Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 264

Một ngày sau, toàn bộ học viện Võ Đạo đã hoàn toàn bùng nổ bởi tin tức Cửu Thiên đã một mình đánh lại Không Động viện.

"Nghe nói gì chưa, Canh Long Trận của Không Động viện đã bị phá rồi, phá trận với sức mạnh cá nhân, thực lực của Cửu Thiên Nhất Nguyên viện rất mạnh!"

"Đúng vậy, hiện tại Cửu Thiên đã xếp thứ chín trong Võ bảng rồi. Nhất Nguyên Viện thực sự đã sản sinh ra một người lợi hại.

"Các ngươi biết cái gì, ta nghe nói Cửu Thiên vẫn còn là sự đệ nhỏ nhất của Nhất Nguyên viện đấy. Thực lực của mấy vị sư huynh của hắn cũng không yếu.

"Thật sao? Vậy tại sao mấy năm trước mấy vị sư huynh của hắn lại không lọt vào bằng xếp hạng.

"Các ngươi biết cái quái gì, mấy năm trước Nhất Nguyên viện bọn họ tổng cộng chỉ có ba người lên sân, đại sư huynh của Nhất Nguyên viện chưa từng xuất thủ”

"Ôi chao, nói như vậy, Nhất Nguyên viện thực sự có thực lực"

"Không phải sao, xem đi, bọn họ còn muốn đánh lên đấy.

Những tiếng thảo luận như vậy đều có thể được nghe thấyam trong mọi phân viện của Học Viện Võ Đạo.

Sự kiêu ngạo và thành kiến ban đầu đối với Nhất Nguyên viện đã hoàn toàn biến mất sau thất bại của Không Động viện.

Màn thể hiện của Cửu Thiên ở Không Động viện, sau khi được phóng đại và thổi phồng lên, đã lan rộng khắp toàn bộ học viện Võ Đạo.

Có thể tình hình trận chiến lúc đó đã trở nên khác biệt trong lời tương truyền qua lại, nhưng việc Cửu Thiên đứng thứ chín trong Võ bảng lại là điều có

thật.

Ngay cả những học viên của Không Động viện khi nhắc đến Cửu Thiên cũngim sẽ dùng một chữ 'mãnh để miêu tả.

Đây là màn thể hiện hoàn toàn thuyết phục, có điều thực lực mà Cửu Thiên thể hiện ra cũng quả thực thừa sức khiến bọn họ tâm phục khẩu phục.

Nhất Nguyên viện tăng lên vị trí thứ bảy, mũi kiếm chỉ vào Minh Tâm viện xếp hạng sáu.

Minh Tâm viện vốn chuẩn bị đánh một trận với Hoành Sơn viện, đã trở nên vắng lặng sau khimm nghe thấy tin Không Động viện bị một người đánh

bai.

Giống như là đang yên lặng chờ đợi Nhất Nguyên viện đến thách đấu.

Tại Minh Tâm viện, Linh Bối, người đã trở thành nhị sư tỷ trong viện, lúc này đang trang điểm.

Ngoài cửa, Ngọc Cần sư tỷ gõ nhẹ vào cửa phòng và nói: "Linh Bối sư muội, ta có thể vào được không?”

Linh Bối quay đầu lại, cười nói: “Ngọc Cần sư tỷ, mời vào"

Ngọc Cần chậm rãi bước vào, dáng người yểu điệu, chiếc trường bào họa tiết ngôi sao quét đất nhưng lại không dính một chút bụi nào.

"Linh Bối sư muội, nghe sư phụ nói muội đề xuất không đến Hoành Sơn viện giao chiến trước mà yên lặng đợi Nhất Nguyên viện đến, có thể nói cho sư tỷ biết lý do không?”

Linh Bối mỉm cười duyên dáng, nắm lấy tay Ngọc Cần, hai người cùng ngồi trên giường.

"Sư tỷ, mặc dù thực lực của Minh Tâm viện chúng ta không tồi nhưng Hoành Sơn viện cũng không dễ chọc vào. Nếu chúng ta bị thương trong lúc giao chiến với Hoành Sơn viện, trở về lại bị Nhất Nguyên viện khiêu chiến, đó chẳng phải sẽ mất đi thứ hạng không dễ gì có được sao. Không bằng đợi Nhất Nguyên viện đến giao chiến trước, sau khi giao chiến với bọn họ xong hằng tính đến việc giao chiến với Hoành Sơn viện.

Ngọc Cần lắc đầu nói: “Điều ta muốn không phải là cái lý do này”

Linh Bối khẽ mở đôi môi đỏ mọng, ngạc nhiên nói: "Sư tỷ, chẳng lẽ lý do này còn chưa đủ sao?"

Ngọc Cần nói: "Không phải là vấn đề đủai hay không, mà là ta muốn biết lý do thật sự của muội. Tên Cửu Thiên kia..”

Đôi má của Linh Bối đột nhiên đỏ bừng, Ngọc Cần nhìn thấy vậy bèn khẽ bật cười.

Tiếng cười như chim hoàng anh hót trên cây, thú vị vui tai.

"Được rồi, xem ra ta đã đoán đúng rồi. Muội là muốn ở nhà đợi người yêu đến”

"Ôi, sư tỷ!"

Linh Bối hô lên một tiếng với vẻ hờn mát. Ngọc Cần cười và đứng dậy nói: “Được rồi, được rồi, ta sẽ không nói cho người khác đâu, sư phụ cũng nhìn ra rồi nên mới bảo ta đến thăm dò thực hư. Thật là hời cho tiểu tử Cửu Thiên kia. Đợi hắn đến đây, ta sẽ giúp muội thăm dò hắn. Nếu nhân phẩm không ổn hoặc là ngoại hình không đẹp, sư tỷ sẽ không đồng ý. Có điều, nguyện vọng ở nhà đợi của muội hình như công cốc rồi, mấy ngày tới người của Nhất Nguyên viện sẽ không tới đâu”

Linh Bối ngạc nhiên nói: "Sao vậy? Bọn họ không định đánh lên nữa sao?”

Ngọc Cần cười nói: "Nhìn muội sốt ruột kìa. Không phải như vậy, bọn họ đến tổng viện rồi, nghe nói viện trưởng gọi bọn họ qua đó, ước chừng trong mấy ngày sẽ không trở về được.

"Viện trưởng gọi bọn họ đến làm gì?"

Linh Bối khẽ cau mày.

Ngọc Cần nói: "Ai mà biết được"

Học viện Võ Đạo, tổng viện.

Dưới sự dẫn đường của Nhất Thanh sư tôn, ba người Cửu Thiên, Hàn Liên và Sở Trực đi đến chính điện.

"Ngày thường, tổng viện khá vắng vẻ vậy sao. Không có mấy người cả!"

Hàn Liên bước đi hình chữ bát, ngắm nhìn xung quanh.

Sở Trực ở bên cạnh nói: "Tổng viện không nhận học viên, chỉ là nơi mà những đạo sư ra ngoài chấp sự trở về nghỉ ngơi và tu luyện, đương nhiên không có mấy người rồi. Huynh nghe nói tổng viện có không ít đồ vật tốt, nếu có thể thuận tiện có được một hai thứ thì tốt biết mấy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK