Nhà họ Tô, Tô Chỉ Tình cả người nguyên vẹn xuất hiện trước mặt Tô Chính Sơn, Tô Chính Sơn giả vờ: “Chỉ Tình, nghe nói con bị tai nạn xe? Chuyện này là sao vậy?”
Tô Chỉ Tình giải thích: “Xe của con bị mất phanh, chắc chắn là các chú các bác đã động tay động chân, họ chướng mắt con!”
Tô Chỉ Tình nắm giữ ba mươi phần trăm cổ phần của Bất động sản Chính Sơn, hiển nhiên các anh em họ của Tô Chỉ Tình luôn muốn chiếm lấy số cổ phần này làm của riêng.
Tất nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của Tô Chỉ Tình, cô không biết Tô Chính Sơn còn có một đứa con riêng ở bên ngoài, cho nên ngay cả bố ruột trước mắt cũng muốn cô chết!
Tô Chính Sơn có vẻ rất tức giận: “Những người này thật là quá đáng! Con là con gái duy nhất của bố! Chuyện này bọn họ không xong với bố đâu! Đúng rồi, Chỉ Tình, phanh xe con hỏng, sao bây giờ con vẫn bình an vô sự thế?”
Chuyện bùa hộ mệnh xuất hiện, quả thật khó mà tin được.
Vì vậy, Tô Chỉ Tình nói: “Chuyện này hơi phức tạp, sau này con sẽ nói cho bố nghe. Con nghe nói bố đã gửi thiệp mời cho người thân và bạn bè rồi? Bố định kết hôn với Từ Dung Dung vào ngày tám tháng sau à?”
Tô Chính Sơn nhìn Tô Chỉ Tình nói: “Chỉ Tình, bố và Dung Dung là yêu nhau thật lòng!”
Tô Chỉ Tình đột nhiên cười lớn: “Yêu nhau thật lòng ư? Yêu bố lớn tuổi? Hay yêu cái bụng bia của bố? Con nghĩ cô ả đó yêu tiền thì đúng hơn!”
“Ngoài kia còn có nhiều người giàu hơn bố, sao cô ấy lại không yêu tiền của họ đi? Chẳng phải vì cô ấy yêu bố nên mới yêu luôn tiền của bố hay sao?”
Tô Chỉ Tình nghe những lời này không khỏi tức giận: “Bố, con không phải con nít ba tuổi, lời nói nhảm của bố không thuyết phục được con đâu!”
Giọng điệu Tô Chính Sơn cũng trở nên cứng ngắc: “Bố không cần thuyết phục con! Cũng không cần phải nghe lời con! Pháp luật nào của Đại Hạ quy định bố cưới vợ thì nhất định phải được con gái đồng ý chứ?”
Tô Chỉ Tình càng thêm tức giận nói: “Đúng, bố cưới Từ Dung Dung, quả thật không cần con đồng ý, vậy đồng nghĩa với việc con muốn lấy Lâm Uyên, cũng không cần hỏi ý kiến của bố! Hai bố con chúng ta ngày tám tháng sau cùng nhau tổ chức lễ cưới!”
Tô Chính Sơn nghe đến hai chữ Lâm Uyên, trong lòng thầm nghĩ: “Con gái của bố à, con thật may mắn thoát được một kiếp. Còn về phía Lâm Uyên, ông cụ đã sắp xếp vài tên liều mạng, hiện tại có lẽ cậu ta đã là một thi thể, thối rữa hôi hám ở một góc nào đó rồi? Làm sao con lấy cậu ta được nữa?”
Nghĩ một lát Tô Chính Sơn lại nói: “Chỉ cần cậu ta đồng ý, ngày tám tháng sau cùng nhau tổ chức lễ cưới bố cũng không có ý kiến.”
Trong mắt Tô Chính Sơn, Lâm Uyên đã là một thi thể, ông ta còn có ý kiến gì nữa?
Ông ta không nghĩ rằng Lâm Uyên lại có thể may mắn như Tô Chỉ Tình, thoát khỏi sự tấn công của bọn sát thủ!
Tô Chỉ Tình nhìn bố cô thật sâu, không nói thêm lời nào, quay người rời đi, bố cô đã không sợ xấu hổ thì cô càng không sợ!
Đến lúc đó, mọi người ở Giang Thành sẽ biết con rể Tô Chính Sơn là bạn trai cũ của vợ hai ông ta, đến lúc đó xem mặt Tô Chính Sơn giấu đi đâu!
Sau đó, Tô Chỉ Tình lấy điện thoại di động mới mua gọi cho Lâm Uyên.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, Lâm Uyên nói: “Chị Tô, tìm tôi có chuyện gì không?”
Tô Chỉ Tình nói thẳng: “Lâm Uyên, chúng ta gặp nhau đi.”
Lâm Uyên nhìn trời nói: “Thế cùng nhau ăn thịt nướng được không?”
Bây giờ đã hơn chín giờ, gió mát thổi qua, là lúc các quán thịt nướng đông nhất, vừa ra ngoài, các quán thịt nướng dọc đường đều đã đông kín khách, nhìn vô cùng náo nhiệt.
“Được thôi, chỗ anh nhé!”
Hai mươi phút sau, hai người đến một quán thịt nướng gần trường đại học Giang Thành, trước đây Lâm Uyên thường đến đây cùng các anh em, nhưng đây là lần đầu anh dẫn một cô gái đến đây.
Chủ quán thịt nướng nhìn thấy anh đã ngay lập tức đến chào hỏi: “Nhóc Lâm, đi cùng bạn gái à.”
Lâm Uyên vừa định giải thích thì Tô Chỉ Tình đã nói: “Dạ, anh ấy có dẫn cô gái nào đến đây chưa ạ?”
Chủ quán thịt nướng nhanh chóng đáp: “Không có, trước đây cậu ấy chỉ dẫn anh em đến thôi”.
“Vậy thì tốt!”
Sau đó, Tô Chỉ Tình và Lâm Uyên ngồi xuống, chủ quán lặng lẽ giơ ngón cái ra hiệu cho Lâm Uyên.
Dù sao cô "bạn gái" này của Lâm Uyên đúng là rất đẹp, dáng người tuyệt vời, ngay cả chủ quán thịt nướng cũng phải ngưỡng mộ anh vì có thể chinh phục được người đẹp xuất chúng như vậy!
Sau khi hai người ngồi vào chỗ, Tô Chỉ Tình nói: “Lâm Uyên, anh cứ gọi món anh thích là được, tôi không ăn đâu.”
Lâm Uyên hơi sửng sốt: “Cô nhìn tôi ăn, vậy thì ngại lắm.”
Tô Chỉ Tình giải thích: “Không sao đâu, tôi phải giữ dáng, mập lên sẽ không đẹp.”
Lâm Uyên nghe xong, ánh mắt nhìn vào dáng người ốm yếu của Tô Chỉ Tình, nhìn thế nào cũng không thấy cô mập!
Dáng người của Tô Chỉ Tình rất gợi cảm, thịt trên người cô chỗ nào ra chỗ đó.
Bộ ngực của cô rất tuyệt vời, cặp mông săn chắc quyến rũ, vòng eo thon gọn và duyên dáng, không liên quan gì đến chuyện mập hay không mập cả.
Nghĩ một hồi Lâm Uyên mới nói: “Tôi cảm thấy dáng người của cô đã đẹp lắm rồi, thả lỏng tí cũng không sao.”
Tô Chỉ Tình vẫn kiên quyết từ chối: “Thôi bỏ đi, lần này tôi tìm anh là vì tôi có chuyện nghiêm túc cần bàn.”
“Hửm? Có chuyện gì vậy?”
Tô Chỉ Tình nhìn thẳng Lâm Uyên, nói: “Anh dám chơi lớn không?”
Lâm Uyên sửng sốt: “Chơi lớn? Ý cô là gì?”
Tô Chỉ Tình nói: “Ngày tám tháng sau, bố tôi và Từ Dung Dung tổ chức hôn lễ, bố tôi cướp bạn gái của anh, anh có giận không?”
“Trong lòng tôi cảm thấy hơi khó chịu, nhưng…”
Tô Chỉ Tình chen ngang: “Như vậy được rồi, còn lại tôi không muốn nghe, nếu anh khó chịu vậy chúng ta khiến cho bọn họ khó chịu hơn! Ngày tám tháng sau, bố tôi sẽ cưới bạn gái cũ của anh, anh sẽ cưới con gái ông ấy, bốn người chúng ta sẽ cùng nhau kết hôn! Anh có dám không?”
Tô Chỉ Tình nói xong, mặt cô hơi đỏ.
Những lời nói quang minh chính đại trên miệng cô là muốn làm cho Tô Chính Sơn tức giận, nhưng thực tế thì sao?
Lần trước Lâm Uyên hôn cô trước mặt mọi người đã khiến cho cô, một người chưa từng yêu ai, khắc cốt ghi tâm, sau lần đó cô đã rất nhiều lần mơ thấy Lâm Uyên.
Sau đó nữa, Lâm Uyên lại bán hai lá bùa hộ mệnh cho cô với giá hai trăm ngàn tệ.
Bởi vì chuyện đó mà cô hiểu lầm Lâm Uyên, không nói một lời nào đã rời đi, nhưng sau đó bùa hộ mệnh của Lâm Uyên đã cứu mạng cô vào thời điểm quan trọng!
Sự biết ơn khi thoát khỏi cái chết, cùng với cảm giác tội lỗi vì trước đó đã hiểu lầm Lâm Uyên, còn có xao động hormone do nụ hôn đó gây ra, khiến cô nhận ra rằng mình đã thích Lâm Uyên và muốn có được Lâm Uyên!
Mẹ cô qua đời, bố cô ra ngoài trêu ghẹo phụ nữ, quan hệ lăng nhăng, nhà họ Tô lại nhìn chằm chằm cô như hổ đói rình mồi, thậm chí còn phá hư phanh xe nhằm hãm hại cô.
Tô Chỉ Tình lớn lên trong một thế giới đầy cạm bẫy, nhìn bề ngoài quyến rũ gợi cảm nhưng thực chất bên trong lại rất độc lập và quyết đoán.
Nếu không phải cô có chính kiến và dũng khí của riêng mình thì nhà họ Tô đã lừa lấy cổ phần trong tay cô từ lâu rồi!
Tuy là cô thích anh, muốn lấy anh. Nhưng dù sao cô cũng là con gái, bảo cô chủ động cầu hôn? Vậy thì có hơi xấu hổ.
Vì vậy, cô đã nhanh trí tìm một lý do, làm cho Tô Chính Sơn tức giận để được kết hôn với Lâm Uyên!
Chỉ cần kết hôn, có danh nghĩa vợ chồng thì sợ gì không thể chung sống như vợ chồng được? Cô tự tin vào bản thân và càng tự tin hơn vào cơ thể và dáng người của mình!