Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 285

“Thần tâm canh kình!”

Sở Trực nhẹ giọng nói.

Nghe nói loại canh kình này có một năng lực đặc biệt. Một khi đã công kích trúng đối thủ thì nó sẽ khiến canh kình của đối thủ tiêu tan. Dựa vào loại canh kình này mà không có bao nhiêu võ giả cùng cấp bậc có thể là đối thủ của Ngọc Cần.

Ánh mắt của Sở Trực dần trở nên nghiêm túc, địa vị của Thần Tâm Canh Kình ở Minh Tâm Viện không kém gì so với Nhất Nguyên Đạo Quyết của Nhất Nguyên viện.

Tuy không khó luyện như Nhất Nguyên Đạo Quyết nhưng cũng không phải ai cũng có thể luyện thành.

Kể ra cũng kỳ lạ, suốt bao nhiêu năm nay, Minh Tâm viện chỉ có duy nhất một người luyện thành công. Một khi đã luyện thành thì chính là đại sư tỷ của Minh Tâm viện.

Chỉ khi đại sư tỷ ban đầu chết thì lớp đệ tử mới tiếp theo mới xuất hiện một người luyện thành.

Thực ra chỉ cần lọt vào top mười của Minh Tâm viện thì nhất định sẽ được trao công pháp luyện công, nhưng chưa từng nghe có chuyện trong cùng một năm lại xuất hiện hai người luyện thành. Đây cũng là một giai thoại của Thần Tâm Canh Kình.

Thần Tâm Canh Kình tung ra nghĩa là Ngọc Cần động chân cách rồi.

Sở Trực không dám bất cẩn, hắn ta dùng áo che thân, canh kính rắn tuyệt đối bọc kín người hắn ta.

Âm dương bát quái trận xuất hiện ngay dưới chân hắn ta và chỉ chờ xuất kích.

Ngọc Cần cười cười nhìn Sở Trực, cô ta biết nếu cô ta không ra tay thì Sở Trực chắc chắn sẽ không bao giờ tấn công trước.

Đây có thể xem là luật bất thành văn với tất cả đệ tử khi đối đầu với Minh Tâm viện. Dù sao, khi đối mặt với một đại mỹ nữ, ra tay trước thật sự quá mất phong độ.

Nhưng e là rất ít người biết rằng, khi đối phó với người luyện Thần Tâm Canh Kình, nếu không ra tay trước thì phần thắng thật sự rất nhỏ.

Từ cơ thể của Ngọc Cần toả ra những tia canh kình khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường và lan ra xung quanh.

Một tia canh kình đều có thể đánh động một mảnh thiên địa chi lực, tuy rất nhỏ nhưng nếu là người đã đạt tới cảnh giới nhất định thì vẫn có thể cảm nhận được.

Ví dụ như Cửu Thiên.

Cửu Thiên hơi cau mày, hắn có thể nhìn thấy thiên địa chi lực xung quanh chuyển động theo hơi thở của Ngọc Cầu.

Từng tia canh kình toả ra thật giống như những mắt trận trong trận pháp, tích hợp tất cả năng lượng có thể sử dụng xung quanh.

Bằng cách này, đối thủ của cô ta không chỉ phải đối mặt với canh kình của một mình cô ta mà còn phải đối mặt với sức ép từ thiên địa chi lực xung quanh.

Một loại võ kỹ không tệ.

Mắt Cửu Thiên loé lên. Hắn thầm cảm thấy mình có thể làm được loại phương pháp lợi dụng canh kình này.

Tuy không biết nguyên lý của Thần Tâm Canh Kình là gì nhưng canh kình của hắn hút thiên địa chi lực như vậy cũng không vấn đề gì.

Điều Cửu Thiên cần làm chính là nhớ rõ trình tự phát ra canh kính. Hắn có thể cảm nhận được, những canh kình trông như toả ra một cách vô trật tự này vẫn có một quy luật nhất định.

Cửu Thiên tập trung cao độ và bắt đầu quan sát kỹ.

Đồng thời, canh kình trong cơ thể hắn cũng vận hành theo một cách khác.

پسر

Đó là những gì hắn lĩnh ngộ được từ đạo vực, nếu ai đó có thể nhìn thấy đường đi của canh kình trong cơ thể Cửu Thiên ngay lúc này thì họ sẽ phát hiện ra, mỗi con đường canh kình vận hành chính là từng chữ cái rất rõ ràng.

Từng chữ cái bất tận!

Dựa vào cách vận hành này, kinh mạch trong cơ thể Cửu Thiên đang biến hoá với một tốc độ đáng kinh ngạc.

Đến cả Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng có thể hưởng lợi từ sự biến hoá này.

Sự biến hoá này khiến cơ thể của hắn trở nên mạnh hơn, canh kình cũng hùng hồn hơn, chỉ hơi tốn thời gian thôi.

Đây cũng là lý do thực sự khiến Cửu Thiên không thể hành động ngay lúc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK