Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 269

Ngay lập tức, sắc mặt của Triệu Thường và Tinh Uyên đen xì.

Giống như tình hình không nên như này! Giống như cục diện lập tức có chút gì đó không đúng.

Tinh Uyên vốn là xác định trong học viện Võ Đạo chỉ còn một luyện khí sĩ là Triệu Thường, trừ hắn ta ra không ai có thể gọi ra khí linh. Nhưng với thực lực của Triệu Thường, cũng không thể thật sự gọi ra khí linh. Nhưng bây giờ, một luồng ánh sáng thoát ra từ Thập Phương Đỉnh không phải khí linh thì là cái gì.

Tinh Uyên hắn học trừng mắt với Triệu Thường, Triệu Thường cũng có dáng vẻ hoảng sợ.

Sắc mặt của Cửu Thiên tối lại, nói ở trong lòng: “Cửu Long Huyền Cung Tháp, có phải là ngươi không. Đáng chết, thanh điệu này, âm thanh này, chính là ngươi. Ngươi muốn làm gì?”

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười khoái chí.

“Chủ nhân vĩ đại, người đoán không sai. Chính là ta. Thập Phương Đỉnh rất yếu ớt, nó chưa có năng lực nói chuyện. Bây giờ ta thay nó nói chuyện. Yên tâm, quan hệ của hai bọn ta rất tốt, nó sẽ không so đo gì cả.

Cửu Thiên trợn mắt, được đấy, bây giờ cũng chỉ có thể để mặc Cửu Long Huyền Cung Tháp làm loạn.

Dù sao Cửu Long Huyền Cung Tháp đã hoàn toàn nhận hắn làm chủ, tuyệt đối không thể làm ra chuyện bất lợi với hắn. Cửu Thiên cũng để mặc nó.

Viện trưởng cũng sửng sốt.

Thật sự là khí linh, không lý nào lại vậy. Từ khi nào một luyện khí sĩ nhỏ bé cũng có thể câu thông với khí linh rồi?

Có điều viện trưởng rất nhanh đã thu liễm lại ánh mắt, giả vờ cái gì cũng không biết, nói: “Ừ, ngươi là khí linh của Thập Phương Đỉnh. Ngươi có thể

nói cho ta biết, rốt cuộc là ai giết sư phụ của Triệu Thường, còn cả sư huynh đệ của hắn không?”

“Thập Phương Đỉnh” lớn tiếng nói: “Người mà ngươi nói là đám si ngu ngay cả trận pháp cũng không hiểu đó sao? Một lão già dẫn 5 đồ đệ à?”

Nghe thấy câu này, Hàn Liên cười ha hả thành tiếng.

Tuy Sở Trực không thể cử động, nhưng cũng nhếch khóe miệng cười.

Triệu Thường đen mặt, lúc này đã buông Thập Phương Đỉnh ra, hắn ta cảm nhận được cục diện hình như đã không theo khống chế nữa.

Viện trưởng gật đầu nói: “Không sai. Chính là một ông lão dẫn theo 5 đồ đệ, ông già cầm đầu tên là Phong Lịch.

“Thập Phương Đỉnh” đung đưa luồng sáng nói: “Chết rồi, chết hết rồi. Một đám ngu đần bị trận pháp chơi chết, lão già thì bị đồ đệ của mình đánh lén nên chết rồi, một kẻ tên là Triệu Thường, mặt mũi trông rất âm hiểm.

“Cái gì?”

Triệu Thường sửng sốt thốt lên tiếng, đi tới chỉ về phía Thập Phương Đỉnh, nói: “Ngươi, ngươi, ngươi đừng có ngậm máu phun người.

Thập Phương Đỉnh bỗng phóng ra một khoảng ánh sáng màu đỏ trực tiếp đánh bay Triệu Thường sang một bên.

Sắc mặt của Tinh Uyên sư tôn lập tức đen như than, ánh mắt nhìn sang Cửu Thiên giống như rắn độc.

Cửu Thiên thản nhiên nhìn ông ta, một sư tôn, dùng thủ đoạn dơ bẩn như vậy để hãm hại một học viên. Người có lòng dạ hẹp hòi như này, đã không thể khiến Cửu Thiên có chút kính trọng nào nữa.

Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, với trí thông minh của Triệu Thường căn bản không thể bày ra được cái bẫy này. Cửu Thiên đến bây giờ vẫn nhớ, lần đầu tiên gặp Triệu Thường ở thành phố Long Cửu, Triệu Thường vẫn là một người có nguyên tắc. Thua rồi cũng vẫn nhận, không phải kẻ giáo hoạt âm hiểm như này.

Bây giờ chắc chắn là sau lưng có người đưa ra chủ ý cho hắn ta, lúc này mới tạo ra trò này. Mà người có thể đưa ra loại chủ ý này, không phải là Tinh

Uyên trước mắt sao. Nếu không chuyện căn bản không liên quan tới ông ta, ông ta tại sao lại xuất hiện ở đây.

Viện trưởng lạnh lùng nhìn Triệu Thường, nói: “Triệu Thường, lời khí linh nói là thật sao?”

Triệu Thường sửng sốt nói: “Không phải thật, đương nhiên không phải thật. Ta sao có thể giết chết sư phụ của mình chứ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK