Sau khi quẹt thẻ đến tầng mười sáu, Lâm Uyên cũng đã nhìn thấy căn hộ rộng lớn ở tầng này.
Căn hộ rộng lớn này có diện tích lên đến hai trăm năm mươi mét vuông, có năm phòng ngủ, ba phòng khách và hai nhà vệ sinh, được trang hoàng hết sức xa hoa.
Lâm Uyên đoán chừng căn hộ này chỉ cần trang trí lại một chút thôi, giá trị cũng có thể vượt qua cả căn hộ trước kia của mình.
Phòng khách siêu lớn làm cho người ta có tầm nhìn cực kỳ thoáng đãng, vừa vào cửa đã cảm nhận được ruột gan cả người cũng mở rộng theo luôn.
Tô Chỉ Tình và Lâm Uyên ngồi trên sô pha trong phòng khách, cô nói: “Cảm thấy thế nào?”
Lâm Uyên nói thẳng: “Vô cùng hài lòng đó, nếu phải so sánh thì căn nhà trước đây của tôi trông không khác gì cái lồng chim cả.”
Tô Chỉ Tình cười nói: “Anh thích là tốt rồi! Để ăn mừng tân gia của anh, chúng ta uống một ly đi ha?”
Lâm Uyên không có lý do gì để từ chối: “Đương nhiên rồi!”
Tô Chỉ Tình chính là người bao nuôi Lâm Uyên, lúc trước đã cho Lâm Uyên bốn trăm ngàn tệ, hôm nay lại đưa cho anh một căn hộ trị giá mấy triệu tệ, người ta muốn cùng mình uống một ly, sao Lâm Uyên có thể chối từ được đây?
Sau đó, Tô Chỉ Tình mở tủ rượu ra, bên trong tủ là hàng loạt các loại rượu đắt tiền khác nhau, cô chọn một bình rượu vang đỏ cao cấp, sau đó cùng Lâm Uyên uống vài ly.
Rượu vang đỏ vào bụng, trên mặt Tô Chỉ Tình đỏ ửng, cô nhìn chằm chằm Lâm Uyên một lúc, bỗng nhiên đưa tay ra nắm lấy gò má Lâm Uyên: “Lâm Uyên này, cưng thấy chị đây có xinh đẹp không hả?”
Lâm Uyên bị hành động của cô làm cho sửng sốt, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần: “Đẹp chứ, rất đẹp nữa là đằng khác!”
Tô Chỉ Tình lại nói: “Tôi và Từ Dung Dung ai đẹp hơn?”
Lâm Uyên thẳng thắn nói: “Đương nhiên là cô đẹp hơn rồi!”
So sánh Từ Dung Dung với Tô Chỉ Tình, giá trị nhan sắc cùng dáng người đều bị Tô Chỉ Tình đè bẹp trong nháy mắt, cô ả cũng lớn hơn Tô Chỉ Tình ba bốn tuổi, căn bản chẳng có gì có thể so sánh được cả.
Tô Chỉ Tình nghe xong lời này thì không khỏi bật cười: “Trả lời chính xác! Chị đây sẽ thưởng cho cưng!”
Tô Chỉ Tình hơi cúi người xuống, hôn lên má Lâm Uyên.
Nhưng mới hôn được một nửa cô đã ngồi trở lại sô pha, sau đó tiện thể nằm xuống, dường như đã ngủ thiếp đi rồi.
Lâm Uyên thấy thế, buồn bực nói: “Uống say rồi à? Tốt xấu gì thì cô cũng phải hôn cho xong rồi hẵng ngủ chứ!”
Tô Chỉ Tình vẫn nằm yên tại chỗ không có nhúc nhích gì, ánh mắt Lâm Uyên cũng không nhịn được rơi vào trên người cô.
Dáng người của Tô Chỉ Tình có thể nói là như được trời ban cho, cho dù đang nằm, nhờ có áo ngực nâng đỡ nên kích thước vòng một của cô cũng không co lại bao nhiêu, vẫn nhấp nhô như thường.
Lâm Uyên mím môi, đứng dậy đi tới trước người Tô Chỉ Tình, sau đó vươn tay bế cô lên.
Cơ thể Tô Chỉ Tình không những mềm mại mà còn rất nhẹ, ôm cô vào lòng tựa như đang ôm nhuyễn ngọc trong lòng vậy, thật sự khiến cho người ta không có cách nào buông tay.
Sau khi ôm lấy cô, nhìn từ góc độ này có thể thấy được vòng ngực trắng như tuyết của Tô Chỉ Tình, cái khe rãnh thật sâu kia cũng trực tiếp hấp dẫn ánh mắt Lâm Uyên, làm cho người ta nóng lòng muốn vùi đầu vào, tìm tòi xem trong đó có gì.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng Lâm Uyên là một người đoan chính, cuối cùng cũng không làm ra hành động gì hết.
Anh bế Tô Chỉ Tình đi tới một phòng ngủ rồi đặt cô nằm lên giường để cô có thể ngủ một giấc thật ngon.
Sau đó Lâm Uyên cũng chọn cho mình một phòng khác để nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau lúc mặt trời vừa lên, khí tím từ đông tới*, Lâm Uyên khoanh chân ngồi thế Ngũ Tâm Hướng Thiên* tu luyện một lúc.
*Tử khí đông lai ý chỉ điềm cát tường, điều lành đến.
*Thế ngồi Ngũ Tâm Hướng Thiên là phương pháp thiền định tương đối cao cấp, cần dùng nội lực.
Sau khi tu luyện xong, Lâm Uyên cảm thấy pháp lực trong cơ thể vô cùng dồi dào, hiệu suất tu hành so với lúc ở khách sạn cao hơn rất nhiều.
Lâm Uyên đoán có thể là vì trạng thái của mình bây giờ và lúc ở khách sạn khác nhau nên hiệu suất cũng khác nhau.