Mục lục
Cô vợ đánh tráo – Thẩm Kiều – Dạ Mạc Thâm (Truyện full tác giả: Nón Dễ Thương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1468: Bỏ ra sự chân thành

Nghe vây, thây bói nhìn Lương Nha Hoà một cái, rồi đem hai lá số tử vi qua.

“Hai quý bà đây xác nhận lại lần nữa xem hai khung giờ này có đúng không.’ Lương Nha Hoà và Đỗ Tiêu Vũ nhận lấy canh giờ bát tự, mỗi người xác nhận canh giờ của con mình, sau khi xác nhận là đúng, hai người liên yên lặng không nói.

“Thầy bói, đây quả thực là ngày sinh tháng đẻ của hai đứa con chúng tôi, nhưng tôi nghĩ hai đứa trẻ quan hệ rất tốt, sao lại… sinh ly tử biệt?”

Lương Nha Hào thực sự không hài lòng với kết quả này, bà rất thích Tiểu Bạch, còn đặc biệt muốn Tiểu Bạch làm con dâu của bà, nếu biết cái này coi không ra được con dâu, thì bà đã không tới coi.

Đôi mắt thây bói đục ngầu mà nặng tru, liếc nhìn hai người bọn họ rồi khẽ thở dài: “Nếu thời gian chính xác thì đây chính là kết quả tôi đã coi, không cần phải hỏi nữa”

Người trợ lý bắt đầu thu tiền, hai người chỉ có thể đưa tiền, sau đó cầm hai lá số tử vi rời đi.

Lúc đi ra, cuối cùng Đỗ Tiêu Vũ cũng biết tại sao lúc đó lại có linh cảm không rõ, nhưng bà ấy không ngờ giác quan thứ sáu của mình lại chính xác đến vậy.

Hai người lặng lẽ đi trong con hẻm sâu, Lương Nha Hoà đột nhiên quay đầu lại, nghiêm mặt nói với Đỗ Tiêu Vũ.

“Bà thông gia, vừa rồi cái thầy bói kia nói hẳn là không chính xác, chúng †a đừng tin!”

Nghe vậy, Đỗ Tiêu Vũ tuy rằng trong lòng nặng nề, nhưng cũng chỉ có thể nghe theo bà ất để an ủi chính mình: “Đúng vậy, tôi không nghĩ nó là đúng, thực ra chúng ta không nên mê tín như vậy, bây giờ là thời đại nào rồi mà chúng ta vẫn còn coi cái này. “

“Đúng vậy đúng vậy, tôi cũng nghĩ chúng ta mê tín quá. Bà con của tôi đám cưới cũng không xem bát tự mà bây giờ còn sống tốt quá kìa. “

Đỗ Tiêu Vũ cũng phụ hoạ nói: “Đúng vậy, quan trọng nhất là bọn trẻ thích. “

Hai người không ngừng nói lời an ủi lẫn nhau, ngoài mặt như là không có gì, nhưng câu nói của thầy bói không phải là sinh ly thì cũng là tử biệt’ kia luôn đè nặng như một tảng đá trong lòng bọn họ không thể nào dứt ra được.

Hai người bước ra khỏi con hẻm sâu và trở lại con phố nhộn nhịp.

Hai người song song đi về phía trước, rồi đột ngột cùng dừng lại và rồi liếc nhìn nhau.

Lương Nha Hoà có chút chột da nhỏ giọng hỏi: “Chúng ta có nên đổi chỗ khác xem lại không?”

Đỗ Tiêu Vũ thở dài, không ngờ rằng bà ấy và bản thân lại nghĩ giống nhau, vì vậy liền gật đầu đồng ý: “Được rồi, tôi cũng nghĩ là chúng ta nên đi coi chỗ khác, thầy bói vừa nãy không chừng là coi không chính xác. ˆ “Ừ, nhất định ông ta học nghề không thông, chúng ta nên đổi chỗ khác.

Thế là hai người lại tìm một chỗ để xem bói, và kết quả vẫn không tốt như kết quả trước, Lương Nha Hoà lần thứ hai nhìn thấy kết quả không tốt này, sắc mặt khó coi đến mức muốn đánh người.

Hai người trở lại con phố náo nhiệt một lần nữa, lúc này đã gần trưa.

“Cũng không còn sớm nữa, hay chúng ta đi ăn gì đi?”

“Được đó.”

Hai người đến một quán ăn gần đó, chuẩn bị ngồi xuống ăn một miếng gì đó, lúc người phục vụ đến hỏi họ ăn gì, không bên nào có thể thốt ra được, và cuối cùng bọn họ chỉ nói: “Tuỳ tiện lên món”

Vì vậy, người phục vụ đã phục vụ họ những món ăn đặc trưng trong quán.

Nhưng sau khi thức ăn được dọn lên, cả hai cầm đũa lên và không yên lòng ăn, cả hai đều không có khẩu vị nên chỉ ăn một chút cho no bụng.

Đỗ Tiêu Vũ lấy khăn giấy lau khóe miệng, ngẩng đầu nhìn Lương Nha Hoà: “Hay là hôm nay chúng ta nên trở về trước đi?”

Bởi vì vừa rồi xem bói, hiện tại hai bên đều ngượng ngùng, Lương Nha Hào thật sự không biết phải nói gì, chỉ có thể gật đầu.

“Được rồi, chúng ta về trước đi”

“Thôi, chuyện hôm nay đừng nói cho hai đứa nhỏ biết”

Lương Nha Hào gật đầu đồng ý: “Tôi cũng cảm thấy chúng ta không nên nói chuyện này cho chúng nó biết, tình cảm của hai đứa nhỏ đang rất tốt, thật ra là không thể tin vào mấy cái này, đây là thời đại của tuổi trẻ, nếu như biết được chúng ta giúp bọn nó đi xem bát tự, nói không chừng lại còn quở trách chúng ta”

“Phải đó phải đó, chúng ta về trước đi”

Hai người sau khi thống nhất ý kiến liên nhà ai trở về nhà nấy.

Còn Giang Tiểu Bạch và Tiêu Túc không biết hai người mẹ gạt bọn họ để đi xem bát tự, hơn nữa lại xem ra một kết quả không tốt.

Mà bên kia, Hứa Yến Uyển vốn định đem công ty trả lại cho Hàn Thanh, dù sao thì bây giờ cô ta cũng cảm thấy mình không còn mặt mũi nào mà chấp nhận sự giúp đỡ của Hàn Thanh để vực dậy nhà họ Hứa.

Nhưng sau đó, Lâm Hứa Chính đến tìm cô ta, muốn cô ta không nắm quyền nữa.

Dù sao trước kia hai nhà tập đoàn nhà họ Hứa với tập đoàn nhà họ Hàn cũng có giao tình không tệ, lần này Hàn Thanh làm chuyện này cũng chỉ vì thể diện nhà họ Hứa, hơn nữa Hứa Yến Uyển lại là con gái duy nhất của nhà họ Hứa nên đương nhiên muốn cô ta đến thực hiện nó.

Hứa Yến Uyển ngay lúc đầu còn không nhìn ra, nên Lâm Hứa Chính dứt khoát nói thẳng.

“Sao không nghĩ ra cái gì tốt? Thật sự muốn nhà họ Hứa sụp đổ sao? Hay là muốn biến mất khỏi tâm mắt của mọi người như tập đoàn nhà họ Hạ?

Kết quả của việc hành động theo cảm tính như vậy là cái em muốn sao?”

Sau đó Hứa Yến Uyển được Lâm Hứa Chính khuyên ngăn.

“Những việc Hạ Liên Cảnh làm, tuy mặt ngoài có vẻ liên quan đến em, nhưng đều là vì em mà làm. Nhưng nếu không phải vì tính cách xấu xa và độc ác của cậu ta, thì cậu ta đã không làm những việc khủng khiếp như vậy.

Ghen tị, tức giận, đều là những cảm xúc của con người. Không ai có thể trốn tránh, chỉ là những thứ mà chúng †a ghen tị và ngưỡng mộ là khác nhau, và điều chúng ta phải làm là kiêm chế bản thân ngay cả khi chúng ta thực sự có những cảm xúc này, đừng làm những hành động có hại cho người khác và chính bản thân của chúng ta, đây là trách nhiệm của chúng ta.”

Lời nói của Lâm Hứa Chính như một người anh cả nói đạo lí với Hứa Yến Uyển. Hứa Yến Uyển nhìn Lâm Hứa Chính, nghĩ đến cảnh anh ta hiện tại chỉ có một thân một mình, đột nhiên nói: “Anh cả Chính “

Giọng điệu của cô ta có chút khác biệt, khiến Lâm Hứa Chính ngừng nói rồi nhìn cô ta.

“Có chuyện gì vậy?”

“Cảm ơn anh”

Hứa Yến Uyển tha thiết cảm ơn, không ngờ rằng vào lúc này còn có người nguyện ý nói với cô ta điều này, tâm trạng cô ta mấy ngày liên tiếp giống như có một tảng đá lớn đang đè nặng, không có cách nào để thả lỏng, hiện tại những lời nói của Lâm Hứa Chính cũng làm cô ta có cảm giác bản thân có thể thở phào rồi.

Lâm Hứa Chính nghiêm túc nhìn cô ta.

“Cảm ơn anh vì cái gì? Em nên cảm ơn bản thân vì đã không làm những điều mà khiến em phải hối hận không kịp, dù sao anh cũng là người nhìn em lớn lên, nên nhìn qua cũng biết em không phải là loại người đó. Sau khi Tiểu Nhan xuất viện, em đã tới thăm rồi sao?”

Nghe vậy, Hứa Yến Uyển sửng sốt một lúc, rồi lắc đầu: “Vẫn chưa. “

“Nếu có cơ hội thì tới thăm đi, cô chủ nhà họ Hứa có thể cầm lên thì cũng có thể buông được, em và Tiểu Nhan cũng có thể trở thành bạn tốt, mà không giống như bây giờ. “

Bạn tốt?

Hứa Yến Uyển có chút do dự, cô ta và Tiểu Nhan thật sự có thể trở thành bạn tốt của nhau sao?

Đột nhiên, Hứa Yến Uyển nghĩ đến cuộc nói chuyện giữa hai người trong quán cà phê trước đó, khi đó thái độ của Tiểu Nhan đối với cô ta rất là có thiện ý.

“Nếu như em thực sự muốn thật lòng xin lỗi, thì nên lấy ra sự chân thành của em ra đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK