Gió mát thổi lay vạt áo, gió mạnh thổi tan mây trắng.
Mấy vị sư tôn, lúc này gần như tập trung toàn bộ ánh mắt lên người Cửu Thiên.
So với những học viên mới, không có một ai, có thể làm bọn họ hai mắt tỏa sáng như thế.
Trên trán Tiền Nghệ đứng đối diện Cửu Thiên có mồ hôi lạnh rơi xuống, lòng bàn tay cũng chảy mồ hôi, thấm ướt kiếm dài trong tay.
Còn chưa chiến đấu, khí thế đã thua hơn nửa.
Cửu Thiên cười nhìn Tiền Nghệ, khẽ nói: “Tại hạ Cửu Thiên. Thật xin lỗi không nhớ rõ tên của anh, anh tên là cái gì Tiền nhỉ?”
Tiền Nghệ lạnh lùng nói: “Tôi tên Tiền Nghệ.”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Đúng đúng, anh là Tiền Nghệ. Đến đây đi, chúng ta đấu một trận, xin chỉ giáo.”
Giơ tay lên, trọng kiếm lay động chỉ vào mặt Tiền Nghệ.
Đạo sư hai bên đứng vững, tuyên bố: “Có thể bắt đầu rồi.”
Cửu Thiên vẫn không nhúc nhích, yên lặng chờ đợi công kích của Tiền Nghệ.
Đây cũng không phải là Cửu Thiên cố ý nhường. Mà là anh đã nhìn ra, Tiền Nghệ vô cùng căng thẳng.
Nếu như vậy, Cửu Thiên cứ thế không nhúc nhích, chỉ không ngừng gia tăng khí thế của mình. Đối với võ giả bình thường, cái thứ khí thế này rất bay bổng, khó có thể khống chế. Nhưng đối với Cửu Thiên mà nói, đây cũng không phải việc gì khó.
Bởi vì anh còn là một luyện khí sĩ. Khí thế nói trắng ra đơn giản chính là khơi thông dòng khí trong trời đất, tạo thành áp bức với kẻ địch.
Mà điểm này, vừa đúng là điểm mạnh của luyện khí sĩ. Cửu Thiên bây giờ có thể sử dụng Thiên Địa Chi Lực hóa vật rồi, khống chết một chút khí thế còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao.
Thiên Địa Chi Lực dựa sức thúc đẩy của Cửu Thiên tăng lên, dùng gió mạnh làm nền, khơi ra toàn bộ Thiên Địa Chi Lực. Nếu như không phải sợ bại lộ bí mật của mình, kỳ thật lúc này Cửu Thiên hoàn toàn có thể dùng thiên địa hóa vật công khích Tiền Nghệ.
Tiền Nghệ dưới sự áp chế của khí thế Cửu Thiên, hô hấp cũng bắt đầu nặng nề.
Nhìn thấy hình ảnh đó, mấy tên sư tôn trên trời cũng lộ vẻ thất vọng.
Huyền Không Sư Tôn của Thiên Nhận Viện lắc đầu nói: “Tu vị không tệ, nhưng tâm cảnh quá kém, không được việc gì, càng không có thành tựu.”
Huyền Chân cũng nói theo: “Đúng thế. Tôi vốn muốn thu cậu ta vào Thanh Kiếm Viện tự mình chỉ dẫn hai ngày. Nhưng bây giờ xem ra, cậu ta càng cần tôi luyện tâm cảnh hơn.”
Thân Đồ lắc đầu nói: “Quá kém, quá kém. Như vậy căn bản ngay cả cơ hội làm bị thương tên kia cũng không có, tôi còn muốn xem tên nhóc kia có thủ đoạn gì nữa đây.”
Tiền Nghệ không biết, chỉ bởi vì biểu hiện của mình trong một cái chớp mắt này, thế mà làm hắn ta để lại một ấn tượng không tốt lắm trước mặt tất cả sư tôn lớn. Hơn nữa cũng mất đi một cơ duyên được Huyên Chân Sư Tôn tự mình chỉ điểm.
Cuối cùng, Tiền Nghệ dưới khí thế áp bức như sóng triều của Cửu Thiên cũng ra tay.
Hắn ta không thể không ra tay, bởi vì tiếp tục như vậy, hắn ta sẽ bị khí thế của Cửu Thiên đè bẹp.
Gió mạnh nổi lên, thế mà lại là Nội canh Cấp ba.
Bàn chân đạp mấy bước trên đất, bóng người như gió, quấn đến sau lưng Cửu Thiên. Cả người thoắt ẩn thoắt hiện, không ngừng chạy ra sau lưng Cửu Thiên.
Nhìn là biết, kiếm pháp của Tiền Nghệ là Quỷ Kiếm Đạo.
Loại võ kỹ này, chú ý là ra tay nhanh chuẩn ác. Nhưng võ giả này cũng sợ nhất loại Nhục Thuẫn võ giả da dày thịt béo.
Vừa hay, Cửu Thiên chính là loại hình đấy.
Trọng kiếm dựng lên trước người, như một tấm chắn hoàn toàn ngăn lại phía trước.
Động tác này nhìn như đơn giản. Trực tiếp có thể đánh tan hơn phân nửa thế công của Tiền Nghệ.
Tiền Nghệ âm thầm cắn rrăng, bởi vì hắn ta vốn là muốn thừa dịp Cửu Thiên chỉ chú ý sau lưng thì công kích mặt trước của hắn.
Như vậy mới có thể tạo thành hiệu quả đánh bất ngờ không có phòng bị.
Đáng tiếc, Cửu Thiên không cho hắn ta bất kỳ cơ hội nào.
Bước chân càng lúc càng nhanh, Tiền Nghệ thật sự có chút nóng nảy rồi. Khí thế trên người Cửu Thiên càng ngày càng mạnh mẽ, hắn ta quả thật không thể nào ngờ được. Vì sao hai người bọn họ tu vi ngang nhau, Cửu Thiên lại có thể có khí thế đáng sợ như vậy, hơn nữa không chút suy suyễn đứng ở đó.
Hắn ta nghĩ mãi không ra, những người khác cũng nhìn không rõ.
Một người đàn ông hét lớn với Tiền Lưu: “Tiền Lưu, em trai của anh với tên ngu ngốc kia dường như cứ quay tới quay lui, đây là chiêu thức gì đây, có muốn bị chóng mặt không.”
Tiền Lưu trừng người đàn ông đang nói kia một cái: “Liên quan gì đến mày.”
Cửu Minh quay đầu nhìn Tiền Lưu nói: “Không phải cậu ta luyện thân pháp xoay vòng vòng chứ.”
Cả đám người nở nụ cười, làm sắc mặt Tiền Lưu càng thêm khó coi.
Trên đài, sau khi vòng mấy vòng, Tiền Nghệ vẫn không tìm được sơ hở của Cửu Thiên. Mà bởi vì hắn ta liều mạng gia tốc xoay quay, gió mạnh cũng đang nhanh chóng tiêu hao.
Không thể cứ tiếp tục như vậy.
Tiền Nghệ lập tức ra tay, cả người mang theo một luồng sáng trắng, phóng về phía Cửu Thiên.
Nơi ánh sáng đi qua, không ngừng có tiếng nổ mạnh vang lên.
Một kiếm này, dùng tất cả khí lưu áp chế trên kiếm, kiếm trong tay Tiền Nghệ, cũng mang theo một vòng xoắn ốc đáng sợ.
Cùng lúc đó, đất đá cũng bị cuồng phong thổi bay, thanh thế kinh người.
Một kiếm này, tên là Phá Sát Kiếm!
Là sát chiêu mạnh nhất của Tiền Nghệ. Dùng khí lưu xoắn ốc áp chế đối thủ, làm đối phương không thể né tránh, sau đó xông lên liều chết.
Cửu Thiên cũng cảm thấy khí lưu quanh người bị đè xuống, giam cầm hắn tại chỗ.
Muốn làm ra động tác gì, cũng vô cùng khó khăn. Không thể không nói, chiêu này vô cùng tốt.
Nhưng mà lúc này, Cửu Thiên lại cười.
Người này, biết rõ khí thế không áp được hắn, thế mà còn muốn chơi một chiêu này, thật sự muốn chết.\u0003\u0003\u0003