Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 320

Thiên địa có biến ắt có quỷ, Cửu Thiên nhíu mày quan sát kỹ lực lượng thiên địa xung quanh.

Nếu nói ở trong phương diện trăm dặm của Hoành Sơn viện này có hoang thú, Cửu Thiên không tin luôn. Với đám học viên không có việc gì còn muốn gây sự, thấy cây cũng muốn đạp vài cước như Hoành Sơn viện, có thể để lại một con hoang thú sống, vậy mới là có quỷ.

Nhưng nếu không phải hoang thủ, vậy lực lượng dẫn động lực lượng thiên địa thay đổi lại là cái gì?

Cửu Thiên mang theo tò mò, đi về phía lực lượng thiên địa thay đổi.

Vừa đi trong lòng Cửu Thiên vừa dấy lên một loại cảm giác nguy hiểm, giống như hắn đang từng bước đi vào một cái bẫy đáng sợ.

Cách đó không xa, Tĩnh Như dẫn theo bốn khôi lỗi Mộng Yểm thông qua viên ngọc trong tay nhìn thấy” Cửu Thiên vậy mà đi tới.

Trên mặt Tĩnh Như nụ cười tàn khốc, Tĩnh Như dứt khoát dừng bước chân, phất tay nói: “Nấp đi”

Bốn khôi lỗi Mộng Yểm biến mất giống như u linh, không có chút khí tức của sự sống.

Nếu chúng không xuất hiện, ngay cả Tĩnh Như cũng không thể thông qua khí cơ phát hiện chúng trốn ở đâu. Chỉ có thể dựa vào viên châu trong tay cảm nhận được vị trí của bốn khôi lỗi Mộng Yểm.

Sau đó, Tĩnh Như cũng đứng ở đằng sau một gốc cây to, một luồng ánh sáng màu xám xịt bao trùm cô ta, khí tức thu liễm, giống như biến mất ở trong thiên địa.

Cô ta ở đây yên lặng chờ đợi sự xuất hiện của Cửu Thiên.

Ánh sáng của viên châu trong tay thu liễm, một luồng khí lưu màu xám xịt như khói sương đang lưu động ở bên trong.

“Tới đi, Cửu Thiên. Để tôi nhìn thấy máu của anh nhuộm đỏ đất, để tôi nhìn thấy ánh sáng trong mắt anh dần biến mất. Như vậy mới giải được nỗi hận trong lòng tôi”

Bước chân của Cửu Thiên bắt đầu chậm lại, hắn thấp thoáng cảm thấy không đúng, đã bắt đầu thông qua canh khí kiểm tra tình hình xung quanh.

Bình thường mà nói, canh kình của võ giả rời khỏi cơ thể không thể đi quá xa, võ giả Ngoại Canh cảnh, canh kình phóng ra ngoài trăm bước là cực hạn.

Nhưng luyện khí sĩ cùng tu vi, lại có thể dùng nguyên khí kiểm tra được tình hình trong phương diện mấy dặm. Mà Cửu Thiên sở hữu hai loại lực lượng kết hợp, chỉ cần dùng tâm cảm nhận, có thể kiểm tra được tình hình trong phương diện mấy dặm.

Đây đã là một phạm vi rất lớn, tuy kết quả kiểm tra không rõ ràng, nhưng ít nhất có thể phân biệt được phía trước là thứ gì.

Cửu Thiên ngưng thần kiểm tra một phen, sau đó phát hiện ở nơi cách đó không xa, có một luồng khí tức quỷ dị.

Vô cùng quỷ dị, cho người ta một loại cảm giác lạnh lẽo.

Cỗ lực lượng này nhìn trông không phải hoang thú bình thường, cũng không giống võ giả bình thường, càng không giống thiên tài địa bảo.

Cửu Thiên dừng bước chân, hắn đang do dự xem có nên đi tiếp không.

Mà vào lúc này, trong cơ thể của hắn, giọng của Cửu Long Huyền Cung Tháp bỗng vang lên.

“Chủ nhân vĩ đại, người lại tìm được đồ tốt à, lực lượng ở đây âm lãnh như vậy. Ừ, ừ, thật sự là lực lượng rất tinh thuần”

Cửu Thiên nói ở trong lòng: “Ngươi biết cỗ lực lượng này là gì sao?”

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Không phải quá rõ. Nhưng có thể kiểm tra một phen, chủ nhân vĩ đại, ta có thể mượn một chút lực lượng của người để tìm kiếm kỹ mọi thứ ở xung quanh đây không. Đương nhiên, tất cả chuyện này, người đều có thể nhìn thấy”

Cửu Thiên nói: “Vậy ngươi tìm kiếm đi

Cửu Long Huyền Cung Tháp phấn khích đáp lại, sau đó Cửu Thiên cảm nhận được trong đan điền của mình dâng lên hư ảnh của Cửu Long Huyền Cung Tháp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK