• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 32: Vừa đến mười bảy
“Khách khanh?”
Nhạn Xảo Lâm gật đầu thật mạnh, nói: “Phương công tử, chỉ cần ngươi đồng ý, ta bằng lòng cho ngươi đãi ngộ với cấp bậc cao nhất. Ngoài việc trở thành hội viên cao nhất của Vạn Tỉnh bọn ta, ngươi còn có thể tận hưởng những đãi ngộ và quyền hạn cao nhất tại tất cả các chỉ nhánh của phòng đấu giá Vạn Tinh, hơn nữa còn ưu đãi giảm giá 30%. Ngoài điều này ra, bọn ta cũng sẽ cho ngươi bổng lộc 100.000 viên lỉnh thạch mỗi năm!”
Phương Thần rất rung động khi nghe những điều này.
Lâm Tuyết Nghiên ở bên cạnh cũng không còn cách nào duy trì dáng vẻ lạnh lùng nữa, trừng đôi mắt to, che cái miệng anh đào nhỏ nhắn, ánh mắt tràn đầy sự khiếp sợ lẫn ngạc nhiên!
Nàng ta không ngờ rằng phòng đấu giá Vạn Tinh lại đưa ra đãi ngộ như vậy để mời Phương Thần!
Phải biết rằng vào một tháng trước, Phương Thần vẫn chỉ là một phế nhân không có tu vi mà thôi.
Nhưng lúc này thời gian mới trôi qua chưa bao lâu, hắn đã trở thành khách quý của phòng đấu giá Vạn Tinh!
Còn Nhạn Xảo Lâm thấy Phương Thần không lập tức đồng ý thì lại bắt đầu căng thẳng, hỏi: “Phương công tử có điều gì không hài lòng sao? Chúng ta có thể bàn bạc thêm.”
Phương Thần lắc đầu nói: “Không, có điều phần lớn thời gian của ta đêu cần dùng để tu luyện, không thể ngày nào cũng đều làm việc được, vì vậy…”
“Điều này à…”
Nhạn Xảo Lâm nhoẻn miệng cười, nói: “Phương công tử không cần lo lắng, chuyện ngươi cần làm cũng rất đơn giản, khỉ bọn ta không thể biết một mặt hàng là thật hay giả, ngươi ra tay giám định là được.”
“Thành thật mà nói, thứ có thể khiến bọn ta không phân biệt được cũng không nhiều, vì vậy hầu hết thời gian của ngươi dều có thể tự mình sắp xếp, chỉ cần khỉ bọn ta cần, ngươi đến một chuyến là được.”
Phương Thần ngẩn người, nghĩ bụng còn có chuyện tốt như vậy sao!
Đây đúng là công việc béo bở lấy tiền
không cần làm việc, nếu không đồng ý thì đúng là trời đất khó tha.
“Nếu vậy thì không thành vấn đê.” Hắn gật đầu đồng ý.
Nhạn Xảo Lâm cười tươi hơn, cũng càng thêm động lòng người.
“Vậy thì hoan nghênh Phương công tử, không, Phương khách khanh gia nhập phòng đấu giá Vạn Tinh của ta.”
Trong sảnh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!
Sau đó Nhạn Xảo Lâm lấy một tấm ngọc bài ra, đôi tay nâng lên cung kính nóỉ: “Phương khách khanh, đây là khách khanh lệnh nhất phẩm của bọn ta. Có lệnh bài này, dù ngươi đến chi nhánh nào cũng có thể được đãỉ ngộ cao nhất, ngươi chỉ cần nhỏ một giọt máu vào ngọc bài là có thể nhận chủ.”
Trên ngọc bài có khắc ký hiệu của phòng đấu giá Vạn Tinh, ở giữa có một chữ “Nhất” rất đẹp.
Khách khanh của phòng đấu giá Vạn Tinh được chìa thành bốn phẩm, nhất phẩm là cao nhất, tứ phẩm là thấp nhất.
Phương Thần vừa đến đã trở thành nhất phẩm, đủ để nhận ra sự coi trọng của phòng
đấu giá Vạn Tinh.
Phương Thần nhận lấy ngọc bài, Nhạn Xảo Lâm lại lấy ra một chiếc túi viền vàng khác, cũng được làm rất tỉnh xảo.
Nàng ta giới thiệu: “Đây là túi trữ vật không gian đặc biệt của bọn ta, không gian bên trong có kích thước mười trượng, bên trong đã có 100.000 viên linh thạch.”
“Túi trữ vật sao?”
Đôi mắt của Phương Thần sáng lên, gỉá cả của chiếc túi này ở Đông Thần Vực không hề rẻ chút nào, 1000 linh thạch cũng chỉ có thể mua được túi trữ vật không gian khoảng một trượng thòỉ.
Túi trữ vật không gian khoảng mười trượng ít nhất cũng phải 10.000 viên lỉnh thạch, cộng thêm xuất phát từ phòng đấu giá Vạn Tỉnh, ít nhất cũng phải thêm 2000!
“Cái này quý giá quá.” Phương Thần lập tức nói.
Nhạn Xảo Lâm nói: “Phương khách khanh nói gì vậy, đây là quà gặp mặt của bọn ta, mỗi vị trưởng lão đêu có cả, ngươi nhận lấy đi.”
Nghe vậy, lúc này Phương Thần mới hơi yên tâm.
Lỗ trưởng lão ở bên cạnh giật giật khóe miệng, có hả? Sao ông ta lại không được nhận?
Đương nhiên, ông ta không dám nói câu này.
Ngay sau đó Phương Thần nhỏ máu nhận chủ, hắn cũng trở thành trưởng lão khách khanh của phòng đấu giá Vạn Tỉnh.
“Đúng lúc.” Phương Thần nói: “Ta cần một ít linh dược để luyện chế đan dược, xin Nhạn chưởng quỹ giúp ta xem xem có không.”
“Phương khách khanh còn là luyện đan sư sao?” Nhạn Xảo Lâm ngạc nhiên hỏi.
Phương Thần cũng không phủ nhận, gật đầu nói: “ừ, có điều ta chỉ có thể luyện chế đan dược cấp hai thôi”
Mặc dù hắn kế thừa truyền thừa từ luyện đan sư lục phẩm, nhưng việc luyện chế đan dược có liên quan đến cảnh giới tỉnh thần lực của hắn, hiện tại hắn chỉ có thể luyện chế đan dược cấp hai.
“Cấp haỉ!”
Tuy nhiên, Nhạn Xảo Lâm lại càng thêm kích động hơn, Lâm Tuyết Nghiên ở bên cạnh cũng nhìn Phương Thần với ánh mắt không thể tin được!
Nhạn Xảo Lâm không nhịn được hỏi: “Không biết hiện giờ Phương khách khanh bao nhiêu tuổi?”
“Vừa đến mười bảy” Phương Thần khó hiểu trả lời.
Mọi người có mặt ở đó đều không khỏi hít vào một hơi!
Sở dr luyện đan sư được ưa chuộng ở đại lục như vậy là vì ngưỡng cửa quá cao, cần phải có thiên phú đan đạo cực mạnh!
Mà cho dù ngươi có thiên phú, thời gian đầu cũng phải hiểu hơn 10.000 loại nguyên liệu luyện đan, có thể nói là vô cùng khô khan.
Tuy khô khan nhưng đan đạo cũng thật sự được ưa chuộng, vì vậy vẫn có rất nhiều người liều mạng trở thành luyện đan sư.
Hơn nữa những người mười bảy tuổi giống như Phương Thần cũng có không ít, còn có người sáu bảy tuổi đã bắt đầu phân biệt dược liệu.
Nhưng mười bảy tuổi trở thành nhị phẩm thì có thề đếm được trên đầu ngón tay, thậm chí nhất phẩm cũng vô cùng ít ỏi.
Đây cũng là nguyên nhân khiến mọi người ngạc nhiên!
“Tốt tốt tốt!”
Nhạn Xảo Lâm nở nụ cười xán lạn hơn, cũng mê người hơn.
Thậm chí hai má còn đỏ ửng vì kích động, quyến rũ vạn người mê.
Nàng ta ước gì có thể ôm lấy Phương Thần mà hôn mấy cái! Lần này phòng đấu giá Vạn Tinh của bọn họ cũng coi như đã nhặt được báu vật!
“Phương khách khanh cần nguyên liệu gì, cứ việc nói!”
Sau đó nàng ta lập tức sai người đưa tứ bảo ( bút, mực, giấy, nghiên) đến, Phương Thần cũng viết hết nguyên liệu lên trên.
Nhạn Xảo Lâm sai người nhanh chóng đỉ thu thập.
Phương Thần nói: “Không biết những nguyên liệu đó cần bao nhiêu viên linh thạch?”
Nhạn Xảo Lâm cười nói: “Phương khách khanh không cần khách sáo, cái này cứ coi như ta mời, ngươi thấy thế nào?”
Lúc nói chuyện, nàng ta còn nháy mắt với Phương Thần.
Tuy nhiên, Phương Thần vẫn không dao
động, hắn kiên định lắc đầu: “Đa tạ ý tốt của Nhạn chưởng quỹ, nhưng ta cần phải tự bỏ ra số tiền này”
Hắn không muốn mắc nợ người khác quá nhiều.
Thấy Phương Thần kiên định, Nhạn Xảo Lâm cũng không kiên trì, nàng ta hiểu rằng nếu mình cứ tiếp tục kiên trì thì sẽ khiến Phương Thần không vui.
“Được rồi, được rồi. Nếu Phương khách khanh đã nói vậy, thế thì cứ giảm cho ngươi 20%, ngươi xem thế nào?”
“Đa tạ.” Phương Thần nói.
Ngay sau đó Nhạn Xảo Lâm nhẹ nhàng tính toán, nàng ta nhanh chóng tính ra giá tổng cộng.
Giá cả cũng không đắt, sau khi giảm 20% thì chỉ còn 521 viên linh thạch thôi.
Điều này là quá đủ đối với một người giàu có chỉ sau một đêm như Phương Thần.
Nguyên liệu nhanh chóng được tìm kiếm đầy đủ và đưa đến trước mặt Phương Thần.
Nhạn Xảo Lâm đột nhiên hỏi: “Không biết Phương khách khanh định luyện chế đan dược ở đâu?”
Phương Thần ngẩn người, hắn đột nhiên nghĩ đến một điều rất quan trọng, đó là không có lò luyện đan!
Hắn lập tức hơi lúng túng, không biết nên trả lời thế nào.
Thấy vậy, Nhạn Xảo Lâm nở nụ cười xinh đẹp: “Chỗ bọn ta có phòng luyện đan chuyên chuẩn bị cho trưởng lão, cũng là một trong những quyền hạn của ngươi.”
“Nếu đã vậy thì làm phiền Nhạn chưởng quỹ” Phương Thần chắp tay nói.
“Mời đi theo ta.”
Phương Thần gật đầu đứng dậy, trước khi rời đi còn nói với Lâm Tuyết Nghiên vừa lấy lại tỉnh thần sau khi kỉnh hãi: “Lâm sư tỷ, ta cáo từ trước”
“À! Được” Lâm Tuyết Nghiên gật đầu, khuôn mặt xỉnh đẹp đó thiếu đỉ vài phần lạnh lùng, có thêm vài phần ngốc nghếch, trông rất đáng yêu.
Thấy vậy, Nhạn Xảo Lâm nháy mắt ra hiệu với Lỗ trưởng lão.
Lỗ trưởng lão lập tức hiểu ra, ông ta gật đầu.
Ngay sau đó Phương Thần liền rời đi với
Nhạn Xảo Lâm, Lâm Tuyết Nghiên thấy vậy bèn nói: ‘Vậy ta cũng cáo từ”
Lỗ trưởng lão gọi Lâm Tuyết Nghiên lại: “Lâm tiểu thư chờ một lát,”
“Không biết Lỗ trưởng lão còn có chuyện gì?”
Lỗ trưởng lão khẽ mỉm cười, nói: “Lần này bọn ta đã dừng hợp tác với Dịch gia, đang suy nghĩ tìm nhà khác, ta nhớ Lâm gia cũng kinh doanh việc này. Nếu không thì như thế này, hai nhà chúng ta hợp tác, trước đây Dịch gia cung cấp cho bọn ta bao nhiêu, Lâm gia cũng cung cấp cho bọn ta bấy nhiêu. Đương nhiên, giá cả cũng như nhau, ngươi thấy thế nào?”
Sau khi nghe ông ta nói xong, thân thể Lâm Tuyết Nghiên khẽ run lên, vẻ mặt lộ vẻ khônq dám tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK