Mục lục
Nhất Thế Thần Vương - Diệp Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 192: Sóng gió sắp đến
Căn cứ Chiến Bộ.
“Quả nhiên hắn là đệ tử chiến thần Thiên Sách! Không ngờ thực lực thằng nhóc kia lại mạnh đến thế, ngay cả cao thủ thuật sĩ như Thiên Viêm cũng bị hắn giết trong một nốt nhạc. Tên Tiêu Thiên Sách kia biến mất lâu như vậy lại bồi dưỡng ra một tên đồ đệ yêu nghiệt!”
Long Chiêh Thiên thở dài.
“Long Soái, giờ thận phận của hắn đã bị lộ, e rằng rất nhiều người sốt ruột không chờ nổi, dù sao cũng không aỉ biết liệu có phải đệ tử chiến thần Thiên Sách xuất hiện vì chuyện năm đó hay không!”
Một người đàn ông mặt chữ điền mặc trường sam màu đen đứng trước Long Chiến Thiên nói.
“Năm đó đám người kia vì tư lợi mà làm những chuyện kia với quân đoàn Thiên Sách, nếu không phải do lấy đại cục làm trọng, tôi đã tiễn cả đám lên đường hết rồi, giờ thằng nhóc kia xuất hiện vì chuyện này thì cũng xem như quả báo của bọn chúng!”
Long Chiến Thiên hừ lạnh.
“Bây giờ người này xuất hiện, chỉ e bọn họ
sẽ đoán được chiến thần Thiên Sách còn sống, sẽ nghĩ mọi cách diệt trừ hắn và quân đoàn Thiên Sách, hủy diệt tất cả thế lực của chỉêh thần Thiên Sách!”
Người đàn ông mặc trường sam màu đen trầm giọng nói.
“Bọn chúng dám? Nám đó tôi đã tha cho bọn chúng một lần, giờ còn dám xằng bậy nữa thì đừng trách sao tôi không nể tình!”
Vẻ mặt Long Chiến Thiên lạnh lẽo như hàn báng nghìn năm.
“Cậu lập tức cử người theo dõi bọn chúng gắt gao, có bất cứ hành động mờ ám gì thì lập tức báo cáo cho tôi!”
Long Chỉêh Thiên ra lệnh.
“Vâng!”
Người đàn ông mặc trường sam màu đen cung kính gật đầu.
Trong một căn biệt thự thần bí tại Đế Đô, một đám người đang tụ tập lại một chỗ.
“Đệ tử Tiêu Thiên Sách xuất hiện, xem ra lão vẫn chưa chết!”
“Lẽ nào lão muốn đệ tử mình báo mối thù năm đó?”
“Xem ra chúng ta cần tăng nhanh tốc độ, nhất định phải diệt gọn quân đoàn Thiên Sách. Chỉ cần quân đoàn Thiên Sách không còn, dù Tiêu Thiên Sách có xuất hiện lần nữa cũng không thể gây ra sóng gió gì.1′
“Đúng thế, cả tên đồ đệ của lão nữa, nhất định phải diệt trừ!”
“Không, khoan hãy giết thằng nhóc đó, cứ khống chế nó lại đã, nói không chừng về sau sẽ trở thành con cờ để chúng ta đối phó Tiêu Thiên Sách.”
Mấy bóng dáng không ngừng nghị luận.
Cuối cùng, một ông lão đội nón rộng vành màu đen âm u đề nghị, những người khác rối rít gật đầu.
Đế Đô, Bách Hoa Lâu.
Cơ Như Yên bước vào một căn phòng.
Bên trong có một người phụ nữ luống tuổi phong thái thướt tha đang ngồi, bà ấy mặc một chiếc sườn xám màu trắng tinh, toát lên ý vị chín chắn trưởng thành.
Đây chính là phó lâu chủ của Bách Hoa Lâu, đồng thời cũng là mẹ ruột của Cơ Như Yên, Trần Sư Sư!
“Mẹ.”
Cơ Như Yên bước tới trước mặt Trần Sư Sư, nói.
“Xử lý thế nào?”
Trần Sư Sư khẽ nhấp một ngụm trà.
“Các cứ điểm lớn của Lâm Phiệt ở Long Quốc đã bị thanh trừ toàn bộ, có điều thiếu chủ ra tay còn nhanh hơn con!”
Cơ Như Yên nói kháy.
“Xem ra vị thiếu chủ này rất có bản lĩnh!”
Trần Sư Sư nhẹ nhàng lên tiếng.
“Ngài ấy rất mạnh!”
Ánh mắt Cơ Như Yên lấp lóe.
“Có thể khiến con thốt ra lời này, mẹ rất tò mò muốn biết rốt cuộc đối phương là nhân vật như thế nào đấy!”
Trần Sư Sư cười khẽ: “Chẳng qua sau đợt này xem như chúng ta hoàn toàn lật mặt với Lâm Phiệt rồi, bọn họ nhất định sẽ không chịu giảng hòa, chuyện tiếp theo cần con sắp xếp thật kỹ!”
“Nếu bọn họ dám ra tay, con chắc chắn sẽ khiến bọn họ hối hận xanh ruột!”
Trong mắt Cơ Như Yên thoáng qua một tỉa lạnh lẽo.
“Đúng rồi, còn chuyện này!”
Vẻ mặt Trần Sư Sư bỗng dưng đầy phức tạp.
“Chuyện gì ạ?”
Cơ Như Yên tò mò hỏi.
“Có thư từ trong nhà gửi tới.”
Trần Sư Sư vừa dứt lời, Cơ Như Yên lập tức biến sắc, lạnh nhạt hỏi: “Bọn họ gửi thư làm gì?”
“Gọi con về nhà đấy!”
Vẻ mặt Cơ Như Yên đầy lạnh lẽo: “Không thể nào!”
“Mẹ biết con không muốn về nhưng trong nhà bảo con nhất định phải về. Nếu con không đồng ý, bọn họ sẽ thực thi cưỡng ép.”
“Vậy con sẽ giết hết bọn họ!”
“Đừng rút dây động rừng, với năng lực của con và Bách Hoa Lâu hiện tại, đối phó với Lâm Phiệt còn được chứ chưa đủ để lật đổ nhà họ Cơ, thiếu nhiều thứ lắm. Trừ khi lâu chủ quay về, có lẽ bọn họ còn kiêng kỵ một hai phần!”
Trần Sư Sư nặng nề nói.
“Mẹ, không cần lo lắng, con sẽ xử lý chuyện này!”
Dứt lời, Cơ Như Yên lạnh lùng xoay người ra ngoài.
“Haiz…”
Trần Sư Sư thở dài một hơi thật sâu.
Ngoài phòng, Cơ Như Yên siết chặt hai tay đến mức rỉ máu, ánh mắt tràn ngập thù hận!
Trong đầu cô ấy bỗng hiện lên một bóng dáng.
■’Là hắn…”
Cơ Như Yên lẩm bẩm.
Long Quốc, trong một căn biệt thự xa hoa sang trọng y hệt cung đình.
Một người đàn ông dáng người thon dài, khuôn mặt tuấn lãng, trên ngươi mặc sơ mi trắng đang ngồi trên ghế, toàn thân đối phương toát lên khí chất phi phàm không giống người thường.
Sau lưng gã là hai cô gái nóng bỏng đang xoa bóp bả vai, thế mà cả haỉ đều là cao thủ Huyền Cảnh!
Giờ phút này, một người đàn ông mặc đồ đen đang đứng trước mặt gã bẩm báo.
“Cậu chắc chắn lao Bát bị tên đệ tử của
chiến thần Thiên Sách giết chết?”
Người đàn ông lắc lư ly vang đỏ, nhấp một ngụm, lạnh nhạt hỏi.
“Chủ nhân, dựa theo kết quả điều tra, tên đệ tử của chiến thần Thiên Sách đã dẫn người diệt sạch nhà họ Hoàng Bộ, lão Bát là cung phụng của nhà họ Hoàng Bộ, nhất định cũng đã bị hắn giết.”
Áo đen cung kính nói.
“Đồ đệ chiến thần Thiên Sách lợi hại thế à, giết được cả lão Bát, thú vị đấy! Mau đi tra rõ gốc gác tên kia cho tôi!”
Sơ mỉ trắng lạnh nhạt nói.
“Vâng. Nhưng mà chủ nhân, giờ nhà họ Hoàng Bộ không còn, chúng ta có cần bồi dưỡng một thế lực khác ở quận Giang Bắc không?”
Áo đen hỏi.
“Ba dòng họ lớn ở Kim Lăng chỉ còn lại hai nhà, sau lưng nhà họ Ngụy là Trần đại sư, không thể động vào, saỉ người đến nhà còn lại đi!”
Sơ mi trắng lên tiếng.
“Tôi hiểu rồi!”
Áo đen gật đầu, chuẩn bị rời đi.
“Đúng rồi, bên phía Quỷ Cốc có động tĩnh gì không?”
Bỗng nhiên sơ mi trắng lại hỏi tiếp.
“Tạm thời không có gì!”
Áo đen dừng bước, lắc đầu.
“Làm xong chuyện tôi giao chưa đấy?”
Sơ mi trắng dò hỏi.
Áo đen vội vàng đáp: “Tất cả đều xong xuôi hết rồi ạ!”
“Rất tốt, chẳng lâu sau ông đây sẽ trở thành chủ nhân thật sự của Quỷ Cốc!”
“Sư phụ ơi là sư phụ, không phải người không vừa mắt tên đệ tử này sao? Đã vậy con sẽ khiến người chống mắt lên nhìn xem, rốt cuộc aỉ mới có tư cách trở thành chủ nhân của Quỷ Cốc!”
Sơ mỉ trắng lạnh lùng lẩm bẩm, trong mắt lóe lên tỉa sáng khiếp đảm, ly rượu trên tay lập tức hóa thành bụi.
Ngày hôm sau, mới sáng sớm, khắp quận Giang Bắc bỗng lan truyền một tin tức, một lần nữa chấn động khắp nơi, dấy lên một đợt sóng gió ngút trời!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK