• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 33: Luyện đan
Nàng ta hiểu rằng sau sự việc ngày hôm nay, rất có thể việc hợp tác của nhà nàng ta với Dịch gia sẽ chấm dứt, điều này chắc chắn sẽ gây tổn thất lớn cho Lâm gia, nhưng lại không ngờ rằng phòng đấu giá Vạn Tinh đã đưa miếng bánh ngọt lớn này cho Lâm gia bọn họ!
Nhưng nàng ta nhanh chóng hiểu ra, e là đối phương vì nể mặt của Phương Thần nên mới hợp tác với Lâm gia.
Trong giây lát, tâm trạng của nàng ta rất phức tạp.
Một tháng rưỡi trước, nàng ta đã lấy thân phận thánh nữ để uy hiếp Phương Thần đưa hôn thư ra, bây giờ gia tộc nàng ta lại nhờ Phương Thần mà trong hoạ được phúc.
“Đa tạ Lỗ trưởng lão, ta sẽ để người của gia tộc nói chuyện hợp tác với các vị.”
Sau đó nàng ta cáo từ rời đi, nhưng khi rời đi, thần sắc vẫn phức tạp như trước, cảm xúc trong lòng hỗn độn.
Phương Thần cũng không biết rằng lời cáo từ trước khi rời đi của hắn đã giúp cho gia tộc của Lâm Tuyết Nghiên một phen.
Dưới sự dẫn dắt của Nhạn Xảo Lâm, họ đã
đến tầng ba của phòng đấu giá Vạn Tỉnh.
Nơi này lại càng thêm phồn hoa, người cũng thưa thớt hơn.
Khỉ có người đi ngang qua, họ sẽ cung kính hành lê với Nhạn Xảo Lâm, nhưng lại rất tò mò về Phương Thần.
Chẳng mấy chốc, họ đã đến một nơi sâu hơn, nơi đây đều là phòng luyện đan, trong đó có rất nhiều phòng cấm, rõ ràng là chúng đang được sử dụng.
Cuối cùng Nhạn Xảo Lâm dẫn Phương Thần đi đến một phòng luyện đan, nàng ta mở cửa phòng ra, bên trong rất đơn giản.
Một chiếc lò nung và một chiếc bàn đá, còn có một số dụng cụ cần thiết cho việc luyện đan.
Nhạn Xảo Lâm mỉm cười yêu mị, nói: “Phương khách khanh, không biết phòng luyện đan này thế nào?”
Phương Thần gật đầu: ‘Vậy là rất tốt rồi, đa tạ Nhạn chưởng quỹ”
Nhạn Xảo Lâm hỏi: “Có cần đan đồng không? Nếu ngươi muốn thị nữ của ta, ta cũng có thể sắp xếp cho ngươi.”
“Nếu cần ta đích thân ở cùng, cũng vẫn
được”
Nhạn Xảo Lâm có vẻ đẹp của một người phụ nữ trưởng thành, cùng với thân hình nóng bỏng đầy đặn, đây là điều khiến một người ở độ tuổi của Phương Thần không thể cưỡng lại được.
May mà Phương Thần đã quen với thói đời, đặc biệt là sau khi được Mộng Dao huấn luyện nhiều Lân, hắn vẫn có thể giữ được bình tĩnh.
Hắn nói: “Đa tạ Nhạn chưởng quỹ, một mình ta là được rồi”
‘Vậy thật đáng tiếc” Nhạn Xảo Lâm tỏ vẻ đáng thương tiếc hận, nhưng sau đó nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ bình thường, mỉm cười nói: “Nếu đã như vậy, ta đây không quấy rầy ngươi nữa.”
Phương Thần chắp tay đáp lễ, nhìn Nhạn Xảo Lâm rời đi rồi mới bước vào phòng luyện đan.
Sau khỉ tiến vào phòng luyện đan, Phương Thần lấy hết nguyên liệu ra, cầm bút giấy trong phòng lên và bắt đầu viết.
Một lúc sau, một phương thuốc luyện đan xuất hiện.
Đây chính là đan dược mà Phương Thần muốn luyện chế, khi kết hợp với Lạc Linh Thảo, hiệu quả của nó có thể tăng lên mấy lần, nó có tên là: Lạc Thiên Đan.
Lúc này hắn vẫn còn hơi lo lắng, dù sao đây là lần đầu tiên hắn luyện đan. Hắn không biết liệu não biết mà tay không biết thì có luyện chế ra được đan dược hay không.
“Thôi vậy, con dâu xấu cũng phải gặp cha mẹ chồng, nếu thất bại thì sẽ làm lại! Dù sao tài liệu chuẩn bị cũng đủ nhiều rồi”
Hắn đốt lò luyện đan lên, bắt đầu luyện chế.
Khởi động lò, điều khiển lửa, luyện hoá dược liệu, dung hợp, hoá đan, cuối cùng đan thành!
Hắn dựa theo truyền thừa từng bước một, hiện tại hắn giống như luyện đan sư cấp sáu! Hắn luyện đan vô cùng thuần thục, không hề giống như là một tay lính mới vào nghề.
Nửa canh giờ sau, Phương Thần nhìn xem mẻ Lạc Thiên Đan mới luyện xong, trong lòng vui mừng khôn xiết: “Không ngờ lần đầu luyện chế lại thật sự thành công! Quả nhiên truyền thừa này rất tốt! Lại có cảm giác như mình đã là luyện đan sư cấp sáu vậy!”
Hắn cất đan dược đi, lập tức lấy lạì bình tĩnh: “Khôi phục lỉnh lực, tiếp tục luyện chế!”
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Phương Thần đã luyện chế ba viên Lạc Thiên Đan mà không mắc bất kỳ sai sót nào.
Phương Thần cũng dần dần quen thuộc với việc luyện đan, không còn thiếu tự tin và căng thẳng như lúc đầu nữa.
Hơn nữa hắn cũng phát hiện, luyện đan còn có thể tăng cường tinh thần lực.
Mặc dù tăng cường không nhiều, nhưng cũng có thể coi như một loại tu luyện.
Nụ cười của Phương Thần ngày càng tươi hơn, hắn nhìn đan dược trong tay, suy nghĩ một lát rồi tự nói: “ở đây rất an toàn, chi bằng cứ tu luyện ở đây đi.”
Nghĩ vậy, hắn khoanh chân ngồi trên mặt đất, điều chỉnh hơi thở cho ổn định, rồi uống một viên Lạc Linh Đan!
Lập tức một cỗ dược lực thuần tuý tiến vào trong cơ thể, nhập vào đan điền rồi lại toả đi khắp xương cốt tứ chi!
Không thể không nói, thân thể Kiếm Ma của Phương Thần cực kỳ yêu nghiệt, dược lực nhập thể, nháy mắt đã được hấp thu hết, không
hề lãng phí một chút nào!
Thực lực của Phương Thần cũng ngay lập tức tăng lên về chất đạt tới Tụ Linh tầng tám đỉnh phong!
Điều khiến người ta càng thêm kỉnh ngạc chính là vào thời điểm hấp thu dược lực, đồng thời tu luyện Lăng Lệ Ma Kiếm Quyết, thế mà lại có thể kích phát thiên đạo ma cốt, càng tu luyện càng nhanh!
Như vậy Phương Thần không cần phải lo lắng về chuyện căn cơ không vững.
Không còn nỗi lo lắng, Phương Thần không hề do dự mà lại nuốt thêm một viên Lạc Thiên Đan nữa!
Phương Thần dành năm ngày tiếp theo để tu luyện.
Khỉ hắn mở mắt ra Lân nữa, tu vi của hắn đã đạt tới Tụ Lỉnh cấp chín đỉnh phong! Chỉ còn một bước nữa là có thể đột phá đến Hậu Thiên Cảnh!
Đồng thời, Lăng Lệ Ma Kiếm Quyết của hắn cũng thành công thăng đến tầng thứ ba!
Phương Thần cảm nhận được sự tiến bộ của bản thân, hắn rất hài lòng.
Nhưng đáng tiếc hắn vẫn chưa tiến vào
trong tiểu tháp.
Xem ra muốn tiến vào trong tiểu tháp, phải chờ đến khi đột phá đến Hậu Thiên Cảnh mới tiến vào được.
Nhưng hắn cũng không vội đột phá đến Hậu Thiên Cảnh, bởi vì mang theo Vân Tiên Đan bên mình rất phiền toái, cho nên hắn vẫn đặt nó ở Phong thứ bảy, không mang theo.
“Ta đã ở đây được năm ngày, cũng nên quay về rồi.”
“Ta nhớ rõ các tân đệ tử nội môn sẽ có cơ hội tiến vào Bát Trùng Sơn, linh khí nơi đó rất cuồng bạo, chính là một nơi tốt có thể khiến cho cảnh giớỉ tăng lên và đột phá. Chi bằng cứ đến chỗ này đề đột phá Hậu Thiên Cảnh vậy.”
Sau đó Phương Thần rời khỏi phòng luyện đan, không thấy Nhạn Xảo Lâm đâu nên hắn nói chuyện với thị nữ canh gác ngoài cửa rồi rời khỏi phòng đấu giá Vạn Tinh.
Nhưng khỉ hắn vừa rời đỉ không bao lâu, Nhạn Xảo Lâm lại dẫn theo một lão già đi vào phòng luyện đan.
Lão già mặc một thân đan phục, trước ngực có một tấm huy chương! Dĩ nhiên là một luyện đan sư tam phẩm!
Lão già đi tới lò luyện đan, khẽ ngửi ngửi, rồi kết luận: “Là đan dược cấp hai, hơn nữa chất lượng tương đối cao.”
Nghe vậy, Nhạn Xảo Lâm đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng nhưng vẫn choáng váng.
“Phương Thần, mười bảy tuổi đã là luyện đan sư nhị phẩm, thật sự rất thú vị”
Khóe miệng nàng ta hơi nhếch lên, nở nụ cười duyên dáng và chín chắn, đôi mắt sáng ngời nhìn về hướng Phương Thần vừa rời đỉ.
Lúc Phương Thần bước ra khỏi phòng đấu giá Vạn Tinh đã là buổi tối.
Hắn cũng không đề ý lắm, buổi tối cũng không có ảnh hưởng gì lớn đến hắn.
Vì thế hắn đi ra ngoài thành, chuẩn bị trở về Phong thứ bảy.
Sau khi rời khỏi Vũ Thành, Phương Thần phải băng qua một khu rừng núi mới trở về tông môn được.
Vù! Vù!
Bất chợt Phương Thần nghe được trong rừng rậm có tiếng xé gió truyền đến.
Tuy âm thanh rất nhỏ nhưng hiện tại hắn đã đột phá đến Tụ Linh tầng chín đỉnh phong,
lại có thên thể Kiếm Gia gia trì, cảm giác cao hơn gấp mấy lần so với cảnh giới hiện tại, có thể ngang bằng với một tu sĩ Hậu Thiên Cảnh.
Hắn lập tức trở nên cảnh giác! Đồng thời, hồn thiên nhãn cũng mở ra! Trong nháy mắt, có ba bóng dáng đang không ngừng tiến về phía hắn.
Ba người mặc thường phục màu đen, đeo mặt nạ đen, trong mắt lộ ra tia sáng lạnh lẽo dưới lớp mặt nạ đó.
Mà ba kẻ này dều là cường giả Hậu Thiên Cảnh tầng một!
“Sát thủ?”
Phương Thần lập tức hiểu được đối phương là ai!
Ba người lập tức lao tới chỗ Phương Thần, không nói một lời, tay cầm lưỡi đao sắc bén chém thẳng vào chỗ hiểm của hắn!
Ba người bọn chúng di chuyển nhanh chóng và chính xác! Rõ ràng là sát thủ đã được đào tạo bài bản.
Nếu là những Tụ Linh đỉnh phong khác, đừng nói là phản ứng, chỉ sợ việc phát hiện ra ba tên này cũng đã rất khó khăn rồi.
Đáng tiếc là bọn chúng đã gặp phải
Phương Thần!
Phương Thần lập tức hành động! Hắn rút Hắc Minh Kiếm ra, ma khí toàn thân bắt đầu khởi động!
Trong nháy mắt Lăng Lệ Ma Kiếm Quyết đã được triển khai!
Hắn ngăn chặn cuộc tấn công của ba người trước mặt! Thỉ triển tinh thần lực dùng hồn thiên ma nhãn để công kích, lập tức có một người cảm giác đầu đau như bị kim châm rồi ngất đỉ!
Phương Thần không hề do dự! Một nhát kiếm chém qua, lập tức chém đầu người nọ.
Hiện tại tinh thần lực của hắn đã đạt tới Hậu Thiên Cảnh tầng ba, những kẻ dưới tầng ba đều không thề nhìn thấy hắn dùng hồn thiên nhãn tấn công tinh thần!
Hai người còn lại đều cả kinh, chúng không ngờ rằng, một Tụ Linh Cảnh như Phương Thần không chỉ có thể phát hiện ra tung tích của chúng mà còn có thể chém chết một kẻ trong số chúng chỉ trong một nhát kiếm!
“Không hay rồi! Thực lực của tên này không đúng như tình báo! Rút!”
Một trong hai tên sát thủ kêu lên rồi cấp
tốc rút lui!
Sát thủ rất có bản lĩnh ám sát, nhưng khi chiến đấu trực diện thì không ổn lắm!
Lần đầu tiên thất thủ, bọn chúng sẽ lựa chọn rút lui ngay! Cho dù đối phương chính là Phương Thần ở Tụ Linh Cảnh.
Hơn nữa, bọn chúng có thể cảm nhận được Phương Thần không phải là tu sĩ Tụ Linh Cảnh bình thường.
“Muốn đi à? Tất cả ở lại cho ta!”
Giọng điệu của Phương Thần vô cùng lạnh lùng, ngay sau đó, thân hình của hắn lóe lên, tốc độ này còn nhanh hơn cả hai sát thủ Hậu Thiên Cảnh này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK