Lưu Khám cũng cực kì coi trọng Bàn Dã Lão.
Nguyên nhân chính là do Khổ Hành Giả nói cho Lưu Khám biết Bàn Dã Lão nắm giữ lấy một môn kỹ nghệ cực kỳ trân quý, tên là “thất thập nhị luyện”!
Thất thập nhị luyện là cái gì? Nói đơn giản, đó chính là một loại kỹ thuật dùng để tinh luyện kim loại. Trong thời Xuân Thu, kỹ thuật tinh luyện kim loại tương đối nguyên thủy, gọi là khối luyện pháp. Dùng than củi làm nhiên liệu, nhiệt lượng rất yếu, thêm vào đó là lò đúc thể tích cũng nhỏ. Thiết bị thông gió cũng kém, bởi vậy độ nóng trong lò rất thấp, không đạt được yêu cầu tối thiểu dùng để dung luyện. Cho nên sắt thép luyện ra, phần lớn đều có bọt khí ở bên trong. Dùng loại kĩ năng khối luyện pháp này chế tạo ra binh khí, hiển nhiên những thứ vũ khí đó không thể sử dụng được. Mà tới những năm cuối của thời kì Chiến Quốc, trải qua năm trăm năm phát triển, kỹ thuật tinh luyện kim loại cũng được đột nhiên tăng lên. Mặc dù ở thời kì này, binh khí chủ yếu được chế tạo từ đồng thau, nhưng có một ít luyện sư cũng không ngưng tìm tòi nghiên cứu để nâng cao phẩm chất. Trong quá trình rèn sắt cùng tôi sắt, không ngừng đun nóng nhiều lần. Sắt thép hấp thu khí cacbon bên trong than củi, đề cao đầy lượng khí Co2, đẩy các tạp chất ra bên ngoài, trở thành thép. Loại thép này có cấu trúc chặt chẽ, lượng cacbon được phân đều, và nó đã được áp dụng để chế tạo binh khí cùng dụng cụ cắt gọt.
Bàn gia trải qua mười hai đời lao tâm khổ tứ nghiên cứu, dựa trên cơ sở Cửu luyện chi pháp, sáng tạo ra loại kỹ thuật ”Thất thập nhị luyện” này. Tại thời điểm chế tạo đồ vật, gia tăng số lần rèn thép. Một khối thép thông thường chỉ cần đốt đốt đánh đánh, đánh đánh đốt đốt rất nhiều lần. Những năm cuối thời kì Chiến Quốc, mọi người có khả năng nắm giữ tài liệu cùng thiết bị, Bàn gia cuối cùng cũng xác định rèn “Thất thập nhị thứ” đã là cực hạn. Thông qua thủ đoạn này chế tạo ra binh khí, sắt thép càng thêm tinh mịn, các thành phần cấu tạo càng thêm phân bố đều với nhau, phẩm chất cũng tăng đến mức tuyệt phẩm.
Có một rắc rối duy nhất đó là, loại kỹ thuật này quá mức rườm rà, tốn cực nhiều công sức cùng với thời gian. Muốn chế tạo ra một kiện binh khí tốt, chẳng những cần phải hao phí rất nhiều tiền bạc, càng cần rất nhiều kinh nghiệm và thời gian. Người bình thường e rằng không chịu được mức hao phí này, cho nên không được lưu hành rộng rãi. Hơn nữa, lúc này đang là thời kì đỉnh cao của khí cụ bằng Thanh Đồng, dùng phương pháp “Thất thập nhị luyện” và thời gian để chế tạo ra được một kiện binh khí thì có thể chế tạo ra trăm kiện binh khí Thanh Đồng. Mặc dù là vương công quý tộc, cũng không muốn dùng tới kĩ thuật ”Thất thập nhị luyện.”
Bàn Dã Lão sống không được ý, một mặt là bởi vì luật pháp, nhưng quan trọng nhất là ông lại hi vọng thông qua hai tay của mình có thể đem kĩ thuật Thất thập nhị luyện” lưu truyền rộng rãi ra bên ngoài. Hơn nữa ông lại có yêu cầu rất cao đối với chất lượng binh khí, một kiện binh khí nếu người khác đánh giá là tốt, có lẽ trong mắt ông cũng chỉ là một kiện hạ phẩm mà thôi. Kể từ đó, người tìm ông chế tạo binh khí càng ngày càng ít, cho tới hôm nay toàn bộ thanh danh lúc trước vất vả tạo dựng cũng đã mất.
Vậy thì kỹ thuật “Thất thập nhị luyện” có tốt đến đâu đi nữa cũng để làm gì? Lưu Khám cũng không rõ ràng lắm. Nhưng thông qua Khổ Hành Giả giới thiệu, Lưu Khám tinh tế cảm thấy được cái kỹ thuật “Thất thập nhị luyện” này chỉ sợ sẽ là mấy trăm năm về sau, mọi người sẽ gọi đây là hình thức ban đầu của Bách luyện thép. Cho nên sau khi dò xét được thời điểm Bàn Dã Lão từ Thủy Chất trở về, Lưu Khám suất lĩnh bộ hạ thân tín, ra bên ngoài cách Lâu Thương thành mười dặm để nghênh đón. Khiến cho Bàn Dã Lão cảm động, lúc ấy lệ rơi đầy mặt, cung kính làm lễ tạ ơn với Lưu Khám.
Trong đời sống có nhiều người rất giảo hoạt, nhưng là có lẽ hậu thế không có bao người thuần phác trung hậu.
Quan niệm vì người tri kỷ có thể dùng cái chết để đã khắc sâu vào tâm khảm của rất nhiều người. Càng là người thuộc tầng dưới chót của xã hội, càng là người không được như ý, lại càng dễ dàng bị cảm động. Về sau, Bàn Dã Lão nghe nói Lưu Khám trong tay có Thần Binh, xin được xem xét và đánh giá. Nào biết được sau khi Lưu Khám lấyXích kỳ ra, Bàn Dã Lão lại nhịn không được òa khóc. Xích Kỳ này... thế mà lại được làm ra từ tay của Tổ phụ của Bàn Dã Lão.
Năm đó Tổ phụ Bàn Dã Lão vì rèn xích kỳ mà hao hết tâm huyết.
May mắn Khám gia lúc đó cũng có chút vốn liếng đã dùng nghìn vàng mới cầu được một thanh Thần Binh, nên mọi phương diện đều ủng hộ Tổ phụ Bàn Dã Lão. Lúc đó Tổ phụ Bàn Dã Lão đã là Đại mạt luyện kim sư, lại sử dụng một khái niệm mới là bách luyện chi pháp, chế tạo ra được Xích kỳ. Tuy thế sau khi Xích kỳ được chế tạo thành công năm thứ hai, Bàn Kim ốm mà chết. Phương pháp bách luyện này cũng từ đó đã bị thất truyền. Bàn Dã Lão được chứng kiến Thần Binh mà năm đó tổ phụ hao tận tâm huyết mới rèn được nên cực kì kích động.
Cũng chính vì thanh Thần Binh này, khiến cho Bàn Dã Lão khăng khăng một mực đi theo làm tùy tùng cho Lưu Khám. Lưu Khám lại phái người đi đón toàn bộ gia đình của Bàn lão về Lâu Thương, khiến cho Bàn Dã Lão giống như được sống lại lần thứ hai, tinh thần cả ngày vô cùng phấn chấn, cực kì kích động. Sau khi Lưu Khám xem xong bản vẽ cải tạo lại chiến xa của Bàn Dã Lão, thì đưa trả lại cho ông.
- Bàn lão!
Lưu Khám lo nghĩ, trầm giọng nói:
- Lúc này Lâu Thương sở hữu năm mươi tư chiếc chiến xa, đều giao cho ngươi cải tạo lại. Mặt khác, ta hi vọng sẽ do ngươi đích thân tới khống chế lò luyện, ta còn có một chút đồ vật, cần ngươi hao tâm tổn trí. Những vật này, tuyệt không thể lưu truyền ra bên ngoài được. Tốn bao nhiêu tiền vàng bạc, hao phí bao nhiêu thời gian...ta đều không để ý! Ta chỉ có một yêu cầu, trước khi được ta cho phép, bí mật ở bên trong Lò luyện sắt, tuyệt đối không được để cho người khác biết.
Ta sẽ mệnh lệnh Lữ Thích Chi cảnh giới bên ngoài Thiết Lư. Không có mệnh lệnh của ta, trừ sáu cha con ngươi ra, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào Lò luyện. Ta sẽ truyền tin tức ra ngoài, nói là ngươi chế tạo nông cụ cho ta, nếu có người hỏi thăm, ngươi lập tức báo cho Hành Giả, Hành Giả sẽ biết phải xử trí như thế nào.
Ngụ ý của việc này, chính là muốn đề phòng gian tế.
Tuy không biết rõ ý đồ chân chính trong mệnh lệnh này, nhưng Bàn Dã Lão cùng Khổ Hành Giả đều cảm nhận được trong lời nói của Lưu Khám có một sự trịnh trọng.
Bàn Dã Lão lập tức đứng dậy trả lời:
- Mong Đô Úy yên tâm, chỉ cần ta còn sống một ngày, tất sẽ không để cho người khác biết được bí mật của Thiết Lư.