• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Thần độn thổ một lần xa đến mấy

trăm dặm.

Hắn dừng lại ở một khu rừng rậm trên núi, sau đó lấy pháp bảo bản đồ ra.

Hắn đang nghi ngờ thứ này bị kẻ khác động tay động chân vào, dù sao trên người hắn chỉ có thứ này là do La Tiên Tiếu cấp, cũng không phải là không thể có vấn đê.

Hắn ném vật đó xuống đất, nhưng nghĩ lại rồi lại nhặt lên.

Hắn đang muốn chôn pháp bảo bản đồ xuống đất, hơn nữa còn chôn kèm bạo phù để tạo một cái bẫy.

Lá bạo phù này có uy lực ngang với Hậu Thiên Cảnh cấp 8, cấp 9, nếu như đối phương không phát hiện thì cho dù là Hậu Thiên cảnh cấp 7 cũng phải bị trọng thương, thậm chí bị giết chết.

Sau khi làm xong tất cả mọi việc, Phương Thần vẫn còn chưa yên tâm, liền lấy ra một trận pháp ảo giác khác đặt vào trong đó.

Như vậy thì đối phương mới khó phát hiện ra cái bẫy mà hân đã bố trí.

Nói xong, hắn leo lên một cái cây lớn cách đó mấy trượng, nín thở lặng lẽ chờ đợi.

Thời gian khoảng một nén nhang trôi qua,

mấy người kia quả nhiên đã đuối kịp, chuyện này khiến cho Phương Thân càng thêm chắc chắn trên người của mình có thứ đã vạch trần vị trí của hắn.

Đám người này nhanh chóng tiếp cận nơi Phương Thần bổ trí bẫy, dần dần tiếp cận vị trí của pháp bảo ghi bản đồ.

Phương Thần hơi nheo mắt, đúng như dự đoán.

Đám người dẫn đến gần dưới sự dẫn dắt của Hậu Thiên cảnh cấp 6, hắn ta buông linh châu trong tay xuống, nhìn bốn phía rồi lại nhìn xuống chân mình.

Miệng hắn hơi nhếch lên, cười lạnh nói: “Trốn ở dưới lòng đất sao?”

Trước đây Phương Thần đã từng dùng độn địa phù cho nên hắn ta cũng theo bản năng cho rằng Phương Thần đang ấn náu dưới lòng đất.

Hắn ta nhìn những người khác, dường như đang truyền âm cái gì đó.

Những người khác cũng đều gật đầu, sau đó năm người lặng lẽ tụ tập linh lực, hóa thành thần thông.

“Tấn côngỊ”, tu sĩ cấp 6 nổi giận gầm lên một tiếng! Sau đó năm người cũng đồng loạt công kích!

Ầm!

Uy lực thần thông của năm người vô cùng lớn, trong nháy mắt đã khoét ra trên mặt đất một cái hố cực sâu, ước chừng sâu đến mười trượng!

Năm người nở nụ cười dữ tợn! Dựa theo định vị thì vị trí của Phưong Thần chỉ vào khoảng năm trượng dưới lòng đất! Dưới sự liên hợp tấn công của năm người thì chắc chắn hắn sẽ chết mất xác!

“Hửm?”

Bọn họ vô thức nhìn xuống dưới, lại phát hiện bên trong hố có kim quang nhàn nhạt lóe ra.

Điều này khiến bọn họ tò mò thò đầu ra quan sát, mà sau khi sương khói tán đi, bọn họ liền thâỳ rõ thứ bên dưới, ngay lập tức liền biến sắc!

“Không hay rồi! Bên dưới là một lá bùa công kích!”

Lúc năm người phản ứng thì đã không còn cơ hội né tránh nữa!

Ầm!

Một tiếng nổ cực kỳ dữ dội vang lên! Toàn bộ mặt đất rung chuyển kịch liệt! Đại thụ lắc lư điên cuồng! Lá cây rơi rụng như bão tuyết!

Ba người có tu vi yếu nhất trong năm người đã trở tay không kịp, lập tức bị đánh thành thịt nát!

Chỉ có tu sĩ cấp 6 và tu sĩ cấp 5 còn sống vì có cảnh giới cao, nhưng họ cũng bị thương nặng, tu sĩ cấp 5 còn bị thổi bay nửa cơ thế, kêu rên không ngừng!

Mặc dù tình trạng của tu sĩ cấp 6 có tốt hơn nhưng hắn ta vẫn liên tục phun máu, cảm thấy như các cơ quan nội tạng đã bị dịch chuyến!

Trong khi hắn ta còn chưa kịp hoàn hồn thì đã cảm nhận được một luồng sát ý khóa chặt mình!

Hắn biến sắc, quay đầu nhìn lại!

Hắn ta thấy Phương Thần đang nhanh chóng xuyên qua đám lá, trên tay cầm Hắc Minh Kiếm, bộc phát ma khí quỷ dị xông về phía mình!

“Thứ chó tạp chủng nhà ngươi dám đặt bẫy bọn ta!”

Tuy rằng tu sĩ cấp 6 đã bị trọng thương, không thể thi triển ra thực lực áp chế cấp 3, cấp 4, nhưng đối với một kẻ cấp 1 như Phương Thần thì vẫn có thể ra tay dễ dàng!

Hắn ta triệu hồi ra bảo kiếm của mình, lập tức xông lên nghênh chiến!

Phương Thần thi triển Ma Kiếm quyết sắc bén! Kiếm pháp hung mãnh sắc bén trong nháy mắt va chạm với tu sĩ cấp 6!

Hắn phải nhanh chóng giải quyết cường giả

cấp 6 này! Sau đó tiếp tục giải quyết nốt tên cấp 5 đang rên rỉ kia rồi rời khỏi đây!

Lúc này hắn đã có thể cảm giác được tiếng nổ lớn ở nơi này đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, rất nhanh sẽ có thêm người tới đây.

Nhưng dù sao đối thủ của hắn cũng là tu sĩ cấp 6, cho dù đã trọng thương thì Ma Kiếm quyết của Phương Thần cũng không thể giết được hắn ta một cách nhanh chóng.

Ầm

Song phương giao chiến, trong nháy mắt đã va chạm nhau kịch liệt trong mười hiệp.

Nhưng song phương lại đánh ra một cục diện không phân cao thấp, tình huống vô cùng khó khăn.

Tu sĩ cấp 6 rất kinh ngạc về khả năng chiến đấu của Phương Thần, không ngờ sức chiến đấu của Phương Thần lại mạnh đến thế!

Nhưng hắn ta vẫn cười lạnh nói: “Ngươi có thể ngang tài ngang sức cùng ta thì thế nào? Rất nhanh những người khác liền sẽ đuối tới đây! Đến lúc đó ngươi chắc chân phải chết!”

Sắc mặt Phương Thần bình tĩnh, hắn cũng biết rõ điểm này.

Mà tu sĩ cấp 6 vẫn tiếp tục giễu cợt nói: “Thật không biết một tên chó tạp chủng như

ngươi dựa vào cái gì mà cũng dám đối nghịch với La gia, ngươi thực sự nghĩ mình có Mạnh sư tỷ che chở thì sẽ không thể xảy ra bất trắc hay sao? Ngươi mà chết ở trong này thì ngay cả Mạnh sư tỷ cũng không có biện pháp gì đối phó với La gia”.

“Đương nhiên, nếu như bây giờ ngươi quỳ gối trước mặt ta ba quỳ chín lạy thì ta cũng có thế cân nhắc tha cho ngươi một mạng”.

“Nếu không, chờ những người khác đều đuổi tới đây thì nhất định bọn ta sẽ lột da ngươi!”

Hắn ta muổn dùng những lời này gây ảnh hưởng đến tâm tình của Phương Thần, khiến cho hắn lộ ra sơ hở.

Phương Thần cũng đoán ra được âm mưu của đối phương, khóe miệng liền hơi nhếch lên: “Ngang tài ngang sức với ta sao, ngươi cũng tự tin quá đó!”

“Ha!”

Tu sĩ cấp 6 chế nhạo nói: “Sao? Ngươi cho rằng ngươi có thế giết được ta sao? Tên chó tạp chủng nhà ngươi nghĩ mình có bản lĩnh đó sao?”

“Vậy thì cứ chờ xem!”

Thần sắc của Phương Thần trong nháy mắt trở nên lạnh như băng, ngay sau đó sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện một chữ! Đó chính là Kiếm Tự Đạo Văn!

Trong khoảnh khắc tu sĩ cấp 6 nhìn thấy nó thì hắn ta liền ngây ngấn!

Sau đó hắn mở to hai mắt, điên cuồng hét lên: “Đạo Văn! Làm sao có thế! Tên tạp chủng nhà ngươi sao lại có được Đạo Văn!”

Nhưng Phương Thần không đế ý tới hắn, sau lưng hắn lại xuất hiện một chữ, chính là Chiến Tự Đạo Văn!

Tu sĩ cấp 6 lập tức choáng váng! Hai Đạo Văn! Phương Thần này lại thực sự có thể ngộ ra được hai đạo ván ở Hậu Thiên cảnh! Đây là chuyện chỉ có yêu nghiệt trong yêu nghiệt mới có thể làm được.

“Không thể nào! Một tên phế vật tạp chủng như ngươi sao có thế là thiên tài được! Tuyệt đối không thể!”

Hắn ta không dám chấp nhận sự thật này, hóa ra tên tạp chủng mà hắn ta luôn khinh thường lại chính là thiên tài tuyệt đỉnh!

“Bây giờ ai mới là phế vật, chắc là rất rõ ràng rồi đúng không?”, Phương Thần lạnh lùng nói.

“Cho dù ngươi ngộ ra Hai Đạo Văn thì sao! Cảnh giới của ta vẫn cao hơn! Ngươi không phải là đối thủ của ta!”, hắn ta giận dữ hét lên!

“Vậy sao?”

Khóe miệng Phương Thần hơi nhếch lên,

hắn kích phát Đạo Ván!

Kiếm Tự Đạo Văn trong nháy mắt tăng cường uy lực đường kiếm của Phương Thần!

Chiến Tự Đạo Văn thì khiến cho thực lực của Phương Thần từ Hậu Thiên cảnh cấp 1 tăng lên cấp 2!

Với Hai Đạo Văn, uy lực của Ma Kiếm quyết trong nháy mắt đã tăng lên rất nhiều! Hắn lập tức chiếm thế thượng phong!

Tu sĩ cấp 6 vốn đang bị thương, dưới sự tấn công liên tục của Phương Thần thì vết thương càng nghiêm trọng hơn! Hắn ta đã bắt đầu có dấu hiệu không thể chống đỡ nổi nữa!

Đột nhiên, hắn ta hoảng sợ.

“Đừng giết ta! Ta cũng bị ép tới đây mà thôi! Chỉ cần ngươi không giết ta thì ta có thể giúp ngươi đánh lạc hướng những người khác!”, hắn ta vội vàng nói.

Phương Thần nhìn hắn, khóe miệng hơi nhếch lên: “Được”.

Tu sĩ cấp 6 sửng sốt, không ngờ Phương Thần lại dễ thương lượng như vậy!

Nhưng ngay sau đó, hồng quang trong mắt Phương Thần chớp động! Tu sĩ cấp 6 lập tức cảm thấy đầu đau đớn!

Nhưng cơn đau chỉ tồn tại trong chốc lát! Dù

sao thức hải của tu sĩ cấp 6 cũng rất mạnh mẽ, không phải là thứ mà Phương Thần hiện tại có thể đối phó được.

Trong khoảnh khắc này Hắc Minh Kiếm của Phương Thần đã chém ra!

Nhưng tu sĩ cấp sáu cũng phản ứng rất nhanh, nhanh chóng tránh sang một bên!

Nhưng một kiếm này vẫn chém trúng đối phương, chặt đứt một tay của hắn!

Phương Thần hơi kinh hãi, đây là lần đầu tiên hắn không sử dụng được Hồn Thiên Ma Nhãn, xem ra hắn cần phải nhanh chóng nâng cấp Hồn Thiên Ma Nhãn cùng tinh thần lực của mình.

Nếu không thì khi chiến đấu với cấp 7, công kích tinh thần của hắn sẽ trở nên vô dụng.

“Hả!”

Tiếng kêu thảm thiết của tu sĩ cấp 6 vang lên! Một kiếm này của Phương Thần tuy không chém chết được hắn ta nhưng cũng đã làm cho hắn ta hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.

Hân ta cũng không có dũng khí tiếp tục đổi phó Phương Thần, cho nên liền quay đầu bỏ chạy!

Sao Phương Thần có thế để cho hân ta có cơ hội đó, trong tay hắn liền xuất hiện một thanh đoản đao, chính là Lưu Ảnh Nhận!

Sức mạnh thể chất bùng nổ! Lưu Ảnh Nhận

phóng về phía trướcỊ

Lưu Ảnh Nhận xé gió phóng tới, xuyên thẳng qua người tu sĩ cấp 6 mới vừa quay người bỏ chạy!

“Ngươi! Ngươi nhất định không được chết tử tế!”

Tu sĩ cấp 6 trừng mắt nhìn Phương Thần, dùng hết sức bình sinh nói ra lời cuối cùng!

Phương Thần thậm chí còn không thèm liếc nhìn hắn ta! Lúc này hắn đi thẳng đến chỗ tu sĩ cấp 5 đang ngã trên mặt đất và đã mất hoàn toàn khả năng chiến đấu.

“Không!”

Tu sĩ cấp 5 cầu xin tha thứ nhưng Phương Thần không hề do dự, một kiếm giết chết hắn ta!

Lập tức hắn soát người hai người, làm cho hắn không nghĩ tới chính là hai người trên người thế nhưng đều có trữ vật túi, điều này làm cho hắn vui sướng không thôi.

Hắn thu lấy túi trữ vật rồi liền chạy trốn theo hướng khác!

Hân vừa mới chạy được một đoạn ngắn thì lại có thêm bảy thân ảnh xuất hiện!

Trong đó có một người là cường giả Hậu Thiên Cảnh cấp 7, Đỗ Thiên Cường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang