Mà không thể chối cãi được rằng, người chị dâu không cần sính lễ này đã làm gánh nặng trong nhà giảm đi rất nhiều, vì thế Lâm Duyệt rất có cảm tình với Tô Chỉ Tình.
Sau đó, ba người đi đến chiếc Audi A8 trước mặt rồi cùng nhau lên xe.
Đây không phải chiếc xe mà Tô Chỉ Tình hay đi, bình thường cô lái một chiếc Ferrari, sau khi chiếc đó bị hỏng thì đã rất nhanh chóng mua một chiếc mới.
Nhưng mà lần này là đi đón người nên chiếc xe thể thao mui trần hai cửa hai chỗ ngồi có mui cứng của cô lại không thích hợp lắm, may rằng trong gara có một chiếc A8, là quà sinh nhật mà mẹ cô tặng lúc hai mươi tuổi, không gian bên trong cũng đủ rộng
Lúc Lâm Duyệt nhìn thấy chiếc xe này, vẻ mặt đã hơi thay đổi, xe này chắc là không rẻ đâu nhỉ? Chẳng lẽ chị dâu tương lai của mình còn là một bạch phú mỹ sao?
Hai mươi phút sau, xe chạy đến một căn hộ lớn ở khu Thế Kỷ Hào Đình, Lâm Duyệt lại lần nữa trợn tròn mắt: “Anh, ôi mẹ ơi, anh mua nhà rộng hơn tám mươi mét vuông đó à? Đây con mẹ nó thật sự là hơn tám mươi mét vuông đó hả?”
Căn hộ lớn này có diện tích rất lớn, hướng ánh sáng rất tốt, trang trí xa hoa, rất giống mấy căn biệt thự cao cấp trong mấy vở kịch đô thị hiện đại, anh trai em ấy, giờ có tiền như vậy sao?
Lâm Uyên giải thích: “Căn hộ trước kia anh đã bán rồi, đổi thành căn này.”
“Chỉ là anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Nhà này chắc đắt lắm đúng không?”
Lâm Uyên nói: “Chuyện này, chị dâu của em góp vào không ít công sức.”
Lâm Duyệt gật đầu suy nghĩ gì đó: “Thì ra là như vậy, cảm ơn chị dâu!”
Tô Chỉ Tình nói: “Không cần khách sáo như vậy, công ty chị có chút việc cần xử lý, xong việc thì chị sẽ quay lại, hai anh em đã lâu không gặp rồi, cứ thoải mái trò chuyện đi!”
“Được rồi, vậy em đi thong thả!”
Lâm Duyện cũng nói theo: “Chị dâu đi đường cẩn thận!”
Tô Chỉ Tình vẫy tay, sau đó đi ra ngoài, Lâm Duyệt ở lại thấp giọng hỏi: “Anh à, căn hộ này, có phải là do chị dâu em đứng tên không?”
Lâm Uyên nhìn em gái mình rồi nói: “Sao bỗng dưng lại hỏi như vậy?”
Lâm Duyệt giải thích nói: “Em như này không phải là đang lo lắng thay anh sao? Anh đã bán căn nhà lúc trước rồi mua căn nhà này, nếu nhà này do chị dâu em đứng tên, vậy lỡ sau này hai người li hôn, vậy căn nhà này có phải cũng không liên quan gì tới anh hay không?
Lâm Uyên nghe xong cũng không cảm thấy cách nghĩ của em gái mình giống kẻ đầu cơ, mà còn cảm thấy có hơi xót xa khi hoàn cảnh nhà họ Lâm quá bình thường khiến đứa nhỏ phải trưởng thành sớm.
Vì thế, trước kia Lâm Duyệt còn nghĩ tới việc bỏ học để đi làm thêm giúp đỡ gia đình, hiện tại nhắc đến nhà ở, việc em ấy nghĩ đến đầu tiên lại là vấn đề lợi ích của anh trai.
Anh xoa đầu Lâm Duyệt rồi nói: “Anh không phải bỏ tiền khi mua căn nhà này.”
“Vậy sao? Vậy phòng này do chị dâu em đứng tên cũng đúng.”
Lâm Duyệt vừa mới dứt câu thì tiếng gõ cửa vang lên, Lâm Uyên đứng dậy mở cửa, là nữ trợ lý của Tô Chỉ Tình.
Cô ấy đưa một túi tài liệu cho Lâm Uyên rồi nói: “Chào anh Lâm, thủ tục sang tên của căn hộ này đã xong, đây là giấy chứng nhận đăng ký bất động sản, mời anh nhận lấy!”
Lâm Uyên nghe xong, nhận lấy túi tài liệu rồi nói: “Phiền cô rồi, trợ lý Trần.”
“Anh Lâm khách sáo rồi!”
Trợ lý xoay người rời đi, Lâm Duyệt ở lại nhanh chóng lấy túi tài liệu trong tay Lâm Uyên qua, bên trong là thủ tục sang tên của căn hộ, còn có giấy đăng ký chứng nhận bất động sản.
Trên đó viết rất rõ ràng, căn hộ này hai trăm năm mươi tám mét vuông, Tô Chỉ Tình đứng tên, sang tên cho Lâm Uyên.
Lâm Duyệt lập tức trợn mắt há hốc mồm: “Anh! Căn hộ này anh chẳng góp một cắc nào, vậy mà chị dâu vẫn sang tên cho anh kìa?”
Lâm Uyên buông tay: “Như em thấy đó.”
Lâm Duyệt nhìn Lâm Uyên từ đầu đến chân: “Anh, anh không phải tên cặn bã lừa tiền lừa tình như trong truyện đâu ha? Anh nói lời đường mật gì mà xoay chị dâu em quay cuồng thế?”