CHƯƠNG 247
Uỳnh!
Kiếm quang hạ xuống, chém vỡ hòn đá, vô số đá vụn bị quét bay ra ngoài, đánh trúng không ít học viên Thiên Nhân Viện.
Bụi mù đầy trời, Dịch Thanh xoay người rơi xuống đất, hừ nhẹ một tiếng.
“Nhất Nguyên Viện, không gì hơn cái này”
Ngẩng đầu, Dịch Thanh nhìn về phía trước. Một chiêu này, hắn ta tự tinam đánh bại tất cả học viên Nội Canh cảnh.
Nhưng mà, Dịch Thanh cũng chợt nhìn thấy, những người khác của Nhất Nguyên Viện một chút động tĩnh cũng không có.
Thậm chí biểu cảm trên mặt, cũng không có chút biến hóa nào.
Cửu Thiên, Sở Trực, Sở Chính vẫn mang theo nụ cười như trước, đại sư huynh đang nhắm mắt dưỡng thần, Nhất Thanh sự tôn cùng Đạo Quang sư tôn đang nói chuyện phiếm gì đó. Căn bản cũng không có chuyên tâm xem thi đấu trên khán đài.
Sắc mặt Dịch Thanh khế biến, hìnhgd như có gì đó không đúng.
Sau một khắc, gió nhẹ nổi lên, không biết từ nơi nào thổi tới một trận gió nhẹ, nhẹ nhàng đem bụi mù trước mặt quét đi.
Sau đó, đập vào mắt mọi người, là bộ dáng Hàn Liên vô cùng bình tĩnh.
Nhẹ nhàng phủi đi tro bụi trên người, Hàn Liên không có việc gì.
Trên người bao phủ một tầng canh y, cái này đại biểu cho tu vi Ngoại Canh cảnh.
ỰC, ỰC.
Tiếng nuốt nước miếng liên tiếp vang lên.
Dịch Thanh trong mắt mang theo sợ hãi, Ngoại Canh cảnh!
Đây không phải là chênh lệch một giai, hai giai, mà là chênh lệch một cảnh giới. Nếu như không có thủ đoạn đặc biệt trái đạo, hắn ta tuyệt không có khả năng thẳng.
Hàn Liên lúc này cũng không ngông cuồng, bình tĩnh nhìn Dịch Thanh nói: "Còn muốn đánh nữa không?"
Dịch Thanhmm cảm giác tay của mình bắt đầu có chút run rẩy. Tất cả học viên Thiên Nhân Viện, không bao giờ mắng Hàn Liên nữa.
Thực lực bày ở đó, không thể vũ nhục cường giả.
Huyền Không sư tôn thở dài một tiếng, xem ra hôm nay Thiên Nhân viện bọn họ nhất định sẽ bị Nhất Nguyên viện ngược thảm.
Huyền Không sư tôn xoay người nói với một đệ tử bên cạnh: "Vân An, ngươi có nắm chắc thắng không?"
Học viên được gọi là Vân An mặc áo choàng đen, cúi đầu, chỉ lộ ra đôi mắt lấp lánh tinh quang.
"Cũng tạm được. Hắn ta cùng lắm cũng vừa mới bước vào Ngoại Canh Cảnh mà thôi."
Giọng Vân An hơi khàn khàn, nghe như có thứ gì đó mắc kẹt trong cổ họng.
Trên đài, ánh mắt Dịch Thanh lóe lên, cuối cùng vẫn xông ra ngoài.
Hắn ta không có khả năng nhận thua
Bàn tay Dịch Thanh chợt ngưng tụ ra một thanh trường kiếm bằng canh kình, giờ khắc này, hắn ta lại còn có độtsn phá.
Một kiếm đâm ra, tiếng vũ khí va vào nhau liên tiếp không ngừng.
Nhưng ngay sau đó, Dịch Thanh liền bay ngược ra ngoài, y phục trước ngực bị cắt qua, một vết kiếm sâu có thể thấy được xương xuất hiện.
Trong tay Hàn Liên không biết từ lúc nào đã xuất hiện Bích Thủy Trường Thiên Kiếm.
Dịch Thanh xoay người ngã trên mặt đất, cắn răng nhìn Hàn Liên nói: "Ngươi không phải không dùng kiếm sao?"
Hàn Liên khinh bỉ nhìn Dịch Thanh nói: "Ai nói ta không cần, có kiếm không cần, ta ngốc à."
Dịch Thanh lại phun ra một ngụm máu tươi, hoàn toàn ngất đi.
Đạo sư tiến lên kéo Dịch Thanh xuống đài cao, bình tĩnh tuyên bố.
“Nhất Nguyên Viện, Hàn Liên thắng”
Huyền Không Sư tôn mặt lạnh như sương, thua liền hai trận, hơn nữa còn là thua ở trong tay cùng một người, Thiên Nhân Viện mất hết mặt mũi.
Nếu như ba trận toàn bộ thua, Thiên Nhân viện nhất định sẽ trở thành trò cười của chín đại phân viện.
Huyền Không sư tôn lạnh lùng nói: "Vân An, ngươi lên đi."
Vân An đứng lên, vung tay ném áo choàng của mình xuống, lộ ra khuôn mặt đầy vết thương.
Trong nháy mắt, Vân An từ khán đài nhảy ra, trực tiếp đi tới đài cao tỷ thí.
Hàn Liên nhìn thấy người này, lông mày hơi nhướng lên.
“Vân An, lại là ngươi!”
Phía sau, Sở Trực, Sở Chính, cũng có hứng thú.
Sở Trực nhỏ giọng nói với Cửu Thiên: "Cửu Thiên sư đệ, chính là hắn ta. Chính là Vân An này, lần trước đánh bại chúng ta."
Cửu Thiên nhẹ nhàng gật đầu.
Vân An hai tay ôm vai, nói: "Đến đây đi, chúng ta qua mấy chiêu.
Hàn Liên ha ha cười nói: "Ta mới không có hứng thú này. Cửu Thiên sư đệ, trận này đệ tới đi"
Nói xong, Hàn Liên lắc lư đi xuống.
Cửu Thiên nao nao, lập tức nhìn Hàn Liên sư huynh đang nháy mắt ra hiệu với hắn.
Hàn Liên sư huynh cười nói: "Cửu Thiên sư đệ, món này cứng, còn lại giao cho đệ."