Mục lục
Nhất Thế Thần Vương - Diệp Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 198: Là người của Quỷ Cốc
Nhưng hôm nay, bọn họ lại bị một hậu bối rất trẻ tuổi trấn áp chỉ trong tích tắc, kết quả này khiến họ không thể tin được!
Giờ phút này, bọn họ không khỏi nghĩ đến một người được gọi là yêu nghiệt trong tổ chức Thiên Phạt.
Chẳng lẽ thực lực của Diệp Phàm đã đạt tới trình độ ngang với người đó rồi sao?
“Nói cho ta biết, trụ sở của Thiên Phạt ở đâu?1′
Diệp Phàm nắm lấy bả vai hai người này, lạnh lùng quát lên.
“Cậu đừng mơ tưởng lấy được bất kỳ tin tức gì từ chúng tôi!”
Người đàn ông mặc áo choàng đen khịt mũi lạnh lùng nói.
Rắc rắc!
Ngay lập tức, Diệp Phàm bóp nát bả vai hai người, đối phương đau đớn kêu lên, mặt mày nhăn nhó.
“Tôi hỏi lại lần nữa, trụ sở của Thiên Phạt ở đâu?”
“Nếu không nói thì chết đi!”
Sát ý trong người Diệp Phàm đã đạt đến cực hạn.
“Cậu giết chúng tôi, Thiên Phạt sẽ báo thù cho chúng tôi!”
Người đàn ông mặc áo choàng đen hét lên.
Rắc rắc!
Diệp Phàm lập tức bóp nát cổ họng người này ngay tại chỗ.
“Ông nói đi!”
Ánh mắt Diệp Phàm quét về phía người đàn ông mặc áo choàng trắng.
“Ngay cả ba của cậu cũng chết dưới tay Thiên Phạt chúng tôi, cậu cho rằng cậu có thể chống lại tổ chức Thiên Phạt sao?”
Người đàn ông mặc áo choàng trắng quay đầu nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói.
Rắc rắc!
Diệp Phàm không nói nhảm nhiều mà lập tức vặn gãy cổ người này.
Lúc này, Hắc Bạch Phán Quan – hai đại cao thủ siêu cấp của tổ chức Thiên Phạt đã chết trong tay Diệp Phàm!
“Tôi sẽ đưa tiễn toàn bộ tổ chức Thiên
Phạt đi cùng các người!”
Diệp Phàm vô cảm nói.
“Cậu chính là Diệp thiếu đã tiêu diệt gia tộc Hoàng Bộ ư?”
Đúng lúc này, một giọng nói vang dội truyền đến.
Một đám người xuất hiện ở đây dẫn đầu là một người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu xanh, ăn mặc theo kiểu cổ phục, đang nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ mặt uy nghiêm.
“Ông là ai?”
Diệp Phàm liếc mắt nhìn đối phương, lạnh lùng hỏi.
“Tôi là môn chủ Thanh Phong Môn!”
“Nhóc con, cậu đã giết chết cả nhà cháu trai của tôi, lại tàn sát ba trăm đệ tử của Thanh Phong Môn tôi, hôm nay bản môn chủ…”
Phập!
Môn chủ của Thanh Phong Môn đang nhìn Diệp Phàm nói chuyện, nhưng còn chưa kịp nói xong, Diệp Phàm đã vung ra một thanh đoản kiếm màu đen, lập tức đâm xuyên qua ngực ông ta, máu tươi bắn tung tóe!
“Nói nhảm nhiều quá đâỳ!”
Diệp Phàm hừ lạnh nói.
“Cậu… Tôi chính là võ…”
Trong miệng môn chủ của Thanh Phong Môn không ngừng phun ra máu tươi, ông ta nhìn Diệp Phàm muốn nói gì, kết quả còn chưa kịp nói xong đã gục trên mặt đất rồi tắt thở.
“Môn chủ!”
Mà những người do môn chủ của Thanh Phong Môn dẫn đến nhìn thấy môn chủ của mình bị giết trong vài giây, sắc mặt từng người đều lần lượt thay đổi rồi hét lên.
Lúc này, vẻ mặt bọn họ khó tin nhìn Diệp Phàm.
Phập phập phập!
Diệp Phàm bước ra một bước, vung thanh đoản kiếm màu đen trong tay lên.
Toàn bộ đám người của Thanh Phong Môn dều ngã xuống đất ôm chặt cổ họng, máu tươi không ngừng phun ra.
Sau khỉ Diệp Phàm giết sạch những người, hiện trường hoàn toàn im lặng!
Ánh mắt Diệp Phàm quét qua tất cả mọi người có mặt: “Tôi không muốn bất kỳ bức ảnh nào về tôi được lan truyền ra ngoài, nếu tôi phát
hiện ra, vậy thì tự mình chuẩn bị quan tài đi!”
Sau khi Diệp Phàm nói xong câu đó, hắn đỉ thẳng ra ngoài.
Đợi đến khi Diệp Phàm rời đi, mọi người tại hiện trường mới thở hồng hộc, từng người đêu bị doạ sợ không thôi.
Cảnh tượng hôm nay đã mang đến cho họ một sự chấn động cực đại!
Diệp thiếu này quá đáng sợ!
Sau đó, những người vừa chụp ảnh và quay video vừa rồi đã thủ tiêu tất cả ảnh chụp và video trong điện thoại của mình, bọn họ không muốn chết đâu!
Diệp Phàm rời khỏi bờ hồ Kim Lăng, chuẩn bị trở về Bách Hoa Lâu nhưng lại xuất hiện một tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ phía sau.
“Này, chờ đã!”
Tư Thiên Thiên vội vàng chạy về phía Diệp Phàm.
“Có chuyện gì sao?”
Diệp Phàm nhìn Tư Thiên Thiên và nói.
“Anh có thể cho em xin chữ ký được không?”
Tư Thiên Thiên cầm một cây bút rồi nhìn
Diệp Phàm và nói.
“Chữ ký?”
“Tôi không phải ngôi sao nổi tiếng, xin chữ ký làm gì?”
Diệp Phàm ngạc nhiên hỏi.
“Nhưng anh là thần tượng của em!”
Tư Thiên Thiên hào hứng nói.
“Thần tượng?”
“Đúng vậy, anh còn trẻ như thế mà đã có thể giết Trần đại sư, thật sự rất lợi hại, bây giờ em coi anh là thần tượng của em, anh nhất định phải ký tên cho em!”
Tư Thiên Thiên nhìn Diệp Phàm, kích động nói lớn.
Diệp Phàm không ngờ rằng mình đi giết người mà còn có thể thu hoạch thêm một fan hâm mộ thế này!
“Ký tên ở đâu?”
Diệp Phàm nhận lấy bút và nói.
“Anh ký tên lên áo của em đi!”
Tư Thiên Thiên căng áo ra rồi nói.
Diệp Phàm trực tiếp ký tên của mình lên đó.
“Diệp thiếu, thật ngại quá, cháu gái của tôi đã quen với việc tự do, nếu con bé có đắc tội đến cậu thì tôi thay mặt con bé xin lỗi cậu!”
Lúc này, ông nội của Tư Thiên Thiên bước nhanh, vội vàng cúi đầu với Diệp Phàm rồi nói.
“Cò ấy chỉ tìm tôi xin chữ ký thôi, ông cụ không cần lo lắng như vậy!”
Diệp Phàm nhẹ giọng nói.
“Ông nội, cháu thấy anh Diệp rất tốt bụng, không đáng sợ như vậy đâu!”
Tư Thiên Thiên bĩu môi nói.
“Thiên Thiên, cháu đừng có mà không biết trên dưới như thế, phải gọi là Diệp thiếu!”
Ông cụ nhìn Tư Thiên Thiên rồi thẳng thắn la mắng.
“Không sao, chỉ là một cách xưng hô thôi mà!”
Diệp Phàm thản nhiên nói.
“Gia chủ, không xong rồi!”
Đúng lúc này, một người đàn ông đi đến chỗ ông cụ với vẻ mặt lo lắng.
“Có chuyện gì?”
Ông cụ trầm giọng nói.
“ở nhà chúng ta đang có một đám người kéo đến, thực lực của bọn họ rất mạnh, bọn họ đã đánh bị thương tất cả các vệ sĩ và mấy vị trưởng lão của gia tộc chúng ta rồi!”
Người đàn ông kia nói.
“Sao có thể như thế được? Bọn họ là ai?”
Ông cụ kinh ngạc kêu lên.
“Bọn họ tự xưng là người của Quỷ Cốc!”
Người đàn ông kia nói.
“Quỷ Cốc!”
Biểu cảm của ông cụ thay đổi, kinh ngạc nói.
“Anh vừa nói bọn họ là aỉ cơ?”
Diệp Phàm vừa định rời đi, nhưng nghe thấy lời nói của người đàn ông, hắn dừng lại nhìn đối phương.
“Bọn nói là người của Quỷ Cốc!”
Người đàn ông nói lại lần nữa.
Được lắm!
Vẻ mặt Diệp Phàm lạnh lùng, ánh mắt sáng lên.
“Dẫn tôi về gia tộc của mấy người đi!”
Ánh mắt Diệp Phàm quét về phía ông cụ, trực tiếp nói.
‘Được!
Ông cụ liếc nhìn Diệp Phàm rồi qật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK