Sau đó, Trần Cương cúp điện thoại, nói với người phụ nữ xinh đẹp trưởng thành bên cạnh: “Em yêu, hôm nay anh có buổi họp lớp, em có muốn đi cùng anh không?"
Người phụ nữ xinh đẹp này là Lạc Ngọc Quyên, mẹ ruột của Tiền Dũng, bà ta và chồng đã ly hôn nhiều năm, nên khi ở bên Trần Cương bà ta không có gì phải xấu hổ.
Nhưng Lạc Ngọc Quyên hơi lo lắng: “Em lớn tuổi thế này đi cùng có làm anh mất mặt không?”
Trần Cương võ vào mông bà ta nói: “Em nghĩ nhiều rồi, nhìn em nhiều nhất cũng khoảng ba mươi tuổi thôi, thân hình đẹp thế này, người khác hâm mộ còn không kịp nữa lài”
Lạc Ngọc Quyên nghe vậy lập tức nói: “Được, vậy em đi cùng anhl”
Hơn mười phút sau, trong phòng bao nơi các bạn cùng lớp đang tụ tập, Trần Cương vòng tay qua eo Lạc Ngọc Quyên bước vào phòng bao.
Vừa vào cửa, Trần Cương đã nói: “Xin lỗi các anh em, tôi đến muộn. Để tôi giới thiệu với các cậu, đây là bạn gái của tôi, Ngọc Quyên!”
Trần Cương vừa nói ra, tất cả bạn học trong phòng bao đều nhìn sang.
Có người cho rằng, mặc dù Lạc Ngọc Quyên có tuổi nhưng bà ta giữ gìn rất tốt, thân hình cũng rất đẹp, thực sự rất quyến rũI
Chu Bằng lập tức nói: “Chào chị dâu! Em là Chu Bằng!”
Lúc này, Tiền Dũng đột ngột đứng lên, nhìn chằm chằm Lạc Ngọc Quyên: “Mẹ! Sao mẹ lại yêu đương với cậu tai”
Tiền Dũng vừa dứt lời, mọi người trong phòng đều im lặng, ánh mắt đều nhìn về phía anh ta và Lạc Ngọc Quyên.
Mẹ ruột của Tiền Dũng thế mà lại là bạn gái của Trần Cương ư? Mẹ nó, dưa này cũng lớn quá rồi đấy?
Lạc Ngọc Quyên cũng ngạc nhiên: “Con trai, con là bạn cùng lớp với Cương à?”
Lúc này, ánh mắt của Tiền Dũng nhìn vào tay Trân Cương, anh ta tức giận nói: “Trần Cương, buông mẹ tao ral”
Hóa ra tay Trần Cương còn đang ôm eo Lạc Ngọc Quyên, kẻ thù của anh ta đang ôm mẹ ruột của mình, Tiền Dũng có thể bình tĩnh được mới lạt
Lạc Ngọc Quyên nghe vậy tức giận nói: “Con trai, tại sao con lại nói chuyện với chú Trần con như thế? Không biết lớn nhỏ gì hết!”
Trần Cương an ủi: “Ngọc Quyên, em đừng chấp với trẻ con, Tiền Dũng cậu cũng đừng tức giận, từ nay chúng ta chuyện nào ra chuyện đó, tôi gọi cậu là anh, cậu gọi tôi là bố!”
Tiền Dũng nghe xong lập tức tức giận nói: “Chó chết, ông đây liều mạng với mày!”
Anh ta hung hăng lao về phía Trần Cương, tay cầm một chai rượu trắng muốn liều mạng với cậu ta.
Đáng tiếc, Lạc Ngọc Quyên tiến lên tát một cái vào mặt Tiền Dũng: “Đủ rồi! Có phải con muốn đánh mẹ luôn đúng không?”
Tiền Dũng khóc, nước mắt không ngừng chảy, đối mặt với Lạc Ngọc Quyên anh ta có thể làm gì được? Tiền Dũng rất tủi thân, rất thất vọng, nhưng anh ta không thể làm gì được!
Lúc này Trần Cương tiến lên ôm lấy Lạc Ngọc Quyên nói: “Ngọc Quyên, sao lại đánh con chứ? Bây giờ con nó chưa tiếp nhận được, để con nó bình tĩnh lại đã. Chúng ta đi thôi!”
Sau đó, Trần Cương vòng tay ôm lấy Lạc Ngọc Quyên rời khỏi phòng bao, để lại Tiền Dũng khóc giống như đã mất mẹ.
Mọi người nhìn nhau rồi cẩn thận nhìn Tiền Dũng, sau một lúc lâu cũng không ai lên tiếng.
Lâm Uyên lúc này cười nói: “Từ Dung Dung là bạn gái cũ của tao, tao có thể thay bạn gái, nhưng mày có thể đổi mẹ được không?”
Tiền Dũng trừng mắt nhìn Lâm Uyên: “Lâm Uyên, mày đừng đắc ý quá sớm, sẽ có lúc mày quỳ xuống cầu xin tao!”