Sở trưởng Thiên Viêm nói: “Sao hả? Người của Long Hồn cũng muốn nhúng tay vào chuyện của sở tuần tra?”
“Hứa Càn không dám, nhưng tôi vâng lệnh Long Soái đến bảo vệ cậu ta, bởi vậy không thể để đại nhân dẫn cậu ta đi, trừ khi có được sự cho phép của Long Soái!”
Hứa Càn ôm quyền nói.
“Một tiểu đội trưởng Long Hồn cỏn con cũng dám ngăn cản sở trưởng Thiên Viên, tôi thấy cậu ăn gan hùm mật gấu!”
Dương Phong nhìn Hứa Càn, lạnh lùng nói.
“Tôi chỉ làm theo mệnh lệnh!”
Hứa Càn nói.
“Làm theo mệnh lệnh? Tôi thấy cậu cấu kết với thằng nhãi này thì có!”
“Người đâu, bắt lại!”
Dương Phong quát lớn.
Người phía sau ông ta lao về phía Hứa Càn.
Đám thuộc hạ của Hứa Càn xông lên chắn trước mặt hắn ta, đánh nhau với đám người của
sở giám sát.
Sắc mặt Dương Phong nghiêm lại, vung quyền về phía Hứa Càn.
Sắc mặt Hứa Càn thay đổi, vội vàng ra tay lại bị đốỉ phương đánh lui.
Là một trong chín giám sát của sở giám sát, thực lực của Dương Phong rất mạnh.
Mặc dù Hứa Càn là tiều đội trưởng đội Long Hồn số 7, nhưng vẫn kém xa Dương Phong, dù sao bọn họ cách nhau mười mấy tuổi.
“Hôm nay tôi sẽ dạy dỗ các cậu thay Long Hồn!”
Dương Phong lạnh lùng nói.
Đúng lúc này, một âm thanh lạnh băng truyền đến.
“Không đến lượt sở giám sát dạy dỗ người Long Hồn!”
Một bóng người xuất hiện.
Bóng người này đánh thẳng về phía Dương Phong.
Dương Phong còn không kịp phản ứng đã bị đánh bay ra ngoài.
Phụt!
Dương Phong bay ra xa hơn mười mét, nện trên mặt đất ngã phun máu, bị thương nặng, không đứng dậy nổi!
Lúc này, thành viên đội Long Hồn số 7 cũng dừng tay.
Đám người Hứa Càn, Diệp Phàm, sở trưởng Thiên Viêm, Triệu Thiên Lâm đều nhìn về phía người vừa đến.
Người này mặc một bộ áo da đen, đầu ba tấc, sắc mặt lạnh lùng, đeo bao tay đặc chế, tản ra hơi thở áp bách!
“Thiết Thủ đại nhân?”
Hứa Càn và những người còn lại của Long Hồn nhìn thấy người này đều kinh sợ, lập tức quỳ xuống đất kêu: “Bái kiến Thiết Thủ đại nhân!”
“Thiết Thủ?”
“Một trong chín Long Vệ của Long Hồn!”
Sở trưởng Thiên Viêm nhìn chằm chằm vào người đàn ông này, trong mắt hiện lên một tia sáng kỳ dị.
Long Hồn là một đội ngũ cực kỳ mạnh của chiến bộ, không có biên chế, trực thuộc Long Soái.
Long Hồn chia thành chín đại tiểu đội, trên chín đại tiểu đội còn có chín Long Vệ, chính là cao thủ mạnh nhật ngoại trừ chủ nhân của Long Hồn, ai cũng có thực lực khủng bố.
Nhưng chín Long Vệ gần như chưa bao giờ ra tay, bởi vậy người ngoài không biết bọn họ mạnh đến mức nào!
Người đàn ông này chính là Thiết Thủ, một trong chín Long Vệ!
“ông…”
Lúc này Dương Phong nằm trên mặt đất, nhìn Thiết Thủ với ánh mắt tức giận.
“Một giám sát cỏn con cũng dám động đến người của Long Hồn, aỉ cho ông dũng khí đó?”
Thiết Thủ lạnh nhạt nói.
“Long Hồn mấy người muốn trở thành kẻ địch với sở giám sát?”
Dương Phong không cam lòng nói.
Thiết Thủ xuất hiện trước mặt Dương Phong, bóp chặt cổ ông ta, nhấc lên cao.
“Ông còn chưa đại biểu được cho sở giám sát!”
“Cho dù tôi giết ông, ông cảm thấy sở
giám sát sẽ khai chiến với Long Hồn?”
Thiết Thủ lạnh nhạt vô tình nói.
Dương Phong bị bóp không thở nổi.
“Ha ha ha, hôm nay náo nhiệt thật đó!”
Đột nhiên, một tiếng cười to lớn vang đội truyền đến.