ tên nhãi này đang cố giấu tài năng sao?
Bởi vậy, Tô Chính Sơn mới nghĩ đến việc để Tiền Dũng thay mình ra tay một lần, thử xem Lâm Uyên là người như thế nào.