Mục lục
Nhất Thế Thần Vương - Diệp Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hóm sau!

ở phân bộ của sớ tuân tra quận Giang Nam.

“Cái gì, tất cả đám người của thế giới ngầm đều bị tiêu diệt trong một đêm?”

Lý Kiến nghe cấp dưới báo cáo, khiếp sợ nói.

“Đúng vậy, dựa theo điều tra, tối qua người của Bách Hoa Lâu, điện Long Vương đều ra tay, còn có cả sự tham gia của quân Thiên Sách!”

Cấp dưới báo cáo.

“Quân Thiên Sách?”

“Tại sao bọn họ cũng ớ đó?”

“Rổt cuộc tên Diệp Phàm này có địa vị gì, không chí có quan hệ với Bách Hoa Lâu, điện Long Vương, bây giờ còn kéo cả quân Thiên Sách vào!”

Lý Kiến nói.

Đột nhiên, điện thoại của ông ta reo lên,

bắt máy, sắc mặt thay đổi.

“Vâng!”

Lý Kiến nghe điện thoại, cung kính nói.

Sau khi ông ta cúp máy, cấp dưới hỏi: “Đại nhân, có chuyện gì vậy?”

“Sờ trướng sớ tuần tra Hắc Kiếm sắp đến quận Giang Nam!”

Lý Kiếm nói.

“Cái gì? Sớ trưởng sở tuần tra Hâc Kiếm?”

Cấp dưới ngạc nhiên nói.

Sở trướng sớ tuần tra Hắc Kiếm là một trong năm người phụ trách sớ tuân tra, quán lý tất cá chuyện lớn nhỏ ớ sớ tuần tra, quyền cao chức trọng, tại sao lại tự mình đến?

“Khả năng cao đến vì Diệp Phàm!”

Lý Kiến nói.

ớ một chố nào đó ở Thiên Hải, một vài bóng người đứng tụ lại.

“Đều chết hết?”

Một người đàn ông đeo nứa mặt nạ ngạc nhiên nói.

“Đúng vậy, đội trưởng, nhiều cao thủ thế giới ngâm như vậy nhưng lại bị rửa sạch chí trong một đêm!”

“Xem ra tên này không đơn giản!”

Một người đàn ông gầy ốm nói.

“Nếu cậu ta đơn giản, Long Soái cũng sẽ không phái chúng ta đến âm thầm bảo vệ cậu ta!”

Một người đàn ông lạnh lùng nói.

“Đội trường, có tin tức mới, người của tố chức Cô Lang xuất hiện ớ Thiên Hải!”

Lúc này, một người phụ nữ mặc đồ đen đeo kính xuất hiện, nói với người đàn ông đeo nửa mặt nạ.

“Tò chức Cô Lang? Là tố chức sát thủ cấp s trong giới sát thú, không lẽ cũng đến đối phó với Diệp Phàm?”

Người đàn ông gầy ốm ngạc nhiên nói.

“Ai đến?”

Người đàn ông đeo mặt nạ hỏi.

“Sát thủ vương bài của tõ chức Cô Lang, u Ảnh!”

Người phụ nữ này trả lời.

“U Ảnh?”

Sắc mặt mấy người ớ đây đều thay đối.

“U Ảnh, sát thủ đứng thứ 17 của bảng Sát Thủ?”

Người đàn ông gầy ốm khiếp sợ nói.

“Đúng vậy!”

Người phụ nữ này gật đầu.

Bảng sát thủ là một báng đơn trong the giới ngâm.

Nhưng khác với báng Đen, báng Sát Thú là một bảng đơn chuyên xếp hạng các sát thú.

Bảng đơn này tổng hợp xếp hạng dựa theo lượng nhiệm vụ hoàn thành và khó khán cùng với thực lực của sát thủ!

Bảng đơn này chỉ có 30 người, ít hơn cả số lượng ở báng Đen.

Bởi vậy có thế đứng trên bảng Sát Thủ đều là sát thủ đứng đầu thế giới, mối người đều là nhân vật từng chém giết trăm ngàn người, cực kỳ đáng sợ!

u Ảnh, người đứng thứ 17 ở bảng Sát Thủ, tiếng tăm lảy lừng trong thế giới sát thú, được gọi là sát thủ Bóng Dáng.

Bởi vì hắn ta ra tay cực nhanh, nhanh đến mức chí nhìn thấy bóng dáng, mục tiêu đã chết!

Đã 20 năm kế từ lúc u Ánh xuất hiện, nhưng lại chưa ai nhìn thấy mặt của người này, cho dù tó chức Cô Lang cũng không ai biết mặt hắn ta!

Tố chức Cô Lang có thể trớ thành tổ chức cấp s cũng vì có sự gia nhập của u Ảnh!

“Không ngờ ngay cả sát thú lâu đời như u Ánh cũng đến!*

Người đàn ông đeo mặt nạ nói.

“Đội trướng, theo tư liệu của u Ảnh, đây là một nhân vật cực kỳ nguy hiếm, nếu hắn ta ra tay, chỉ sợ ngay cả chúng ta cũng không cứu được tên nhóc kia!”

Người đàn ông lạnh lùng nhìn người đeo mặt nạ, nói.

“Dù thế nào, Long Soái đã ra lệnh, người này không thê xảy ra chuyện!”

“Nếu chúng ta ra tay, vậy tuyệt đối không thể để cậu ta chết, nếu không mặt mũi của Long Hồn đế ớ đâu!”

“Đi!”

Người đàn ông đeo mặt nạ nói.

Bọn họ rời khỏi đây, đi đến khu biệt thự Tử Kinh.

Bọn họ chính là người cúa đội ngũ Long Hồn, vương bài thần bí nhất chiến bộ!

Cùng lúc đó.

Diệp Phàm đang chuẩn bị bữa sáng.

“Anh rế, anh lên hot search rồi kìa!”

Trân Tiêu Manh kinh ngạc reo lên, cầm điện thoại lao đến.

“Con nhóc này, sáng sớm tinh mơ gào cái gì?”

Diệp Phàm trừng mắt nhìn cô nhóc này.

“Anh rể, anh và siêu sao Tô Nhược Tuyết ôm nhau?”

“Hai người có quan hệ gì vậy?”

Trần Tiếu Manh nhìn điện thoại, khiếp sợ nhìn Diệp Phàm.

“Tiếu Manh, sao vậy?”

Đường sớ sớ đi ra.

“Chị họ, chị xem này, anh rể và Tô Nhược Tuyết ôm nhau bị người chụp lại, bây giờ đang đứng ớ vị trí đầu tiên của báng hot search!”

Trân Tiếu Manh đưa điện thoại cho Đường sở sờ xem.

Điện thoại hiến thị tin tức nữ thân quốc dân Tô Nhược Tuyết và bạn trai khác phái ỏm nhau bên đường, hình như đang công khai tình yêu!

“Tô Như Tuyết, đây không phải là nữ thân quốc dân đang nổi trong giới giải trí sao?”

Đường sớ sớ nhìn tin tức trên hot search, ngạc nhiên nói.

“Đúng vậy, Tô Nhược Tuyết chính là thần tượng của vô sô người trong trường bọn em, rất nhiều sinh viên nam coi cô ấy là nữ thần trong mơ, dán đầy ánh trong ký túc xá!”

“Em còn định đi xem buổi biếu dièn của Tô Như Tuyết, không ngờ anh rê và cô ấy lại có một chân với nhau!”

Trần Tiểu Manh lẩm bẩm.

“Con nhóc này, đừng nói vớ vần.”

“Đưa anh xem nào!”

Diệp Phàm cầm điện thoại của Trần Tiếu Manh.

Ảnh chụp là hắn và Tô Như Tuyết, có lẽ là chụp lúc Tô Nhược Tuyết ỏm hắn ớ Hoài Thành.

“Người phụ nữ này nối tiếng như vậy sao? Nhiều người chú ý nhưvậy?”

Diệp Phàm tò mò nói.

“Tất nhiên, Tô Nhược Tuyết chính là siêu sao nối tiếng nhất giới giải trí Long Quốc bây giờ, không chí xinh đẹp quyến rũ, còn là có tài múa hát, diên kịch rất lợi hại!”

“Bây giờ cò ấy chính là siêu sao toàn năng, được vô số cư dân mạng gọi là nữ thần quốc dân, nổi tiếng cá ra nước ngoài!”

Trân Tiếu Manh nói.

“Anh Tiếu Phàm, anh quen Tô Nhược Tuyết này sao?”

Đường sờ sở nhìn Diệp Phàm.

“Không thân, mới gặp hai lân!”

Diệp Phàm lắc đầu.

“Hừ, anh rế, anh coi bọn em ngốc hả, mới gặp mặt hai Tân, hai người đã ôm nhau trên đường cái?”

“Nếu gặp thêm vài lần, chẳng lẽ con cũng có luôn?”

Trân Tiếu Manh không tin, nói.

“Cô ấy ôm anh, không liên quan đến anh!”

Diệp Phàm vội vàng làm rõ.

“May mân ảnh chụp không chụp rõ mặt anh, nếu không anh đi trên đường, sợ rang sẽ bị fans của Tò Nhược Tuyết chém chết!”

Trần Tiếu Manh trêu chọc.

Đế Đô, nhà họ Tô!

“Hồ Câm, chuyện này là sao?”

Một người đàn ông trung niên, khí thế uy nghiêm nhìn người phụ nữ mặc vest, quát to.

Người phụ nữ này là người đi theo Tô Nhược Tuyết.

“Ba, chuyện này không liên quan đến chị Hồ!”

Tô Nhược Tuyết đứng bên cạnh, nói.

“Câm mồm, con nhóc này, ôm ấp trên đường lớn với người khác còn ra thế thống gì?M

Người đàn ông trung niên trách mắng Tô Nhược Tuyết.

“Gia chú, tôi đã cho người đi xử lý đống ảnh chụp kia, nhưng không biết bị ai tuôn ra, tòi lập tức cho người đi xứ lý!”

Chị Hồ nói.

“Lập tức xử lý tin tức này cho tôi, tuyệt đối không thể đế ảnh hướng đến danh tiếng

của Nhược Tuyết, điều tra rõ xem ai đứng sau tin nóng này, dám nhằm vào con gái tôi, lá gan không nhỏ!”

Người đàn ông trung niên uy nghiêm quát.

“Vâng!”

H’ô Cầm gật đ’âu, xoay người rời đi.

“Ba, ba đừng tức giận!”

Tô Nhược Tuyết lói kéo cánh tay cúa người đàn ông trung niên.

Người đàn ông này chính là Tô Uy, ba của Tô Nhược Tuyết.

“Con nhóc này, ba đã nói gì, con là đại tiếu thư nhà họ Tò, sao lại không chút rụt rè như vậy?”

“Người kia là ai?”

Tô Uy nhìn Tô Nhược Tuyết, hỏi.

“Anh ấy là người đã cứu con hai lân, tên là Diệp Phàm”

“Hôm qua con ôm anh ấy vì đế cảm ơn,

không có ý gì khác.”

“Ba, ba đừng nghĩ nhiều.”

Tô Nhược Tuyết vội vàng nói.

“Diệp Phàm.*

Tô Uy nhớ kỹ tên này.

“Con cũng không còn nhỏ, nếu yêu đương, ba cũng không phản đối!”

“Nhưng nhà họ Tô chúng ta không phải gia đình bình thường, không phải ai cũng có tư cách làm con rể nhà họ Tô!”

Tô Uy nhắc nhớ Tô Nhược Tuyết.

“Vâng, con biết rồi.”

Tô Nhược Tuyết chu miệng, nói.

“Đúng rồi, vằn chưa điêu tra ra thủ phạm đứng sau lưng đám người bắt cóc kia, trong khoáng thời gian này con ớ lại Đế Đô, đừng chạy lung tung, nếu con xảy ra chuyện gì, ông cụ sẽ lột da ba!”

Tô Uy nghiêm túc nói.

“Vâng!”

Mặc dù trong lòng Tô Nhược Tuyết không muốn, nhưng đành phái đồng ý!”

“A Tam, đi điều tra tất cả thông tin liên quan đến Diệp Phàm!”

Sau đó, Tô Uy nói với người đàn ỏng đứng bẽn cạnh.

“Vâng, gia chủ!”

Người đàn ông này gật đầu.

Thiên Hải, khu biệt thự Tử Kinh.

Biệt thự số 3.

Hai bóng người đi vào nơi này, chính là Hoa n và Khương Vân Hi.

“Ông Hoa, vị thần y kia ờ đây?”

Khương Vân Hi nói.

“Ừ!”

Hoa n gật đầu, ấn chuông cửa.

Rất nhanh, cửa biệt thự mở, Diệp Phàm đi ra.

“Thần y!”

Khương Vân Hi nhìn thấy Diệp Phàm, nhận ra đối phương chính là thần y từng ra

tay ở bệnh viện.

“Là ông?”

“Sao ông lại đến đây?”

Diệp Phàm nhìn Hoa n, nói.

“Diệp công tử, lần này tôi đến dần theo một người đến gặp cậu!”

“Đây là cháu gái một người bạn cũ của tôi, tên là Khương Vân Hi, lần này con bé đến để bái cậu làm thầy!”

Hoa n chí vào Khương Vân Hi, nói.

“Bái tôi làm thầy?”

Diệp Phàm nhìn Khương Vân Hi, sửng sốt.

“Xin chào thần y, tôi tên Khương Vân Hi, là một bác sĩ, tôi từng xem video cứu người của ngài, vô cùng sùng bái y thuật của ngài, vì vậy cô’ ý đến đây, hy vọng có thể bái thần y làm sư phụ, truyền thụ y thuật cứu người!”

Khương Vân Hi cúi người nói.

“Xin lôi, tôi không thu đõ đệ!”

“Cô muốn học y, tim vị bẽn cạnh cô là

được1/’

“Mặc dù ỵ thuật cúa ông ấy không cao, nhưng dạy cô vằn thừa sức!”

Diệp Phàm bĩu môi.

“Diệp công tử, con nhóc Vân Hi này chướng mât y thuật của ông già này, con bé muốn học y thuật có thể khới tử hồi sinh của cậu!”

Hoa n nói.

“Tôi không dạy được!”

“Cô đi đi!”

Diệp Phàm nói thẳng.

“Thần…”

Khương Vân Hi còn định nói thêm, đột nhiên một đoàn người xuất hiện ở đây.

Chính là đám người Long Hôn.

“Mấy người lại là ai?”

Diệp Phàm nhìn đám người này, hỏi.

“Diệp công tử, tó chức Cô Lang phái U Ảnh đến giết cậu, mong cậu rời đi cùng

chúng tôi!”

Người đàn ông đeo mặt nạ nói.

“Tố chức Cô Lang? u Ảnh?”

Diệp Phàm lấm bẩm, nhìn đối phương: “Anh lại là ai?”

“Chúng tôi là thành viên Long Hồn lệ thuộc vào chiến bộ, vâng mệnh bảo vệ sự an toàn của cậu!”

“Hiện tại cậu rất nguy hiểm, xin rời đi với chúng tôi.”

Người đàn ông đeo mặt nạ vội vàng nói.

“U Ảnh kia muốn giết tõi, vậy đế hắn đến!”

Diệp Phàm không đế ý, nói.

“Sắp chết đến nơi rồi còn ngông cuồng như vậy, anh biết u Ánh đáng sợ đến mức nào không?”

“Nếu hân ta ra tay, châc chắn anh sẽ chết”

“Nếu muốn sóng, nhanh chóng đi cùng

chúng tòi!”

Trong đội ngũ Long Hồn, một người phụ nữ đeo kính không vui nhìn Diệp Phàm, quát.

“Vậy hả? Vậy tôi càng muốn xem xem u Ảnh này lợi hại đến mức nào!”

Diệp Phàm mím cười.

“Người tré tuổi, rất kiêu ngạo!”

Đột nhiên, một giọng nói âm u lạnh lẽo quanh quấn tronq biêt thư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK