Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 252

“Thắng rồi sao? Nhìn thì thấy Vân An cũng chỉ có vậy, biết sớm thì còn cần Cửu Thiên sư đệ lên à, đệ trực tiếp lên thì có thể giải quyết rồi.

Hàn Liên nhoẻn miệng cười, ánh mắt nhìn thẳng vào Vân An.

Sở Trực nói: “Đệ ư? Hàn Liên sư đệ, đệ muốn lên, đoán chắc sẽ bị đánh tới cha cũng không nhận ra đệ. Chiêu này của Cửu Thiên sư đệ thật mạnh, tuyệt đối là võ kỹ địa cấp, nhưng đệ ấy học từ khi nào?”

Cửu Thiên bỗng cười ha hả nói: “Sở Trực sư huynh, huynh không biết rồi. Huynh cầu xin đệ đi, huynh cầu xin đệ thì đệ nói cho huynh.

Sở Trực mặt mày tối sầm nhìn Hàn Liên, đằng sau truyền tới giọng nói của Sở Chính.

“Hàn Liên sư đệ, nếu đệ không nói thì sư huynh sẽ khiến đệ cầu xin sư huynh đẩy.

Hàn Liên hơi rùng mình, nói: “Được rồi, được rồi. Đệ nói, chiêu này tên là Xung Thiên Sát Kiếm, võ kỹ địa cấp, lúc đầu Đạo Quang sư tôn cũng từng cho đệ xem đệ không chọn. Cho nên chiêu này của Cửu Thiên sư đệ chắc là do Đạo Quang sư tôn dạy.”

Sở Trực, Sở Chính cũng quay đầu nhìn sang Đạo Quang sư tôn.

Mà Đạo Quang sư tôn thì trừng mắt với bọ họ: “Các người muốn học thì trở về ta cũng dạy cho các ngươi, chỉ sợ các ngươi tham lam. Bây giờ ngoan ngoãn xem tỉ thí, còn chưa kết thúc đâu.”

Lập tức đám người Hàn Liên đều cười, thu hồi ánh mắt, nhìn sang đài cao.

Quả nhiên như những gì Đạo Quang tư tôn nói, vẫn chưa kết thúc.

Trên đài cao, Vân An chảy ra máu tươi vậy mà vẫn từng chút đứng dậy.

Động tác của hắn ta rất chậm, bàn tay chống cơ thể cũng đang run rẩy. Những giọt máu nhỏ trên đài cao, phát ra âm thanh lộp bộp.

Cửu Thiên không có nhân cơ hội này mà tấn công, hắn đứng tại chỗ, yên lặng chờ đợi.

Vân An đứng dậy, đưa tay xé áo trên của mình ra.

"1, 2, 3, 4…"

Vân An điềm tĩnh đếm vết thương trên người mình, ánh mắt càng lúc càng sắc lạnh, giọng nói càng lúc càng rõ ràng.

Giống như cất tiếng ở bên tai, giống như tiếng ngâm khẽ của ác ma.

Cửu Thiên hơi nhíu mày, sự thay đổi giọng nói của Vân An khiến hắn có loại cảm giác khác thường.

Huyền Không sư tôn mặt mày lo lắng, Vân An là muốn sử dụng chiêu đó sao?

Nhưng chiêu đó, bản thân Vân An cũng không nắm chắc!

Huyền Không sư tôn đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay cứu viện Vân An bất cứ lúc nào, cho dù làm trái quy tắc, ông ta cũng không thể thật sự để đệ tử tâm đắc nhất của mình chết trong tỉ thí.

Vân An đếm xong vết thương trên nửa người của mình.

“Tổng cộng 56 vết, rất tốt.”

Vân An ngẩng đầu, trong đôi mắt tràn ngập một màu trắng mờ ảo.

Trên người lại xuất hiện canh kình, chỉ là lần này canh kình của hắn ta đã mỏng manh hơn rất nhiều, ngay cả canh y cũng không thể ngưng kết được.

Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Ngươi có cần đếm thêm vết thương ở nửa thân dưới không, tôi đợi.

Vân An nói: “Đợi chút nữa, cậu đếm vết thương của chính cậu đi.”

Nói xong thì canh kình trên người Vân An đột nhiên biến mất.

Không phải biến mất kiểu thu về cơ thể, mà là sự biến mất kiểu khuếch tán ra.

Cửu Thiên thấy cảnh này, vẻ mặt khá ngạc nhiên, tên này không phải muốn dùng…

Còn chưa đợi Cửu Thiên kinh ngạc xong, một cỗ lực lượng vô hình lao về phía hắn, cái này vẫn không tính là gì, xung quanh đột nhiên xuất hiện một đạo huyễn ảnh, một đạo huyễn ảnh giống hệt Vân An.

Đạo huyễn ảnh này chính là Vân An dùng canh kình ngưng tụ ra.

Cửu Thiên trước giờ không biết thì ra canh kình còn có thể ngưng tụ thành hình người!

Huyễn ảnh tay cầm một thanh truyền kiếm trong suốt đâm về phía ngực của hắn, Cửu Thiên vung tay đánh một quyền vào đầu của huyễn ảnh.

Quyền kình đánh tan đầu của huyễn ảnh, nhưng huyễn ảnh không hề có chuyện gì, trường kiếm trong suốt vẫn đâm vào canh y của Cửu Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK