Mục lục
Cô vợ đánh tráo – Thẩm Kiều – Dạ Mạc Thâm (Truyện full tác giả: Nón Dễ Thương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1391: Anh có nghe thấy không?

“Người bạn gái này của Tiêu Túc nhìn thật không tệ, bao nhiêu tuổi rồi? Học ngành gì thế?

Bây giờ đang làm công việc gì? Ba mẹ làm công việc gì vậy?”

Một đám người bắt đầu tò mò hỏi thăm hết thảy những thứ có liên quan tới Giang Tiểu Bạch.

Không có cách nào khác, họ hàng thân thích tụm lại, ba cô thì sáu bà đều thích hỏi thăm những vấn đề này, có lúc cũng không phải là có ác ý, đơn thuần chỉ là nhàm chán không có đề tài nào khác cho nên tùy tiện hỏi bậy.

Giống như mấy cô mấy dì bây giờ đang hỏi Giang Tiểu Bạch vậy.

Cũng không phải là vì bọn họ có ác ý đối với Giang Tiểu Bạch, mà là bởi vì cho dù không phải là Giang Tiểu Bạch đi chăng nữa, đổi thành bạn gái thật sự của Tiêu Túc thì cũng sẽ bị những người này đuổi theo hỏi thăm.

Cho nên Giang Tiểu Bạch cũng không tức giận, đang chuẩn bị trả lời lần lượt từng vấn đề một, ai biết Tiêu Túc vẫn luôn mím chặt môi mỏng không nói lời nào đứng ở bên cạnh lại đột nhiên mở miệng nói: “Khi nào thì hôn lễ mới chính thức bắt đầu? Bây giờ đã chuẩn bị vào hội trường hay chưa?”

“Sắp rồi sắp rồi, còn có hai mươi phút nữa thôi, mọi người cũng đã gần tới đông đủ các rồi, hay là đi vào bên trong uống ly rượu trước đi.”

Uống rượu?

Giang Tiểu Bạch nghe thấy được hai chữ này thì cong khóe môi lên cười một tiếng.

Rượu là đồ tốt nha, cô cảm thấy rất được.

Đề tài đã bị rời đi rất nhanh, Lương Nha Hòa nhìn gò má không có cảm xúc của con trai mình thì cũng mới phản ứng được, câu hỏi của những người này cũng quá nhiều, da mặt cô gái mỏng, làm sao có thể hùng hổ nói cho người khác biết những thứ này?

Vì vậy Lương Nha Hòa cũng nhanh chóng ra chiêu giảng hòa: “Đúng vậy đúng vậy, đừng đứng ngây người ở chỗ này nữa, sẽ cản trở về việc những người đến sau đi vào bên trong hội trường, chúng ta đi vào trước đi.”

Và thế là một đám người kéo nhau đi vào bên trong.

Giang Tiểu Bạch và Tiêu Túc đi ở cuối cùng, vốn dĩ là vì diễn trò cho nên Giang Tiểu Bạch mới khoác cánh tay của Tiêu Túc, bây giờ mọi cũng không chú ý đến hai người ở phía sau là bọn họ nữa rồi, vì vậy Giang Tiểu Bạch lập tức buông lỏng tay, giữ vững khoáng cách với Tiêu Túc.

“Tôi nói trước cho anh biết điều này nhé, buổi hôn lễ ngày hôm nay là của họ hàng phía bên anh, chính anh không cần mặt mũi cũng không có vấn đề gì, nhưng mà tôi không cho phép, nếu như mà phải mất mặt vậy thì một mình anh mất thể diện thôi, còn thể diện của tôi không được phép ném qua cửa sổ, cho nên nếu như cần thì anh phải phối hợp cho thật tốt. Còn muốn ngửa bài như thế nào đó thì đợi đến lúc trở về rồi hãy nói”

Giọng nói của Giang Tiểu Bạch nghe vô cùng lạnh lùng, không có một chút nhiệt độ nào, Tiêu Túc liếc mắt nhìn cô một cái, không nói gì.

“Anh có nghe thấy lời tôi nói hay không?”

Giang Tiểu Bạch không vui dừng bước chân lại hỏi Tiêu Túc: “Nếu như anh không đồng ý, vậy thì bây giờ cũng không cần phải tiếp tục đi vào nữa, tôi sẽ lập tức bắt xe rời khỏi nơi này”

Tiêu Túc không nghĩ tới Giang Tiểu Bạch vậy mà lại sẽ nói ra những lời đoạn tuyệt đến như vậy, im lặng nhìn chằm chằm vào cô một hồi, sau đó mới nói: “Đồng ý, tôi cũng đồng ý, cô nói đúng, nếu như tới đã tới rồi, vậy thì tôi cũng sẽ không để cho cô bị mất mặt mũi, trở về rồi ngửa bài thật rõ ràng là được.”

“Ok, một lời đã định”

Mặc dù hai người đã thỏa thuận xong, nhưng mà bởi vì một phen ồn ào lúc trước gió cùng với việc quyết định sẽ ngửa bài, cho nên trong lòng của cả hai người đều khó tránh phải sẽ tồn tại một chút vướng mắc, muốn tiếp tục vui vẻ nói chuyện là việc không thể nào, cho nên sau khi tiến vào hội trường, Tiêu Túc bị người gọi đi, Giang Tiểu Bạch cũng lập tức tự mình tìm lấy một chỗ rồi ngồi xuống.

Tiêu Túc là họ hàng rất gần của bên chú rể, cho nên được mời đến ngồi chung trên một bàn tiệc với chủ nhân của buổi hôn lễ ngày hôm nay, mà Giang Tiểu Bạch không muốn đến ngồi cùng bọn họ cho nên tự cô đi tìm lấy một bàn rồi ngồi xuống, cho dù Lương Nha Hòa có khuyên nhủ cô như thế nào thì cô cũng vẫn không muốn đi qua bên đó.

Cuối cùng Lương Nha Hòa không biết làm sao, nói muộn một chút bà sẽ đến tìm cô, dặn dò cô ăn nhiều đồ ngon một chút rồi sau đó nhanh chóng rời đi trước.

Ở chỗ chiếc bàn này có mấy cô gái cùng lứa với Giang Tiểu Bạch, thấy được thái độ của Lương Nha Hòa đối với cô rất thân thiết thì lập tức xúm lại gần, dè dặt hỏi thân phận của cô.

“Chị, nghe nói chị là bạn gái của anh Tiêu Túc? Có thật không?”

“Chị, chị thật là đẹp, chị và anh Tiêu Túc quen biết nhau như thế nào vậy?”

Giang Tiểu Bạch nhìn các cô ấy một cái, thấy được tuổi tác của các cô ấy cũng không chênh lệch với mình nhiều lắm, có lẽ là vì nể mặt mũi của Tiêu Túc cho nên mới gọi cô là chị, nghĩ vậy cô mỉm cười đáp lại nói: “Mọi người cứ gọi tôi là Tiểu Bạch là được rồi, tôi không phải là bạn gái của anh ta?”

“Hả?” Vẻ mặt của cả mấy người đều hơi thay đổi: “Nhưng mà không phải mới vừa nói.. “

“Đùa thôi mà” Giang Tiểu Bạch cười híp mắt nói: “Là bạn gái, mới vừa rồi chỉ là đùa với mọi người mà thôi, nếu như không phải là bạn gái thì tại sao tôi lại đến tham dự hôn lễ cùng với anh ấy chứ?”

“Nói cũng phải nhỉ, thế chị Tiểu Bạch, chị làm công việc gì vậy?”

Giang Tiểu Bạch đang trả lời câu hỏi, lại nhìn thấy trước mặt có rượu vang, đột nhiên cô lại nổi lên hứng thú muốn uống rượu, cô uống trước gần nửa ly, sau đó lại không nhịn được mà rót thêm cho mình hơn nửa ly nữa.

Nhìn thấy cách uống rượu như vậy của Giang Tiểu Bạch, mấy cô gái lại ca tụng nói: “Bình thường chị Tiểu Bạch có thường xuyên uống rượu không? Uống rượu này vào có thể say hay không thế?”

Nghe cách nói chuyện như thế này, vừa nghe cũng biết được người hỏi là một cô gái bình thường không chạm vào rượu, Giang Tiểu Bạch kiên nhãn giải thích: “Rượu vang có tác dụng tương đối chậm, nhưng mà uống một chút ít thì không sẽ sao hết, mọi người lần đầu tiên uống rượu thì không nên uống nhiều”

Thật ra thì chính cô cũng không uống rượu nhiều, chẳng qua là vì nam thần của Phương Đường Đường thường xuyên bán giọng hát ở quán bar, cho nên Giang Tiểu Bạch thường xuyên bị kéo đi theo, sau đó cô mới học thỉnh thoảng uống rượu.

“Được ạ, cảm ơn chị Tiểu Bạch”

Mấy cô gái học theo Giang Tiểu Bạch cùng nhau uống rượu, người nào cũng nhao nhao muốn thử, rất nhanh tất cả rượu ở trên bàn của các cô đều đã bị tiêu diệt toàn bộ.

Nhưng mà hai phần ba lượng rượu ở nơi đó đều đã bị Tiểu Bạch uống sạch sẽ.

Có mấy bậc phụ huynh khác nhìn thấy như vậy thì không nhịn được khuyên một câu: “Đám trẻ mấy đứa đấy nha, đừng có uống rượu không như thế chứ, phải ăn chút thức ăn vào, bằng không lát nữa uống say làm thế nào?”

“Đúng vậy đấy chị Tiểu Bạch, chị xem chị đã uống nhiều như vậy rồi, hay là mau ăn gọi thức ăn đi”

Giang Tiểu Bạch lắc lắc đầu, cảm thấy bản thân mình thật giống như là không có gì khó chịu lắm.

“Tôi không có sao đâu, mọi người ăn đi, tôi muốn uống một chút nữa”

Khi người phục vụ mang thức ăn lên, Giang Tiểu Bạch lại muốn gọi thêm một ít rượu nữa, bàn tiệc này của các cô đa số là khách mời nữ, cho nên rượu được phục vụ toàn là rượu vang.

Nhưng mà bàn tiệc của chủ nhà bên kia thì lại không giống như thế, bên đó có rất nhiều khách mời nam, hơn nữa đại đa số đều là người lớn tuổi hơn, cho nên bọn họ trực tiếp gọi loại rượu rất cao độ lên, bởi vì là Tiêu Túc lái xe tới, cho nên không quá bằng lòng dính vào rượu, nhưng mà mọi người làm sao có thể bỏ qua cho cậu ta.

“Hôm nay là hôn lễ của em họ cháu đấy, một ngày vui như thế này mà không uống rượu thì lại thành ra như thế nào? Huống chỉ lát nữa nếu như mà say thì tối hôm nay cứ ở lại đây đi không cần về, đi đường xe một ngày rồi cũng không cảm thấy mệt mỏi hay sao? Em họ của cháu đã thuê rất nhiều phòng ở trên tầng, đến lúc đó mọi người đều ở lại nghỉ ngơi là được rồi.”

Vốn dĩ là Tiêu Túc còn muốn từ chối, nhưng khi lời đến bên khóe môi rồi cậu ta lại đột nhiên nhớ đến dáng vẻ của Giang Tiểu Bạch hôm nay, ngồi xe cả ngày như vậy khiến cho cô cảm thấy không quá thoải mái, nhưng lại chịu đựng không nói ra, sau đó âm thầm chạy đến phòng vệ sinh ói.

Thật đúng là vô cùng đáng thương.

Tiêu Túc có thể chạy trở về, nhưng mà Giang Tiểu Bạch thì sao đây?

Cô không thoải mái đến như vậy, hay là để cho cô nghỉ ngơi một đêm, ngày mai rồi hãy trở vê.

Nghĩ như vậy, Tiêu Túc cũng không tiếp tục từ chối nữa, trên thực tế Tiêu Túc cũng không quá yêu thích uống rượu, vì vậy tửu lượng thất sự cũng không được coi là quá tốt, chẳng qua vì giống như lời của bọn họ nói hôm nay đúng thật là một ngày vui đến như thế, mọi người đều cùng uống rượu mừng, nếu như Tiêu Túc không uống, vậy thì cũng quá không hòa đồng với mọi người rồi.

Dấu sao thì đều là họ hàng thân thích.

Vừa thấy Tiêu Túc không từ chối lời mời của mọi người nữa, tất cả lập tức vui vẻ uống rượu.

Em họ của Tiêu Túc đẫn theo cô dâu mới của cậu ta đi đến mời rượu Tiêu Túc, lúc uống rượu cậu ta còn đụng vào Tiêu Túc một chút, sau đó nhỏ giọng nói: “Anh, anh thật lợi hại, em nhìn thấy bạn gái của anh rồi, thật xinh đẹp”

Động tác của Tiêu Túc dừng lại một chút, một lát sau lại cười nhạt nói: “Cảm ơn”

“Cố gắng lên nha anh, tranh thủ sớm một chút lấy về nhà, cho anh một cơ hội đi kính rượu “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK