• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Chỉ Tình gật đầu: "Khi tôi tầm mười tuổi thì biết được bố mình có người đàn bà khác ở bên ngoài, ông ấy thường xuyên cãi nhau với mẹ tôi. Mà người nhà họ Tô vẫn luôn đứng về phe của bố tôi, họ vẫn luôn nói rằng sai lầm của ông ấy là điều mà mọi người đàn ông đều sẽ phạm phải. Từ đó về sau quan hệ của hai bố con tôi trở nên xấu hơn, sau này mẹ tôi vì buồn phiền mà qua đời, quan hệ của chúng tôi đã kém lại càng kém hơn nữa."

Lâm Uyên cười nói: "Bố cô cũng biết chơi bời trăng hoa quá, hơn năm mươi tuổi rồi vẫn không chịu ở yên."

Tô Chỉ Tình đang muốn nói cái gì đó, thì bỗng nhiên trên Zalo của cô có một tin mới.

Cô mở ra xem, là một tấm ảnh chụp chung của Tô Chính Sơn và Từ Dung Dung, đồng thời còn tuyên bố mùng tám tháng sau hai người sẽ kết hôn.

Tô Chỉ Tình thấy thế thì nói: "Lâm Uyên, anh còn có Zalo của Từ Dung Dung đúng không?"

Lâm Uyên giải thích: "Chắc là chưa xóa, sao vậy?"

"Anh mau nhìn Zalo của cô ta đi."

Lâm Uyên mở Zalo ra xem, quả nhiên Từ Dung Dung cũng đăng một tấm ảnh chụp thân mật của cô ả và Tô Chính Sơn, hơn nữa còn tuyên bố ngày cưới là ngày mùng tám tháng sau.

Mà lúc này, di động Lâm Uyên rung lên, nhận được một tin nhắn Zalo.

Lâm Uyên vừa nhìn thì lại thấy là do Từ Dung Dung gửi tới, anh mở tin nhắn bằng giọng nói đó lên: "Lâm Uyên, mùng tám tháng sau, tôi và Chính Sơn sẽ kết hôn. Đến lúc đó, tôi chính là bà chủ của tập đoàn Chính Sơn, mà anh thì cũng chỉ là một kẻ nghèo kiết xác với hai bàn tay trắng mà thôi! Đá anh, tôi không hề hối hận một chút nào cả!"

Lâm Uyên nhíu mày, trong mắt cũng lộ ra vẻ tức giận.

Việc Từ Dung Dung lừa mất căn nhà của Lâm Uyên, thì dù sao anh cũng đã khiến em trai và bố mẹ của cô ả phải trả giá đắt, nên Lâm Uyên cũng coi như đã giải quyết xong.

Thế mà giờ đây cô ả lại còn dám chủ động khiêu khích anh, thật sự cho rằng Lâm Uyên này không biết phát cáu à?

Tô Chỉ Tình nói: "Tức giận lắm à? Nếu không thì chúng ta cũng đăng vòng bạn bè đi! Nếu Từ Dung Dung biết tôi và anh kết hôn với nhau, chắc chắn sẽ không bình tĩnh được như bây giờ đâu!"

Lâm Uyên thẳng thắn đồng ý: "Được!"

Sau đó, Lâm Uyên và Tô Chỉ Tình dựa sát vào nhau, chuẩn bị chụp một bức ảnh chung.

Trên người Tô Chỉ Tình có hương thơm xử nữ nhàn nhạt, ngửi vô cùng thoải mái, Lâm Uyên không nhịn được hít sâu một hơi.

Tô Chỉ Tình cũng hơi đỏ mặt, đúng lúc này, Lâm Uyên ấn nút chụp.

Trong ống kính, Tô Chỉ Tình kéo tay Lâm Uyên, tựa vào vai anh.

Cô hơi nghiêng mặt, đôi mắt lóng lánh ánh nước nhìn gò má của Lâm Uyên, sắc mặt hồng hào khỏe mạnh.

Tấm ảnh này chụp vô cùng tốt, hai người ngồi cạnh nhau, tựa như một đôi kim đồng ngọc nữ, vừa nhìn đã có thể nhận thấy đây là trời sinh một cặp để dành cho nhau.

Tô Chỉ Tình cũng không cố ý chỉnh sửa ảnh làm gì, nhan sắc của cô và Lâm Uyên đều tương đối cao, bức ảnh này trông đã rất tự nhiên và đẹp, nếu chỉnh thì lại trông hơi giả.

Sau đó, Lâm Uyên và Tô Chỉ Tình liền cùng nhau đăng tấm ảnh này lên vòng bạn bè, hơn nữa tuyên bố mùng tám tháng sau hai người sẽ kết hôn.

Lâm Uyên vừa mới đăng vào vòng bạn bè thì mẹ anh Trương Nguyệt Mai đã gọi tới: "Con trai, nhanh như vậy mà con đã có bạn gái mới rồi sao? Tháng sau kết hôn hả? Sao không nói với mẹ một tiếng nào hết vậy?"

Lâm Uyên cũng giải thích: "Mẹ, bọn con vừa gặp đã yêu, vẫn chưa kịp nói với mẹ."

Trương Nguyệt Mai nói: "Nhưng như vậy cũng quá nhanh rồi đó? Tháng sau kết hôn rồi à? Chuyện sính lễ đã bàn bạc như thế nào rồi? Trước đó Từ Dung Dung còn đòi hai trăm năm mươi ngàn tiền sính lễ, mà cô ta so với cô gái này thì cũng chẳng khác gì gà rừng so với phượng hoàng cả! Thế này thì tiền sính lễ có nhiều lắm không con? Nhà chúng ta không biết có gom đủ không đây!"

Trương Nguyện Mai đối với cô gái này vô cùng hài lòng, dù sao trong tấm ảnh kia thì dáng người và ngoại hình của Tô Chỉ Tình vô cùng tuyệt vời.

Nhất là dáng người kia, trước nhô sau vểnh, không chỉ mông vểnh dễ sinh con mà ngực to cũng sẽ không để cho đứa bé đói bụng.

Nhưng cô gái xinh đẹp như vậy, làm sao mà có thể yêu cầu thấp được? Từ Dung Dung cũng đã đòi hai trăm năm mươi tám ngàn rồi, thì chắc cô gái này cũng phải đòi hơn mấy trăm ngàn nhỉ? Nhưng đáng tiếc rằng sau khi trong nhà mua một căn hộ cho Lâm Uyên ở Giang Thành xong thì hiện giờ đã không còn tiền sính lễ nữa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK