CHƯƠNG 262
Gương mặt mấy người Nghiêm Hạo thâm sâu như nước, họ chầm chậm bước ra.
Ánh mắt họ khi nhìn về phía Cửu Thiên, nếu như nó sắc như kiếm thì họ hận không thể đâm mười hai mươi lỗ trên người Cửu Thiên.
Phượng Lam ngã xuống đất cũng đứng dậy, Cửu Thiên dùng sức mạnh để đập vỡ lòng kiêu hãnh của cô ta. Trong mắt cô ta có thứ gì đó rất phức tạp, lúc này cô ta vẫn có chút không thể chấp nhận được, người đàn ông ở Nhất Nguyên viện trước mặt này chỉ chọn mỗi bọn họ, những người mạnh nhất của Không Động viện.
Phượng Lam điều chỉnh lại hô hấp của mình sau đó bước lên phía trước từng bước cùng với đám người Nghiêm Hạo.
Huấn luyện đã lâu, để Phượng Lam nhanh chóng tìm ra trạng thái phù hợp, năm người bắt đầu hít thở cùng nhịp với nhau, bước chân cũng trở nên ngay ngắn, họ phóng canh kình, rồi ngưng tụ chúng vào cùng một chỗ, sau đó huyễn hóa ra một con canh rồng cực lớn.
Năm người vây quanh Cửu Thiên, vũ khí lần lượt chỉ vào năm vị trí mắt mũi miệng tai, cổ họng của Cửu Thiên.
Lúc này đây, Thiên Địa Chi Lực xung quanh cũng bắt đầu ngưng đọng, trong nháy mắt từ nơi mà năm người kia đang đứng, Cửu Thiên cảm thấy một luồng áp lực đến từ Thiên Địa Chi Lực.
Đúng là một trận pháp mạnh mẽ, chưa tấn công đã có uy lực như thế.
Lúc này đây, hơi thở của cả năm người đều biến mất, thay vào đó là một luồng long uy nhàn nhạt.
“Dựng trận!”
Phượng Lam hét lên đầu tiên.
Dưới chân năm người hiện lên hoa văn phát sáng, chỉ nháy mắt năm luồng canh kình đan xen ngưng tụ dưới chân Cửu Thiên.
Cửu Thiên muốn cử động nhưng lại nhận ra, năm luồng canh kình này giống như năm sợi dây xích, trói chặt hắn không thể nhúc nhích.
Hắn thử nhấc tay, cảm thấy khó khăn như chọc thủng nham thạch.
Cửu Long Huyền Cung tháp trong cơ thể hắn cười lớn.
“Gia tỏa trận phong ấn sức mạnh lại còn kết hợp với canh long trận, trận pháp kết hợp này đúng là hiếm có. Chủ nhân vĩ đại, lần này ngươi kiếm được món hời lớn rồi. Bây giờ cần ta lấy trận pháp của bọn họ không?”
Trong lòng Cửu Thiên nói: “Không cần, để họ cho ta thấy sức mạnh của trận pháp này trước đã.”
Đang nói, thì năm người ra tay cùng một lúc.
“Liệt địa long trảo!”
Năm vũ khí đồng thời xuất hiện, ngưng tụ ra canh long cực lớn, đánh mạnh về phía Cửu Thiên.
Năm vũ khí như năm móng của con rồng, chúng mang theo long uy cao lớn không gì sánh bằng, khiến người ta run sợ.
Canh khí quanh người Cửu Thiên đột nhiên co lại rồi mở rộng ra, phá vỡ năm luồng canh kình đang vây chặt lấy hắn, rồi rút kiếm xuất chiêu!
Trùng thiên sát kiểm!
Chữ “Giết” vừa mới xuất hiện giữa không trung, thì canh kình và long trảo va vào nhau.
Ngay lập tức, tiếng nổ inh tai nhức óc vang lên.
Dư chấn từ vụ va chạm giữa hai thứ tạo nên những gợn sóng mạnh mẽ, quét sạch tất cả đất đá xung quanh.
Năm người gồm cả Nghiêm Hạo và Phượng Lam liên tục lùi ba bước, bước chân giống hệt nhau, không hề dài hơn hay ngắn hơn dù chỉ một chút.
“Chấn sơn long vĩ!”
Năm người lại hét lên, sau đó xếp thành một hàng, lại tấn công thêm lần nữa.
Canh long quét đuôi, khí thế đáng sợ của nó khiến cho học viên xung quanh Không Động viện hét lên sợ hãi, lùi lại liên tục.
Cửu Thiên giơ kiếm, tay trái đánh quyền pháp.
“Vô tương phá sơn quyền!”
Quyền này đánh vào không khí, lần này, mọi người có thể thấy rõ nắm đấm của Cửu Thiên, nhưng không khí xung quanh lại bắt đầu vặn vẹo.
Đuôi rồng đâm vào quyền của Cửu Thiên, quả thật không thể nào bước thêm một bước.
Dưới chân Cửu Thiên như mọc rễ, không xê dịch một bước nào.
Lúc này thần đan trong cơ thể hắn phóng ra ánh sáng bảy màu, canh khí lao nhanh trong kinh mạch của Cửu Thiên như nước sông Trường Giang.
Cửu Thiên tự mở Liệt Hỏa Kim Thân Quyết!
Năm người Nghiêm Hạo cắn chặt răng, họ cầm chặt binh khí, trán chảy từng giọt mồ hôi, sau đó bốc hơi biến mất không một dấu vết.
Sức mạnh thật là đáng sợ, hắn thật sự chỉ là võ giả Ngoại Canh Cảnh sao?
Canh Long trận tập hợp sức mạnh của năm người bọn họ, thế mà họ vẫn không chèn ép được một Cửu Thiên.