Mục lục
Nhất Thế Thần Vương - Diệp Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 210: Bắt giữ Thánh Nữ Huyết tộc!
“Vần…”
Trùng hợp hơn Lý Tử Huyên cũng đi vào.
“Hai người…”
Khỉ Lý Tử Huyên nhìn thấy hình ảnh Khương Vân Hi ôm lấy cổ của Diệp Phàm, hai người đang hôn nhau, ngạc nhiên đứng ngây ra ở cửa.
Diệp Phàm vội vàng đay Khương Vân Hi ra, đứng dậy nói: “Cô đừng hiểu Lâm, tôi đi trước, cô chăm sóc cô ấy đi!”
Diệp Phàm vội vàng rời khỏi đây.
Lúc này Khương Vân Hi cũng tỉnh lại, nhìn Lý Tử Huyên nói: “Tử Huyên, tớ làm sao vậy?”
“Con nhóc này, cậu biết cậu vừa làm gì không?”
Lý Tử Huyên đi vào, kinh ngạc cảm thán nói.
“Tớ làm gì?”
Khương Vân Hi mơ hồ hỏi lại.
Lý Tử Huyên kể lại chuyện vừa rồi cho Khương Vân Hi.
Tái gì? Tớ…”
Khương Vân Hi biết được chính mình và Diệp Phàm hôn nhau, cả người dại ra.
Lý Tử Huyên trêu chọc: “Con nhóc này, không ngờ sau khi say rượu lá gan lại lớn vậy!”
Mặt của Khương Vân Hỉ đỏ bừng, vùi đầu vào trong chăn.
Bên kia, Diệp Phàm cũng trở về biệt thự, sắc mặt cũng hơi xấu hổ.
Mặc dù đây không phải nụ hôn đầu tiên của hắn, nhưng đây là người phụ nữ thứ ba mà hắn tiếp xúc thân mật ngoài Sở Sở và đại sư phụ, hơn nữa còn là người phụ nữ mới quen được mấy ngày, trong lòng hơi mất tự nhiên!”
Cùng lúc đó.
Trong một căn biệt thự tráng lệ nào đó ở Long quốc.
Thanh niên mặc sơ mi trắng nghe thuộc hạ báo cáo, nhăn mày lại: “Ngươi nói lão Bát và lão Cửu đều bị tên Diệp thiếu này giết chết?”
“Chủ nhân, theo điều tra thì đúng vậy!”
“Hơn nữa chúng tôi còn tra được, đối phương tên là Diệp Phàm, đến từ Thiên Hải, bối cảnh lai lịch rất thần bí!”
Người đàn ông đứng trước mặt thanh niên
nói.
“Tuổi còn trẻ đã có thể giết được lão Bát lão Cửu và Trần đại sư kia, khỉ nào thì Long quốc có một thiên tài như vậy? Không lẽ là đệ tử của một trong các thế lực lánh đời?”
Ánh mắt của thanh niên này lóe lên.
“Ngươi đỉ điều tra rõ cho ta, dám giết người của ta, chuyện này không thể để yên được!”
Thanh niên lạnh lùng nói.
“Vâng!”
Người đàn ông kia gật đầu: “Đúng rồi chủ nhân, đại hội y đạo năm nay sắp bắt đầu rồi, hơn nữa người bên Quỷ Cốc cũng tham gia, ngay cả mấy tông môn y đạo lớn kìa cũng định tham gia, phái m Dương của nước Anh, Vu Môn nước Mạn… đều muốn tham gia!”
“Một đại hội y đạo thôi cũng có nhiều thế lực tham gia như vậy?”
“Đại hội năm nay có gì đặc biệt sao?”
Thanh niên nhíu mày, lạnh nhạt nói.
“Nghe nói phần thưởng của đại hội lần này rất phong phú, phần thưởng không không chỉ có
ngọc Rồng trong truyền thuyết của Long quốc, nghe đòn còn có một chí bảo được dùng làm phần thưởng!”
Người đàn ông này nói.
“Dùng ngọc Rồng làm phần thưởng?”
Thanh niên này nói: “Chí bảo còn lại là gì?”
“Cái này thì chưa xác định!”
Người đàn ông kia nói.
“Nếu đã vậy ta cũng đến tham gia, thuận tiện nhìn xem trình độ y thuật của đám Quỷ Cốc kia đạt đến trình tự nào, liệu có đạt được chân truyền của sư phụ ta không!”
Trong mắt thanh niên này lóe lên một tỉa sáng kỳ dị, cười nói.
Nước ngoài, tổng bộ Thiên Phạt!
“Ngay cả phán quan Hắc Bạch cũng không phải đối thủ của hắn?”
“Con trai của Diệp Thiên Long mạnh đến vậy sao?”
Một giọng nói lạnh băng trầm thấp vang lên từ một người mặc áo choàng đen.
Một đám cao thủ Thiên Phạt đang quỳ trước mặt người này.
“Tôi nguyện ý đi tróc nã tên nhóc đó!”
Đám cao thủ Thiên Phạt này lên tiếng.
“Truyền xuống, triệu tập 3000 tinh anh
Thiên Phạt, gọi bốn thiên tướng Phong Hỏa Lôi Băng đến, bằng bất cứ giá nào cũng phải mang con trai của Diệp Thiên Long về đây, nếu không mang về được, lập tức xử quyết, tóm lại sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”
Bóng người bị bao phủ dưới lớp áo đen lạnh lùng quát.
“Rõ!”
Đám cao thủ Thiên Phạt đáp.
Hôm sau!”
Diệp Phàm vừa ăn xong bữa sáng, Huyết Đồ liền xuất hiện, khom người nói: “Thiếu chủ, tối qua bắt được một ninja nước Anh!”
“Ninja nước Anh?”
Diệp Phàm nói.
‘Vâng, theo lời khai, hắn đến từ hội Hắc Long nước Anh, là đại tiểu thư của hội Hắc Long sai hắn đến bắt thiếu phu nhân!”
Huyết Đồ nói.
“Đại tiểu thư hội Hắc Long?”
Diệp Phàm nhíu mày.
Đại tiểu thư hội Hắc Long muốn bắt Sở Sở làm gì?
“Đỉ điều tra xem đại tiểu thư hội Hắc Long là ai?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Đứng lại!”
Lúc này bên ngoài biệt thự truyền đến tiếng quát của Lôi Chiến.
Diệp Phàm đứng dậy chạy ra ngoài.
Trong sân, Lôi Chiến và Vua Bắc Cực đứng đó, trước mặt bọn họ là một đám người mặc trang phục giống nhau.
Hai người cầm đầu, một người lạnh như băng, tràn đầy sát ý, người còn lại là một người đàn ông trung niên, nhìn qua rất trung thực.
“Mấy người là aỉ? Sở giám sát làm việc, tránh ra!”
Người đàn ông lạnh như văng nhìn Lôi Chiến và Vua Bắc Cực, nói.
“Ai thèm quan tâm các người là ai, còn dám bước lên một bước, giết!!!”
Lôi Chỉêh quát to.
“Sở giám sát các người lại muốn bắt tôi?”
‘Vị này chắc là Diệp thiếu đúng không”
“Tôi là Từ Thành, người phụ trách tứ bộ của sở giám sát, người này là Giang Phong, người phụ trách tam bộ của sở giám sát!”
Người đàn ông trung niên nói.
“Dương Phong phái các người đến?”
Diệp Phàm nói.
“Không phải, chúng tôi vâng lệnh cấp trên đến mang Thánh Nữ Huyết tộc đi, không phải đến đối địch với Diệp thiếu, xin Diệp thiếu tránh ra!”
Từ Thành nói.
“Thánh Nữ Huyết tộc?”
Diệp Phàm nhíu mày.
“Chính là cô ta!”
Từ Thành chỉ về phía A Cơ.
“Vì sao các người phải dẫn cô ta đi?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Diệp thiếu, cô ta chính là Thánh Nữ Huyết tộc, nếu Long quốc có thể khống chế được cô ta, điều này sẽ có tác dụng rất lớn với Long quốc!”
“Xin Diệp thiếu tránh đường!
Từ Thành nói.
“Nếu tôi không đồng ý thì sao?”
Diệp Phàm nói.
‘Vậy chết đi!”
Giang Phong nhìn Diệp Phàm, nói.
Ngay lập tức, Huyết Đồ, Lôi Chiến, Vua Bắc Cực lao ra, nhìn chằm chằm đám người này, sẵn sàng ra tay.
Giang Phong bị ba cao thủ nhìn chằm chằm, trong lòng hơi giật mình, sắc mặt thay đổi.
“Diệp thiếu, cô ta rất quan trọng, xin Diệp thiếu giao cho chúng tôi!”
“Đến lúc đó bên trên chắc chắn sẽ rất biết ơn Diệp thiếu!”
Từ Thành nói.
“Ai dám động đến Thánh Nữ Huyết tộc?”
Đột nhiên, một tiếng quát lạnh băng vang lên, một đám cao thủ mang theo mùi máu xuất hiện.
“Huyết tộc!”
Từ Thành và Giang Phong nhìn về phía
đám người này, hai người biến sắc.
“Long quốc các người muốn bắt Thánh Nữ Huyết tộc của chúng ta, thật to gan!”
“Giết cho ta!”
Ánh mắt của người đàn ông cầm đầu Huyết tộc lóe lên màu đỏ, lạnh lùng nói.
“Huyết tộc dám bước vào lãnh thổ của Long quốc, lá gan không nhỏ, giết!”
Giang Phong quát to.
“Aỉ dám ra tay ở đây, giết không tha!”
Hai bên đang định ra tay, Diệp Phàm lên tiếng.
“Thánh Nữ Huyết tộc, cuối cùng cũng tìm được cô!”
“Trốn rất kỹ!”
Lúc này, một giọng nói khàn khàn vang lên.
Một người đàn ông mặc áo dài trắng, tay cầm một quyển Kinh Thánh xuất hiện, cả người tản ra hơi thở thần thánh.
“Thánh Điện!”
Đám người Huyết tộc nhìn thấy người này, sắc mặt thay đổi.
“Thánh Điện?1
Từ Thành và Giang Phong nhìn người này, lập tức kinh sợ, sắc mặt nghiêm lại.
Ngay cả ba người Huyết Đồ cũng cảnh giác nhìn người đàn ông này.
Người đàn ông này vừa xuất hiện, không khí ở đây trở nên vô cùnq nặnq nề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK