Mục lục
Nam Thần Nhà Tôi - Dương Yến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 586: ANH KHÔNG CÓ CÁCH NÀO NHÌN CÔ VÀO TÙ

Triệu Dịch Hân không có ân oán với Tống Tịnh Hòa, vì sao lại ra tay với cô ta?

Nghĩ đến Triệu Dịch Hân và trợ lý Tư ở cùng nhau, Triệu Dịch Hân có thể lợi dụng chức vị của trợ lý Tư, nắm được bí mật của Phương thị, lại nghĩ đến, lần đó Hứa Cung Diễn nói, trong bộ phận giám đốc điều hành của Phương thị có người của Kỷ Gia Trí, Phương Tinh Nghị khẽ nheo mắt.

Đúng rồi, có người có năng lực như vậy giúp đỡ, Kỷ Gia Trí cho dù không ở thành phố Nam, nhưng vẫn có thể hoàn thành được rất nhiều việc.

“Tinh Nghị?” Thấy Phương Tinh Nghị mãi không mở miệng, Bà Ngự không kìm được, lên tiếng: “Có cần tôi tìm người bắt cô ta không?”

“Trước tiên không cần, tôi có một vài việc cần làm rõ đã.” Nếu chuyện của thành phố Li Giang trước đây, thậm chí cả chuyện Dương Yến vào đồn cảnh sát đều do một tay Triệu Dịch Hân sắp đặt, vậy thì Phương Tinh Nghị không thể dễ dàng bỏ qua cho người phụ nữ đó được.

Anh còn phải làm rõ một chuyện, cô ta vẫn đang mai phục ở Phương thị không rời, rốt cuộc là đang âm mưu làm điều gì?

Phương Tinh Nghị đưa điện thoại cho bà Ngự, nói với bà ta: “Chuyện này, bà đừng nói với bất kỳ ai, cũng coi như hôm nay chưa gặp tôi, nếu cô ta tìm bà, bà hãy cố gắng thận trọng với cô ta, đừng rút dây động rừng.”

Bà Ngự gật đầu: “Tôi biết rồi, Tinh Nghị, vậy Văn Đình… sao rồi?”

“Tôi cũng không biết.” Phương Tinh Nghị nhìn đồng hồ đeo tay, đứng dậy: “Tôi còn phải đến công ty, nên không thể tiễn bà.”

Bà Ngự gọi anh: “Tôi muốn nhìn thử tên nhóc đó, muốn nói với nó hai câu thôi, được không?”

Phương Tinh Nghị không trả lời, xoay người sải bước rời đi.

Bà Ngự nhìn bóng lưng của anh, trong mắt đầy vẻ thất vọng và hối hận, bà ta biết bản thân mình đã làm sai, hại con trai và vợ nó hôn mê, bây giờ rơi vào bước đường này, không thể trách ai khác được.

Khoảng thời gian này không chỉ có mình Phương Tinh Nghị bận rộn, mà ngay cả trợ lý Tư cũng bận không ngóc đầu lên được.

Nội gián phá hủy kế hoạch C của Phương thị và Quốc tế Hải Nguyên đến giờ vẫn chưa tìm ra, Phương Tinh Nghị đã không hài lòng, nay lại chồng chất thêm bao việc, anh ta đương nhiên phải lao lực quá độ.

Anh ta rất hi vọng sớm ngày tìm được Dương Yến.

Nếu không thì với trạng thái trong khoảng thời gian này của Phương Tinh Nghị, sẽ dồn ép anh ta muốn từ chức mất.

Hôm nay là sinh nhật của Triệu Dịch Hân, trợ lý Tư muốn chúc mừng cô ta, cho nên đã viện cớ nói với cô ta rằng mình rất bận, nhưng lại tan làm sớm, đi mua bánh sinh nhật và quà, định đợi cô ta trở về sẽ tặng cô ta một bất ngờ.

Thời gian chọn bánh và quà nhanh hơn so với dự tính của trợ lý Tư, khi trở về nhà, mới có năm giờ.

Anh ta đặt bánh sinh nhật vào trong tủ lạnh, sau khi chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn, bắt đầu trang trí phòng khách.

Vừa khéo khi làm xong, mồ hôi đầy đầu, thư ký Đàm gọi điện thoại đến, cần hai phần tài liệu từ anh ta.

Trợ lý Tư vội vàng chạy vào phòng lấy laptop, nhưng phát hiện laptop hết pin, hóa ra cục sạc bị hỏng cho nên tối qua sạc không vào điện, anh ta lại không hề chú ý.

Trợ lý Tư tiện tay lấy máy tính của Triệu Dịch Hân, định đợi cô ta trở về sẽ nói một tiếng.

Máy tính có mật khẩu, anh ta nhập thử mật khẩu số điện thoại của Triệu Dịch Hân.

Vừa thử thì mở được ngay.

Máy tính vừa được mở khóa, Messenger tự động đăng nhập.

Ngay khi trợ lý Tư sắp thoát Messenger, anh ta lại không cẩn thận ấn mở tin nhắn chưa đọc. Vừa muốn tắt đi, anh ta lại nhìn thấy mấy chữ : “Bác Nội Nhĩ đã chết”, tay bỗng nhiên dừng lại, nhìn vào khung chat.

Anh ta nhìn thấy Triệu Dịch Hân đang nói chuyện với một người bạn có nick Messenger là S, cũng may Hứa Cung Diễn đã nghe theo những lời cô ta nói, dẫn Dương Yến rời khỏi thành phố Nam, cho nên mọi chuyện mới diễn ra thuận lợi như vậy. Nhìn thấy vậy, trợ lý Tư sững sờ.

Là Triệu Dịch Hân xui khiến Hứa Cung Diễn, cho nên Hứa Cung Diễn mới đưa Dương Yến rời khỏi thành phố Nam?

Trợ lý Tư biết lục Messenger của người khác là không đúng, nhưng anh ta không muốn tin Triệu Dịch Hân sẽ làm ra chuyện như vậy, cho nên anh ta kéo tiếp lên trên để xem những tin nhắn phía trước, anh ta muốn xem thử trong đó có phải là có hiểu nhầm gì hay không.

Kết quả kéo đến lịch sử tin nhắn có thể nhìn thấy, nhìn xuống dưới, từ thái độ nói chuyện của đối phương và sự giao phó của Triệu Dịch Hân, trợ lý Tư có thể đoán ra được đối phương là Kỷ Gia Trí. Triệu Dịch Hân chính là gián điệp mà anh ta cài vào trong Phương thị.

Không chỉ như vậy, Triệu Dịch Hân còn là người đứng đằng sau giúp đỡ Gia Na, là Triệu Dịch Hân sai người bắt cóc Lâm Thanh Dung, làm mù mắt của cô ta, nhưng Lâm Thanh Dung đã chạy thoát được.

Lâm Thanh Dung biết chuyện cậu mợ chết, không phải là do Gia Na làm, Triệu Dịch Hân sắp xếp người gọi điện thoại đến.

Cũng là Triệu Dịch Hân đã liên hệ với La Tử Úy, để La Tử Úy mang nước hoa gửi cho công ty Bạch Lộc, bày kế hoạch cho cô ta, để cô ta khống cáo Dương Yến có ý đồ mưu sát phụ nữ có thai nhưng không thành, để khiến cho Dương Yến bị vào đồn cảnh sát.

Thậm chí Dương Yến suýt chút nữa bị giết tại đồn cảnh sát, đều là do Triệu Dịch Hân tìm người làm ra.

“Trời ơi…” Lịch sử trò chuyện đáng sợ này dường như khiến cho toàn bộ thế giới của trợ lý Tư bị sụp đổ.

Anh ta không có cách nào tin một người phụ nữ đáng yêu, dịu dàng như Triệu Dịch Hân, tâm địa lại có thể độc ác, tàn nhẫn đến như vậy.

Dương Yến thì không nói làm gì nhưng Lâm Thanh Dung và cô không thù không oán, vì sao cô phải giúp Kỷ Gia Trí, vì sao phải khiến cho Lâm Thanh Dung bị mù?

Bàn tay nắm chặt chuột máy tính của trợ Lý Tư trở nên run rẩy, không thể nào bình tĩnh lại được.

Anh ta muốn nhìn thử xem ngoài những thứ này, Triệu Dịch Hân còn làm ra những chuyện gì nữa, cho nên mở tài liệu ra.

Nhìn thấy vài tài liệu đã mất hiệu lực, tiêu đề của các tài liệu đó là “Kế hoạch Thanh Diệp”, “Kế hoạch hợp tác giữa Quốc tế Hải Nguyên và Phương thị”, còn có các tài liệu thương mại khác liên quan đến Phương thị.

Trợ lý Tư khổ sở điều tra lâu như vậy lại không ngờ nội gián chính là người ngày đêm đầu gối, tay ấp với mình.

Anh ta chính là tòng phạm gián tiếp.

Trợ lý Tư nắm tóc ngồi xuống, ngây ngốc cứ ngồi đó hồi lâu.

Nghĩ đến những tài liệu đó chính mình đã để vào trong máy tính, nghĩ đến nửa đêm khi mình đang ngủ, Triệu Dịch Hân lục máy tính của mình, rồi nói những thứ đó cho Kỷ Gia Trí.

Ăn cắp bí mật thương mại là tội chết, cô có thể làm ra những chuyện như vậy thật sao? Anh có phải là một quân cờ trong tay cô hay không?

Nếu không phải nhờ vào lịch sử trò chuyện của Messenger, thì anh mãi mãi sẽ không biết chuyện này.

Đột nhiên, trợ lý Tư loáng thoáng nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa.

Anh vội vàng tắt máy tính của Triệu Dịch Hân, đặt trở lại phòng ngủ, sau đó anh đi trở lại phòng khách ngồi xuống, cửa ngay sau đó được mở ra.

“Anh làm ư?” Triệu Dịch Hân nhìn thấy phòng khách được trang trí bởi hoa và dải lụa màu, thì ngỡ ngàng, sau đó mỉm cười hỏi: “Trang trí phòng khách đẹp như vậy làm gì cơ chứ? Hôm nay là ngày lễ gì ư?”

Nhìn thấy cô ta, trợ lý Tư nghĩ đến lịch sử Messenger vừa rồi, tâm trạng rất nặng nề.

Sợ bị Triệu Dịch Hân nhìn ra đầu mối, anh ta miễn cưỡng nở một nụ cười: “Em quên rồi sao? Hôm nay là sinh nhật em.”

“Đã nhiều năm không tổ chức sinh nhật, em gần như quên luôn rồi.”

Triệu Dịch Hân thay giày, đi vào phòng khách, ôm lấy trợ lý Tư, hôn anh ta một cái: “Không ngờ anh gạt em rằng mình bận rộn, là vì muốn về nhà sớm để tổ chức sinh nhật cho em, em cảm ơn anh nhiều lắm.”

Trợ lý Tư chuyển động yết hầu: “Không sao, em thích là được.”

“Em đương nhiên thích rồi, anh trang trí đẹp lắm.” Triệu Dịch Hân lại hôn anh ta một cái nữa, sau đó phát hiện máy tính trên bàn trà: “Có phải anh vẫn còn chuyện chưa làm xong hay không?”

“Cục sạc máy tính bị hỏng rồi, không sao, ngày mai anh đến công ty làm nốt cũng được.” Trợ lý Tư gập máy tính lại, rồi nói: “Anh đi nấu cơm.”

“Vâng.” Triệu Dịch Hân buông tay ra, cười nhẹ: “Đợi ăn cơm xong, em cũng tặng cho anh một bất ngờ.”

Trong khi nấu cơm, trợ lý Tư vẫn luôn lo lắng, bồn chồn, không yên, cứ nghĩ đến lịch sử trò chuyện đó.

Anh ở cùng với Triệu Dịch Hân lâu như vậy, ít nhiều cũng có cảm tình với cô ta, nếu anh vạch trần cô ta, Triệu Dịch Hân chắc chắn sẽ phải ngồi tù, nhưng anh không có cách nào nhìn cô ta vào tù.

Nghĩ rất lâu, trợ lý Tư vẫn đau khổ không quyết tâm được.

Coi như chưa xem qua lịch sử trò chuyện đó, tìm cơ hội chia tay với Triệu Dịch Hân, đưa cô ta ra nước ngoài, những chuyện khác, anh ta sẽ tìm cách giải quyết.

Trợ lý Tư làm một bàn ăn rất phong phú, còn mở một bình rượu vang.

Sau khi ăn xong, anh ta lấy bánh kem từ trong tủ lạnh ra chúc mừng sinh nhật Triệu Dịch Hân, cuối cùng lấy quà ra tặng cho cô ta.

Sau khi Triệu Dịch Hân bóc gói quà ra, phát hiện bên trong là chiếc túi xách số lượng có hạn mà mình vô cùng yêu thích, trên mặt cô ta lộ ra ý cười, tiến lại gần trợ lý Tư hôn anh ta một cái.

Cô ta thu lại món quà, sau đó nói với trợ lý Tư: “Anh nhắm mắt lại đi, đứng ở đây đợi em.”

“Được.”

Trợ lý Tư nhắm mắt lại, đợi cô ta.

Sau khi nghe Triệu Dịch Hân nói có thể mở mắt, anh ta vừa mở mắt ra nhìn thấy Triệu Dịch Hân đưa đến một chiếc que thử thai.

Bên trên que thử thai hiện rõ một vạch đậm, một vạch nhạt.

Triệu Dịch Hân nhìn dáng vẻ sững sờ của trợ lý Tư, cô ta cười cười nói: “Em có thai rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK