• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Uyên lập tức búng trán Lâm Duyệt: “Em nói tầm bậy tầm bạ cái gì đó? Anh trai em cũng không phải là tên cặn bã!”

Lâm Duyệt buồn bực nói: “Nhưng tại sao chứ? Căn hộ này, ít nhất cũng phải hai ba trăm triệu tệ nhỉ? Chị dâu cứ vậy mà sang tên cho anh sao?”

Trong lòng Lâm Uyên hiểu rất rõ, lý do vì sao Tô Chỉ Tình làm như vậy, thứ nhất, có lẽ là vì cảm kích chuyện bùa hộ mệnh.

Bùa hộ mệnh trên người Tô Chỉ Tình đã thiếu đi một tấm, cô đương nhiên biết rõ, hai tấm bùa hộ mệnh đó có hiệu quả thần kỳ đến mức nào, hai trăm nghìn tệ không phải là giá trị chân chính của tấm bùa hộ mệnh, bởi vậy cô mới đưa lại một căn hộ để bồi thường.

Thứ hai, là vì Từ Dung Dung và Tô Chính Sơn, quả thật là cũng muốn làm chuyện xấu, giúp cho kẻ địch của Tô Chính Sơn và Từ Dung Dung có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Nhưng chuyện này Lâm Uyên không tiện giải thích với em gái, anh chỉ có thể nói: “Chắc hẳn là do em ấy quá yêu anh nhỉ? Sức hấp dẫn của anh trai em quá lớn, sắp không khống chế được nữa rồi.”

Lâm Duyệt lập tức nói: “Không được, em phải nói với mẹ chuyện này ngay lập tức, để mẹ dạy dỗ anh một trận, ngàn vạn lần không thể để anh làm một tên cặn bã lừa tiền lừa tình người khác được!”

Sau đó, Lâm Duyệt không nói nhiều lời liền móc điện thoại ra, mở Zalo, gửi qua một tin nhắn bằng giọng nói rất dài, còn chụp thêm thủ tục sang tên và giấy chứng nhận đăng ký bất động sản để gửi đi.

Năm phút sau, chuông điện thoại Lâm Uyên vang lên, người gọi điện đến không phải Trương Nguyệt Mai mà là bố của Lâm Uyên, Lâm Hậu Đức.

“Con trai, chuyện em gái con nói có phải là sự thật không? Con dâu nhà họ Lâm chúng ta, không chỉ không cần sính lễ mà còn sang tên cho con một căn hộ sao?”

Lâm Uyên nói thẳng: “Về cơ bản thì đúng là vậy.”

Lâm Hậu Đức bỗng nói: “Con trai à, con không phải là muốn ở rể cho nhà người ta đâu nhỉ?”

Lâm Uyên giải thích: “Không phải vậy đâu ạ, hai đứa con là kết hôn bình thường, nam cưới nữ gả!”

“Nhưng rốt cuộc là sao vậy? Bố con năm nay đã gần năm mươi tuổi rồi, vẫn không thể hiểu được đây này!”

Lâm Uyên chỉ có thể nói: “Bọn con đây là tình yêu đích thực, điều kiện trong nhà của Chỉ Tình không tệ, đưa một căn nhà thì cũng bình thường thôi mà? Sao phải kinh ngạc đến như vậy cơ chứ?”

Lâm Hậu Đức im lặng một lát mới nói: “Cô gái tốt như vậy không dễ tìm, con trai con phải đối tốt với người ta, nhất định đừng bao giờ ra ngoài đường làm chuyện gì bậy bạ.”

“Con biết rồi mà bố!”

Sau đó, cuộc gọi kết thúc, Trương Nguyệt Mai lập tức dò hỏi: “Chồng à, con trai có phải muốn tới cửa nhà người ta làm con rể không?”

Lâm Hậu Đức lắc đầu nói: “Không phải, chỉ là kết hôn bình thường thôi, xem ra cô gái này đã quyết một lòng với con trai nhà chúng ta rồi, nếu không thì cũng sẽ không thiếu lý trí như vậy!”

Trương Nguyệt Mai cũng nói: “Đúng vậy, nhà người ta một cắc tiền sính lễ cũng không cần, còn tặng lại căn hộ mấy triệu tệ, thông gia tương lai này, tôi nghĩ rằng sẽ có nhiều người ganh tị lắm đây!”

“Ganh tị thì ganh tị chứ! Thông gia như vậy không phải lớn mạnh hơn gấp trăm lần nhà họ Từ kia sao?”

Trương Nguyệt Mai nói ngay: “Sai làm sao được! Chỗ nào cũng mạnh hơn người nhà họ Từ nhiều!”

Bên trong căn hộ lớn, Lâm Duyệt tò mò mà xem qua căn hộ này, sau khi chọn xong một căn phòng ngủ thì nói với Lâm Uyên: “Anh, kỳ nghỉ hè này, em nên tìm việc làm thêm như thế nào đây?”

Lâm Uyên nghĩ thử rồi nói: “Cái này thì có rất nhiều, hiện tại em đang học lớp mười một, thành tích cũng rất tốt, có thể dạy kèm cho học sinh cấp hai, cũng có thể đến cửa hàng tiện lợi làm thêm, hoặc là đi phát tờ rơi linh tinh gì đó, đều có thể hết!”

Lâm Duyệt nhíu mày nói: “Em không đi dạy thêm đâu, chi bằng em đi phát tờ rơi nhé!”

Lâm Uyên sửng sốt: “Tại sao chứ? Giờ đang là mùa hè, phát tờ rơi là công việc cực nhọc, tiền lương cũng rất bình thường, nếu là dạy thêm, thì sẽ tốt hơn nhiều mà?”

Lâm Duyệt giải thích: “Trước kỳ nghỉ đông, bạn học của em đi dạy thêm cho học sinh cấp hai, kết quả cái thằng nhóc học sinh cấp hai đó học không lo học mà chỉ lo quấy rối bạn em, còn chụp lén dưới váy bạn ấy! Tuy là đã báo cảnh sát, nhưng vì tên đó chỉ mới mười lăm tuổi nên chỉ bị mắng một trận thôi, quá bực mình luôn ấy! Em thà đi ra đường phát tờ rơi còn hơn!”

Lâm Uyên lập tức nói: “Vậy thì không đi dạy thêm nữa, phát tờ rơi cũng hơi vất vả, đừng để tiền còn chưa kiếm được mà đã bị cảm nắng! Anh giúp em hỏi thăm thử xem sao.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK