“Người trẻ tuổi, quá kiêu ngạo!”
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lẽo âm u quanh quẩn trong biệt thự, truyền vào trong tai đám người Diệp Phàm, Long Hồn, Hoa n, Khương Vân Hi.
“U Ảnh!”
Đám người Long Hồn nghe thấy giọng nóỉ này, sắc mặt thay đối, cảnh giác quan sát xung quanh, muốn tìm ra vị trí của u Ảnh.
Người đang nói chuyện chắc chắn là u Ảnh, sát thủ đứng thứ 17 của bảng Sát Thủ!
Trong lúc đám người Long Hồn đang tìm kiếm tung tích của u Ảnh, một trận gió thổỉ qua.
Chỉ trong chớp mắt, một bóng đen như u linh xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, tấn còng vào chỗ yếu hạí của hắn.
Ầm!
Những người khác còn chưa hiểu ra sao, một tiếng nặng nề vang lên.
Đám người Long Hồn nhìn về phía Diệp Phàm, xem đối phương có bị giết hay chưa!
Nhưng bọn họ không ngờ, Diệp Phàm vẫn còn hoàn hảo không bị thương đứng ở đó, ngược lạí
bóng người tấn công hắn lại liên tục lùỉ về sau, rên rỉ.
Bóng người này mặc một bộ đồ đen, đeo mặt nạ u minh, chỉ lộ ra con ngươi lạnh lẽo.
Ông ta chính là u Ảnh, đứng thứ 17 trong bảng sát thủ, thành danh 20 năm, được gọi là sát thủ bóng dáng!
“U Ảnh!”
Đám người Long Hồn nhìn u Ánh, chuẩn bi vũ khí, nhìn chằm chắm đối phương.
“Người trẻ tuổi, không ngờthực lực của cậu lạỉ mạnh như vậy?”
Trong mắt u Ảnh lóe lên sự ngạc nhiên, nhìn chăm chú vào Diệp Phàm.
Đây là lần đầu tiên ông ta lộ ra sắc mặt ngạc nhiên như vậy.
Thực lực của Diệp Phàm vượt xa tưởng tượng của ông ta.
Nhiều năm như vậy, người này là người thứ hai có thể cản lại đòn tấn còng của ông ta.
Mặc dù ông ta đứng thứ 17 bảng Sát Thủ, nhưng bảng xếp hạng này là mười mấy năm trước.
Mấy nám nay, ông ta rất ít chấp hành nhiệm vụ, cũng không tham gia vòng bình xét bảng Sát
Thú, bởi vậy xếp hạng của ông ta vần luôn không đối.
Nhưng thực lực chân chính của ông ta cũng không hề kém cạnh mười sát thủ đứng đầu.
Nhưng dù như vậy, người này vân chặn được một đòn của ông ta, thậm chí trong trận tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi, đối phương còn đành lùi ông ta về sau.
Điều này làm u Ảnh vò cùng chấn động!
Từ lúc ỏng ta thành danh đến nay, ngoại trừ người kia, Diệp Phàm là người thứ haì làm òng ta bị chấn động như vậy!
“Thực lực của ông không tệ, nhưng muốn giết tôi, còn kém xa lắm!”
Diệp Phàm nhìn u Ảnh, lắc đầu.
Đám người Long Hồn kình sợ khi nghe thấy Diệp Phàm nói vậy.
Bọn họ không ngờ Diệp Phàm có thể nói ra lời nói ngòng cuồng nhưvặy.
Quá ngông cuồng!
Thân hình của u Ảnh lại biến mất lần nữa.
Diệp Phàm cám nhận được một luồng sát khí dày đặc ập đến.
u Ảnh xuất hỉện phía sau Diệp Phàm, thỉ triển ra chiêu tấn còng đáng sợ nhất.
Một đòn này khủng bố gấp 10 lần đòn vừa rồi!
Đám người Long Hồn lộ ra sự lo lắng!
Hoa n và Khương Vân Hi cũng rất khấn trương.
Đột nhiên Diệp Phàm thi triển ra một chiêu thức quỷ dị, đoạt vũ khí trong tay u Ánh, đặt trên cổ đối phương.
Chỉ trong nháy mắt, vị sát thủ đỉnh cấp này đã bị Diệp Phàm bắt lấy trong một chiêu!
Những người khác hoàn toàn không hiểu ra sao!
Nhưng u Ảnh lại rất kích động, nhìn Diệp Phàm: ‘Vừa rồi cậu thi triển chiêu thức gì vậy?”
“Người chết không cần biết điều này!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Chủ nhân của cậu là ai?”
u Ảnh nhìn Diệp Phàm, hỏi.
Dỉệp Phàm nghe thấy đốỉ phương hỏi vậy, sửng sốt, nói: “Chủ nhân?”
“Chính là sát thần Tu La!”
UẢnh nói.
Diệp Phàm nghe đối phương nói vậy, ánh mắt lộ ra sự kinh dị, thu tay, nói: “ồng nóỉ chủ nhân của ònq là sát thần Tu La?”