Bọn họ không cách nào lựa chọn, cũng không có người nào nguyện bị cắn nuốt, nhưng mục đích của Tô Minh cũng không phải là vì để chúng nó tuyển chọn. Thoáng một cái, ba mươi vạn tinh không màu tím ngưng tụ thân thể, hóa thành một cầu vồng màu tím, ngay lập tức chạy thẳng tới một bức tường cản trở vô hình khác mà đi.
Ba mươi vạn lực tinh không khiến cho thân ảnh Tô Minh như chẻ tre, vừa đụng chạm vào bức tường cản trở vô hình, lập tức bức tường cản trở phát ra ầm một tiếng, lại một kích mà tan nát, chia năm xẻ bảy. Có tinh không màu trắng từ bên trong bức tường cản trở tan vỡ, khuếch tán ra.
Ách Thương màu trắng!
Trên thực tế, thực lực của mười hồn Ách Thương cũng không phải là như nhau, ba màu đen, trắng, xám trong đó là mạnh nhất, bẩy hồn còn lại thì xấp xỉ lẫn nhau. Vừa nhìn tinh không xuất hiện ánh sáng trắng, trong mắt Tô Minh lập tức lóe lên.
Thân thể bước vào tinh không màu trắng, lập tức thấy được ở bên trong tinh không màu trắng không có tinh hà tồn tại, hoàn toàn khác với bẩy hồn Ách Thương. Ở trung tâm tinh không có một lão giả mặc áo bào trắng đang khoanh chân ngồi. Lão giả này mở to mắt, bình tĩnh nhìn Tô Minh.
- Lão phu một mực chờ đợi ngươi đến.
Lão giả mặc áo bào trắng nhàn nhạt mở miệng, tiếng nói vang vọng trong tinh không, lộ ra một luồng tang thương cùng nhu hòa.
- Ngươi là Ách Thương cũng tốt, là tu sĩ cũng được, tính mạng dấu vết của ngươi chính là Ách Thương, là trước kia cũng tốt, là sau này cũng được, ngươi vẫn là Ách Thương.
Lão giả chậm rãi đứng lên, tiếng nói bình thản mang theo một luồng hảo cảm làm cho người ta không tự chủ được.
- Trong mười hồn Ách Thương có ba màu làm chủ, bảy màu làm phụ. Màu trắng là Ách Thương thiện, chủ trời cao biến hóa. Màu đen là Ách Thương ác, chủ diệt thế chi điên. Màu xám lại là tịch diệt, sinh cùng trời đất, chết cùng trời đất.
Thần sắc Tô Minh như thường, lạnh lùng nhìn lão giả áo bào trắng trước mắt, thân thể cất bước đi về phía trước. Tuy vậy lão giả này cũng không trốn tránh, thậm chí thần sắc cũng không có chút biến hóa nào.
- Cho nên, chỉ cần ngươi là Ách Thương thì cắn nuốt cũng tốt, dung hợp cũng được, lão phu kỳ vọng Ách Thương bọn ta sẽ lại có ngày phủ xuống trời cao. Ngươi có thể làm được như vậy thì lão phu cần gì phải keo kiệt, bị ngươi cắn nuốt thì có sao.
Lão giả khẽ mỉm cười, lúc Tô Minh gần tới, hai mắt chậm rãi nhắm lại.
Bộ dáng của hắn khiến cho hai mắt Tô Minh lập tức co rụt lại. Phần lớn những phân hồn Ánh Thương hắn gặp lúc trước đều là cuồng bạo, linh trí không cao. Nhưng Ách Thương màu trắng hôm nay lại hóa thành lão giả áo bào trắng, hoàn toàn khác biệt.
Tô Minh không nói gì, ánh mắt chớp động gia tăng tốc độ, ngay lập tức tới gần lão giả kia, giơ tay phải lên, thời lan tràn ra vô số cành cây, chạy thẳng tới, mạnh mẽ chui vào mi tâm lão giả.
Lập tức thân thể lão giả này khô héo, đại lượng sinh mệnh tinh hoa thuộc về Ách Thương ngay lập tức tràn vào bên trong thân thể Tô Minh. Luồng sinh mệnh tinh hoa này vượt qua phân hồn màu đỏ cùng màu lam Tô Minh cắn nuốt lúc trước, khiến cho ánh sáng trong mắt Tô Minh sáng ngời hơn.
Nhưng ngay khi Tô Minh vừa cắn nuốt, hấp thu sinh mệnh tinh hoa Ách Thương màu trắng biến thành lão giả, thì bất chợt, hai mắt lão giả chợt mở ra, mắt lộ ra vẻ âm độc, hai tay bỗng nhiên bấm ấn quyết, nhanh chóng vung lên hai bên.
- Nếu Ách Thương là hư ảo, trời cao là thật. Nếu Ách Thương là thật, trời cao liền là trống rỗng.
Tiếng nói lão giả vang vọng trong phiến tinh không màu trắng này, ánh sáng trắng tỏa ra chói mắt, trong chớp mắt, cả tinh không đã biến thành một cái cây Ách Thương màu trắng khổng lồ .
Cái cây này bị vây giữa hư ảo cùng thực chất, tràn ngập cả tinh không. Nói cách khác, tinh không màu trắng chính là một phần thân thể, giờ phút này hiện ra thân Ách Thương, chẳng khác gì là cắn nuốt Tô Minh ở bên trong thân thể.
- Người này muốn ly gián bọn ta, chư vị đồng tông chớ để bị hắn lừa gạt. Lão phu cam tâm tình nguyện bị xóa đi ý thức, muốn là người đầu tiên tự bạo. Nếu thành công thì trong số các ngươi, nhất định sẽ có người có thể làm thức tỉnh Ách Thương. Nếu thất bại, các ngươi hãy lựa chọn làm như lão phu.
Tiếng lão giả vang vọng tám phương. Đột nhiên Ách Thương khổng lồ màu trắng nổ tung, chia năm xẻ bảy, dẫn động lực hủy diệt trong thân thể, cuốn về phía Tô Minh, muốn hủy diệt cả Tô Minh.
Nhưng ngay khi nguồn lực hủy diệt này theo Ách Thương màu trắng nổ tung trong nháy mắt, tím ý ngập trời chợt từ bên trong thân thể hắn mạnh mẽ phát tiết ra. Theo ánh sáng tím xuất hiện, ở bên trong thân thể Ách Thương màu trắng rõ ràng xuất hiện Ách Thương màu tím. Cảnh này giống như năm đó Ách Thương tới lấy đời Tuế Trần Tử, ra đời từ bên trong trời cao.
Mà Ách Thương màu tím của Tô Minh lại xuất hiện từ trong Ách Thương màu trắng hủy diệt. Vừa xuất hiện, hai màu tím, trắng ở trong tinh không lập tức lóng lánh, phát ra tiếng nổ ầm kinh thiên động địa. Trong một chớp mắt, Ách Thương màu trắng đã hoàn toàn tan biến, lực bổn nguyên hóa thành năm phần, một phần trong đó dung nhập vào Tô Minh, bốn phân còn lại xuyên thấu hư vô, hướng bốn Ách Thương khác rời đi.
Cảnh này chẳng khác gì lặp lại hình ảnh lúc trước. Nếu tiếp tục như vậy thì nhất định sẽ có một Ách Thương cuối cùng thức tỉnh bổn nguyên, khiến cho ý chí Ách Thương năm đó ở dưới hắn chủ đạo sẽ lại phủ xuống một lần nữa.
Đây cũng là chuyện Tô Minh không muốn xảy ra. Giờ phút này, nhìn thấy bốn bổn nguyên thuộc về Ách Thương màu trắng biến mất ở hư vô, lập tức tiếng nói của Tô Minh mang theo một luồng sát cơ ngập trời cùng quyết định vang bên trong trăm vạn tinh không, truyền vào tâm thần bốn Ách Thương còn lại:
- Ai đoạt lực bổn nguyên Ách Thương của Tô mỗ, người đó chính là kẻ kế tiếp. Nếu để cho ta cắn nuốt toàn bộ Ách Thương màu trắng này, ta sẽ cho ngươi một thời gian tương đối.
Tiếng nói vang lên truyền vào tâm thần bốn Ách Thương: đen, xám, xanh, vàng.
Lập tức Ách Thương màu đen không chút nào chần chờ, một ngụm cắn nuốt lực bổn nguyên mà Ách Thương màu trắng đưa tới. Cùng lúc đó, Ách Thương màu xám cũng làm như vậy, tinh không bọn họ cũng khuếch tán ra phía ngoài.
Nhưng hai phân hồn Ách Thương màu xanh và màu vàng lại chần chờ một chút, đều không lựa chọn cắn nuốt mà là triển khai lực tự thân, hướng ra phía ngoài chấn động, đưa lực bổn nguyên thuộc về Ách Thương màu trắng ra khỏi tinh không của bọn họ một lần nữa. Ngay sau đó, bọn họ ở bên trong tinh không tản mát ra màu sắc, để cho Tô Minh biết được ý nguyện của bọn họ.
Hai mắt Tô Minh chợt lóe lên. Lập tức hai bổn nguyên Ách Thương màu trắng bị hắn hấp thu. Tô Minh ngửa mặt lên trời huýt sáo, ánh sáng tím tràn ngập toàn thân, tinh không từ lúc trước ba mươi vạn đã lan tràn tới bốn mươi vạn.
- Màu đen, màu xám, đây là các ngươi muốn chết!
Ánh sáng tím trong mắt Tô Minh chợt lóe lên, đột nhiên truyền đến tinh không Ách Thương màu vàng cùng màu xanh cất bước đi về phía bức tường cản trở vô hình hai tinh không còn lại.
- Đã nuốt thì sao còn dữ lại bốn phân hồn Ách Thương bọn ta? Chỉ cần ta có thể giữ vững tới cuối cùng, như vậy nhất định là ta có thể chủ động khiến cho Ách Thương thức tỉnh. Khi đó, cho dù vẫn không có cách nào đối kháng được màu tím nhưng vẫn có thể tự vệ được.
Tinh không màu xanh, hai mắt Ách Thương màu xanh trong tinh hà chợt lóe lên. Nó phát hiện sau khi cắn nuốt bổn nguyên của màu lam cùng màu cam, linh trí của nó như mở rộng ra.
Ách Thương màu vàng cũng có tâm tư đó.
Tốc độ Tô Minh cực nhanh, ngay lập tức thi triển một quyền đánh vào bức tường cản trở vô hình. Bức tường cản trở nổ tung, tinh không biến thành màu đen, một tiếng gầm nhẹ vang lên, sau đó giống như có một quả đấm từ bên trong bức tường cản trở vỡ vụn vươn ra, đụng chạm cùng tay phải của Tô Minh.
Ầm một tiếng, quả đấm tinh không màu đen mạnh mẽ cuốn đi, lộ ra một lão giả mặc áo bào màu đen. Vẻ mặt lão giả này tràn ngập sát cơ, lúc vừa lui về phía sau ngừng cước bộ, lại vọt về phía Tô Minh một lần nữa.
Hai mắt Tô Minh chợt lóe lên, hừ lạnh cất bước đi.
- Ách!
Lão giả do Ách Thương màu đen biến thành ngửa mặt lên trời rống một tiếng. Lập tức tinh không màu đen hóa thành Ách Thương màu đen khổng lồ, sụp đổ xuống đầu Tô Minh.
- Ách!
Tô Minh cũng rống to một tiếng. Bốn mươi vạn tinh không màu tím ở bốn phía cũng lập tức hóa thành Ách Thương màu tím, tư thái giống nhau, áp xuống giống nhau. Trong tích tắc, hai Ách Thương này đụng phải nhau, tạo ra tiếng nổ vang ngập trời. Giờ phút này, bức tường cản trở vô hình nơi xa cùng tinh không màu đen cũng truyền đến tiếng nổ vang.
Ở bên trong nổ vang tựa như có người đang không ngừng đánh lên bức tường cản trở, muốn từ trong đó đi ra. Hiển nhiên, ở sau bức tường cản trở vô hình là tinh không thuộc về Ách Thương màu xám.
- Thương.
Khóe miệng lão giả do Ách Thương màu đen biến thành tràn ra đại lượng sinh mệnh tinh hoa. Đây không phải là máu mà là lực bổn nguyên. Lúc trước va chạm, nó vốn không phải là đối thủ của Tô Minh. Giờ phút này ở bên trong rống to, lập tức toàn bộ lá cây trên tán cây xung quanh Ách Thương màu đen run rẩy, mạnh mẽ kích phát ra, tạo thành một luồng gió lốc màu đen do lá cây tạo thành chạy thẳng tới Tô Minh, gào thét mà đến.
- Thương.
Tô Minh nhàn nhạt mở miệng. Hắn cũng có thần thông như vậy.
Toàn thân Ách Thương màu tím vừa chuyển động. Lập tức vô số lá cây màu tím tróc ra, hóa thành lốc xoáy, tiếng nổ lại vang lên lần nữa. Lão giả do Ách Thương màu đen biến thành lại phun ra đại lượng sinh mệnh tinh hoa, thân thể cũng bị cuốn đi, ầm một tiếng. Giờ phút này, bức tường cản trở vô hình phía sau nó đã bị vỡ tan, từ trong đó phát ra ánh sáng màu xám. Một lão giả mặc trường bào màu xám cất bước ra.
Sau khi xuất hiện, nó không nhìn về phía Tô Minh mà cất bước chạy thẳng tới lão giả màu đen. Ánh mắt lão giả màu đen lộ ra ý hiểu cùng quyết đoán, cắn răng, không chút nào né tránh, tùy ý để lão giả màu xám kia tới gần thân thể. Một chưởng vừa đặt tại thiên linh kia, lập tức toàn thân lão giả do Ách Thương màu đen biến thành ầm ầm vỡ vụn, lực sinh mệnh tinh hoa bổn nguyên hóa thành một luồng sương mù, bị lão giả màu xám khẽ hấp, chạy thẳng tới dung nhập vào toàn thân.
Đúng lúc này, hai mắt Tô Minh chớp động, hai tay giơ lên, sau khi bước về phía trước liền vung hai chưởng lên, cánh tay duỗi thẳng, mạnh mẽ hung hăng đánh về phía trước. Hai chưởng đụng chạm nhau khơi dậy một luồng gió lớn trong tinh không. Gió lớn gào thét, khí thế động trời. Đây là hợp kích do bốn mươi vạn lực tinh không màu tím của Tô Minh dung hợp ở chung một chỗ, cho nên gió lốc nhấc lên cũng là màu tím.
Cơn gió gào thét đi về phía trước, chớp mắt đã thổi tới lão giả màu xám đang hấp thu lực sinh mệnh tinh hoa bổn nguyên thuộc về Ách Thương màu đen, trực tiếp thổi tan đoàn lực bổn nguyên như sương khí ra, tản về phía sau lão giả màu xám.
Tô Minh không chút nào chần chờ đánh ra một kích, khiến cho lão giả màu xám phải ngừng hấp thu dung hợp lại.